古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

反感愤

陆游

膊膊庭树鸡初鸣,嗈嗈天衢雁南征。bó bó tíng shù jī chū míng,yōng yōng tiān qú yàn nán zhēng。
百年朝露岂长久,万事浮云常变更。bǎi nián cháo lù qǐ zhǎng jiǔ,wàn shì fú yún cháng biàn gèng。
出处有心终有愧,圣贤无命亦无成。chū chù yǒu xīn zhōng yǒu kuì,shèng xián wú mìng yì wú chéng。
西畴虽薄可自力,双犊且当乘雨耕。xī chóu suī báo kě zì lì,shuāng dú qiě dāng chéng yǔ gēng。

东斋

陆游

著脚红尘已恨深,便应毕世住山林。zhù jiǎo hóng chén yǐ hèn shēn,biàn yīng bì shì zhù shān lín。
贵人自作宣明面,老子曾闻正始音。guì rén zì zuò xuān míng miàn,lǎo zi céng wén zhèng shǐ yīn。
议论坐狂当永弃,簿书缘病复难任。yì lùn zuò kuáng dāng yǒng qì,bù shū yuán bìng fù nán rèn。
东斋幽寂凭谁画,开幔床横一素琴。dōng zhāi yōu jì píng shuí huà,kāi màn chuáng héng yī sù qín。

闲中戏书三首

陆游

粝饭从来不愿馀,还山喜遂此心初。lì fàn cóng lái bù yuàn yú,hái shān xǐ suì cǐ xīn chū。
挽河尽洗弹冠念,闭户闲雠插架书。wǎn hé jǐn xǐ dàn guān niàn,bì hù xián chóu chā jià shū。
一榼不妨从客饮,数椽也复是吾庐。yī kē bù fáng cóng kè yǐn,shù chuán yě fù shì wú lú。
少游细看犹多事,安用人间下泽车。shǎo yóu xì kàn yóu duō shì,ān yòng rén jiān xià zé chē。

闲中戏书三首

陆游

少年拜舞缀庭绅,曾见中天日月新。shǎo nián bài wǔ zhuì tíng shēn,céng jiàn zhōng tiān rì yuè xīn。
金印终归妄校尉,白头仍是斥仙人。jīn yìn zhōng guī wàng xiào wèi,bái tóu réng shì chì xiān rén。
修营香火三生愿,收拾风波九死身。xiū yíng xiāng huǒ sān shēng yuàn,shōu shí fēng bō jiǔ sǐ shēn。
岂但渔樵与争席,海边沤鸟亦相亲。qǐ dàn yú qiáo yǔ zhēng xí,hǎi biān ōu niǎo yì xiāng qīn。

闲中戏书三首

陆游

钓竿风月寄沧洲,醉发髿髿荻叶秋。diào gān fēng yuè jì cāng zhōu,zuì fā suō suō dí yè qiū。
仕进世谁知我懒,功名命不与人谋。shì jìn shì shuí zhī wǒ lǎn,gōng míng mìng bù yǔ rén móu。
衰迟更觉岁时速,疏贱空先天下忧。shuāi chí gèng jué suì shí sù,shū jiàn kōng xiān tiān xià yōu。
病骨未销谗未已,聊须周易著床头。bìng gǔ wèi xiāo chán wèi yǐ,liáo xū zhōu yì zhù chuáng tóu。

采药

陆游

篢子编成细箬新,独穿空翠上嶙峋。lǒng zi biān chéng xì ruò xīn,dú chuān kōng cuì shàng lín xún。
丹砂岩际朝暾日,狗杞云间夜吠人。dān shā yán jì cháo tūn rì,gǒu qǐ yún jiān yè fèi rén。
络石菖蒲蒙绿发,缠松薜荔长苍鳞。luò shí chāng pú méng lǜ fā,chán sōng bì lì zhǎng cāng lín。
金貂谒帝我未暇,且作人间千岁身。jīn diāo yè dì wǒ wèi xiá,qiě zuò rén jiān qiān suì shēn。

过猷讲主桑渎精舍

陆游

寂寞衡门傍水开,放翁曳杖此徘徊。jì mò héng mén bàng shuǐ kāi,fàng wēng yè zhàng cǐ pái huái。
林疏时见钓篷过,风急忽闻菱唱来。lín shū shí jiàn diào péng guò,fēng jí hū wén líng chàng lái。
讲罢绳床悬麈柄,斋馀童子供茶杯。jiǎng bà shéng chuáng xuán zhǔ bǐng,zhāi yú tóng zi gōng chá bēi。
解衣许我闲摩腹,又作幽窗梦一回。jiě yī xǔ wǒ xián mó fù,yòu zuò yōu chuāng mèng yī huí。

自桑渎泛舟归三山

陆游

端为身闲觉日长,不嫌儿辈笑清狂。duān wèi shēn xián jué rì zhǎng,bù xián ér bèi xiào qīng kuáng。
湖光潋潋归舟疾,雨点霏霏醉颊凉。hú guāng liàn liàn guī zhōu jí,yǔ diǎn fēi fēi zuì jiá liáng。
断彴苔生人唤渡,孤村霜近稻登场。duàn zhuó tái shēng rén huàn dù,gū cūn shuāng jìn dào dēng chǎng。
宦情不独今年薄,游子从来念故乡。huàn qíng bù dú jīn nián báo,yóu zi cóng lái niàn gù xiāng。

