古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

舟中夜赋

陆游

问天乞得不赀身,常作东阡北陌人。wèn tiān qǐ dé bù zī shēn,cháng zuò dōng qiān běi mò rén。
买酒不浇胸礌磈,忧时空觉胆轮囷。mǎi jiǔ bù jiāo xiōng léi wěi,yōu shí kōng jué dǎn lún qūn。
寓居尚复能栽竹,羁宦悬知正忆莼。yù jū shàng fù néng zāi zhú,jī huàn xuán zhī zhèng yì chún。
那似石帆山下客,钓船载月泊烟津。nà shì shí fān shān xià kè,diào chuán zài yuè pō yān jīn。

自咏二首

陆游

纷纷世态但堪悲,一念萧然我亦奇。fēn fēn shì tài dàn kān bēi,yī niàn xiāo rán wǒ yì qí。
醉里猖狂醒自笑,梦中虚幻觉方知。zuì lǐ chāng kuáng xǐng zì xiào,mèng zhōng xū huàn jué fāng zhī。
江湖重复风波恶,齿发凋零岁月驰。jiāng hú zhòng fù fēng bō è,chǐ fā diāo líng suì yuè chí。
安得中原路如砥,渭川钓伴待多时。ān dé zhōng yuán lù rú dǐ,wèi chuān diào bàn dài duō shí。

自咏二首

陆游

茅舍萧条似宝坊,老人终日对炉香。máo shě xiāo tiáo shì bǎo fāng,lǎo rén zhōng rì duì lú xiāng。
学荒自笑身空在,禄尽谁知寿更长。xué huāng zì xiào shēn kōng zài,lù jǐn shuí zhī shòu gèng zhǎng。
陂水蘸堤常滟滟,麦苗覆块已苍苍。bēi shuǐ zhàn dī cháng yàn yàn,mài miáo fù kuài yǐ cāng cāng。
经行更有欣然处,四野锄耰满夕阳。jīng xíng gèng yǒu xīn rán chù,sì yě chú yōu mǎn xī yáng。

初寒

陆游

新雁来时岁又残,丹枫数树照江干。xīn yàn lái shí suì yòu cán,dān fēng shù shù zhào jiāng gàn。
前山云起忽成暝,陋屋雨来初变寒。qián shān yún qǐ hū chéng míng,lòu wū yǔ lái chū biàn hán。
身退已收清禁梦,里居终出上恩宽。shēn tuì yǐ shōu qīng jìn mèng,lǐ jū zhōng chū shàng ēn kuān。
作诗老恨无奇思,时取囊中断稿看。zuò shī lǎo hèn wú qí sī,shí qǔ náng zhōng duàn gǎo kàn。

书感

陆游

伐性戕生岂一端,暮年赢得是衰残。fá xìng qiāng shēng qǐ yī duān,mù nián yíng dé shì shuāi cán。
齿牙零落畏大胾,毛发萧疏便小冠。chǐ yá líng luò wèi dà zì,máo fā xiāo shū biàn xiǎo guān。
惜日每惊新历换,怯寒尚觉弊庐宽。xī rì měi jīng xīn lì huàn,qiè hán shàng jué bì lú kuān。
华山阻绝岷山远,安得冥鸿借羽翰。huá shān zǔ jué mín shān yuǎn,ān dé míng hóng jiè yǔ hàn。

老叹

陆游

齿发衰残久退休,衡茅荒寂更禁秋。chǐ fā shuāi cán jiǔ tuì xiū,héng máo huāng jì gèng jìn qiū。
一无用力身犹倦,百不关心梦亦愁。yī wú yòng lì shēn yóu juàn,bǎi bù guān xīn mèng yì chóu。
远浦卧看凫泛泛,深林时听鹿呦呦。yuǎn pǔ wò kàn fú fàn fàn,shēn lín shí tīng lù yōu yōu。
天台日有游僧过,白术黄精不待求。tiān tái rì yǒu yóu sēng guò,bái shù huáng jīng bù dài qiú。

小园

陆游

谁为闲愁拨不开,小园也复有池台。shuí wèi xián chóu bō bù kāi,xiǎo yuán yě fù yǒu chí tái。
清泉白石皆吾友,绿李黄梅尽手栽。qīng quán bái shí jiē wú yǒu,lǜ lǐ huáng méi jǐn shǒu zāi。
冲雨茭鸡时上下,近人栗鼠不惊猜。chōng yǔ jiāo jī shí shàng xià,jìn rén lì shǔ bù jīng cāi。
自怜两屦犹轻捷,不待儿扶日日来。zì lián liǎng jù yóu qīng jié,bù dài ér fú rì rì lái。

冬夜思里中多不济者怆然有感

陆游

大耋年光病日侵,久辞微禄卧山林。dà dié nián guāng bìng rì qīn,jiǔ cí wēi lù wò shān lín。
虽无叹老嗟卑语,犹有哀穷悼屈心。suī wú tàn lǎo jiē bēi yǔ,yóu yǒu āi qióng dào qū xīn。
力薄不能推一饭,义深常愿散千金。lì báo bù néng tuī yī fàn,yì shēn cháng yuàn sàn qiān jīn。
夜阑感慨残灯下,皎皎孤怀帝所临。yè lán gǎn kǎi cán dēng xià,jiǎo jiǎo gū huái dì suǒ lín。

