古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

杭湖夜归二首

陆游

野艇迢迢信所之,归来常及欲昏时。yě tǐng tiáo tiáo xìn suǒ zhī,guī lái cháng jí yù hūn shí。
陂塘烟重怨姑恶,林薄月明悲子规。bēi táng yān zhòng yuàn gū è,lín báo yuè míng bēi zi guī。
出谷寺钟初缥缈,穿篱绩火已参差。chū gǔ sì zhōng chū piāo miǎo,chuān lí jì huǒ yǐ cān chà。
欣然笑向应门说,又了浮生一首诗。xīn rán xiào xiàng yīng mén shuō,yòu le fú shēng yī shǒu shī。

或问余近况示以长句

陆游

天亦知予懒是真,莫年乞与自由身。tiān yì zhī yǔ lǎn shì zhēn,mò nián qǐ yǔ zì yóu shēn。
幽寻东浦鹭迎棹,独卧北窗莺唤人。yōu xún dōng pǔ lù yíng zhào,dú wò běi chuāng yīng huàn rén。
野卉满头狂取醉,草庐容膝乐忘贫。yě huì mǎn tóu kuáng qǔ zuì,cǎo lú róng xī lè wàng pín。
死时是处堪藏骨,不用要离更作邻。sǐ shí shì chù kān cáng gǔ,bù yòng yào lí gèng zuò lín。

初夏郊行

陆游

小砚孤吟恐作愁,长堤曳杖且闲游。xiǎo yàn gū yín kǒng zuò chóu,zhǎng dī yè zhàng qiě xián yóu。
破云山踊千螺翠,经雨波涵一镜秋。pò yún shān yǒng qiān luó cuì,jīng yǔ bō hán yī jìng qiū。
粔籹青红村步市,阑干高下寺家楼。jù nǚ qīng hóng cūn bù shì,lán gàn gāo xià sì jiā lóu。
去年此日君知否,十丈京尘没马头。qù nián cǐ rì jūn zhī fǒu,shí zhàng jīng chén méi mǎ tóu。

夏日

陆游

赤日黄尘褦襶忙,放翁湖上独相羊。chì rì huáng chén nài dài máng,fàng wēng hú shàng dú xiāng yáng。
竹梢露滴惊残梦,荷盖风翻送早凉。zhú shāo lù dī jīng cán mèng,hé gài fēng fān sòng zǎo liáng。
暑用酒逃犹有待,热凭静胜更无方。shǔ yòng jiǔ táo yóu yǒu dài,rè píng jìng shèng gèng wú fāng。
空斋一榻翛然卧,闲看衣篝起篆香。kōng zhāi yī tà xiāo rán wò,xián kàn yī gōu qǐ zhuàn xiāng。

梅雨

陆游

沐罢斜簪二寸冠,断云残霭暗江干。mù bà xié zān èr cùn guān,duàn yún cán ǎi àn jiāng gàn。
丝丝梅子熟时雨,漠漠楝花开后寒。sī sī méi zi shú shí yǔ,mò mò liàn huā kāi hòu hán。
剩采芸香辟书蠹,旋舂麦麨续家餐。shèng cǎi yún xiāng pì shū dù,xuán chōng mài chǎo xù jiā cān。
日长倦睫惟思闭,茗碗真须抵死宽。rì zhǎng juàn jié wéi sī bì,míng wǎn zhēn xū dǐ sǐ kuān。

夜意

陆游

孤梦初回夜气清,世尘扫尽觉心平。gū mèng chū huí yè qì qīng,shì chén sǎo jǐn jué xīn píng。
月沉洲渚渔歌远,人语比邻绩火明。yuè chén zhōu zhǔ yú gē yuǎn,rén yǔ bǐ lín jì huǒ míng。
独汲寒泉鸣细绠,静听漏鼓下高城。dú jí hán quán míng xì gěng,jìng tīng lòu gǔ xià gāo chéng。
悠然坐待东方白,却看轩窗淡日生。yōu rán zuò dài dōng fāng bái,què kàn xuān chuāng dàn rì shēng。

蜗庐

陆游

小葺蜗庐便著家,槿篱莎径任攲斜。xiǎo qì wō lú biàn zhù jiā,jǐn lí shā jìng rèn qī xié。
为生草草僧行脚,到处悠悠客泛槎。wèi shēng cǎo cǎo sēng xíng jiǎo,dào chù yōu yōu kè fàn chá。
孤蝶惜衣晴曝粉,稚蜂贪蜜晚争花。gū dié xī yī qíng pù fěn,zhì fēng tān mì wǎn zhēng huā。
有书懒读吾堪愧,睡起何妨自硙茶。yǒu shū lǎn dú wú kān kuì,shuì qǐ hé fáng zì wéi chá。

