古诗词

时鸟

陆游

日出鸣布谷,月落鸣子规。rì chū míng bù gǔ,yuè luò míng zi guī。
一气之所感,彼亦不自知。yī qì zhī suǒ gǎn,bǐ yì bù zì zhī。
架犁最晚至,适当农事时。jià lí zuì wǎn zhì,shì dāng nóng shì shí。
丁壮戴星出,力作孰敢迟。dīng zhuàng dài xīng chū,lì zuò shú gǎn chí。
鸣者既有警,闻者得以思。míng zhě jì yǒu jǐng,wén zhě dé yǐ sī。
乃知失时辈,强聒终何为。nǎi zhī shī shí bèi,qiáng guā zhōng hé wèi。
百舌亦能言,今默乃其宜。bǎi shé yì néng yán,jīn mò nǎi qí yí。
我作时鸟篇,用继豳人诗。wǒ zuò shí niǎo piān,yòng jì bīn rén shī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

夜坐水次

陆游

房星纵,心星横,北斗高挂南斗倾。fáng xīng zòng,xīn xīng héng,běi dòu gāo guà nán dòu qīng。
蓼根熠熠萤火明,苇丛哀哀姑恶声。liǎo gēn yì yì yíng huǒ míng,wěi cóng āi āi gū è shēng。
我倚胡床破三更,溪风吹衣月未生。wǒ yǐ hú chuáng pò sān gèng,xī fēng chuī yī yuè wèi shēng。
玉门关,拂云城,何时连营插汉旌。yù mén guān,fú yún chéng,hé shí lián yíng chā hàn jīng。
白头书生未可轻,不死令君看太平。bái tóu shū shēng wèi kě qīng,bù sǐ lìng jūn kàn tài píng。

示儿

陆游

斥逐襆被归,招唤振衣起。chì zhú fú bèi guī,zhāo huàn zhèn yī qǐ。
此是鄙夫事,学者那得尔。cǐ shì bǐ fū shì,xué zhě nà dé ěr。
前年还东时,指心誓江水。qián nián hái dōng shí,zhǐ xīn shì jiāng shuǐ。
亦知食不足,但有饿而死。yì zhī shí bù zú,dàn yǒu è ér sǐ。
小儿教汝书,不用日十纸。xiǎo ér jiào rǔ shū,bù yòng rì shí zhǐ。
字字讲声形,仍要身践履。zì zì jiǎng shēng xíng,réng yào shēn jiàn lǚ。
果能称善人,便可老乡里。guǒ néng chēng shàn rén,biàn kě lǎo xiāng lǐ。
勿言五鼎养,肉食吾所鄙。wù yán wǔ dǐng yǎng,ròu shí wú suǒ bǐ。

青山白云歌

陆游

青山白云翁,放浪酒中死。qīng shān bái yún wēng,fàng làng jiǔ zhōng sǐ。
埋骨长松根,夜夜听溪水。mái gǔ zhǎng sōng gēn,yè yè tīng xī shuǐ。
松老会作薪,骨朽会作尘。sōng lǎo huì zuò xīn,gǔ xiǔ huì zuò chén。
但留千载狂名在,知我它年自有人。dàn liú qiān zài kuáng míng zài,zhī wǒ tā nián zì yǒu rén。

药圃

陆游

少年读尔雅,亦喜骚人语。shǎo nián dú ěr yǎ,yì xǐ sāo rén yǔ。
幸兹身少闲,治地开药圃。xìng zī shēn shǎo xián,zhì dì kāi yào pǔ。
破荒斸瓦砾,引水灌膏乳。pò huāng zhǔ wǎ lì,yǐn shuǐ guàn gāo rǔ。
玉芝移石帆,金星取天姥。yù zhī yí shí fān,jīn xīng qǔ tiān lǎo。
申椒蘼芜辈,一一粲可数。shēn jiāo mí wú bèi,yī yī càn kě shù。
次第雨苗滋,参差风叶举。cì dì yǔ miáo zī,cān chà fēng yè jǔ。
山僧与野老,言议各有取。shān sēng yǔ yě lǎo,yán yì gè yǒu qǔ。
瓜香躬采曝,泉洁谨炊鬻。guā xiāng gōng cǎi pù,quán jié jǐn chuī yù。
老夫病若失,稚子喜欲舞。lǎo fū bìng ruò shī,zhì zi xǐ yù wǔ。
馀年有几何,长镵真托汝。yú nián yǒu jǐ hé,zhǎng chán zhēn tuō rǔ。

题斋壁

陆游

平生喜萧散,垂老厌奔走。píng shēng xǐ xiāo sàn,chuí lǎo yàn bēn zǒu。
三年镜湖上,乐事未曾有。sān nián jìng hú shàng,lè shì wèi céng yǒu。
晨开一卷书,暮把一卮酒。chén kāi yī juǎn shū,mù bǎ yī zhī jiǔ。
病除觉身轻,赤脚自蹋藕。bìng chú jué shēn qīng,chì jiǎo zì tà ǒu。
乃知造物意,亦未弃衰朽。nǎi zhī zào wù yì,yì wèi qì shuāi xiǔ。
今夕月殊佳,出门唤邻叟。jīn xī yuè shū jiā,chū mén huàn lín sǒu。

