古诗词

时鸟

陆游

日出鸣布谷,月落鸣子规。rì chū míng bù gǔ,yuè luò míng zi guī。
一气之所感,彼亦不自知。yī qì zhī suǒ gǎn,bǐ yì bù zì zhī。
架犁最晚至,适当农事时。jià lí zuì wǎn zhì,shì dāng nóng shì shí。
丁壮戴星出,力作孰敢迟。dīng zhuàng dài xīng chū,lì zuò shú gǎn chí。
鸣者既有警,闻者得以思。míng zhě jì yǒu jǐng,wén zhě dé yǐ sī。
乃知失时辈,强聒终何为。nǎi zhī shī shí bèi,qiáng guā zhōng hé wèi。
百舌亦能言,今默乃其宜。bǎi shé yì néng yán,jīn mò nǎi qí yí。
我作时鸟篇,用继豳人诗。wǒ zuò shí niǎo piān,yòng jì bīn rén shī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

上书乞再任冲佑

陆游

虬枝六尺藤,方屋九寸帽。qiú zhī liù chǐ téng,fāng wū jiǔ cùn mào。
人间无处著,山水归寄傲。rén jiān wú chù zhù,shān shuǐ guī jì ào。
耳中闻渊明,自我发未燥。ěr zhōng wén yuān míng,zì wǒ fā wèi zào。
高标不可揖,七十忽已到。gāo biāo bù kě yī,qī shí hū yǐ dào。
明窗置经龛,奥室养丹灶。míng chuāng zhì jīng kān,ào shì yǎng dān zào。
虽云迫迟暮,要足平昔好。suī yún pò chí mù,yào zú píng xī hǎo。
悠然万念空,快若河卷扫。yōu rán wàn niàn kōng,kuài ruò hé juǎn sǎo。
寄声幔亭云,行拜散人号。jì shēng màn tíng yún,xíng bài sàn rén hào。

夜观严光祠碑有感

陆游

我昔过钓台,峭石插江渌。wǒ xī guò diào tái,qiào shí chā jiāng lù。
登堂拜严子,挹水荐秋菊。dēng táng bài yán zi,yì shuǐ jiàn qiū jú。
君看此眉宇,何地著荣辱。jūn kàn cǐ méi yǔ,hé dì zhù róng rǔ。
雒阳逢故人,醉脚加其腹。luò yáng féng gù rén,zuì jiǎo jiā qí fù。
书生常事尔,乃复骇世俗。shū shēng cháng shì ěr,nǎi fù hài shì sú。
正令为少留,要非昔文叔。zhèng lìng wèi shǎo liú,yào fēi xī wén shū。
平生陋范晔,琐琐何足录。píng shēng lòu fàn yè,suǒ suǒ hé zú lù。
安得太史公,妙语写高躅。ān dé tài shǐ gōng,miào yǔ xiě gāo zhú。

新黏竹隔作暖阁

陆游

骨相元作臞儒酸,况复疾竖乘衰残。gǔ xiāng yuán zuò qú rú suān,kuàng fù jí shù chéng shuāi cán。
鹁姑声急雨方作,乌桕叶丹天已寒。bó gū shēng jí yǔ fāng zuò,wū jiù yè dān tiān yǐ hán。
封姨青女交作厄,竹君禇生却怜客。fēng yí qīng nǚ jiāo zuò è,zhú jūn zhě shēng què lián kè。
小儿但喜夜炉红,老夫更爱晨窗白。xiǎo ér dàn xǐ yè lú hóng,lǎo fū gèng ài chén chuāng bái。
蜗牛负庐亦自容,是岂不足支穷冬。wō niú fù lú yì zì róng,shì qǐ bù zú zhī qióng dōng。
已胜展钵三椽下,莫羡苴茆万户封。yǐ shèng zhǎn bō sān chuán xià,mò xiàn jū máo wàn hù fēng。

月夜作

陆游

江风吹微云,长空散鱼鳞。jiāng fēng chuī wēi yún,zhǎng kōng sàn yú lín。
秋露洗明月,青山涌冰轮。qiū lù xǐ míng yuè,qīng shān yǒng bīng lún。
我病适良已,欣然岸纶巾。wǒ bìng shì liáng yǐ,xīn rán àn lún jīn。
索酒恼诸儿,哦诗惊四邻。suǒ jiǔ nǎo zhū ér,ó shī jīng sì lín。
颇觉胸次空,未叹白发新。pǒ jué xiōng cì kōng,wèi tàn bái fā xīn。
庭菊卧残枝,奇香犹绝尘。tíng jú wò cán zhī,qí xiāng yóu jué chén。
园梅虽未花,瘦影已可人。yuán méi suī wèi huā,shòu yǐng yǐ kě rén。
方池湛奫沦,丑石立嶙峋。fāng chí zhàn yūn lún,chǒu shí lì lín xún。
幸无千金费,亦足终吾身。xìng wú qiān jīn fèi,yì zú zhōng wú shēn。
乐哉何所恨,击壤从尧民。lè zāi hé suǒ hèn,jī rǎng cóng yáo mín。

