古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

居室甚隘而藏书颇富率终日不出户二首

陆游

椰子微躯有百穷,平生风际转枯蓬。yē zi wēi qū yǒu bǎi qióng,píng shēng fēng jì zhuǎn kū péng。
岂知蝉腹龟肠后,更寄蜂房蚁穴中。qǐ zhī chán fù guī cháng hòu,gèng jì fēng fáng yǐ xué zhōng。
学俭久判羹不糁,惮烦惟欲寐无聪。xué jiǎn jiǔ pàn gēng bù sǎn,dàn fán wéi yù mèi wú cōng。
积书充栋元无用,聊复吟哦答候虫。jī shū chōng dòng yuán wú yòng,liáo fù yín ó dá hòu chóng。

掩扉

陆游

久卧空山独掩扉,迂疏不恨世相违。jiǔ wò kōng shān dú yǎn fēi,yū shū bù hèn shì xiāng wéi。
新霜巷陌鸟乌乐,小雨园畦菘芥肥。xīn shuāng xiàng mò niǎo wū lè,xiǎo yǔ yuán qí sōng jiè féi。
骥病极知当伏枥,鸥闲谁与共忘机。jì bìng jí zhī dāng fú lì,ōu xián shuí yǔ gòng wàng jī。
一编蠹简从吾好,又见西窗挂夕晖。yī biān dù jiǎn cóng wú hǎo,yòu jiàn xī chuāng guà xī huī。

西窗独酌

陆游

却扫衡门岁月深,残骸况复病交侵。què sǎo héng mén suì yuè shēn,cán hái kuàng fù bìng jiāo qīn。
平生所学为何事,后世有人知此心。píng shēng suǒ xué wèi hé shì,hòu shì yǒu rén zhī cǐ xīn。
水落枯萍黏破块,霜高丹叶照横林。shuǐ luò kū píng nián pò kuài,shuāng gāo dān yè zhào héng lín。
一樽浊酒西窗下,安得无功与共斟。yī zūn zhuó jiǔ xī chuāng xià,ān dé wú gōng yǔ gòng zhēn。

冬初薄霜病躯益健欣然有赋

陆游

古服追随野老欢,竖裁布褐缩缝冠。gǔ fú zhuī suí yě lǎo huān,shù cái bù hè suō fèng guān。
霜清顿洗肺肝热,木落更知山泽宽。shuāng qīng dùn xǐ fèi gān rè,mù luò gèng zhī shān zé kuān。
斗酒敢言嫌鲁薄,杯羹聊得学吴酸。dòu jiǔ gǎn yán xián lǔ báo,bēi gēng liáo dé xué wú suān。
一贫自是书生分,忍愧看人却似难。yī pín zì shì shū shēng fēn,rěn kuì kàn rén què shì nán。

游近山

陆游

羸病知难赋远游,尚寻好景送悠悠。léi bìng zhī nán fù yuǎn yóu,shàng xún hǎo jǐng sòng yōu yōu。
乱山孤店雁声晚,一马二童溪路秋。luàn shān gū diàn yàn shēng wǎn,yī mǎ èr tóng xī lù qiū。
扫壁有僧求醉墨,倚楼无客话清愁。sǎo bì yǒu sēng qiú zuì mò,yǐ lóu wú kè huà qīng chóu。
残年敢望常强健,到处临归为小留。cán nián gǎn wàng cháng qiáng jiàn,dào chù lín guī wèi xiǎo liú。

示儿子

陆游

禄食无功我自知,汝曹何以报明时。lù shí wú gōng wǒ zì zhī,rǔ cáo hé yǐ bào míng shí。
为农为士亦奚异,事国事亲惟不欺。wèi nóng wèi shì yì xī yì,shì guó shì qīn wéi bù qī。
道在六经宁有尽,躬耕百亩可无饥。dào zài liù jīng níng yǒu jǐn,gōng gēng bǎi mǔ kě wú jī。
最亲切处今相付,熟读周公七月诗。zuì qīn qiè chù jīn xiāng fù,shú dú zhōu gōng qī yuè shī。

寄溧阳周丞文璞周寄诗卷殊可喜

陆游

满握珠玑何自来,晴窗初喜拆书开。mǎn wò zhū jī hé zì lái,qíng chuāng chū xǐ chāi shū kāi。
信哉天下有奇作,久矣名家多异才。xìn zāi tiān xià yǒu qí zuò,jiǔ yǐ míng jiā duō yì cái。
隔阔经年如许进,超腾它日若为陪。gé kuò jīng nián rú xǔ jìn,chāo téng tā rì ruò wèi péi。
山阴道上霜天好,安得相从赋早梅。shān yīn dào shàng shuāng tiān hǎo,ān dé xiāng cóng fù zǎo méi。

