古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

晨起

陆游

晨起梳头拂面丝,行年七十岂前期。chén qǐ shū tóu fú miàn sī,xíng nián qī shí qǐ qián qī。
此生犹著几两屐,长日惟消一局棋。cǐ shēng yóu zhù jǐ liǎng jī,zhǎng rì wéi xiāo yī jú qí。
空釜生鱼忍贫惯,闲门罗雀与秋宜。kōng fǔ shēng yú rěn pín guàn,xián mén luó què yǔ qiū yí。
区区名义真当勉,正是先师戒得时。qū qū míng yì zhēn dāng miǎn,zhèng shì xiān shī jiè dé shí。

自咏

陆游

常记当年入洛初,华灯百万掷樗蒲。cháng jì dāng nián rù luò chū,huá dēng bǎi wàn zhì chū pú。
平生意薄刀笔吏,投老身为山泽臞。píng shēng yì báo dāo bǐ lì,tóu lǎo shēn wèi shān zé qú。
已罢向空书咄咄,尚能击缶和呜呜。yǐ bà xiàng kōng shū duō duō,shàng néng jī fǒu hé wū wū。
今朝客至无寻处,正伴园丁斸芋区。jīn cháo kè zhì wú xún chù,zhèng bàn yuán dīng zhǔ yù qū。

乞奉祠未报食且不继

陆游

富贵常求系日绳,阨穷却羡弃家僧。fù guì cháng qiú xì rì shéng,è qióng què xiàn qì jiā sēng。
强颜始觉贫为害,对镜方嗟老可憎。qiáng yán shǐ jué pín wèi hài,duì jìng fāng jiē lǎo kě zēng。
出户风霜欺短褐,读书父子共昏灯。chū hù fēng shuāng qī duǎn hè,dú shū fù zi gòng hūn dēng。
圣师梦奠二千载,一卷遗言终可凭。shèng shī mèng diàn èr qiān zài,yī juǎn yí yán zhōng kě píng。

舟行戏书

陆游

世事无穷膏火煎,羁魂病骨久羸然。shì shì wú qióng gāo huǒ jiān,jī hún bìng gǔ jiǔ léi rán。
觉时不及梦差乐,死去始嗟生可怜。jué shí bù jí mèng chà lè,sǐ qù shǐ jiē shēng kě lián。
慷慨知非请缨日,推移忽及挂冠年。kāng kǎi zhī fēi qǐng yīng rì,tuī yí hū jí guà guān nián。
扬帆海浦差强意,卧看秋涛蹴远天。yáng fān hǎi pǔ chà qiáng yì,wò kàn qiū tāo cù yuǎn tiān。

偶得长鱼巨蟹命酒小饮盖久无此举也

陆游

老生日日困盐齑,异味棕鱼与楮鸡。lǎo shēng rì rì kùn yán jī,yì wèi zōng yú yǔ chǔ jī。
敢望槎头分缩项,况当霜后得团脐。gǎn wàng chá tóu fēn suō xiàng,kuàng dāng shuāng hòu dé tuán qí。
堪怜妄出缘香饵,尚想横行向草泥。kān lián wàng chū yuán xiāng ěr,shàng xiǎng héng xíng xiàng cǎo ní。
东崦夜来梅已动,一樽芳酝径须携。dōng yān yè lái méi yǐ dòng,yī zūn fāng yùn jìng xū xié。

泛舟湖山间有感

陆游

我似人间不系舟,好风好月亦闲游。wǒ shì rén jiān bù xì zhōu,hǎo fēng hǎo yuè yì xián yóu。
归来华表千年鹤,灭没烟波万里鸥。guī lái huá biǎo qiān nián hè,miè méi yān bō wàn lǐ ōu。
岁晚客貂那复叹,时艰嫠纬未忘忧。suì wǎn kè diāo nà fù tàn,shí jiān lí wěi wèi wàng yōu。
野人只欲安耕钓,江左夷吾可见不。yě rén zhǐ yù ān gēng diào,jiāng zuǒ yí wú kě jiàn bù。

书室明暖终日婆娑其间倦则扶杖至小园戏作长句二首

陆游

放翁老手竟超然,俗子何由与作缘。fàng wēng lǎo shǒu jìng chāo rán,sú zi hé yóu yǔ zuò yuán。
百榼旧曾夸席地,一窗今复幻壶天。bǎi kē jiù céng kuā xí dì,yī chuāng jīn fù huàn hú tiān。
梦回橙在屏风曲,雨霁梅迎拄杖前。mèng huí chéng zài píng fēng qū,yǔ jì méi yíng zhǔ zhàng qián。
吾爱吾庐得安卧,笑人思颍忆平泉。wú ài wú lú dé ān wò,xiào rén sī yǐng yì píng quán。

书室明暖终日婆娑其间倦则扶杖至小园戏作长句二首

陆游

美睡宜人胜按摩,江南十月气犹和。měi shuì yí rén shèng àn mó,jiāng nán shí yuè qì yóu hé。
重帘不卷留香久,古砚微凹聚墨多。zhòng lián bù juǎn liú xiāng jiǔ,gǔ yàn wēi āo jù mò duō。
月上忽看梅影出,风高时送雁声过。yuè shàng hū kàn méi yǐng chū,fēng gāo shí sòng yàn shēng guò。
一杯太淡君休笑,牛背吾方扣角歌。yī bēi tài dàn jūn xiū xiào,niú bèi wú fāng kòu jiǎo gē。

