古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

老病谢客或者非之戏作

陆游

病侵腰膂两经秋,欲下绳床不自由。bìng qīn yāo lǚ liǎng jīng qiū,yù xià shéng chuáng bù zì yóu。
客至难令三握发,佛来仅可小低头。kè zhì nán lìng sān wò fā,fú lái jǐn kě xiǎo dī tóu。
安禅还我闲蒙衲,怒气从渠勇挟辀。ān chán hái wǒ xián méng nà,nù qì cóng qú yǒng xié zhōu。
亦欲署门还懒去,死生贵贱两悠悠。yì yù shǔ mén hái lǎn qù,sǐ shēng guì jiàn liǎng yōu yōu。

新辟小园六首

陆游

人生如意每难全,草草园池却自然。rén shēng rú yì měi nán quán,cǎo cǎo yuán chí què zì rán。
世事已抛高枕外,春风常在短筇前。shì shì yǐ pāo gāo zhěn wài,chūn fēng cháng zài duǎn qióng qián。
堕空花片纷红雨,遍地苔痕长绿钱。duò kōng huā piàn fēn hóng yǔ,biàn dì tái hén zhǎng lǜ qián。
酒户渐增诗兴在,天容此老剩狂颠。jiǔ hù jiàn zēng shī xīng zài,tiān róng cǐ lǎo shèng kuáng diān。

新辟小园六首

陆游

西戍归来鬓已霜,生儿又过乃翁长。xī shù guī lái bìn yǐ shuāng,shēng ér yòu guò nǎi wēng zhǎng。
眼明身健残年足,饭软茶甘万事忘。yǎn míng shēn jiàn cán nián zú,fàn ruǎn chá gān wàn shì wàng。
学废仅能书姓字,客来懒复倒衣裳。xué fèi jǐn néng shū xìng zì,kè lái lǎn fù dào yī shang。
山园寂寂春将晚,酷爱幽花似蜜香。shān yuán jì jì chūn jiāng wǎn,kù ài yōu huā shì mì xiāng。

新辟小园六首

陆游

席地幕天君勿嘲,随宜野蓛与山殽。xí dì mù tiān jūn wù cháo,suí yí yě cè yǔ shān xiáo。
幽花避日藏深叶,归燕寻人理旧巢。yōu huā bì rì cáng shēn yè,guī yàn xún rén lǐ jiù cháo。
曲水咏觞空念昔,斜川邻曲自论交。qū shuǐ yǒng shāng kōng niàn xī,xié chuān lín qū zì lùn jiāo。
清贫尚愧茶山在,送老湖边有把茆。qīng pín shàng kuì chá shān zài,sòng lǎo hú biān yǒu bǎ máo。

新辟小园六首

陆游

新展山园半亩强,笑人车马出笼坊。xīn zhǎn shān yuán bàn mǔ qiáng,xiào rén chē mǎ chū lóng fāng。
山禽乍暖殷勤语,野花无风自在香。shān qín zhà nuǎn yīn qín yǔ,yě huā wú fēng zì zài xiāng。
点点水纹迎细雨,疏疏篱影界斜阳。diǎn diǎn shuǐ wén yíng xì yǔ,shū shū lí yǐng jiè xié yáng。
出门遥向邻翁说,释耒相从共一觞。chū mén yáo xiàng lín wēng shuō,shì lěi xiāng cóng gòng yī shāng。

新辟小园六首

陆游

东轩嫩日上疏棂,吹尽浮云作意晴。dōng xuān nèn rì shàng shū líng,chuī jǐn fú yún zuò yì qíng。
林暖墙头双鹊语,水清池面小鱼行。lín nuǎn qiáng tóu shuāng què yǔ,shuǐ qīng chí miàn xiǎo yú xíng。
畦添药品谁能别,架引藤阴忽已成。qí tiān yào pǐn shuí néng bié,jià yǐn téng yīn hū yǐ chéng。
倚杖怡然便终日,老夫那复不平鸣。yǐ zhàng yí rán biàn zhōng rì,lǎo fū nà fù bù píng míng。

新辟小园六首

陆游

祠禄縻人未弃官,春深幽谷有馀欢。cí lù mí rén wèi qì guān,chūn shēn yōu gǔ yǒu yú huān。
笋生遮道妨行药,果熟团枝碍整冠。sǔn shēng zhē dào fáng xíng yào,guǒ shú tuán zhī ài zhěng guān。
煮酒拆泥初滟滟,生绡裁扇又团团。zhǔ jiǔ chāi ní chū yàn yàn,shēng xiāo cái shàn yòu tuán tuán。
退飞风际由来事,莫羡青霄刷羽翰。tuì fēi fēng jì yóu lái shì,mò xiàn qīng xiāo shuā yǔ hàn。

