古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

书斋壁

陆游

平生忧患苦萦缠,菱刺磨成芡实圜。píng shēng yōu huàn kǔ yíng chán,líng cì mó chéng qiàn shí huán。
天下不知谁竟是,古来惟有醉差贤。tiān xià bù zhī shuí jìng shì,gǔ lái wéi yǒu zuì chà xián。
过堂未悟钟将衅,睨柱宁知璧偶全。guò táng wèi wù zhōng jiāng xìn,nì zhù níng zhī bì ǒu quán。
自笑为农行没世,尚如惊雁落空弦。zì xiào wèi nóng xíng méi shì,shàng rú jīng yàn luò kōng xián。

一老

陆游

太平一老醉腾腾,南陌东阡喜不胜。tài píng yī lǎo zuì téng téng,nán mò dōng qiān xǐ bù shèng。
民力农桑家自足,士崇名节道方兴。mín lì nóng sāng jiā zì zú,shì chóng míng jié dào fāng xīng。
骑鲸仙去时犹远,射虎归来气颇增。qí jīng xiān qù shí yóu yuǎn,shè hǔ guī lái qì pǒ zēng。
莫道幽栖交旧绝,月中亦有打门僧。mò dào yōu qī jiāo jiù jué,yuè zhōng yì yǒu dǎ mén sēng。

戏用方外语示客

陆游

红粟青钱一扫空,笊篱行卖学庞翁。hóng sù qīng qián yī sǎo kōng,zhào lí xíng mài xué páng wēng。
身居本地风光里,愁掷它方世界中。shēn jū běn dì fēng guāng lǐ,chóu zhì tā fāng shì jiè zhōng。
剩欲剧谈明不二,谁能太息赏无同。shèng yù jù tán míng bù èr,shuí néng tài xī shǎng wú tóng。
踞床一喝君闻否,三日犹应觉耳聋。jù chuáng yī hē jūn wén fǒu,sān rì yóu yīng jué ěr lóng。

秋晚三首

陆游

西山破晓两眉青,南浦无风一镜平。xī shān pò xiǎo liǎng méi qīng,nán pǔ wú fēng yī jìng píng。
食尽不容添鹤口,身闲且免负鸥盟。shí jǐn bù róng tiān hè kǒu,shēn xián qiě miǎn fù ōu méng。
霜前草树已无色,雨到菰蒲先有声。shuāng qián cǎo shù yǐ wú sè,yǔ dào gū pú xiān yǒu shēng。
只怪胜游频入梦,今朝蜀客话青城。zhǐ guài shèng yóu pín rù mèng,jīn cháo shǔ kè huà qīng chéng。

秋晚三首

陆游

辞禄始知贫有味,杜门不觉老相催。cí lù shǐ zhī pín yǒu wèi,dù mén bù jué lǎo xiāng cuī。
寒鸦已占雁前到,黄菊犹须霜后开。hán yā yǐ zhàn yàn qián dào,huáng jú yóu xū shuāng hòu kāi。
团扇尘埃高挂壁,短檠书史乱成堆。tuán shàn chén āi gāo guà bì,duǎn qíng shū shǐ luàn chéng duī。
羸躯自笑痴顽甚,撑拄新寒又一回。léi qū zì xiào chī wán shén,chēng zhǔ xīn hán yòu yī huí。

秋晚三首

陆游

世事无穷似弈棋,不如常采故山芝。shì shì wú qióng shì yì qí,bù rú cháng cǎi gù shān zhī。
萧萧鸡犬三家聚,莽莽风烟十里陂。xiāo xiāo jī quǎn sān jiā jù,mǎng mǎng fēng yān shí lǐ bēi。
幸有浊醪从客醉,常忧黠鬼笑人痴。xìng yǒu zhuó láo cóng kè zuì,cháng yōu xiá guǐ xiào rén chī。
清秋乐处君知否,庭下幽花渐可移。qīng qiū lè chù jūn zhī fǒu,tíng xià yōu huā jiàn kě yí。

次金溪宗人伯政见寄韵

陆游

道义流闻意已倾,岂知晚岁托齐盟。dào yì liú wén yì yǐ qīng,qǐ zhī wǎn suì tuō qí méng。
六经日月未尝蚀,千载源流终自明。liù jīng rì yuè wèi cháng shí,qiān zài yuán liú zhōng zì míng。
汝水家家书有种,吾宗世世士知名。rǔ shuǐ jiā jiā shū yǒu zhǒng,wú zōng shì shì shì zhī míng。
读君长句还增气,俗耳那闻韶頀声。dú jūn zhǎng jù hái zēng qì,sú ěr nà wén sháo hù shēng。

醉题埭西酒家二首

陆游

阵阵新寒入布裘,偶乘小醉得闲游。zhèn zhèn xīn hán rù bù qiú,ǒu chéng xiǎo zuì dé xián yóu。
丹枫落日野桥晚,断雁湿云江路秋。dān fēng luò rì yě qiáo wǎn,duàn yàn shī yún jiāng lù qiū。
马得一鸣何恨斥,金经百鍊岂容柔。mǎ dé yī míng hé hèn chì,jīn jīng bǎi liàn qǐ róng róu。
不知千载尘埃里,更有吾曹强项不。bù zhī qiān zài chén āi lǐ,gèng yǒu wú cáo qiáng xiàng bù。