旅思

陆游

支遁山前看月明,葛洪井上听松声。zhī dùn shān qián kàn yuè míng,gé hóng jǐng shàng tīng sōng shēng。
废亭草满青骡健,野店灯残宝剑鸣。fèi tíng cǎo mǎn qīng luó jiàn,yě diàn dēng cán bǎo jiàn míng。
万事竟当归定论,寸心那得愧平生。wàn shì jìng dāng guī dìng lùn,cùn xīn nà dé kuì píng shēng。
悠然酌罢无人语,寄意孤桐一再行。yōu rán zhuó bà wú rén yǔ,jì yì gū tóng yī zài xíng。

暮秋遣兴二首

陆游

改尽朱颜白尽头,杜门亦复弊貂裘。gǎi jǐn zhū yán bái jǐn tóu,dù mén yì fù bì diāo qiú。
断鸿影外玉关月,病骥嘶中青海秋。duàn hóng yǐng wài yù guān yuè,bìng jì sī zhōng qīng hǎi qiū。
孤坐向空书咄咄,闲吟随处送悠悠。gū zuò xiàng kōng shū duō duō,xián yín suí chù sòng yōu yōu。
如虹壮气终难豁,安得云涛万里舟。rú hóng zhuàng qì zhōng nán huō,ān dé yún tāo wàn lǐ zhōu。

暮秋遣兴二首

陆游

平生南地惯羁游,放浪常同不系舟。píng shēng nán dì guàn jī yóu,fàng làng cháng tóng bù xì zhōu。
鼍作夜风经沌口,鹳鸣秋雨宿杭头。tuó zuò yè fēng jīng dùn kǒu,guàn míng qiū yǔ sù háng tóu。
方倾意气轻秦侠,俄困悲伤类楚囚。fāng qīng yì qì qīng qín xiá,é kùn bēi shāng lèi chǔ qiú。
买屋数间聊作戏,岂知真用作菟裘。mǎi wū shù jiān liáo zuò xì,qǐ zhī zhēn yòng zuò tú qiú。

种蔬

陆游

老翁老去尚何言,除却翻书即灌园。lǎo wēng lǎo qù shàng hé yán,chú què fān shū jí guàn yuán。
处处移蔬乘小雨,时时拾砾绕颓垣。chù chù yí shū chéng xiǎo yǔ,shí shí shí lì rào tuí yuán。
江乡地暖根常茂,旱岁虫生叶未繁。jiāng xiāng dì nuǎn gēn cháng mào,hàn suì chóng shēng yè wèi fán。
四壁愈空冬祭近,更催稚子牧鸡豚。sì bì yù kōng dōng jì jìn,gèng cuī zhì zi mù jī tún。

起晚戏作

陆游

睡到僧廊响木鱼,庄周蝴蝶两蘧蘧。shuì dào sēng láng xiǎng mù yú,zhuāng zhōu hú dié liǎng qú qú。
数声林下华亭鹤,一卷床头笠泽书。shù shēng lín xià huá tíng hè,yī juǎn chuáng tóu lì zé shū。
云子甑香炊熟后,露芽瓯浅点尝初。yún zi zèng xiāng chuī shú hòu,lù yá ōu qiǎn diǎn cháng chū。
若论身逸心无事,台省诸公恐不如。ruò lùn shēn yì xīn wú shì,tái shěng zhū gōng kǒng bù rú。

新治暖室

陆游

小堂稳暖纸窗明,低幌围炉亦已成。xiǎo táng wěn nuǎn zhǐ chuāng míng,dī huǎng wéi lú yì yǐ chéng。
日阅藏经忘岁月,时临阁帖杂真行。rì yuè cáng jīng wàng suì yuè,shí lín gé tiē zá zhēn xíng。
诗才退后愁酣战,酒量衰来喜细倾。shī cái tuì hòu chóu hān zhàn,jiǔ liàng shuāi lái xǐ xì qīng。
从此过冬那复事,夜深时听雪来声。cóng cǐ guò dōng nà fù shì,yè shēn shí tīng xuě lái shēng。

初冬有感二首

陆游

衰发萧萧满镜丝,情怀非复似平时。shuāi fā xiāo xiāo mǎn jìng sī,qíng huái fēi fù shì píng shí。
风霜十月流年感,砧杵三更游子悲。fēng shuāng shí yuè liú nián gǎn,zhēn chǔ sān gèng yóu zi bēi。
闽峤故人消息恶,蜀江遗老素书迟。mǐn jiào gù rén xiāo xī è,shǔ jiāng yí lǎo sù shū chí。
一箪豆饭休嫌薄,赋分羁穷合自知。yī dān dòu fàn xiū xián báo,fù fēn jī qióng hé zì zhī。

初冬有感二首

陆游

峨冠本愿致唐虞,白首那知堕腐儒。é guān běn yuàn zhì táng yú,bái shǒu nà zhī duò fǔ rú。
碌碌不成千载事,骎骎又见一年徂。lù lù bù chéng qiān zài shì,qīn qīn yòu jiàn yī nián cú。
无僧解辍斋厨米,有吏频徵瘦地租。wú sēng jiě chuò zhāi chú mǐ,yǒu lì pín zhēng shòu dì zū。
要信此翁顽到底,只持一笑了穷途。yào xìn cǐ wēng wán dào dǐ,zhǐ chí yī xiào le qióng tú。