古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

昨非

陆游

温饱从来与道违,书生只合卧牛衣。wēn bǎo cóng lái yǔ dào wéi,shū shēng zhǐ hé wò niú yī。
老狐五百生前错,孤鹤三千岁后归。lǎo hú wǔ bǎi shēng qián cuò,gū hè sān qiān suì hòu guī。
舌自生肥胜玉食,腰常忘带况金围。shé zì shēng féi shèng yù shí,yāo cháng wàng dài kuàng jīn wéi。
一官彭泽曾何有,元亮还家悔昨非。yī guān péng zé céng hé yǒu,yuán liàng hái jiā huǐ zuó fēi。

书喜

陆游

堪笑龟堂老更顽,天教白发看青山。kān xiào guī táng lǎo gèng wán,tiān jiào bái fā kàn qīng shān。
家居禹庙兰亭路,诗在林逋魏野间。jiā jū yǔ miào lán tíng lù,shī zài lín bū wèi yě jiān。
略计未尝三日醒,细推犹得半生闲。lüè jì wèi cháng sān rì xǐng,xì tuī yóu dé bàn shēng xián。
今年况展南湖面,朝借樵风暮可还。jīn nián kuàng zhǎn nán hú miàn,cháo jiè qiáo fēng mù kě hái。

寒夕

陆游

夜扣铜壶彻旦吟,了无人会此时心。yè kòu tóng hú chè dàn yín,le wú rén huì cǐ shí xīn。
灯残焰作孤萤小,火冷灰如积雪深。dēng cán yàn zuò gū yíng xiǎo,huǒ lěng huī rú jī xuě shēn。
风急江天无过雁,月明庭户有疏砧。fēng jí jiāng tiān wú guò yàn,yuè míng tíng hù yǒu shū zhēn。
此身毕竟归何许,但忆藏舟黄苇林。cǐ shēn bì jìng guī hé xǔ,dàn yì cáng zhōu huáng wěi lín。

雨霰作雪不成大风散云月色皎然

陆游

数间茅屋寄蓬蒿,天遣来归息我劳。shù jiān máo wū jì péng hāo,tiān qiǎn lái guī xī wǒ láo。
月可一庭陈素练,风酣万木起惊涛。yuè kě yī tíng chén sù liàn,fēng hān wàn mù qǐ jīng tāo。
病侵齿发才虽尽,酒挟江山气尚豪。bìng qīn chǐ fā cái suī jǐn,jiǔ xié jiāng shān qì shàng háo。
安得人间掣鲸手,共提笔阵法庄骚。ān dé rén jiān chè jīng shǒu,gòng tí bǐ zhèn fǎ zhuāng sāo。

自责

陆游

晨起登堂正幅巾,萧然聊欲养吾神。chén qǐ dēng táng zhèng fú jīn,xiāo rán liáo yù yǎng wú shén。
凡心未免更诗字,习气犹思议古人。fán xīn wèi miǎn gèng shī zì,xí qì yóu sī yì gǔ rén。
买屩为登山寺去,彻灯缘爱月窗新。mǎi juē wèi dēng shān sì qù,chè dēng yuán ài yuè chuāng xīn。
何时一切消除尽,终作无怀上古民。hé shí yī qiè xiāo chú jǐn,zhōng zuò wú huái shàng gǔ mín。

出游

陆游

僧院轩窗酒市楼,过门自入不须留。sēng yuàn xuān chuāng jiǔ shì lóu,guò mén zì rù bù xū liú。
恰来竹下寻棋局,又向沙边上钓舟。qià lái zhú xià xún qí jú,yòu xiàng shā biān shàng diào zhōu。
诗放不能谐律吕,书狂犹足走蛟虬。shī fàng bù néng xié lǜ lǚ,shū kuáng yóu zú zǒu jiāo qiú。
秦碑禹窆风烟外,一吊兴亡万古愁。qín bēi yǔ biǎn fēng yān wài,yī diào xīng wáng wàn gǔ chóu。

午晴至园中

陆游

老不禁寒起每迟,出门萧散午晴时。lǎo bù jìn hán qǐ měi chí,chū mén xiāo sàn wǔ qíng shí。
春回九地梅先觉,霜霣千林竹不知。chūn huí jiǔ dì méi xiān jué,shuāng yǔn qiān lín zhú bù zhī。
药圃采苗芒屦湿,石泉照影角巾攲。yào pǔ cǎi miáo máng jù shī,shí quán zhào yǐng jiǎo jīn qī。
归来未过西檐日,袖手悠然独咏诗。guī lái wèi guò xī yán rì,xiù shǒu yōu rán dú yǒng shī。

