古诗词

寓规三首

陆游

百疾皆有源,虽愚犹自知。bǎi jí jiē yǒu yuán,suī yú yóu zì zhī。
惟其忽不念,所以悔莫追。wéi qí hū bù niàn,suǒ yǐ huǐ mò zhuī。
微隙为无伤,一坏谁能支。wēi xì wèi wú shāng,yī huài shuí néng zhī。
宴安比鸩毒,先民不吾欺。yàn ān bǐ zhèn dú,xiān mín bù wú qī。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

秋雨

陆游

一秋风雨蔽白日,积水鬼神愁太阴。yī qiū fēng yǔ bì bái rì,jī shuǐ guǐ shén chóu tài yīn。
寒螀悲鸣草根湿,水鸟暝哭菰丛深。hán jiāng bēi míng cǎo gēn shī,shuǐ niǎo míng kū gū cóng shēn。
残年不觉日月逝,病骨惟愁霜露侵。cán nián bù jué rì yuè shì,bìng gǔ wéi chóu shuāng lù qīn。
常有淖糜支旦暮,一毫宁复少年心。cháng yǒu nào mí zhī dàn mù,yī háo níng fù shǎo nián xīn。

怀昔

陆游

奋迹穷阎本甚微,刺天何敢慕群飞。fèn jì qióng yán běn shén wēi,cì tiān hé gǎn mù qún fēi。
业文仅与驴书券,学射才因鼠发机。yè wén jǐn yǔ lǘ shū quàn,xué shè cái yīn shǔ fā jī。
罟擭纵横真脱命,风波澒洞尚馀威。gǔ wò zòng héng zhēn tuō mìng,fēng bō hòng dòng shàng yú wēi。
朝冠挂了方无事,却爱山僧百衲衣。cháo guān guà le fāng wú shì,què ài shān sēng bǎi nà yī。

初寒示邻曲

陆游

村北村南数十家,陂池重复谷谽谺。cūn běi cūn nán shù shí jiā,bēi chí zhòng fù gǔ hān xiā。
荻丛缺处见渔火,蓬户闭时闻纺车。dí cóng quē chù jiàn yú huǒ,péng hù bì shí wén fǎng chē。
浅濑水清双立鹭,横林叶尽万栖鸦。qiǎn lài shuǐ qīng shuāng lì lù,héng lín yè jǐn wàn qī yā。
是中佳兴无穷极,懒著青鞋上若耶。shì zhōng jiā xīng wú qióng jí,lǎn zhù qīng xié shàng ruò yé。

梦中作

陆游

富贵夸人死即休,每轻庸子觅封侯。fù guì kuā rén sǐ jí xiū,měi qīng yōng zi mì fēng hóu。
读书历见古人面,好义常先天下忧。dú shū lì jiàn gǔ rén miàn,hǎo yì cháng xiān tiān xià yōu。
独往何妨刀买犊,大烹却要鼎函牛。dú wǎng hé fáng dāo mǎi dú,dà pēng què yào dǐng hán niú。
坐皆豪杰真成快,不负凌云百尺楼。zuò jiē háo jié zhēn chéng kuài,bù fù líng yún bǎi chǐ lóu。

自闵

陆游

破帽羸骖厌垢氛,挂冠归伴故溪云。pò mào léi cān yàn gòu fēn,guà guān guī bàn gù xī yún。
年光疾病占强半,日景睡眠居七分。nián guāng jí bìng zhàn qiáng bàn,rì jǐng shuì mián jū qī fēn。
庐冢萧条频霣涕,交朋零落久离群。lú zhǒng xiāo tiáo pín yǔn tì,jiāo péng líng luò jiǔ lí qún。
残年岂复行孤学,自闵犹尊昔所闻。cán nián qǐ fù xíng gū xué,zì mǐn yóu zūn xī suǒ wén。

月夕幽居有感

陆游

五岳名山采药身,可怜骑马踏京尘。wǔ yuè míng shān cǎi yào shēn,kě lián qí mǎ tà jīng chén。
浮名本是挻灾物,谢事宁非得道因。fú míng běn shì shān zāi wù,xiè shì níng fēi dé dào yīn。
出岫每招云结伴,巢松仍与鹤为邻。chū xiù měi zhāo yún jié bàn,cháo sōng réng yǔ hè wèi lín。
剑南旧隐虽乖隔,依旧柴门月色新。jiàn nán jiù yǐn suī guāi gé,yī jiù chái mén yuè sè xīn。

寒夜将旦作

陆游

白发垂肩无二毛,胸中消尽少年豪。bái fā chuí jiān wú èr máo,xiōng zhōng xiāo jǐn shǎo nián háo。
河倾月没夜将旦,木落草枯秋已高。hé qīng yuè méi yè jiāng dàn,mù luò cǎo kū qiū yǐ gāo。
窗下灯残候虫语,墙隅栖冷老鸡号。chuāng xià dēng cán hòu chóng yǔ,qiáng yú qī lěng lǎo jī hào。
曲肱不复更成寐,起视寒空如断鳌。qū gōng bù fù gèng chéng mèi,qǐ shì hán kōng rú duàn áo。

