古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

湖塘夜归

陆游

渔翁江上佩笭箵,一卷新传范蠡经。yú wēng jiāng shàng pèi líng xīng,yī juǎn xīn chuán fàn lí jīng。
郁郁林间桑椹紫,芒芒水面稻苗青。yù yù lín jiān sāng shèn zǐ,máng máng shuǐ miàn dào miáo qīng。
云边筑舍分南北,陌上逢人半醉醒。yún biān zhù shě fēn nán běi,mò shàng féng rén bàn zuì xǐng。
莫恨西村归路远,行前点点有飞萤。mò hèn xī cūn guī lù yuǎn,xíng qián diǎn diǎn yǒu fēi yíng。

散怀

陆游

少年已遂遁山林,何况霜毛两鬓侵。shǎo nián yǐ suì dùn shān lín,hé kuàng shuāng máo liǎng bìn qīn。
习气尚存诗入梦,病根未去药关心。xí qì shàng cún shī rù mèng,bìng gēn wèi qù yào guān xīn。
猿知秋近啼先苦,鹤阅年多顶渐深。yuán zhī qiū jìn tí xiān kǔ,hè yuè nián duō dǐng jiàn shēn。
不忍顿疏风月在,粗能扶杖即登临。bù rěn dùn shū fēng yuè zài,cū néng fú zhàng jí dēng lín。

门屋纳凉

陆游

机裂齐纨如素月,床敷蕲簟起微澜。jī liè qí wán rú sù yuè,chuáng fū qí diàn qǐ wēi lán。
行人远不分眉目,过鸟高犹响羽翰。xíng rén yuǎn bù fēn méi mù,guò niǎo gāo yóu xiǎng yǔ hàn。
新长庭槐夹门绿,无穷陂稻际天宽。xīn zhǎng tíng huái jiā mén lǜ,wú qióng bēi dào jì tiān kuān。
今年项里杨梅熟,火齐骊珠已满盘。jīn nián xiàng lǐ yáng méi shú,huǒ qí lí zhū yǐ mǎn pán。

幽居

陆游

孤村野径不曾锄,恶草从来一寸无。gū cūn yě jìng bù céng chú,è cǎo cóng lái yī cùn wú。
每为游鱼疏港渎,更缘啼鸟植楸梧。měi wèi yóu yú shū gǎng dú,gèng yuán tí niǎo zhí qiū wú。
闲门犹有僧时到,残产浑无赋未输。xián mén yóu yǒu sēng shí dào,cán chǎn hún wú fù wèi shū。
浪走人间真误计,暮年犹足补东隅。làng zǒu rén jiān zhēn wù jì,mù nián yóu zú bǔ dōng yú。

午睡

陆游

梅黄雨足喜初晴,投枕华胥梦已成。méi huáng yǔ zú xǐ chū qíng,tóu zhěn huá xū mèng yǐ chéng。
帐底香云凝未散,手中书卷堕无声。zhàng dǐ xiāng yún níng wèi sàn,shǒu zhōng shū juǎn duò wú shēng。
簟纹似水飞蝇避,鼻息如雷稚子惊。diàn wén shì shuǐ fēi yíng bì,bí xī rú léi zhì zi jīng。
痴腹便便竟何有,已将嘲弄付诸生。chī fù biàn biàn jìng hé yǒu,yǐ jiāng cháo nòng fù zhū shēng。

书意

陆游

疏慵久矣卧郊扉,暂出人间辄免归。shū yōng jiǔ yǐ wò jiāo fēi,zàn chū rén jiān zhé miǎn guī。
梵志放花常恨晚,士师分鹿又成非。fàn zhì fàng huā cháng hèn wǎn,shì shī fēn lù yòu chéng fēi。
平生旧学宁当负,同志良箴亦重违。píng shēng jiù xué níng dāng fù,tóng zhì liáng zhēn yì zhòng wéi。
说与吾儿勤念此,负禾勿恨露沾衣。shuō yǔ wú ér qín niàn cǐ,fù hé wù hèn lù zhān yī。

睡起已亭午终日凉甚有赋

陆游

饭罢颓然付一床,旷怀真足傲羲皇。fàn bà tuí rán fù yī chuáng,kuàng huái zhēn zú ào xī huáng。
松棚尽日常如暮,荷沼无风亦自香。sōng péng jǐn rì cháng rú mù,hé zhǎo wú fēng yì zì xiāng。
倚杖月生人影瘦,岸巾露透发根凉。yǐ zhàng yuè shēng rén yǐng shòu,àn jīn lù tòu fā gēn liáng。
颇闻王旅徂征近,敷水条山兴已狂。pǒ wén wáng lǚ cú zhēng jìn,fū shuǐ tiáo shān xīng yǐ kuáng。

