古诗词

时鸟

陆游

日出鸣布谷,月落鸣子规。rì chū míng bù gǔ,yuè luò míng zi guī。
一气之所感,彼亦不自知。yī qì zhī suǒ gǎn,bǐ yì bù zì zhī。
架犁最晚至,适当农事时。jià lí zuì wǎn zhì,shì dāng nóng shì shí。
丁壮戴星出,力作孰敢迟。dīng zhuàng dài xīng chū,lì zuò shú gǎn chí。
鸣者既有警,闻者得以思。míng zhě jì yǒu jǐng,wén zhě dé yǐ sī。
乃知失时辈,强聒终何为。nǎi zhī shī shí bèi,qiáng guā zhōng hé wèi。
百舌亦能言,今默乃其宜。bǎi shé yì néng yán,jīn mò nǎi qí yí。
我作时鸟篇,用继豳人诗。wǒ zuò shí niǎo piān,yòng jì bīn rén shī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

吴娃曲

陆游

忘忧石榴深浅红,草花红紫亦成丛。wàng yōu shí liú shēn qiǎn hóng,cǎo huā hóng zǐ yì chéng cóng。
明年开时不望见,只望郎君忆著侬。míng nián kāi shí bù wàng jiàn,zhǐ wàng láng jūn yì zhù nóng。

吴娃曲

陆游

二月镜湖水拍天,禹王庙下斗龙船。èr yuè jìng hú shuǐ pāi tiān,yǔ wáng miào xià dòu lóng chuán。
龙船相似年年好,人自今年异去年。lóng chuán xiāng shì nián nián hǎo,rén zì jīn nián yì qù nián。

吴娃曲

陆游

臂上烧香拜佛前,愿郎安稳过新年。bì shàng shāo xiāng bài fú qián,yuàn láng ān wěn guò xīn nián。
多情已是长多病,莫要留心在妾边。duō qíng yǐ shì zhǎng duō bìng,mò yào liú xīn zài qiè biān。

过江至萧山县驿东轩海棠已谢

陆游

星星两鬓怯年华,幽馆无人江月斜。xīng xīng liǎng bìn qiè nián huá,yōu guǎn wú rén jiāng yuè xié。
惆怅过江留一夕,晓风吹尽海棠花。chóu chàng guò jiāng liú yī xī,xiǎo fēng chuī jǐn hǎi táng huā。

奉送姜邦杰出关二首

陆游

君似襄阳孟浩然,蹇驴风帽一癯仙。jūn shì xiāng yáng mèng hào rán,jiǎn lǘ fēng mào yī qú xiān。
清秋客路知无恨,满箸鲈鱼不值钱。qīng qiū kè lù zhī wú hèn,mǎn zhù lú yú bù zhí qián。

奉送姜邦杰出关二首

陆游

十年好句满人间,不欠诗名只欠闲。shí nián hǎo jù mǎn rén jiān,bù qiàn shī míng zhǐ qiàn xián。
剩欲贺君君领否,新衔两字是梅山。shèng yù hè jūn jūn lǐng fǒu,xīn xián liǎng zì shì méi shān。

周洪道招食江西笋归为绝句

陆游

色如玉版猫头笋,味抵驼峰牛尾狸。sè rú yù bǎn māo tóu sǔn,wèi dǐ tuó fēng niú wěi lí。
归向妻孥夸至夕,书生寒乞定难医。guī xiàng qī nú kuā zhì xī,shū shēng hán qǐ dìng nán yī。

致爽轩

陆游

黄尘赤日汗沾裾,竹里煎茶喜有馀。huáng chén chì rì hàn zhān jū,zhú lǐ jiān chá xǐ yǒu yú。
堪笑放翁穷意巧,就君池馆读君书。kān xiào fàng wēng qióng yì qiǎo,jiù jūn chí guǎn dú jūn shū。

