古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

自扁门归

陆游

橘柚累累未著霜,陂塘渺渺度秋光。jú yòu lèi lèi wèi zhù shuāng,bēi táng miǎo miǎo dù qiū guāng。
长桥虹卧当官道,重阁翚飞出女墙。zhǎng qiáo hóng wò dāng guān dào,zhòng gé huī fēi chū nǚ qiáng。
烟际远舟俄已隐,天边惊雁不成行。yān jì yuǎn zhōu é yǐ yǐn,tiān biān jīng yàn bù chéng xíng。
归来有底夸儿辈,笑指奚奴古锦囊。guī lái yǒu dǐ kuā ér bèi,xiào zhǐ xī nú gǔ jǐn náng。

晚秋野兴二首

陆游

病骨支离不耐秋,今年九月即轻裘。bìng gǔ zhī lí bù nài qiū,jīn nián jiǔ yuè jí qīng qiú。
细书灯下幸能读,旧友梦中时与游。xì shū dēng xià xìng néng dú,jiù yǒu mèng zhōng shí yǔ yóu。
官赋毕输无吠犬,农功已息有闲牛。guān fù bì shū wú fèi quǎn,nóng gōng yǐ xī yǒu xián niú。
不知冠盖朝天客,也得心安似我不。bù zhī guān gài cháo tiān kè,yě dé xīn ān shì wǒ bù。

晚秋野兴二首

陆游

彻底无能彻骨贫,自怜虚作六朝民。chè dǐ wú néng chè gǔ pín,zì lián xū zuò liù cháo mín。
学因病废捐长日,志与年衰愧古人。xué yīn bìng fèi juān zhǎng rì,zhì yǔ nián shuāi kuì gǔ rén。
露湿乱萤飞暗庑,霜清饥雀噪空囷。lù shī luàn yíng fēi àn wǔ,shuāng qīng jī què zào kōng qūn。
一生眼境常如此,草赋凭谁问大钧。yī shēng yǎn jìng cháng rú cǐ,cǎo fù píng shuí wèn dà jūn。

舟中口占

陆游

养生妙理本平平,未可常谈笑老生。yǎng shēng miào lǐ běn píng píng,wèi kě cháng tán xiào lǎo shēng。
业力顿消知学进,人情愈薄喜身轻。yè lì dùn xiāo zhī xué jìn,rén qíng yù báo xǐ shēn qīng。
鹤雏日长丹砂顶,岩溜时闻玉佩声。hè chú rì zhǎng dān shā dǐng,yán liū shí wén yù pèi shēng。
最是扁舟暮归处,一川风月远相迎。zuì shì biǎn zhōu mù guī chù,yī chuān fēng yuè yuǎn xiāng yíng。

九月十日夜独坐

陆游

蓬窗灯火耿疏篱,正是寒沙雁到时。péng chuāng dēng huǒ gěng shū lí,zhèng shì hán shā yàn dào shí。
头少二毛真笃老,口无纵理亦长饥。tóu shǎo èr máo zhēn dǔ lǎo,kǒu wú zòng lǐ yì zhǎng jī。
朝闻夕死固当勉,幼学壮行嗟已迟。cháo wén xī sǐ gù dāng miǎn,yòu xué zhuàng xíng jiē yǐ chí。
小竖夜阑私怪我,俨然危坐若深思。xiǎo shù yè lán sī guài wǒ,yǎn rán wēi zuò ruò shēn sī。

述意

陆游

忧患无穷生有涯,惟须百事屏纷华。yōu huàn wú qióng shēng yǒu yá,wéi xū bǎi shì píng fēn huá。
人谁敢侮修身士,天不能穷力穑家。rén shuí gǎn wǔ xiū shēn shì,tiān bù néng qióng lì sè jiā。
频唤老僧同夜粥,间从邻叟试秋茶。pín huàn lǎo sēng tóng yè zhōu,jiān cóng lín sǒu shì qiū chá。
结茅林下从来事,瓦屋三间已太奢。jié máo lín xià cóng lái shì,wǎ wū sān jiān yǐ tài shē。

枕上

陆游

嗈嗈初听雁南征,喔喔俄闻鸡一鸣。yōng yōng chū tīng yàn nán zhēng,ō ō é wén jī yī míng。
梦境往来双只堠,宦途兴废短长檠。mèng jìng wǎng lái shuāng zhǐ hòu,huàn tú xīng fèi duǎn zhǎng qíng。
何由生计裁能足,不愿人间过取名。hé yóu shēng jì cái néng zú,bù yuàn rén jiān guò qǔ míng。
饭软茶甘吾事了,但愁无酒酌公荣。fàn ruǎn chá gān wú shì le,dàn chóu wú jiǔ zhuó gōng róng。

