古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

雨后快晴步至湖塘

陆游

齿豁从教道字讹,负薪陌上且行歌。chǐ huō cóng jiào dào zì é,fù xīn mò shàng qiě xíng gē。
古人亦自逢时少,吾辈何疑忤俗多。gǔ rén yì zì féng shí shǎo,wú bèi hé yí wǔ sú duō。
山扫黛痕如尚湿,湖开镜面似新磨。shān sǎo dài hén rú shàng shī,hú kāi jìng miàn shì xīn mó。
亦知大有掀髯处,无奈西流白日何。yì zhī dà yǒu xiān rán chù,wú nài xī liú bái rì hé。

作雪寒甚有赋

陆游

云暝风号得我惊,砚池转盼已生冰。yún míng fēng hào dé wǒ jīng,yàn chí zhuǎn pàn yǐ shēng bīng。
窗间顿失疏梅影,枕上空闻断雁声。chuāng jiān dùn shī shū méi yǐng,zhěn shàng kōng wén duàn yàn shēng。
公子皂貂方痛饮,农家黄犊正深耕。gōng zi zào diāo fāng tòng yǐn,nóng jiā huáng dú zhèng shēn gēng。
老人别有超然处,一首清诗信笔成。lǎo rén bié yǒu chāo rán chù,yī shǒu qīng shī xìn bǐ chéng。

拥炉

陆游

急雨狂风暮不收,燎炉薪暖复何忧。jí yǔ kuáng fēng mù bù shōu,liáo lú xīn nuǎn fù hé yōu。
如倾潋滟鹅黄酒,似拥蒙茸狐白裘。rú qīng liàn yàn é huáng jiǔ,shì yōng méng rōng hú bái qiú。
大泽羁鸿来万里,高城传漏过三筹。dà zé jī hóng lái wàn lǐ,gāo chéng chuán lòu guò sān chóu。
明朝会看稽山雪,莫为冲寒怯上楼。míng cháo huì kàn jī shān xuě,mò wèi chōng hán qiè shàng lóu。

隐趣

陆游

归老家山一幅巾,俗间那可与知闻。guī lǎo jiā shān yī fú jīn,sú jiān nà kě yǔ zhī wén。
举杯每属江头月,赠客时缄谷口云。jǔ bēi měi shǔ jiāng tóu yuè,zèng kè shí jiān gǔ kǒu yún。
行采菖蒲缘藓磴,卧浮舴艋入鸥群。xíng cǎi chāng pú yuán xiǎn dèng,wò fú zé měng rù ōu qún。
力营隐趣君无怪,作得闲人要十分。lì yíng yǐn qù jūn wú guài,zuò dé xián rén yào shí fēn。

冬夜舟中作

陆游

夜榜孤舟掠岸行,村墟频过不知名。yè bǎng gū zhōu lüè àn xíng,cūn xū pín guò bù zhī míng。
绕枝倦鹊寒无影,脱网奔鱼远有声。rào zhī juàn què hán wú yǐng,tuō wǎng bēn yú yuǎn yǒu shēng。
两纸忽惊残历尽,一杯聊慰旅怀情。liǎng zhǐ hū jīng cán lì jǐn,yī bēi liáo wèi lǚ huái qíng。
还家自笑身犹健,又付生涯与短檠。hái jiā zì xiào shēn yóu jiàn,yòu fù shēng yá yǔ duǎn qíng。

齿发

陆游

暮境侵寻岁月遒,齿摇发脱又经秋。mù jìng qīn xún suì yuè qiú,chǐ yáo fā tuō yòu jīng qiū。
此身要是归衰谢,外物何须更固留。cǐ shēn yào shì guī shuāi xiè,wài wù hé xū gèng gù liú。
皂白从来憎了了,登临且复送悠悠。zào bái cóng lái zēng le le,dēng lín qiě fù sòng yōu yōu。
嗣宗痛饮图南睡,万事输君此一筹。sì zōng tòng yǐn tú nán shuì,wàn shì shū jūn cǐ yī chóu。

古谓不如意事十常八九虽出于好功名者之言闲中亦未免此叹戏作七字一首

陆游

归志初谐老遽催,良辰常与病俱来。guī zhì chū xié lǎo jù cuī,liáng chén cháng yǔ bìng jù lái。
酒虽已熟恨无菊,雪苦不成空见梅。jiǔ suī yǐ shú hèn wú jú,xuě kǔ bù chéng kōng jiàn méi。
朋旧乖离心每折,山川悠邈首频回。péng jiù guāi lí xīn měi zhé,shān chuān yōu miǎo shǒu pín huí。
人生败意无穷达,莫厌相逢笑口开。rén shēng bài yì wú qióng dá,mò yàn xiāng féng xiào kǒu kāi。