舍北独步

陆游

霜露沾衣迫岁徂,天公欲为老人娱。shuāng lù zhān yī pò suì cú,tiān gōng yù wèi lǎo rén yú。
断云新月供诗句,苍桧丹枫列画图。duàn yún xīn yuè gōng shī jù,cāng guì dān fēng liè huà tú。
风叶萧萧归独鹤,烟波渺渺漾双凫。fēng yè xiāo xiāo guī dú hè,yān bō miǎo miǎo yàng shuāng fú。
孤村薄暮谁从我,惟是诗囊与酒壶。gū cūn báo mù shuí cóng wǒ,wéi shì shī náng yǔ jiǔ hú。

山村道中思蜀

陆游

当年万里客西南,药市题诗倚半酣。dāng nián wàn lǐ kè xī nán,yào shì tí shī yǐ bàn hān。
偶为三游群玉府,遂妨重到百花潭。ǒu wèi sān yóu qún yù fǔ,suì fáng zhòng dào bǎi huā tán。
剡溪谩说思安道,函谷谁能识老聃。shàn xī mán shuō sī ān dào,hán gǔ shuí néng shí lǎo dān。
空乞丹青作横幅,半堤寒日策羸骖。kōng qǐ dān qīng zuò héng fú,bàn dī hán rì cè léi cān。

冬夜题斋壁

陆游

发不能胜二寸冠,天教送老向江干。fā bù néng shèng èr cùn guān,tiān jiào sòng lǎo xiàng jiāng gàn。
倚墙筇杖伴人瘦,缟瓦清霜争月寒。yǐ qiáng qióng zhàng bàn rén shòu,gǎo wǎ qīng shuāng zhēng yuè hán。
壮志追思良可悔,危途遍历始知难。zhuàng zhì zhuī sī liáng kě huǐ,wēi tú biàn lì shǐ zhī nán。
一身著了馀何事,茅屋三间已太宽。yī shēn zhù le yú hé shì,máo wū sān jiān yǐ tài kuān。

荡荡

陆游

荡荡唐虞去日遒,孔林千载亦荒丘。dàng dàng táng yú qù rì qiú,kǒng lín qiān zài yì huāng qiū。
六经残缺幸可考,百氏纵横谁复忧。liù jīng cán quē xìng kě kǎo,bǎi shì zòng héng shuí fù yōu。
释书恐非易论语,王迹其在诗春秋。shì shū kǒng fēi yì lùn yǔ,wáng jì qí zài shī chūn qiū。
君臣父子未尝泯,吾道尚传君但求。jūn chén fù zi wèi cháng mǐn,wú dào shàng chuán jūn dàn qiú。

晨起

陆游

晓枕初兴白发翁,弊裘百衲葑炉红。xiǎo zhěn chū xīng bái fā wēng,bì qiú bǎi nà fēng lú hóng。
独居漫受书狐媚,滞思难矜笔阵雄。dú jū màn shòu shū hú mèi,zhì sī nán jīn bǐ zhèn xióng。
旧学虫鱼笺尔雅,晚知稼穑讲豳风。jiù xué chóng yú jiān ěr yǎ,wǎn zhī jià sè jiǎng bīn fēng。
一身自喜无馀事,且度残年风雪中。yī shēn zì xǐ wú yú shì,qiě dù cán nián fēng xuě zhōng。

舟中夜赋

陆游

千里风尘季子裘,五湖烟浪志和舟。qiān lǐ fēng chén jì zi qiú,wǔ hú yān làng zhì hé zhōu。
灯残复吐恼孤梦,雨落还收生旅愁。dēng cán fù tǔ nǎo gū mèng,yǔ luò hái shōu shēng lǚ chóu。
城上霜笳入霄汉,烟中渔火耿汀洲。chéng shàng shuāng jiā rù xiāo hàn,yān zhōng yú huǒ gěng tīng zhōu。
牧之未极诗人趣,但谓能轻万户侯。mù zhī wèi jí shī rén qù,dàn wèi néng qīng wàn hù hóu。

舟中晓赋

陆游

木落霜清水鸟呼,扁舟夜泊古城隅。mù luò shuāng qīng shuǐ niǎo hū,biǎn zhōu yè pō gǔ chéng yú。
吹残画角钟初动,低尽寒空斗欲无。chuī cán huà jiǎo zhōng chū dòng,dī jǐn hán kōng dòu yù wú。
浪迹已同鸥境界,远游方羡雁程途。làng jì yǐ tóng ōu jìng jiè,yuǎn yóu fāng xiàn yàn chéng tú。
高樯健席从今始,遍历三湘与五湖。gāo qiáng jiàn xí cóng jīn shǐ,biàn lì sān xiāng yǔ wǔ hú。

渔家

陆游

江上渔家水蘸扉,闲云片片傍苔矶。jiāng shàng yú jiā shuǐ zhàn fēi,xián yún piàn piàn bàng tái jī。
钓收鹭下虚舟立,桥断僧寻别径归。diào shōu lù xià xū zhōu lì,qiáo duàn sēng xún bié jìng guī。
海近冈峦多迤逦,天寒雾雨正霏微。hǎi jìn gāng luán duō yí lǐ,tiān hán wù yǔ zhèng fēi wēi。
羊裘老作桐江叟,点检初心幸未违。yáng qiú lǎo zuò tóng jiāng sǒu,diǎn jiǎn chū xīn xìng wèi wéi。