白发

陆游

疾病侵壮年,发恐不及白。jí bìng qīn zhuàng nián,fā kǒng bù jí bái。
偶赖针石功,寓世成久客。ǒu lài zhēn shí gōng,yù shì chéng jiǔ kè。
行年垂七十,霜雪纷满帻。xíng nián chuí qī shí,shuāng xuě fēn mǎn zé。
耳目虽已衰,亦未与人隔。ěr mù suī yǐ shuāi,yì wèi yǔ rén gé。
濯缨千顷湖,送老五亩宅。zhuó yīng qiān qǐng hú,sòng lǎo wǔ mǔ zhái。
大布缝长衫,东阡复南陌。dà bù fèng zhǎng shān,dōng qiān fù nán mò。

小雨

陆游

百谷畏秋阳,常恐膏泽吝。bǎi gǔ wèi qiū yáng,cháng kǒng gāo zé lìn。
大哉天公仁,霢霂来有信。dà zāi tiān gōng rén,mài mù lái yǒu xìn。
蘋汀水未长,药垄土先润。píng tīng shuǐ wèi zhǎng,yào lǒng tǔ xiān rùn。
新凉生葛衣,老惫亦小振。xīn liáng shēng gé yī,lǎo bèi yì xiǎo zhèn。

七月十七日大雨极凉

陆游

吴中七月热未已,渴乌呀呀井无水。wú zhōng qī yuè rè wèi yǐ,kě wū ya ya jǐng wú shuǐ。
炎官护前不少敛,树头敢望秋风起。yán guān hù qián bù shǎo liǎn,shù tóu gǎn wàng qiū fēng qǐ。
天公老手亦岂难,雨来黑云如坏山。tiān gōng lǎo shǒu yì qǐ nán,yǔ lái hēi yún rú huài shān。
瓦沟淙淙万银竹,变化只在须臾间。wǎ gōu cóng cóng wàn yín zhú,biàn huà zhǐ zài xū yú jiān。
老夫挑灯北窗下,山童夜归泥过踝。lǎo fū tiāo dēng běi chuāng xià,shān tóng yè guī ní guò huái。
草根促织有底忙,缣衣未赎还慨慷。cǎo gēn cù zhī yǒu dǐ máng,jiān yī wèi shú hái kǎi kāng。

雨夜南堂独坐

陆游

老夫眼暗牙齿疏,七十未满六十馀。lǎo fū yǎn àn yá chǐ shū,qī shí wèi mǎn liù shí yú。
故人欲尽谁与娱,独坐默诵小年书。gù rén yù jǐn shuí yǔ yú,dú zuò mò sòng xiǎo nián shū。
北风日夜吹雨急,空村泥深屋茆湿。běi fēng rì yè chuī yǔ jí,kōng cūn ní shēn wū máo shī。
凤凰览德乃下集,可怜飞萤常熠熠。fèng huáng lǎn dé nǎi xià jí,kě lián fēi yíng cháng yì yì。

枕上

陆游

守书眼欲闇,投枕乃瞭然。shǒu shū yǎn yù àn,tóu zhěn nǎi liǎo rán。
儿曹戒曳履,相语翁正眠。ér cáo jiè yè lǚ,xiāng yǔ wēng zhèng mián。
岂知拥败褐,炯如寒鱼鳏。qǐ zhī yōng bài hè,jiǒng rú hán yú guān。
少时笑老人,其事今好还。shǎo shí xiào lǎo rén,qí shì jīn hǎo hái。
萧萧双白鬓,忽忽七十年。xiāo xiāo shuāng bái bìn,hū hū qī shí nián。
岂惟老态出,已觉衰病缠。qǐ wéi lǎo tài chū,yǐ jué shuāi bìng chán。
白昼尚便静,况此清夜阑。bái zhòu shàng biàn jìng,kuàng cǐ qīng yè lán。
妙处殆难名,睡与不睡间。miào chù dài nán míng,shuì yǔ bù shuì jiān。

晚晴

陆游

今年秋多阴,殊未决丰歉。jīn nián qiū duō yīn,shū wèi jué fēng qiàn。
时时云一片,复作雨数点。shí shí yún yī piàn,fù zuò yǔ shù diǎn。
晚来晴颇牢,天宇碧如染。wǎn lái qíng pǒ láo,tiān yǔ bì rú rǎn。
微风过林梢,斜日在山崦。wēi fēng guò lín shāo,xié rì zài shān yān。
农家筑场罢,竭作事收敛。nóng jiā zhù chǎng bà,jié zuò shì shōu liǎn。
贪睡吾可惭,斋扉昼长掩。tān shuì wú kě cán,zhāi fēi zhòu zhǎng yǎn。