夜还驿舍

陆游

楼上鼕鼕初发更,断云收雨旋成晴。lóu shàng dōng dōng chū fā gèng,duàn yún shōu yǔ xuán chéng qíng。
市桥新涨摇灯影,驿路残泥壮屐声。shì qiáo xīn zhǎng yáo dēng yǐng,yì lù cán ní zhuàng jī shēng。
阛阓变迁非曩日,情怀牢落感馀生。huán huì biàn qiān fēi nǎng rì,qíng huái láo luò gǎn yú shēng。
高秋病起犹能醉,剩买官醅乐太平。gāo qiū bìng qǐ yóu néng zuì,shèng mǎi guān pēi lè tài píng。

舟中大醉偶赋长句

陆游

过江何敢号高流,偶与俗人风马牛。guò jiāng hé gǎn hào gāo liú,ǒu yǔ sú rén fēng mǎ niú。
画楫新摇严濑月,清尊又醉戴溪秋。huà jí xīn yáo yán lài yuè,qīng zūn yòu zuì dài xī qiū。
壮心无复在千里,老气尚能横九州。zhuàng xīn wú fù zài qiān lǐ,lǎo qì shàng néng héng jiǔ zhōu。
古寺试求三丈壁,为君驱笔战蛟虬。gǔ sì shì qiú sān zhàng bì,wèi jūn qū bǐ zhàn jiāo qiú。

行饭至新塘夜归

陆游

门前徙倚尚馀霞,湖上归来月满沙。mén qián xǐ yǐ shàng yú xiá,hú shàng guī lái yuè mǎn shā。
云湿一声新到雁,林昏数点后栖鸦。yún shī yī shēng xīn dào yàn,lín hūn shù diǎn hòu qī yā。
凄迷篱落开寒菊,郑重比邻设夜茶。qī mí lí luò kāi hán jú,zhèng zhòng bǐ lín shè yè chá。
早议挂冠君会否,暮年心念不容差。zǎo yì guà guān jūn huì fǒu,mù nián xīn niàn bù róng chà。

云门感旧

陆游

总角来游老未忘,背人岁月去堂堂。zǒng jiǎo lái yóu lǎo wèi wàng,bèi rén suì yuè qù táng táng。
稚松看到偃霜盖,废寺忆曾开宝坊。zhì sōng kàn dào yǎn shuāng gài,fèi sì yì céng kāi bǎo fāng。
佛几古灯寒焰短,斋厨新粟午炊香。fú jǐ gǔ dēng hán yàn duǎn,zhāi chú xīn sù wǔ chuī xiāng。
兴阑未忍登车去,更倚溪桥立夕阳。xīng lán wèi rěn dēng chē qù,gèng yǐ xī qiáo lì xī yáng。

秋雨顿寒偶书

陆游

羁怀不醉自昏昏,卧对青灯独掩门。jī huái bù zuì zì hūn hūn,wò duì qīng dēng dú yǎn mén。
沙雁带寒来古泽,林鸠催雨暗孤村。shā yàn dài hán lái gǔ zé,lín jiū cuī yǔ àn gū cūn。
数椽蟹舍偿初志,九陌尘衣洗旧痕。shù chuán xiè shě cháng chū zhì,jiǔ mò chén yī xǐ jiù hén。
自叹一生书里活,暮年无力济黎元。zì tàn yī shēng shū lǐ huó,mù nián wú lì jì lí yuán。

新晴泛舟至近村偶得双鳜而归

陆游

秋风一夜老汀蘋,剡曲稽山发兴新。qiū fēng yī yè lǎo tīng píng,shàn qū jī shān fā xīng xīn。
青嶂会为身后冢,扁舟聊作画中人。qīng zhàng huì wèi shēn hòu zhǒng,biǎn zhōu liáo zuò huà zhōng rén。
园林摇落知寒早,父老逢迎觉意真。yuán lín yáo luò zhī hán zǎo,fù lǎo féng yíng jué yì zhēn。
归舍不妨成小醉,眼明细柳贯霜鳞。guī shě bù fáng chéng xiǎo zuì,yǎn míng xì liǔ guàn shuāng lín。

老病无复宦情或者疑焉作此示之

陆游

病思萧条岂独今,十年前已鬓霜侵。bìng sī xiāo tiáo qǐ dú jīn,shí nián qián yǐ bìn shuāng qīn。
旧交略尽形吊影,薄宦宜休口语心。jiù jiāo lüè jǐn xíng diào yǐng,báo huàn yí xiū kǒu yǔ xīn。
老骥已甘当伏枥,穷猿况是急投林。lǎo jì yǐ gān dāng fú lì,qióng yuán kuàng shì jí tóu lín。
别君径入乱云去,后日相思何处寻。bié jūn jìng rù luàn yún qù,hòu rì xiāng sī hé chù xún。