出游五首

陆游

一樽随处可开颜,此事深疑造物悭。yī zūn suí chù kě kāi yán,cǐ shì shēn yí zào wù qiān。
地可登临多恨远,身常强健又须闲。dì kě dēng lín duō hèn yuǎn,shēn cháng qiáng jiàn yòu xū xián。
山围小市烟初敛,霜著横林叶半殷。shān wéi xiǎo shì yān chū liǎn,shuāng zhù héng lín yè bàn yīn。
徙倚阑干君勿厌,日斜犹及棹舟还。xǐ yǐ lán gàn jūn wù yàn,rì xié yóu jí zhào zhōu hái。

出游五首

陆游

渔村酒市本无期,小蹇扁舟信所之。yú cūn jiǔ shì běn wú qī,xiǎo jiǎn biǎn zhōu xìn suǒ zhī。
丹叶满林霜落后,紫萍黏块水枯时。dān yè mǎn lín shuāng luò hòu,zǐ píng nián kuài shuǐ kū shí。
山林闲寂归虽早,齿发衰残病已迟。shān lín xián jì guī suī zǎo,chǐ fā shuāi cán bìng yǐ chí。
努力及时谋自适,锦囊多贮暮秋诗。nǔ lì jí shí móu zì shì,jǐn náng duō zhù mù qiū shī。

出游五首

陆游

山有篮舆步有舟,放翁身健得闲游。shān yǒu lán yú bù yǒu zhōu,fàng wēng shēn jiàn dé xián yóu。
羊牛点点日将夕,蒲柳萧萧天正秋。yáng niú diǎn diǎn rì jiāng xī,pú liǔ xiāo xiāo tiān zhèng qiū。
细径僧归云外寺,疏灯人语酒家楼。xì jìng sēng guī yún wài sì,shū dēng rén yǔ jiǔ jiā lóu。
归途更爱湖桥月,独倚阑干为小留。guī tú gèng ài hú qiáo yuè,dú yǐ lán gàn wèi xiǎo liú。

出游五首

陆游

霜气萧条木叶黄,佳时病起意差强。shuāng qì xiāo tiáo mù yè huáng,jiā shí bìng qǐ yì chà qiáng。
云烟古寺闻僧梵,灯火长桥见戏场。yún yān gǔ sì wén sēng fàn,dēng huǒ zhǎng qiáo jiàn xì chǎng。
一枕清风幽梦断,数匙旅饭野蔬香。yī zhěn qīng fēng yōu mèng duàn,shù shi lǚ fàn yě shū xiāng。
道边莫笑衰残甚,独往山林兴未央。dào biān mò xiào shuāi cán shén,dú wǎng shān lín xīng wèi yāng。

出游五首

陆游

禹窆胥涛中路分,画桡冲破一川云。yǔ biǎn xū tāo zhōng lù fēn,huà ráo chōng pò yī chuān yún。
柯桥僧阁凌空起,梅市渔歌带月闻。kē qiáo sēng gé líng kōng qǐ,méi shì yú gē dài yuè wén。
蟹束寒蒲大盈尺,鲈穿细柳重兼斤。xiè shù hán pú dà yíng chǐ,lú chuān xì liǔ zhòng jiān jīn。
酒家报我新醅熟,且拨闲愁寄一欣。jiǔ jiā bào wǒ xīn pēi shú,qiě bō xián chóu jì yī xīn。

贫中自戏

陆游

种枳为篱草结庐,人间知足更谁如。zhǒng zhǐ wèi lí cǎo jié lú,rén jiān zhī zú gèng shuí rú。
涧深松老忘荣谢,天阔云闲任卷舒。jiàn shēn sōng lǎo wàng róng xiè,tiān kuò yún xián rèn juǎn shū。
门冷并无残客迹,家贫常读绝编书。mén lěng bìng wú cán kè jì,jiā pín cháng dú jué biān shū。
有金可散还关念,多事从来笑汉疏。yǒu jīn kě sàn hái guān niàn,duō shì cóng lái xiào hàn shū。

风雨夜坐

陆游

寒风凄紧雨空蒙,舍北新丹数树枫。hán fēng qī jǐn yǔ kōng méng,shě běi xīn dān shù shù fēng。
攲枕旧游来眼底,掩书馀味在胸中。qī zhěn jiù yóu lái yǎn dǐ,yǎn shū yú wèi zài xiōng zhōng。
松明对影谈玄客,筱火围炉采药翁。sōng míng duì yǐng tán xuán kè,xiǎo huǒ wéi lú cǎi yào wēng。
君看龟堂新境界,固应难与俗人同。jūn kàn guī táng xīn jìng jiè,gù yīng nán yǔ sú rén tóng。

示村医

陆游

玉函肘后了无功,每寓奇方啸傲中。yù hán zhǒu hòu le wú gōng,měi yù qí fāng xiào ào zhōng。
衫袖玩橙清鼻观,枕囊贮菊愈头风。shān xiù wán chéng qīng bí guān,zhěn náng zhù jú yù tóu fēng。
新诗吟罢愁如洗,好景逢来病欲空。xīn shī yín bà chóu rú xǐ,hǎo jǐng féng lái bìng yù kōng。
却羡龙钟布裘客,埭西卖药到村东。què xiàn lóng zhōng bù qiú kè,dài xī mài yào dào cūn dōng。