醉倒歌

陆游

曩时对酒不敢饮,侧睨旁观皆贝锦。nǎng shí duì jiǔ bù gǎn yǐn,cè nì páng guān jiē bèi jǐn。
狂言欲发畏客传,一笑未成忧祸稔。kuáng yán yù fā wèi kè chuán,yī xiào wèi chéng yōu huò rěn。
如今醉倒官道边,插花不怕颠狂甚。rú jīn zuì dào guān dào biān,chā huā bù pà diān kuáng shén。
行人唤起更嵬昂,牧竖扶归犹踔踸。xíng rén huàn qǐ gèng wéi áng,mù shù fú guī yóu chuō chěn。
始知人生元自乐,误计作官常懔懔。shǐ zhī rén shēng yuán zì lè,wù jì zuò guān cháng lǐn lǐn。
秋毫得丧何足论,万古兴亡一酣枕。qiū háo dé sàng hé zú lùn,wàn gǔ xīng wáng yī hān zhěn。

冬夜

陆游

新醅引睡睡味浓,有如猩唇荐驼峰。xīn pēi yǐn shuì shuì wèi nóng,yǒu rú xīng chún jiàn tuó fēng。
屏深毡暖衾裯重,鼻端雷起惊儿童。píng shēn zhān nuǎn qīn chóu zhòng,bí duān léi qǐ jīng ér tóng。
床头兰釭缀玉虫,双瓶汤熟炉正红。chuáng tóu lán gāng zhuì yù chóng,shuāng píng tāng shú lú zhèng hóng。
梦回起坐夜未中,凭几困睫犹瞢瞢。mèng huí qǐ zuò yè wèi zhōng,píng jǐ kùn jié yóu méng méng。
霜风凋尽玉井桐,月落翠雾栖房栊。shuāng fēng diāo jǐn yù jǐng tóng,yuè luò cuì wù qī fáng lóng。
一杯罂粟蛮奴供,庄周蝴蝶两俱空。yī bēi yīng sù mán nú gōng,zhuāng zhōu hú dié liǎng jù kōng。

醉卧松下短歌

陆游

披鹿裘,枕白石,醉卧松阴当月夕。pī lù qiú,zhěn bái shí,zuì wò sōng yīn dāng yuè xī。
寒藤夭矫学草书,天风萧森入诗律。hán téng yāo jiǎo xué cǎo shū,tiān fēng xiāo sēn rù shī lǜ。
忽然梦上百尺颠,绿毛邂逅巢云仙。hū rán mèng shàng bǎi chǐ diān,lǜ máo xiè hòu cháo yún xiān。
相携大笑咸阳市,俯仰尘世三千年。xiāng xié dà xiào xián yáng shì,fǔ yǎng chén shì sān qiān nián。

霜草

陆游

入冬已两旬,泽国霜始霣。rù dōng yǐ liǎng xún,zé guó shuāng shǐ yǔn。
可怜青青草,一夕生意尽。kě lián qīng qīng cǎo,yī xī shēng yì jǐn。
嗟予蒲柳姿,去日若飞隼。jiē yǔ pú liǔ zī,qù rì ruò fēi sǔn。
草衰有复荣,我发宁再鬒。cǎo shuāi yǒu fù róng,wǒ fā níng zài zhěn。
微官虽置散,束带终自悯。wēi guān suī zhì sàn,shù dài zhōng zì mǐn。
渐退用妇言,千载付一哂。jiàn tuì yòng fù yán,qiān zài fù yī shěn。

冬夜

陆游

百钱买菅席,锦茵亦何加。bǎi qián mǎi jiān xí,jǐn yīn yì hé jiā。
疋布缝粗裘,安用狐腋奢。pǐ bù fèng cū qiú,ān yòng hú yè shē。
昨者南山僧,松肪寄一车。zuó zhě nán shān sēng,sōng fáng jì yī chē。
可以照读书,坚坐待朝霞。kě yǐ zhào dú shū,jiān zuò dài cháo xiá。
顾影为发笑,山童双髻丫。gù yǐng wèi fā xiào,shān tóng shuāng jì yā。
一掬琴高鱼,聊用荐夜茶。yī jū qín gāo yú,liáo yòng jiàn yè chá。

假寐见海山异甚作小诗记之

陆游

海如黛色深,浪作雪点溅。hǎi rú dài sè shēn,làng zuò xuě diǎn jiàn。
数峰黄金山,巉绝出水面。shù fēng huáng jīn shān,chán jué chū shuǐ miàn。
此非想与因,了了目中见。cǐ fēi xiǎng yǔ yīn,le le mù zhōng jiàn。
何时真往游,浮世付掣电。hé shí zhēn wǎng yóu,fú shì fù chè diàn。