过湖上僧庵

陆游

西庵每过未尝开,邂逅清言始此回。xī ān měi guò wèi cháng kāi,xiè hòu qīng yán shǐ cǐ huí。
陶令巾车寻壑去,巳公茅屋赋诗来。táo lìng jīn chē xún hè qù,sì gōng máo wū fù shī lái。
奇香炷罢云生岫,瑞茗分成乳泛杯。qí xiāng zhù bà yún shēng xiù,ruì míng fēn chéng rǔ fàn bēi。
便恐从今往还熟,入门猿鸟不惊猜。biàn kǒng cóng jīn wǎng hái shú,rù mén yuán niǎo bù jīng cāi。

书叹二首

陆游

世事纷纭汝所知,欣然领略尚何疑。shì shì fēn yún rǔ suǒ zhī,xīn rán lǐng lüè shàng hé yí。
穷居自是长年术,魔境常为定力资。qióng jū zì shì zhǎng nián shù,mó jìng cháng wèi dìng lì zī。
人但与游无德怨,酒皆可醉略醇醨。rén dàn yǔ yóu wú dé yuàn,jiǔ jiē kě zuì lüè chún lí。
兰亭宾主今何在,修竹依然似曩时。lán tíng bīn zhǔ jīn hé zài,xiū zhú yī rán shì nǎng shí。

书叹二首

陆游

尺椽不改结茅初,薄粥犹艰卒岁储。chǐ chuán bù gǎi jié máo chū,báo zhōu yóu jiān zú suì chǔ。
猧子解迎门外客,狸奴知护案间书。wō zi jiě yíng mén wài kè,lí nú zhī hù àn jiān shū。
深林闲数新添笋,小沼时观旧放鱼。shēn lín xián shù xīn tiān sǔn,xiǎo zhǎo shí guān jiù fàng yú。
自笑从来徒步惯,归休枉道是悬车。zì xiào cóng lái tú bù guàn,guī xiū wǎng dào shì xuán chē。

日暮自湖上归

陆游

我生本亦与人同,缘薄才疏剩得穷。wǒ shēng běn yì yǔ rén tóng,yuán báo cái shū shèng dé qióng。
细水自鸣沙渚外,乱山时出雪云中。xì shuǐ zì míng shā zhǔ wài,luàn shān shí chū xuě yún zhōng。
僧归独趁残钟去,人散遥怜晚渡空。sēng guī dú chèn cán zhōng qù,rén sàn yáo lián wǎn dù kōng。
造物陈诗信奇绝,匆匆摹写不能工。zào wù chén shī xìn qí jué,cōng cōng mó xiě bù néng gōng。

晚步湖堤

陆游

絁裘桐帽野人装,又上湖堤步夕阳。shī qiú tóng mào yě rén zhuāng,yòu shàng hú dī bù xī yáng。
贫甚不为明日计,兴来犹作少年狂。pín shén bù wèi míng rì jì,xīng lái yóu zuò shǎo nián kuáng。
残樽倒酒无馀沥,幽圃寻梅认暗香。cán zūn dào jiǔ wú yú lì,yōu pǔ xún méi rèn àn xiāng。
时有行人叹顽健,黑丝点破颔间霜。shí yǒu xíng rén tàn wán jiàn,hēi sī diǎn pò hàn jiān shuāng。

夜寒

陆游

江云作雪暗郊原,竟夜风声万马奔。jiāng yún zuò xuě àn jiāo yuán,jìng yè fēng shēng wàn mǎ bēn。
槁面暂朱知酒酽,曲身成直赖炉温。gǎo miàn zàn zhū zhī jiǔ yàn,qū shēn chéng zhí lài lú wēn。
幼舆正复宜岩石,倚相犹能读典坟。yòu yú zhèng fù yí yán shí,yǐ xiāng yóu néng dú diǎn fén。
米贵仅供糜粥用,自伤无力济元元。mǐ guì jǐn gōng mí zhōu yòng,zì shāng wú lì jì yuán yuán。

腊月十四日雨

陆游

岁晚深居懒出游,小窗终日寄悠悠。suì wǎn shēn jū lǎn chū yóu,xiǎo chuāng zhōng rì jì yōu yōu。
雨声到枕助诗律,花气袭衣生客愁。yǔ shēng dào zhěn zhù shī lǜ,huā qì xí yī shēng kè chóu。
残齿不堪添臲卼,瘦肩转复觉飕飗。cán chǐ bù kān tiān niè wù,shòu jiān zhuǎn fù jué sōu liú。
春前一雪犹关念,安得琼瑶积瓦沟。chūn qián yī xuě yóu guān niàn,ān dé qióng yáo jī wǎ gōu。

微疾

陆游

微疾经旬近药囊,往来巷陌未全妨。wēi jí jīng xún jìn yào náng,wǎng lái xiàng mò wèi quán fáng。
时时小雨知春近,处处闲身觉日长。shí shí xiǎo yǔ zhī chūn jìn,chù chù xián shēn jué rì zhǎng。
林外鼓歌闻赛庙,怀中茶饼议租桑。lín wài gǔ gē wén sài miào,huái zhōng chá bǐng yì zū sāng。
两京梅发今何似,送老流年只自伤。liǎng jīng méi fā jīn hé shì,sòng lǎo liú nián zhǐ zì shāng。