醉题埭西酒家二首

陆游

桑麻蒙翳不通邻,耽酒颓然一老民。sāng má méng yì bù tōng lín,dān jiǔ tuí rán yī lǎo mín。
遣客方眠那是醉,有衣可典未为贫。qiǎn kè fāng mián nà shì zuì,yǒu yī kě diǎn wèi wèi pín。
晒翎斜日鸥来熟,印迹平沙雁到新。shài líng xié rì ōu lái shú,yìn jì píng shā yàn dào xīn。
君看此间何境界,痴人犹说吐车茵。jūn kàn cǐ jiān hé jìng jiè,chī rén yóu shuō tǔ chē yīn。

晨起颇寒饮少酒作草数幅

陆游

衣食无多悉自营,今年真个是归耕。yī shí wú duō xī zì yíng,jīn nián zhēn gè shì guī gēng。
屏居大泽群嚣息,乍得清寒百体轻。píng jū dà zé qún xiāo xī,zhà dé qīng hán bǎi tǐ qīng。
桥北潦收波浅碧,埭西霜近叶微赪。qiáo běi lǎo shōu bō qiǎn bì,dài xī shuāng jìn yè wēi chēng。
一杯弄笔元无法,自爱龙蛇入卷声。yī bēi nòng bǐ yuán wú fǎ,zì ài lóng shé rù juǎn shēng。

秋思二首

陆游

门巷萧条秋色深,黄花始欲慰孤斟。mén xiàng xiāo tiáo qiū sè shēn,huáng huā shǐ yù wèi gū zhēn。
久贫自笑不妨乐,过足固知非所钦。jiǔ pín zì xiào bù fáng lè,guò zú gù zhī fēi suǒ qīn。
琴调已忘还渐省,诗联未稳更长吟。qín diào yǐ wàng hái jiàn shěng,shī lián wèi wěn gèng zhǎng yín。
吾儿西上无多日,安得相从老故林。wú ér xī shàng wú duō rì,ān dé xiāng cóng lǎo gù lín。

秋思二首

陆游

日落江城闻捣衣,长空杳杳雁南飞。rì luò jiāng chéng wén dǎo yī,zhǎng kōng yǎo yǎo yàn nán fēi。
桑枝空后醅初熟,豆荚成时兔正肥。sāng zhī kōng hòu pēi chū shú,dòu jiá chéng shí tù zhèng féi。
徂岁背人常冉冉,老怀感物倍依依。cú suì bèi rén cháng rǎn rǎn,lǎo huái gǎn wù bèi yī yī。
平生许国今何有,且拟梁鸿赋五噫。píng shēng xǔ guó jīn hé yǒu,qiě nǐ liáng hóng fù wǔ yī。

初寒老身颇健戏书二首

陆游

一身百病老难支,病减身轻偶此时。yī shēn bǎi bìng lǎo nán zhī,bìng jiǎn shēn qīng ǒu cǐ shí。
窗暖不妨聊假寐,囊空久已罢招医。chuāng nuǎn bù fáng liáo jiǎ mèi,náng kōng jiǔ yǐ bà zhāo yī。
山炉巉绝香生岫,鏊研坡陀墨满池。shān lú chán jué xiāng shēng xiù,ào yán pō tuó mò mǎn chí。
个里生涯君莫厌,痴人至死不曾知。gè lǐ shēng yá jūn mò yàn,chī rén zhì sǐ bù céng zhī。

初寒老身颇健戏书二首

陆游

过雁声悲落叶稠,孤村景物更禁秋。guò yàn shēng bēi luò yè chóu,gū cūn jǐng wù gèng jìn qiū。
穷谙客路风尘恶,老判人间岁月遒。qióng ān kè lù fēng chén è,lǎo pàn rén jiān suì yuè qiú。
酒号贤人真古语,疾为竖子岂吾忧。jiǔ hào xián rén zhēn gǔ yǔ,jí wèi shù zi qǐ wú yōu。
山房幸有初寒备,且傍篝炉拥褐裘。shān fáng xìng yǒu chū hán bèi,qiě bàng gōu lú yōng hè qiú。

居室甚隘而藏书颇富率终日不出户二首

陆游

掩关小室动经旬,蠹简如山伴此身。yǎn guān xiǎo shì dòng jīng xún,dù jiǎn rú shān bàn cǐ shēn。
百亿须弥藏粒芥,大千经卷寓微尘。bǎi yì xū mí cáng lì jiè,dà qiān jīng juǎn yù wēi chén。
危机已过犹惊顾,恶梦初回一欠伸。wēi jī yǐ guò yóu jīng gù,è mèng chū huí yī qiàn shēn。
此段神通君会否,听风听雪待新春。cǐ duàn shén tōng jūn huì fǒu,tīng fēng tīng xuě dài xīn chūn。