得亲旧书问近况以诗代书报之

陆游

溪头日日弄潺湲,敢料馀生竟得全。xī tóu rì rì nòng chán yuán,gǎn liào yú shēng jìng dé quán。
白简免劳中执法,青铜罢算小行年。bái jiǎn miǎn láo zhōng zhí fǎ,qīng tóng bà suàn xiǎo xíng nián。
花前一笑频开口,林下深藏永息肩。huā qián yī xiào pín kāi kǒu,lín xià shēn cáng yǒng xī jiān。
欲养金丹还懒去,身今已是地行仙。yù yǎng jīn dān hái lǎn qù,shēn jīn yǐ shì dì xíng xiān。

放逐

陆游

放逐虽惭处士高,笑谭未减少年豪。fàng zhú suī cán chù shì gāo,xiào tán wèi jiǎn shǎo nián háo。
青山随处有三窟,白首今年无二毛。qīng shān suí chù yǒu sān kū,bái shǒu jīn nián wú èr máo。
正得筇枝为老伴,尽将书帙付儿曹。zhèng dé qióng zhī wèi lǎo bàn,jǐn jiāng shū zhì fù ér cáo。
饮酣自足称名士,安用辛勤读楚骚。yǐn hān zì zú chēng míng shì,ān yòng xīn qín dú chǔ sāo。

午睡起遇急雨

陆游

揩眼扪髯破昼眠,阑边小立独幽然。kāi yǎn mén rán pò zhòu mián,lán biān xiǎo lì dú yōu rán。
丛花雨打无飞蝶,高柳风惊有堕蝉。cóng huā yǔ dǎ wú fēi dié,gāo liǔ fēng jīng yǒu duò chán。
才略本居元子下,功名那计祖生先。cái lüè běn jū yuán zi xià,gōng míng nà jì zǔ shēng xiān。
今朝会意君知否,目送飞云挥五弦。jīn cháo huì yì jūn zhī fǒu,mù sòng fēi yún huī wǔ xián。

山居食每不肉戏作

陆游

溪友留鱼不忍烹,直将蔬粝送馀生。xī yǒu liú yú bù rěn pēng,zhí jiāng shū lì sòng yú shēng。
二升畬粟香炊饭,一把畦菘淡煮羹。èr shēng shē sù xiāng chuī fàn,yī bǎ qí sōng dàn zhǔ gēng。
莫笑开单成净供,也能扪腹作徐行。mò xiào kāi dān chéng jìng gōng,yě néng mén fù zuò xú xíng。
秋来更有堪夸处,日傍东篱拾落英。qiū lái gèng yǒu kān kuā chù,rì bàng dōng lí shí luò yīng。

自笑

陆游

诸公衮衮几金貂,自笑无材负圣朝。zhū gōng gǔn gǔn jǐ jīn diāo,zì xiào wú cái fù shèng cháo。
老气醉中犹跌宕,闲身梦里亦逍遥。lǎo qì zuì zhōng yóu diē dàng,xián shēn mèng lǐ yì xiāo yáo。
旧书日伴吾儿读,薄饭时从野叟招。jiù shū rì bàn wú ér dú,báo fàn shí cóng yě sǒu zhāo。
病后秋衣须早制,竹窗残夜雨萧萧。bìng hòu qiū yī xū zǎo zhì,zhú chuāng cán yè yǔ xiāo xiāo。

世上

陆游

世上悠悠东逝波,金丹将奈鬓丝何。shì shàng yōu yōu dōng shì bō,jīn dān jiāng nài bìn sī hé。
墙头杨柳知秋早,窗外芭蕉受雨多。qiáng tóu yáng liǔ zhī qiū zǎo,chuāng wài bā jiāo shòu yǔ duō。
伏枥自应如老骥,还乡元欲借明驼。fú lì zì yīng rú lǎo jì,hái xiāng yuán yù jiè míng tuó。
吾棋一局千年事,从使旁观烂斧柯。wú qí yī jú qiān nián shì,cóng shǐ páng guān làn fǔ kē。

秋夜自近村归

陆游

江头浩歌天宇宽,刺船归来清夜阑。jiāng tóu hào gē tiān yǔ kuān,cì chuán guī lái qīng yè lán。
女贞林黑月未上,姑恶声悲村已寒。nǚ zhēn lín hēi yuè wèi shàng,gū è shēng bēi cūn yǐ hán。
不恨故交日零落,本知浮生难控抟。bù hèn gù jiāo rì líng luò,běn zhī fú shēng nán kòng tuán。
头童面槁更安往,莫问傍人君自看。tóu tóng miàn gǎo gèng ān wǎng,mò wèn bàng rén jūn zì kàn。

小院

陆游

小院回廊夕照明,放翁宴坐一筇横。xiǎo yuàn huí láng xī zhào míng,fàng wēng yàn zuò yī qióng héng。
铜匜暖彻香初过,铁杵声清药欲成。tóng yí nuǎn chè xiāng chū guò,tiě chǔ shēng qīng yào yù chéng。
世事熟看无一可,古人不作与谁评。shì shì shú kàn wú yī kě,gǔ rén bù zuò yǔ shuí píng。
新凉社酒家家熟,便用阳狂了此生。xīn liáng shè jiǔ jiā jiā shú,biàn yòng yáng kuáng le cǐ shēng。