晚步门外散怀二首

陆游

大千沙界一浮沤,成坏元知不自由。dà qiān shā jiè yī fú ōu,chéng huài yuán zhī bù zì yóu。
寓迹个中谁耐久,问君底事不归休。yù jì gè zhōng shuí nài jiǔ,wèn jūn dǐ shì bù guī xiū。
春陂欲雨黄鸦闹,晚渡无人白犊浮。chūn bēi yù yǔ huáng yā nào,wǎn dù wú rén bái dú fú。
七十之年何啻足,戏凭药物小迟留。qī shí zhī nián hé chì zú,xì píng yào wù xiǎo chí liú。

晚步门外散怀二首

陆游

万化纷纷本一机,不为腐骨欲安归。wàn huà fēn fēn běn yī jī,bù wèi fǔ gǔ yù ān guī。
彭殇共尽孰修短,尧桀两忘无是非。péng shāng gòng jǐn shú xiū duǎn,yáo jié liǎng wàng wú shì fēi。
濡首极知当痛饮,剪翎那复许群飞。rú shǒu jí zhī dāng tòng yǐn,jiǎn líng nà fù xǔ qún fēi。
江郊未解春寒恶,高柳吹花又满衣。jiāng jiāo wèi jiě chūn hán è,gāo liǔ chuī huā yòu mǎn yī。

饥坐戏咏

陆游

衰鬓萧然满镜霜,一庵归老镜湖傍。shuāi bìn xiāo rán mǎn jìng shuāng,yī ān guī lǎo jìng hú bàng。
有怀每恨交朋远,无食方知日月长。yǒu huái měi hèn jiāo péng yuǎn,wú shí fāng zhī rì yuè zhǎng。
落笔未妨诗衮衮,闭门犹喜气扬扬。luò bǐ wèi fáng shī gǔn gǔn,bì mén yóu xǐ qì yáng yáng。
晚来袖手蒲团稳,笑唤儿童代夜香。wǎn lái xiù shǒu pú tuán wěn,xiào huàn ér tóng dài yè xiāng。

春晚村居

陆游

一事元无可得忙,悠然半醉倚胡床。yī shì yuán wú kě dé máng,yōu rán bàn zuì yǐ hú chuáng。
牡丹枝上青春老,燕子声中白日长。mǔ dān zhī shàng qīng chūn lǎo,yàn zi shēng zhōng bái rì zhǎng。
身世已如风六鹢,文章仍似闰黄杨。shēn shì yǐ rú fēng liù yì,wén zhāng réng shì rùn huáng yáng。
太平有象无人识,南陌东阡捣麨香。tài píng yǒu xiàng wú rén shí,nán mò dōng qiān dǎo chǎo xiāng。

西窗睡起

陆游

老便寂寂厌纷纷,借得禅房卧看云。lǎo biàn jì jì yàn fēn fēn,jiè dé chán fáng wò kàn yún。
夜宴怕逢觥录事,秋山佣伴猎将军。yè yàn pà féng gōng lù shì,qiū shān yōng bàn liè jiāng jūn。
馀年敢望十寒暑,夙习正须三沐熏。yú nián gǎn wàng shí hán shǔ,sù xí zhèng xū sān mù xūn。
斜日满窗谁唤起,数声啼鸟隔溪闻。xié rì mǎn chuāng shuí huàn qǐ,shù shēng tí niǎo gé xī wén。

园中小饮

陆游

此老胸中万顷宽,小园幽径日追欢。cǐ lǎo xiōng zhōng wàn qǐng kuān,xiǎo yuán yōu jìng rì zhuī huān。
宁教酒欠寻常债,耻就人求本分官。níng jiào jiǔ qiàn xún cháng zhài,chǐ jiù rén qiú běn fēn guān。
高柳阴浓烟欲暝,丛花红湿露初漙。gāo liǔ yīn nóng yān yù míng,cóng huā hóng shī lù chū tuán。
要知泽国年光晚,已过清明尚浅寒。yào zhī zé guó nián guāng wǎn,yǐ guò qīng míng shàng qiǎn hán。

舟中夕望

陆游

船掠湖堤不入城,葛巾羽扇试春行。chuán lüè hú dī bù rù chéng,gé jīn yǔ shàn shì chūn xíng。
女墙迤逦横轻霭,佛阁峥嵘倚晚晴。nǚ qiáng yí lǐ héng qīng ǎi,fú gé zhēng róng yǐ wǎn qíng。
树冒藤花堆故绣,风吹莺语送新声。shù mào téng huā duī gù xiù,fēng chuī yīng yǔ sòng xīn shēng。
细思造物何由报,遣作闲人过此生。xì sī zào wù hé yóu bào,qiǎn zuò xián rén guò cǐ shēng。

四月一日作

陆游

桃李逢春次第开,坐看零落付苍苔。táo lǐ féng chūn cì dì kāi,zuò kàn líng luò fù cāng tái。
压车麦穗黄云重,食叶蚕声白雨来。yā chē mài suì huáng yún zhòng,shí yè cán shēng bái yǔ lái。
镜里顿惊年事速,天边谁挽斗杓回。jìng lǐ dùn jīng nián shì sù,tiān biān shuí wǎn dòu biāo huí。
可怜团扇尘侵损,又见生绡月样裁。kě lián tuán shàn chén qīn sǔn,yòu jiàn shēng xiāo yuè yàng cái。