古诗词

病中自遣三首

陆游

孤灯如露萤,熠熠北窗下。gū dēng rú lù yíng,yì yì běi chuāng xià。
我亦气仅属,厌厌迫衰谢。wǒ yì qì jǐn shǔ,yàn yàn pò shuāi xiè。
平生更事熟,生死等昼夜。píng shēng gèng shì shú,shēng sǐ děng zhòu yè。
行年八十五,八十九已化。xíng nián bā shí wǔ,bā shí jiǔ yǐ huà。
虽云病恼侵,处此亦闲暇。suī yún bìng nǎo qīn,chù cǐ yì xián xiá。
人扶时出门,清溪带茆舍。rén fú shí chū mén,qīng xī dài máo shě。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

初夏十首

陆游

杜鹃血尽啼未歇,蝴蝶梦残心更狂。dù juān xuè jǐn tí wèi xiē,hú dié mèng cán xīn gèng kuáng。
我自人间少情者,老来十倍惜年光。wǒ zì rén jiān shǎo qíng zhě,lǎo lái shí bèi xī nián guāng。

初夏十首

陆游

赐食金盘出宝闺,玄熊掌映紫驼蹄。cì shí jīn pán chū bǎo guī,xuán xióng zhǎng yìng zǐ tuó tí。
侯家但诧承恩泽,岂识山厨苦荬齑。hóu jiā dàn chà chéng ēn zé,qǐ shí shān chú kǔ mǎi jī。

初夏十首

陆游

隋家古寺郡西南,寺废残僧只二三。suí jiā gǔ sì jùn xī nán,sì fèi cán sēng zhǐ èr sān。
藜藿满庭尘闇佛,时闻铙鼓赛春蚕。lí huò mǎn tíng chén àn fú,shí wén náo gǔ sài chūn cán。

初夏十首

陆游

渺渺荒陂古埭东,柳姑小庙柳阴中。miǎo miǎo huāng bēi gǔ dài dōng,liǔ gū xiǎo miào liǔ yīn zhōng。
放翁老惫扶藜杖,也逐乡人祷岁丰。fàng wēng lǎo bèi fú lí zhàng,yě zhú xiāng rén dǎo suì fēng。

初夏十首

陆游

老翁卖卜古城隅,兼写宜蚕保麦符。lǎo wēng mài bo gǔ chéng yú,jiān xiě yí cán bǎo mài fú。
日日得钱惟买酒,不愁醉倒有儿扶。rì rì dé qián wéi mǎi jiǔ,bù chóu zuì dào yǒu ér fú。

东窗

陆游

萱草石榴相续开,数枝晚笋破苍苔。xuān cǎo shí liú xiāng xù kāi,shù zhī wǎn sǔn pò cāng tái。
背人红练穿林去,直是无情不再来。bèi rén hóng liàn chuān lín qù,zhí shì wú qíng bù zài lái。

闻枭

陆游

两忘尧桀自心平,此念胡为扫复生。liǎng wàng yáo jié zì xīn píng,cǐ niàn hú wèi sǎo fù shēng。
幸是安眠无一事,苦怜莺语恶枭声。xìng shì ān mián wú yī shì,kǔ lián yīng yǔ è xiāo shēng。

秋夜二首

陆游

灯欲残时酒半消,断砧疏雨共无憀。dēng yù cán shí jiǔ bàn xiāo,duàn zhēn shū yǔ gòng wú liáo。
老来万事浑非昔,惟有诗情似灞桥。lǎo lái wàn shì hún fēi xī,wéi yǒu shī qíng shì bà qiáo。

秋夜二首

陆游

夜雨凄凉客思迷,闻砧却是梦回时。yè yǔ qī liáng kè sī mí,wén zhēn què shì mèng huí shí。
人人解说悲秋事,不似诗人彻底知。rén rén jiě shuō bēi qiū shì,bù shì shī rén chè dǐ zhī。

舍北晚眺二首

陆游

红树青林带暮烟,并桥常有卖鱼船。hóng shù qīng lín dài mù yān,bìng qiáo cháng yǒu mài yú chuán。
樊川诗句营丘画,尽在先生拄杖边。fán chuān shī jù yíng qiū huà,jǐn zài xiān shēng zhǔ zhàng biān。

舍北晚眺二首

陆游

日日津头系小舟,老人自懒出门游。rì rì jīn tóu xì xiǎo zhōu,lǎo rén zì lǎn chū mén yóu。
一枝筇杖疏篱外,占断千岩万壑秋。yī zhī qióng zhàng shū lí wài,zhàn duàn qiān yán wàn hè qiū。

小舟游近村舍舟步归四首

陆游

数家茅屋自成村,地碓声中昼掩门。shù jiā máo wū zì chéng cūn,dì duì shēng zhōng zhòu yǎn mén。
寒日欲沉苍雾合,人间随处有桃源。hán rì yù chén cāng wù hé,rén jiān suí chù yǒu táo yuán。

小舟游近村舍舟步归四首

陆游

借得渔船溯小溪,系船浦口却扶藜。jiè dé yú chuán sù xiǎo xī,xì chuán pǔ kǒu què fú lí。
莫言村落萧条甚,也胜京尘没马蹄。mò yán cūn luò xiāo tiáo shén,yě shèng jīng chén méi mǎ tí。

小舟游近村舍舟步归四首

陆游

不识如何唤作愁,东阡南陌且闲游。bù shí rú hé huàn zuò chóu,dōng qiān nán mò qiě xián yóu。
儿童共道先生醉,折得黄花插满头。ér tóng gòng dào xiān shēng zuì,zhé dé huáng huā chā mǎn tóu。

小舟游近村舍舟步归四首

陆游

斜阳古柳赵家庄,负鼓盲翁正作场。xié yáng gǔ liǔ zhào jiā zhuāng,fù gǔ máng wēng zhèng zuò chǎng。
死后是非谁管得,满村听说蔡中郎。sǐ hòu shì fēi shuí guǎn dé,mǎn cūn tīng shuō cài zhōng láng。