古诗词

时鸟

陆游

日出鸣布谷,月落鸣子规。rì chū míng bù gǔ,yuè luò míng zi guī。
一气之所感,彼亦不自知。yī qì zhī suǒ gǎn,bǐ yì bù zì zhī。
架犁最晚至,适当农事时。jià lí zuì wǎn zhì,shì dāng nóng shì shí。
丁壮戴星出,力作孰敢迟。dīng zhuàng dài xīng chū,lì zuò shú gǎn chí。
鸣者既有警,闻者得以思。míng zhě jì yǒu jǐng,wén zhě dé yǐ sī。
乃知失时辈,强聒终何为。nǎi zhī shī shí bèi,qiáng guā zhōng hé wèi。
百舌亦能言,今默乃其宜。bǎi shé yì néng yán,jīn mò nǎi qí yí。
我作时鸟篇,用继豳人诗。wǒ zuò shí niǎo piān,yòng jì bīn rén shī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

大溪滩折柁

陆游

暮江初涨浪翻狂,一叶轻舟泛渺茫。mù jiāng chū zhǎng làng fān kuáng,yī yè qīng zhōu fàn miǎo máng。
我愧人非跛男子,安能与世作津梁。wǒ kuì rén fēi bǒ nán zi,ān néng yǔ shì zuò jīn liáng。

祈雨二首

陆游

折腰为米颜常腼,负耒躬耕意自甘。zhé yāo wèi mǐ yán cháng miǎn,fù lěi gōng gēng yì zì gān。
积谷千牛多骨相,年年祷雨到云庵。jī gǔ qiān niú duō gǔ xiāng,nián nián dǎo yǔ dào yún ān。

祈雨二首

陆游

至德无私不我欺,精祈未效莫轻疑。zhì dé wú sī bù wǒ qī,jīng qí wèi xiào mò qīng yí。
但令葵藿勤倾向,会有风云感会时。dàn lìng kuí huò qín qīng xiàng,huì yǒu fēng yún gǎn huì shí。

秋日山居四首晏起

陆游

年年睡债苦相关,好梦长随苦角残。nián nián shuì zhài kǔ xiāng guān,hǎo mèng zhǎng suí kǔ jiǎo cán。
作意归来偿宿负,透窗遮莫已三竿。zuò yì guī lái cháng sù fù,tòu chuāng zhē mò yǐ sān gān。

秋日山居四首晏起

陆游

漠漠秋园暮景孤,纶巾羽服从奚奴。mò mò qiū yuán mù jǐng gū,lún jīn yǔ fú cóng xī nú。
风流画手无摩诘,写作龙山野步图。fēng liú huà shǒu wú mó jí,xiě zuò lóng shān yě bù tú。

秋日山居四首晏起

陆游

茗碗兵休戒老兵,客来剥啄急须应。míng wǎn bīng xiū jiè lǎo bīng,kè lái bō zhuó jí xū yīng。
为言余正理公事,半落乌纱枕曲肱。wèi yán yú zhèng lǐ gōng shì,bàn luò wū shā zhěn qū gōng。

秋日山居四首晏起

陆游

老懒开编早欠伸,强搔短发照青荧。lǎo lǎn kāi biān zǎo qiàn shēn,qiáng sāo duǎn fā zhào qīng yíng。
齑盐二十年前梦,尚想长廊撼夜铃。jī yán èr shí nián qián mèng,shàng xiǎng zhǎng láng hàn yè líng。

戏作三首

陆游

飕飕松韵生鱼眼,汹汹云涛涌兔毫。sōu sōu sōng yùn shēng yú yǎn,xiōng xiōng yún tāo yǒng tù háo。
促膝细论同此味,绝胜痛饮读离骚。cù xī xì lùn tóng cǐ wèi,jué shèng tòng yǐn dú lí sāo。

戏作三首

陆游

束书旧隐棋岩下,惯碾春风傲北窗。shù shū jiù yǐn qí yán xià,guàn niǎn chūn fēng ào běi chuāng。
唤起浮生尘土梦,赖君圭璧一双双。huàn qǐ fú shēng chén tǔ mèng,lài jūn guī bì yī shuāng shuāng。

戏作三首

陆游

建苑夸豪如贵胄,棋岩晦迹类臞仙。jiàn yuàn kuā háo rú guì zhòu,qí yán huì jì lèi qú xiān。
倘凭阀阅定人物,耕野钓溪难自贤。tǎng píng fá yuè dìng rén wù,gēng yě diào xī nán zì xián。

余邦英惠小山新芽作小诗三首以谢

陆游

家园破社得鹰爪,舌本初参便到眉。jiā yuán pò shè dé yīng zhǎo,shé běn chū cān biàn dào méi。
忽喜云腴来建苑,坐令渴肺生华滋。hū xǐ yún yú lái jiàn yuàn,zuò lìng kě fèi shēng huá zī。

余邦英惠小山新芽作小诗三首以谢

陆游

正焙如观诗大雅,小山当似变风论。zhèng bèi rú guān shī dà yǎ,xiǎo shān dāng shì biàn fēng lùn。
脱今风格不类古,终有先王礼义存。tuō jīn fēng gé bù lèi gǔ,zhōng yǒu xiān wáng lǐ yì cún。

余邦英惠小山新芽作小诗三首以谢

陆游

平时共语不成些,痴坐空雕藜苋肠。píng shí gòng yǔ bù chéng xiē,chī zuò kōng diāo lí xiàn cháng。
谁遣春风入牙颊,诗成忽带小山香。shuí qiǎn chūn fēng rù yá jiá,shī chéng hū dài xiǎo shān xiāng。

春日

陆游

平生过眼万芳菲,晚景收心与世违。píng shēng guò yǎn wàn fāng fēi,wǎn jǐng shōu xīn yǔ shì wéi。
枯槁形骸元自瘦,膏腴田土为谁肥。kū gǎo xíng hái yuán zì shòu,gāo yú tián tǔ wèi shuí féi。

吴娃曲

陆游

满地花阴不闭门,琵琶抱恨立黄昏。mǎn dì huā yīn bù bì mén,pí pá bào hèn lì huáng hūn。
妾身不似天边月,此夜此时重见君。qiè shēn bù shì tiān biān yuè,cǐ yè cǐ shí zhòng jiàn jūn。