七侄岁暮同诸孙来过偶得长句

陆游

雨垫林宗一角巾,萧条村路并烟津。yǔ diàn lín zōng yī jiǎo jīn,xiāo tiáo cūn lù bìng yān jīn。
四朝遇主终身困,八世为儒举族贫。sì cháo yù zhǔ zhōng shēn kùn,bā shì wèi rú jǔ zú pín。
行摘残蔬循废圃,卧闻饥雀噪空囷。xíng zhāi cán shū xún fèi pǔ,wò wén jī què zào kōng qūn。
封胡羯末皆佳甚,剩喜团栾一笑新。fēng hú jié mò jiē jiā shén,shèng xǐ tuán luán yī xiào xīn。

苦寒

陆游

终日频添季子裘,经旬不上仲宣楼。zhōng rì pín tiān jì zi qiú,jīng xún bù shàng zhòng xuān lóu。
摩挲酒榼虽堪喜,疏索梅花未免愁。mó sā jiǔ kē suī kān xǐ,shū suǒ méi huā wèi miǎn chóu。
正苦冰生退吟笔,却思雪作润耕畴。zhèng kǔ bīng shēng tuì yín bǐ,què sī xuě zuò rùn gēng chóu。
乘除扰扰殊多事,独拥青毡觅睡休。chéng chú rǎo rǎo shū duō shì,dú yōng qīng zhān mì shuì xiū。

复湖

陆游

世事相寻败与成,湖中畚锸浩纵横。shì shì xiāng xún bài yǔ chéng,hú zhōng běn chā hào zòng héng。
共知陂坏行当复,敢恨台高既已倾。gòng zhī bēi huài xíng dāng fù,gǎn hèn tái gāo jì yǐ qīng。
天镜忽看孤月堕,樵风长送片帆轻。tiān jìng hū kàn gū yuè duò,qiáo fēng zhǎng sòng piàn fān qīng。
下临万顷如云稼,从此年年有颂声。xià lín wàn qǐng rú yún jià,cóng cǐ nián nián yǒu sòng shēng。

读书

陆游

先亲爱我读书声,追慕慈颜涕每倾。xiān qīn ài wǒ dú shū shēng,zhuī mù cí yán tì měi qīng。
万事到前心尽懒,一编相向眼偏明。wàn shì dào qián xīn jǐn lǎn,yī biān xiāng xiàng yǎn piān míng。
致君正使违初志,为己犹当毕此生。zhì jūn zhèng shǐ wéi chū zhì,wèi jǐ yóu dāng bì cǐ shēng。
更祝吾儿思早退,雨蓑烟笠事春耕。gèng zhù wú ér sī zǎo tuì,yǔ suō yān lì shì chūn gēng。

读史

陆游

夜对遗编叹复惊,古来成败浩纵横。yè duì yí biān tàn fù jīng,gǔ lái chéng bài hào zòng héng。
功名多向穷中立,祸患常从巧处生。gōng míng duō xiàng qióng zhōng lì,huò huàn cháng cóng qiǎo chù shēng。
万里关河归梦想,千年王霸等棋枰。wàn lǐ guān hé guī mèng xiǎng,qiān nián wáng bà děng qí píng。
人间只有躬耕是,路过桑村最眼明。rén jiān zhǐ yǒu gōng gēng shì,lù guò sāng cūn zuì yǎn míng。

闲游

陆游

已破梅花一两枝,并溪穿坞每归迟。yǐ pò méi huā yī liǎng zhī,bìng xī chuān wù měi guī chí。
老躯健似中年日,乡俗淳如太古时。lǎo qū jiàn shì zhōng nián rì,xiāng sú chún rú tài gǔ shí。
上疏清狂非复昔,据鞍矍铄欲夸谁。shàng shū qīng kuáng fēi fù xī,jù ān jué shuò yù kuā shuí。
一端尚被邻翁笑,无事长吟费撚髭。yī duān shàng bèi lín wēng xiào,wú shì zhǎng yín fèi niǎn zī。

省事

陆游

老去终年卧草庐,事皆省尽略无馀。lǎo qù zhōng nián wò cǎo lú,shì jiē shěng jǐn lüè wú yú。
尘留鼠迹犹嗔拂,风作瓢声固不除。chén liú shǔ jì yóu chēn fú,fēng zuò piáo shēng gù bù chú。
兴发旧醅何害醉,诗成拙笔亦堪书。xīng fā jiù pēi hé hài zuì,shī chéng zhuō bǐ yì kān shū。
投床睡美悠然觉,作计今知本不疏。tóu chuáng shuì měi yōu rán jué,zuò jì jīn zhī běn bù shū。

雪中作

陆游

鬓毛无奈岁华催,一笑登临亦乐哉。bìn máo wú nài suì huá cuī,yī xiào dēng lín yì lè zāi。
平地忽成三尺雪,绕湖何啻万株梅。píng dì hū chéng sān chǐ xuě,rào hú hé chì wàn zhū méi。
云山叠叠朝凭阁,帘幕沉沉夜举杯。yún shān dié dié cháo píng gé,lián mù chén chén yè jǔ bēi。
节物鼎来方自此,酥花彩胜待春回。jié wù dǐng lái fāng zì cǐ,sū huā cǎi shèng dài chūn huí。