夺锦轩

陆游

夺锦轩中醉倚栏,锦屏紫翠插云端。duó jǐn xuān zhōng zuì yǐ lán,jǐn píng zǐ cuì chā yún duān。
平生不喜言争夺,付与游人自在看。píng shēng bù xǐ yán zhēng duó,fù yǔ yóu rén zì zài kàn。

莺花亭

陆游

沙外春风柳十围,绿阴依旧语黄鹂。shā wài chūn fēng liǔ shí wéi,lǜ yīn yī jiù yǔ huáng lí。
故应留与行人恨,不见秦郎半醉时。gù yīng liú yǔ xíng rén hèn,bù jiàn qín láng bàn zuì shí。

南园四首其三

陆游

安用移封向酒泉,醉乡只拟乞南园。ān yòng yí fēng xiàng jiǔ quán,zuì xiāng zhǐ nǐ qǐ nán yuán。
更添小阁临滩石,一洗人间歌吹喧。gèng tiān xiǎo gé lín tān shí,yī xǐ rén jiān gē chuī xuān。

南园四首其三

陆游

春来归路阅三州,是处跏趺懒出游。chūn lái guī lù yuè sān zhōu,shì chù jiā fū lǎn chū yóu。
一到南园便忘返,亭边绿浸琵琶洲。yī dào nán yuán biàn wàng fǎn,tíng biān lǜ jìn pí pá zhōu。

壬辰十月十三日自阆中还兴元游三泉龙门十一月二日自兴元适成都复携儿曹往游赋诗

陆游

胜地惜轻别,短筇成后游。shèng dì xī qīng bié,duǎn qióng chéng hòu yóu。
门呀一境异,木落四山秋。mén ya yī jìng yì,mù luò sì shān qiū。
野鸽翔深窦,蟠蛟擅古湫。yě gē xiáng shēn dòu,pán jiāo shàn gǔ jiǎo。
栈危萦峭壁,桥迥跨奔流。zhàn wēi yíng qiào bì,qiáo jiǒng kuà bēn liú。
白雨穿林至,腥风卷地浮。bái yǔ chuān lín zhì,xīng fēng juǎn dì fú。
真成起衰病,不但洗孤愁。zhēn chéng qǐ shuāi bìng,bù dàn xǐ gū chóu。
登陟知难再,吟哦为小留。dēng zhì zhī nán zài,yín ó wèi xiǎo liú。
回头即万里,雪满戴溪舟。huí tóu jí wàn lǐ,xuě mǎn dài xī zhōu。

久客书怀

陆游

行役饱看山,沉绵剩得闲。xíng yì bǎo kàn shān,chén mián shèng dé xián。
忘忧缘落魄,耐老为痴顽。wàng yōu yuán luò pò,nài lǎo wèi chī wán。
射虎临秦塞,骑驴入蜀关。shè hǔ lín qín sāi,qí lǘ rù shǔ guān。
芳洲兰可佩,幽磴桂堪攀。fāng zhōu lán kě pèi,yōu dèng guì kān pān。
欸乃声饶楚,陬隅句带蛮。āi nǎi shēng ráo chǔ,zōu yú jù dài mán。
悠然长自遣,故里几时还。yōu rán zhǎng zì qiǎn,gù lǐ jǐ shí hái。

过大蓬岭度绳桥至杜秀才山庄

陆游

度笮临千仞,梯山蹑半空。dù zé lín qiān rèn,tī shān niè bàn kōng。
湿云朝莫雨,阴壑古今风。shī yún cháo mò yǔ,yīn hè gǔ jīn fēng。
亭观参差见,阑干诘曲通。tíng guān cān chà jiàn,lán gàn jí qū tōng。
柳空丛筱出,松偃翠萝蒙。liǔ kōng cóng xiǎo chū,sōng yǎn cuì luó méng。
负笼银钗女,锄畬鹤发翁。fù lóng yín chāi nǚ,chú shē hè fā wēng。
何由有馀俸,小筑此山中。hé yóu yǒu yú fèng,xiǎo zhù cǐ shān zhōng。