溪上避暑二首

陆游

暮年事业转悠悠,尽日投竿杜若洲。mù nián shì yè zhuǎn yōu yōu,jǐn rì tóu gān dù ruò zhōu。
世上漫言天爱酒,古来宁有地埋忧。shì shàng màn yán tiān ài jiǔ,gǔ lái níng yǒu dì mái yōu。
全家只合云山老,万事空惊岁月遒。quán jiā zhǐ hé yún shān lǎo,wàn shì kōng jīng suì yuè qiú。
褫带脱冠犹病暍,正平颇忆著岑牟。chǐ dài tuō guān yóu bìng yē,zhèng píng pǒ yì zhù cén móu。

溪上避暑二首

陆游

短发飕飕彻顶凉,悠哉随处据胡床。duǎn fā sōu sōu chè dǐng liáng,yōu zāi suí chù jù hú chuáng。
但怜鹊影翻残月,不恨蝉声送夕阳。dàn lián què yǐng fān cán yuè,bù hèn chán shēng sòng xī yáng。
门巷阴阴桐叶暗,汀洲漠漠藕花香。mén xiàng yīn yīn tóng yè àn,tīng zhōu mò mò ǒu huā xiāng。
寓形宇内终烦促,安得骑鲸下大荒。yù xíng yǔ nèi zhōng fán cù,ān dé qí jīng xià dà huāng。

龟堂避暑

陆游

缥缈纱幮覆象床,蛮童擎粥进黄粱。piāo miǎo shā chú fù xiàng chuáng,mán tóng qíng zhōu jìn huáng liáng。
砚池湛湛一泓墨,衣焙霏霏半篆香。yàn chí zhàn zhàn yī hóng mò,yī bèi fēi fēi bàn zhuàn xiāng。
团扇题诗无滞思,清泉洒地有馀凉。tuán shàn tí shī wú zhì sī,qīng quán sǎ dì yǒu yú liáng。
更须风伯开云阵,准拟今宵月满廊。gèng xū fēng bó kāi yún zhèn,zhǔn nǐ jīn xiāo yuè mǎn láng。

旅舍偶题

陆游

野店山桥策蹇驴,浩然聊喜遂吾初。yě diàn shān qiáo cè jiǎn lǘ,hào rán liáo xǐ suì wú chū。
童颜几岁已辞镜,胎发今朝还入梳。tóng yán jǐ suì yǐ cí jìng,tāi fā jīn cháo hái rù shū。
小瓮漫营秋社酒,断编闲理小年书。xiǎo wèng màn yíng qiū shè jiǔ,duàn biān xián lǐ xiǎo nián shū。
白云可笑犹多事,常向人间耐卷舒。bái yún kě xiào yóu duō shì,cháng xiàng rén jiān nài juǎn shū。

初秋书感

陆游

流年冉冉不容追,馀息厌厌只自知。liú nián rǎn rǎn bù róng zhuī,yú xī yàn yàn zhǐ zì zhī。
马革裹尸违壮志,鹿门采药卜幽期。mǎ gé guǒ shī wéi zhuàng zhì,lù mén cǎi yào bo yōu qī。
林蝉委蜕仙何远,巢燕成雏去已迟。lín chán wěi tuì xiān hé yuǎn,cháo yàn chéng chú qù yǐ chí。
触事尔来多感慨,北窗闲赋早秋诗。chù shì ěr lái duō gǎn kǎi,běi chuāng xián fù zǎo qiū shī。

湖上

陆游

石帆山下旧苔矶,回首平生念念非。shí fān shān xià jiù tái jī,huí shǒu píng shēng niàn niàn fēi。
秋早明河低接地,夜深白露冷侵衣。qiū zǎo míng hé dī jiē dì,yè shēn bái lù lěng qīn yī。
风生古戍笳争发,月过横塘鹊独飞。fēng shēng gǔ shù jiā zhēng fā,yuè guò héng táng què dú fēi。
却看宦途倾夺地,恍然败将脱重围。què kàn huàn tú qīng duó dì,huǎng rán bài jiāng tuō zhòng wéi。

枕上

陆游

纱幮竹簟不胜清,卧看残缸翳复明。shā chú zhú diàn bù shèng qīng,wò kàn cán gāng yì fù míng。
两树梧桐鸣急雨,一林鸲鹆噪疏更。liǎng shù wú tóng míng jí yǔ,yī lín qú yù zào shū gèng。
静无狂蝶妨幽梦,懒有群鸥责旧盟。jìng wú kuáng dié fáng yōu mèng,lǎn yǒu qún ōu zé jiù méng。
待旦欲寻梅市路,小舟先向步头横。dài dàn yù xún méi shì lù,xiǎo zhōu xiān xiàng bù tóu héng。

书怀

陆游

无事自能心太平,有为终蔽性光明。wú shì zì néng xīn tài píng,yǒu wèi zhōng bì xìng guāng míng。
皮肤脱尽见真理,粱肉扫空甘菜羹。pí fū tuō jǐn jiàn zhēn lǐ,liáng ròu sǎo kōng gān cài gēng。
处处浮家成野宿,时时策蹇作山行。chù chù fú jiā chéng yě sù,shí shí cè jiǎn zuò shān xíng。
平生常笑羊裘老,史册犹存后世名。píng shēng cháng xiào yáng qiú lǎo,shǐ cè yóu cún hòu shì míng。