古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

小圃独酌

陆游

少时裘马竞豪华,岂料今为老圃家。shǎo shí qiú mǎ jìng háo huá,qǐ liào jīn wèi lǎo pǔ jiā。
数点霏微社公雨,两丛闲淡女郎花。shù diǎn fēi wēi shè gōng yǔ,liǎng cóng xián dàn nǚ láng huā。
诗成枕上常难记,酒满街头却易赊。shī chéng zhěn shàng cháng nán jì,jiǔ mǎn jiē tóu què yì shē。
自笑迩来能用短,只将独醉作生涯。zì xiào ěr lái néng yòng duǎn,zhǐ jiāng dú zuì zuò shēng yá。

饭罢戏示邻曲

陆游

今日山翁自治厨,嘉殽不似出贫居。jīn rì shān wēng zì zhì chú,jiā xiáo bù shì chū pín jū。
白鹅炙美加椒后,锦雉羹香下豉初。bái é zhì měi jiā jiāo hòu,jǐn zhì gēng xiāng xià shì chū。
箭茁脆甘欺雪菌,蕨芽珍嫩压春蔬。jiàn zhuó cuì gān qī xuě jūn,jué yá zhēn nèn yā chūn shū。
平生责望天公浅,扪腹便便已有馀。píng shēng zé wàng tiān gōng qiǎn,mén fù biàn biàn yǐ yǒu yú。

新晴野步

陆游

吹尽浮云旋作晴,郊原高下水纵横。chuī jǐn fú yún xuán zuò qíng,jiāo yuán gāo xià shuǐ zòng héng。
烟芜漫漫如添色,谷鸟关关已变声。yān wú màn màn rú tiān sè,gǔ niǎo guān guān yǐ biàn shēng。
迨酒贱时须痛饮,得人扶处尽闲行。dài jiǔ jiàn shí xū tòng yǐn,dé rén fú chù jǐn xián xíng。
隔湖遥指兰亭路,邻叟追随羡眼明。gé hú yáo zhǐ lán tíng lù,lín sǒu zhuī suí xiàn yǎn míng。

今岁游花泾差晚戏作

陆游

满地残红点绿苔,花泾弭棹小裴回。mǎn dì cán hóng diǎn lǜ tái,huā jīng mǐ zhào xiǎo péi huí。
春风又作匆匆别,老病无端衮衮来。chūn fēng yòu zuò cōng cōng bié,lǎo bìng wú duān gǔn gǔn lái。
亦悟百穷缘肮脏,终羞万事学低摧。yì wù bǎi qióng yuán āng zàng,zhōng xiū wàn shì xué dī cuī。
吾文自欲忘忧耳,那博人间水一杯。wú wén zì yù wàng yōu ěr,nà bó rén jiān shuǐ yī bēi。

连日往来湖山间颇乐即席有作

陆游

晚春光景亦佳哉,野老苍颜一笑开。wǎn chūn guāng jǐng yì jiā zāi,yě lǎo cāng yán yī xiào kāi。
莫问此生犹几屐,但知相遇且衔杯。mò wèn cǐ shēng yóu jǐ jī,dàn zhī xiāng yù qiě xián bēi。
偶携儿女祈蚕去,又逐乡邻赛麦回。ǒu xié ér nǚ qí cán qù,yòu zhú xiāng lín sài mài huí。
不信年华如转毂,城头君听角声哀。bù xìn nián huá rú zhuǎn gǔ,chéng tóu jūn tīng jiǎo shēng āi。

寄题扬州九曲池

陆游

清汴长淮莽苍中,扬州画戟拥元戎。qīng biàn zhǎng huái mǎng cāng zhōng,yáng zhōu huà jǐ yōng yuán róng。
南连近甸观秋稼,北抚中原扫夕烽。nán lián jìn diān guān qiū jià,běi fǔ zhōng yuán sǎo xī fēng。
茶发蜀冈雷殷殷,水通隋苑月溶溶。chá fā shǔ gāng léi yīn yīn,shuǐ tōng suí yuàn yuè róng róng。
悬知帐下多豪杰,一醉何因及老农。xuán zhī zhàng xià duō háo jié,yī zuì hé yīn jí lǎo nóng。

春晚泛湖归偶赋

陆游

十日雨晴湖水深,暖催新绿上横林。shí rì yǔ qíng hú shuǐ shēn,nuǎn cuī xīn lǜ shàng héng lín。
分泥海燕穿花径,带犊吴牛傍柳阴。fēn ní hǎi yàn chuān huā jìng,dài dú wú niú bàng liǔ yīn。
夏近渐低游舫价,日斜殊费寺楼吟。xià jìn jiàn dī yóu fǎng jià,rì xié shū fèi sì lóu yín。
归来支枕还无事,一缕微烟看水沉。guī lái zhī zhěn hái wú shì,yī lǚ wēi yān kàn shuǐ chén。