探梅

陆游

我游东村冲暮烟,断桥流水鸣溅溅。wǒ yóu dōng cūn chōng mù yān,duàn qiáo liú shuǐ míng jiàn jiàn。
欲寻梅花作一笑,数枝忽到拄杖边。yù xún méi huā zuò yī xiào,shù zhī hū dào zhǔ zhàng biān。
高标元合著山泽,绝艳岂复施丹铅。gāo biāo yuán hé zhù shān zé,jué yàn qǐ fù shī dān qiān。
定知曾授餐玉法,不尔恐是凌波仙。dìng zhī céng shòu cān yù fǎ,bù ěr kǒng shì líng bō xiān。
锦江赋诗忽万里,蓬山把酒今三年。jǐn jiāng fù shī hū wàn lǐ,péng shān bǎ jiǔ jīn sān nián。
相逢风味宛如昨,人生何者非前缘。xiāng féng fēng wèi wǎn rú zuó,rén shēng hé zhě fēi qián yuán。
颇思取醉极清赏,杖头幸有百许钱。pǒ sī qǔ zuì jí qīng shǎng,zhàng tóu xìng yǒu bǎi xǔ qián。
但判插破乌纱帽,莫记吹落黄金船。dàn pàn chā pò wū shā mào,mò jì chuī luò huáng jīn chuán。

岁暮风雨二首

陆游

骄风起海澨,浩荡东北来。jiāo fēng qǐ hǎi shì,hào dàng dōng běi lái。
铁骑掠阵过,秋涛触山回。tiě qí lüè zhèn guò,qiū tāo chù shān huí。
老夫北窗下,坐守寒炉灰。lǎo fū běi chuāng xià,zuò shǒu hán lú huī。
处世困忧患,万事学低摧。chù shì kùn yōu huàn,wàn shì xué dī cuī。
便欲灭灯睡,门闭不敢开。biàn yù miè dēng shuì,mén bì bù gǎn kāi。
并海固多风,汝孱良可哀。bìng hǎi gù duō fēng,rǔ càn liáng kě āi。
念昔少年日,从戎何壮哉。niàn xī shǎo nián rì,cóng róng hé zhuàng zāi。
独骑洮河马,涉渭夜衔枚。dú qí táo hé mǎ,shè wèi yè xián méi。

岁暮风雨二首

陆游

一冬少雨雪,人意常昏昏。yī dōng shǎo yǔ xuě,rén yì cháng hūn hūn。
夜半有奇事,雨声卷江村。yè bàn yǒu qí shì,yǔ shēng juǎn jiāng cūn。
陆子真老农,破屋依颓垣。lù zi zhēn lǎo nóng,pò wū yī tuí yuán。
扶持衰病身,收召谴逐魂。fú chí shuāi bìng shēn,shōu zhào qiǎn zhú hún。
手烹墙阴荠,美若乳下豚。shǒu pēng qiáng yīn jì,měi ruò rǔ xià tún。
听雨取一醉,不厌村酒浑。tīng yǔ qǔ yī zuì,bù yàn cūn jiǔ hún。
眼眚灯生晕,衣弊虱可扪。yǎn shěng dēng shēng yūn,yī bì shī kě mén。
父子幸相守,万事何足论。fù zi xìng xiāng shǒu,wàn shì hé zú lùn。

午睡起消摇园中因登山麓薄暮乃归

陆游

老病攻百骸,徽纆困束缚。lǎo bìng gōng bǎi hái,huī mò kùn shù fù。
颓然一熟睡,如获万金药。tuí rán yī shú shuì,rú huò wàn jīn yào。
窗明竹影乱,林暖鸟声乐。chuāng míng zhú yǐng luàn,lín nuǎn niǎo shēng lè。
灰深香欲上,火活汤正作。huī shēn xiāng yù shàng,huǒ huó tāng zhèng zuò。
毫瓯羞茗荈,铜洗供盥濯。háo ōu xiū míng chuǎn,tóng xǐ gōng guàn zhuó。
整巾出庭户,曳杖历岩壑。zhěng jīn chū tíng hù,yè zhàng lì yán hè。
遥岑见木杪,细水啮篱脚。yáo cén jiàn mù miǎo,xì shuǐ niè lí jiǎo。
踟躇遂忘归,清啸送日落。chí chú suì wàng guī,qīng xiào sòng rì luò。

群儿

陆游

野行遇群儿,呼笑运甓忙。yě xíng yù qún ér,hū xiào yùn pì máng。
共为小浮图,嶙峋当道旁。gòng wèi xiǎo fú tú,lín xún dāng dào páng。
蚬壳以注灯,碗足以焚香。xiǎn ké yǐ zhù dēng,wǎn zú yǐ fén xiāng。
须臾一鬨散,无益亦何伤。xū yú yī hòng sàn,wú yì yì hé shāng。
古来富贵人,峨冠登庙堂。gǔ lái fù guì rén,é guān dēng miào táng。
谋谟一悖谬,县宇失太康。móu mó yī bèi miù,xiàn yǔ shī tài kāng。
坐令安业民,血喋而尸僵。zuò lìng ān yè mín,xuè dié ér shī jiāng。
传呼一朝宠,遗患日月长。chuán hū yī cháo chǒng,yí huàn rì yuè zhǎng。
均为儿戏尔,祸机孰深藏。jūn wèi ér xì ěr,huò jī shú shēn cáng。
我作群儿诗,持用砭世肓。wǒ zuò qún ér shī,chí yòng biān shì huāng。