初冬

陆游

老客人间百事慵,乐哉闭户过今冬。lǎo kè rén jiān bǎi shì yōng,lè zāi bì hù guò jīn dōng。
朝炉兽炭腾红焰,夜榻蛮毡拥紫茸。cháo lú shòu tàn téng hóng yàn,yè tà mán zhān yōng zǐ rōng。
猬刺坼蓬新栗熟,鹅雏弄色冻醅浓。wèi cì chè péng xīn lì shú,é chú nòng sè dòng pēi nóng。
题诗正自消闲日,本不争先万户封。tí shī zhèng zì xiāo xián rì,běn bù zhēng xiān wàn hù fēng。

予所居三山在镜湖上近取舍东地一亩种花数十株彊名小园因戏作长句

陆游

出郭西南十里过,小园风月得婆娑。chū guō xī nán shí lǐ guò,xiǎo yuán fēng yuè dé pó suō。
翠屏三扇恰相倚,玉镜一奁谁为磨。cuì píng sān shàn qià xiāng yǐ,yù jìng yī lián shuí wèi mó。
投镊未嫌衰鬓白,插花聊喜醉颜酡。tóu niè wèi xián shuāi bìn bái,chā huā liáo xǐ zuì yán tuó。
耶溪更尽青鞋兴,免使将军怒脱靴。yé xī gèng jǐn qīng xié xīng,miǎn shǐ jiāng jūn nù tuō xuē。

冬夜戏书三首

陆游

东归剡曲寄彷徉,闲日虽冬亦自长。dōng guī shàn qū jì páng yáng,xián rì suī dōng yì zì zhǎng。
梅瘦有情横淡月,云轻无力护清霜。méi shòu yǒu qíng héng dàn yuè,yún qīng wú lì hù qīng shuāng。
长鱼通印盐花白,珍鲊披绵曲糁香。zhǎng yú tōng yìn yán huā bái,zhēn zhǎ pī mián qū sǎn xiāng。
一饱喟然还自悯,彊颜垂老食官仓。yī bǎo kuì rán hái zì mǐn,jiàng yán chuí lǎo shí guān cāng。

冬夜戏书三首

陆游

将挂衣冠彊小留,期年毕竟是归休。jiāng guà yī guān jiàng xiǎo liú,qī nián bì jìng shì guī xiū。
青毡独拥欺霜夜,浊酒频倾洗客愁。qīng zhān dú yōng qī shuāng yè,zhuó jiǔ pín qīng xǐ kè chóu。
鹤影冷翻丹井月,雁声遥带玉关秋。hè yǐng lěng fān dān jǐng yuè,yàn shēng yáo dài yù guān qiū。
一生自笑闲中过,不为功名也白头。yī shēng zì xiào xián zhōng guò,bù wèi gōng míng yě bái tóu。

冬夜戏书三首

陆游

老树霜馀已尽红,纵横落叶满庭中。lǎo shù shuāng yú yǐ jǐn hóng,zòng héng luò yè mǎn tíng zhōng。
一钩澹澹西南月,万鼓凭凭东北风。yī gōu dàn dàn xī nán yuè,wàn gǔ píng píng dōng běi fēng。
赊酒每惭添旧券,读书何计策新功。shē jiǔ měi cán tiān jiù quàn,dú shū hé jì cè xīn gōng。
蓬窗坐睡摧颓甚,隔竹敲茶赖小童。péng chuāng zuò shuì cuī tuí shén,gé zhú qiāo chá lài xiǎo tóng。

冬夜独酌

陆游

寒水茫茫浸月明,疏钟杳杳带霜清。hán shuǐ máng máng jìn yuè míng,shū zhōng yǎo yǎo dài shuāng qīng。
一樽浊酒有妙理,十里荒鸡非恶声。yī zūn zhuó jiǔ yǒu miào lǐ,shí lǐ huāng jī fēi è shēng。
物外虽增新跌宕,胸中未洗旧峥嵘。wù wài suī zēng xīn diē dàng,xiōng zhōng wèi xǐ jiù zhēng róng。
颓然坐睡蒲团稳,残火昏灯伴五更。tuí rán zuò shuì pú tuán wěn,cán huǒ hūn dēng bàn wǔ gèng。

闭户二首

陆游

声利能令智者愚,放翁闭户养迂疏。shēng lì néng lìng zhì zhě yú,fàng wēng bì hù yǎng yū shū。
地炉枯叶夜煨芋,竹笕寒泉晨灌蔬。dì lú kū yè yè wēi yù,zhú jiǎn hán quán chén guàn shū。
徇俗不如翻著袜,爱山只合倒骑驴。xùn sú bù rú fān zhù wà,ài shān zhǐ hé dào qí lǘ。
今朝更有欣然处,万里知心一纸书。jīn cháo gèng yǒu xīn rán chù,wàn lǐ zhī xīn yī zhǐ shū。