东园小饮四首

陆游

少年万里走尘埃,归卧柴荆昼不开。shǎo nián wàn lǐ zǒu chén āi,guī wò chái jīng zhòu bù kāi。
十事真成九败意,一春知复几衔杯。shí shì zhēn chéng jiǔ bài yì,yī chūn zhī fù jǐ xián bēi。
波清凭槛观鱼乐,风紧钩帘待燕回。bō qīng píng kǎn guān yú lè,fēng jǐn gōu lián dài yàn huí。
催唤比邻同晚酌,旋烧筀笋摘青梅。cuī huàn bǐ lín tóng wǎn zhuó,xuán shāo guì sǔn zhāi qīng méi。

东园小饮四首

陆游

入东又见几春风,茆屋芦藩寂寞中。rù dōng yòu jiàn jǐ chūn fēng,máo wū lú fān jì mò zhōng。
道业虽如诗不进,世缘已与梦俱空。dào yè suī rú shī bù jìn,shì yuán yǐ yǔ mèng jù kōng。
高枝濯濯辛夷紫,密叶深深踯躅红。gāo zhī zhuó zhuó xīn yí zǐ,mì yè shēn shēn zhí zhú hóng。
村巷断无轩盖到,一樽犹得伴邻翁。cūn xiàng duàn wú xuān gài dào,yī zūn yóu dé bàn lín wēng。

东园小饮四首

陆游

三月园林日渐长,闲从邻曲答年光。sān yuè yuán lín rì jiàn zhǎng,xián cóng lín qū dá nián guāng。
酴醾独殿群芳后,醽醁能令万事忘。tú mí dú diàn qún fāng hòu,líng lù néng lìng wàn shì wàng。
下豉莼羹夸旧俗,供盐梅子喜初尝。xià shì chún gēng kuā jiù sú,gōng yán méi zi xǐ chū cháng。
乌靴席帽知何乐,自古京尘眯眼黄。wū xuē xí mào zhī hé lè,zì gǔ jīng chén mī yǎn huáng。

东园小饮四首

陆游

乞得残骸老故山,草亭终日对孱颜。qǐ dé cán hái lǎo gù shān,cǎo tíng zhōng rì duì càn yán。
孤云百尺起江际,幽鸟数声鸣竹间。gū yún bǎi chǐ qǐ jiāng jì,yōu niǎo shù shēng míng zhú jiān。
众死一身今独健,人忙万物本常闲。zhòng sǐ yī shēn jīn dú jiàn,rén máng wàn wù běn cháng xián。
此心欲语知谁听,赖有渔樵日往还。cǐ xīn yù yǔ zhī shuí tīng,lài yǒu yú qiáo rì wǎng hái。

病退颇思远游信笔有作

陆游

平日身如不系舟,曾从楚尾客秦头。píng rì shēn rú bù xì zhōu,céng cóng chǔ wěi kè qín tóu。
风生江浦千帆晓,月落山城一笛秋。fēng shēng jiāng pǔ qiān fān xiǎo,yuè luò shān chéng yī dí qiū。
万事只能催白发,百年终是卧荒丘。wàn shì zhǐ néng cuī bái fā,bǎi nián zhōng shì wò huāng qiū。
扶衰强项君休笑,尚忆人间汗漫游。fú shuāi qiáng xiàng jūn xiū xiào,shàng yì rén jiān hàn màn yóu。

春晚闲步门外

陆游

病退扶行力尚微,悠然随意出荆扉。bìng tuì fú xíng lì shàng wēi,yōu rán suí yì chū jīng fēi。
蜂贪酿蜜争花去,燕喜分泥傍水飞。fēng tān niàng mì zhēng huā qù,yàn xǐ fēn ní bàng shuǐ fēi。
午渴坼瓶尝煮酒,晴暄开笥换单衣。wǔ kě chè píng cháng zhǔ jiǔ,qíng xuān kāi sì huàn dān yī。
踌躇已久归犹懒,更向溪头坐钓矶。chóu chú yǐ jiǔ guī yóu lǎn,gèng xiàng xī tóu zuò diào jī。

养生

陆游

受廛故里老为氓,三十馀年学养生。shòu chán gù lǐ lǎo wèi máng,sān shí yú nián xué yǎng shēng。
倩盼作妖狐未惨,肥甘藏毒鸩犹轻。qiàn pàn zuò yāo hú wèi cǎn,féi gān cáng dú zhèn yóu qīng。
忠言何啻千金药,赤口能烧万里城。zhōng yán hé chì qiān jīn yào,chì kǒu néng shāo wàn lǐ chéng。
陋巷藜羹心自乐,傍观虚说傲公卿。lòu xiàng lí gēng xīn zì lè,bàng guān xū shuō ào gōng qīng。

雨夕枕上作

陆游

鬓毛日夜雪霜稠,冉冉年光逝肯留。bìn máo rì yè xuě shuāng chóu,rǎn rǎn nián guāng shì kěn liú。
酒力但资愁作祟,雨声偏与睡为仇。jiǔ lì dàn zī chóu zuò suì,yǔ shēng piān yǔ shuì wèi chóu。
铭旌官职眼前事,史册姓名身后忧。míng jīng guān zhí yǎn qián shì,shǐ cè xìng míng shēn hòu yōu。
毕竟此生何处是,江湖万里有孤舟。bì jìng cǐ shēng hé chù shì,jiāng hú wàn lǐ yǒu gū zhōu。