宿近村

陆游

病齿漂浮短发稀,此身犹堕乱书围。bìng chǐ piāo fú duǎn fā xī,cǐ shēn yóu duò luàn shū wéi。
邯郸倦枕晨炊熟,昌谷空囊晚醉归。hán dān juàn zhěn chén chuī shú,chāng gǔ kōng náng wǎn zuì guī。
久困厌从人乞贷,力耕频遇岁凶饥。jiǔ kùn yàn cóng rén qǐ dài,lì gēng pín yù suì xiōng jī。
行年九十穷弥甚,旅舍灯前自绽衣。xíng nián jiǔ shí qióng mí shén,lǚ shě dēng qián zì zhàn yī。

梅村野人家小憩

陆游

正遣清诗觅菊栽,穿云涉水又寻梅。zhèng qiǎn qīng shī mì jú zāi,chuān yún shè shuǐ yòu xún méi。
万牛不挽新愁去,一鸟还惊午梦回。wàn niú bù wǎn xīn chóu qù,yī niǎo hái jīng wǔ mèng huí。
老愧逢人说幽愤,穷能随事学低摧。lǎo kuì féng rén shuō yōu fèn,qióng néng suí shì xué dī cuī。
江边漂母何为者,无食王孙未易哀。jiāng biān piāo mǔ hé wèi zhě,wú shí wáng sūn wèi yì āi。

书剑

陆游

书剑当年遍两川,归来垂钓镜湖边。shū jiàn dāng nián biàn liǎng chuān,guī lái chuí diào jìng hú biān。
老皆有死岂独我,士固多贫宁怨天。lǎo jiē yǒu sǐ qǐ dú wǒ,shì gù duō pín níng yuàn tiān。
物外胜游携鹤去,琴中绝谱就僧传。wù wài shèng yóu xié hè qù,qín zhōng jué pǔ jiù sēng chuán。
莫言白首诗才尽,读罢犹能意爽然。mò yán bái shǒu shī cái jǐn,dú bà yóu néng yì shuǎng rán。

城南道中有感

陆游

行李萧然一束书,城南触目更愁予。xíng lǐ xiāo rán yī shù shū,chéng nán chù mù gèng chóu yǔ。
市门乞食僧持钵,关路哦诗客跨驴。shì mén qǐ shí sēng chí bō,guān lù ó shī kè kuà lǘ。
残发无多真已矣,名山未去独何欤。cán fā wú duō zhēn yǐ yǐ,míng shān wèi qù dú hé yú。
芒鞋可买身犹健,红树青霜十月初。máng xié kě mǎi shēn yóu jiàn,hóng shù qīng shuāng shí yuè chū。

冬日排闷二首

陆游

老欲躬耕力弗强,但应卖药似韩康。lǎo yù gōng gēng lì fú qiáng,dàn yīng mài yào shì hán kāng。
陈编时见古成败,旧友不知今在亡。chén biān shí jiàn gǔ chéng bài,jiù yǒu bù zhī jīn zài wáng。
已返山林遗世事,尚凭诗酒答年光。yǐ fǎn shān lín yí shì shì,shàng píng shī jiǔ dá nián guāng。
此身自笑如稊米,加损宁能系太仓。cǐ shēn zì xiào rú tí mǐ,jiā sǔn níng néng xì tài cāng。

冬日排闷二首

陆游

地炉微火伴寒灰,垂野江云暝不开。dì lú wēi huǒ bàn hán huī,chuí yě jiāng yún míng bù kāi。
欲睡手中书自堕,半酣窗外雪初来。yù shuì shǒu zhōng shū zì duò,bàn hān chuāng wài xuě chū lái。
渡头照影闻征雁,篱角吹香得早梅。dù tóu zhào yǐng wén zhēng yàn,lí jiǎo chuī xiāng dé zǎo méi。
佛粥春盘俱不远,离离斗柄欲东回。fú zhōu chūn pán jù bù yuǎn,lí lí dòu bǐng yù dōng huí。

寒夜偶怀壮游书感

陆游

畴昔西游万里还,狂吟散落满人间。chóu xī xī yóu wàn lǐ hái,kuáng yín sàn luò mǎn rén jiān。
买空绿水桥边酒,看遍青城县里山。mǎi kōng lǜ shuǐ qiáo biān jiǔ,kàn biàn qīng chéng xiàn lǐ shān。
梅蕊疏疏春欲动,川云漠漠雪犹悭。méi ruǐ shū shū chūn yù dòng,chuān yún mò mò xuě yóu qiān。
偶思五十年来事,顾影灯前自笑顽。ǒu sī wǔ shí nián lái shì,gù yǐng dēng qián zì xiào wán。