壬子八月癸卯大风雨拔木飘瓦通夕不能寐

陆游

我昔浮江坐贪快,六十幅蒲船尾挂。wǒ xī fú jiāng zuò tān kuài,liù shí fú pú chuán wěi guà。
恶风吹到马当祠,出没蜿蜒舞澎湃。è fēng chuī dào mǎ dāng cí,chū méi wān yán wǔ pēng pài。
舟人失色急倒樯,共上芦湾望祠拜。zhōu rén shī sè jí dào qiáng,gòng shàng lú wān wàng cí bài。
风云昼晦性命忧,更复何心问薪菜。fēng yún zhòu huì xìng mìng yōu,gèng fù hé xīn wèn xīn cài。
颠危仅免葬鱼腹,至今常抱垂堂戒。diān wēi jǐn miǎn zàng yú fù,zhì jīn cháng bào chuí táng jiè。
岂知风雨有兹夕,屋破窗鸣纷百怪。qǐ zhī fēng yǔ yǒu zī xī,wū pò chuāng míng fēn bǎi guài。
直疑屋外即长江,九转得生那可再。zhí yí wū wài jí zhǎng jiāng,jiǔ zhuǎn dé shēng nà kě zài。
正襟默坐徐自思,忠信固可当丧败。zhèng jīn mò zuò xú zì sī,zhōng xìn gù kě dāng sàng bài。
鬼神虽恶技有穷,卷地破山真一噫。guǐ shén suī è jì yǒu qióng,juǎn dì pò shān zhēn yī yī。
明朝倚杖看晴云,兹夕惊心复何在。míng cháo yǐ zhàng kàn qíng yún,zī xī jīng xīn fù hé zài。

醉歌

陆游

佛如优昙时一出,老姥何为憎见佛。fú rú yōu tán shí yī chū,lǎo lǎo hé wèi zēng jiàn fú。
山从古在天地间,愚公可笑欲移山。shān cóng gǔ zài tiān dì jiān,yú gōng kě xiào yù yí shān。
火其书,庐其居,佛亦何曾可扫除。huǒ qí shū,lú qí jū,fú yì hé céng kě sǎo chú。
子有孙,孙有子,山竟嵯峨汝何喜。zi yǒu sūn,sūn yǒu zi,shān jìng cuó é rǔ hé xǐ。
床头有酒敌霜风,诗成老气尚如虹。chuáng tóu yǒu jiǔ dí shuāng fēng,shī chéng lǎo qì shàng rú hóng。
八万四千颠倒想,与君同付醉眠中。bā wàn sì qiān diān dào xiǎng,yǔ jūn tóng fù zuì mián zhōng。

泸州乱

陆游

高寺坡前火照天,南定楼下血成川。gāo sì pō qián huǒ zhào tiān,nán dìng lóu xià xuè chéng chuān。
从事横尸太守死,处处巷陌森戈鋋。cóng shì héng shī tài shǒu sǐ,chù chù xiàng mò sēn gē chán。
此州雄跨西南边,平安烽火夜夜传。cǐ zhōu xióng kuà xī nán biān,píng ān fēng huǒ yè yè chuán。
岂知痈疽溃在内,漫倚筑城如铁坚。qǐ zhī yōng jū kuì zài nèi,màn yǐ zhù chéng rú tiě jiān。
从来守边要人望,纵有奸谋气先丧。cóng lái shǒu biān yào rén wàng,zòng yǒu jiān móu qì xiān sàng。
即今死者端为谁,姓名至死无人知。jí jīn sǐ zhě duān wèi shuí,xìng míng zhì sǐ wú rén zhī。

九月一日夜读诗稿有感走笔作歌

陆游

我昔学诗未有得,残馀未免从人乞。wǒ xī xué shī wèi yǒu dé,cán yú wèi miǎn cóng rén qǐ。
力孱气馁心自知,妄取虚名有惭色。lì càn qì něi xīn zì zhī,wàng qǔ xū míng yǒu cán sè。
四十从戎驻南郑,酣宴军中夜连日。sì shí cóng róng zhù nán zhèng,hān yàn jūn zhōng yè lián rì。
打毬筑场一千步,阅马列厩三万疋。dǎ qiú zhù chǎng yī qiān bù,yuè mǎ liè jiù sān wàn pǐ。
华灯纵博声满楼,宝钗艳舞光照席。huá dēng zòng bó shēng mǎn lóu,bǎo chāi yàn wǔ guāng zhào xí。
琵琶弦急冰雹乱,羯鼓手匀风雨疾。pí pá xián jí bīng báo luàn,jié gǔ shǒu yún fēng yǔ jí。
诗家三昧忽见前,屈贾在眼元历历。shī jiā sān mèi hū jiàn qián,qū jiǎ zài yǎn yuán lì lì。
天机云锦用在我,剪裁妙处非刀尺。tiān jī yún jǐn yòng zài wǒ,jiǎn cái miào chù fēi dāo chǐ。
世间才杰固不乏,秋毫未合天地隔。shì jiān cái jié gù bù fá,qiū háo wèi hé tiān dì gé。
放翁老死何足论,广陵散绝还堪惜。fàng wēng lǎo sǐ hé zú lùn,guǎng líng sàn jué hái kān xī。