古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

秋夜观月二首

陆游

梦回残烛耿房栊,杳杳江天叫断鸿。mèng huí cán zhú gěng fáng lóng,yǎo yǎo jiāng tiān jiào duàn hóng。
病骨不禁风露重,披衣小立月明中。bìng gǔ bù jìn fēng lù zhòng,pī yī xiǎo lì yuè míng zhōng。

秋夜观月二首

陆游

谁琢天边白玉盘,亭亭破雾上高寒。shuí zuó tiān biān bái yù pán,tíng tíng pò wù shàng gāo hán。
山房无客儿贪睡,常恨清光独自看。shān fáng wú kè ér tān shuì,cháng hèn qīng guāng dú zì kàn。

枕上

陆游

香冷灯昏梦自惊,清愁冉冉带馀酲。xiāng lěng dēng hūn mèng zì jīng,qīng chóu rǎn rǎn dài yú chéng。
夜长谁作幽人伴,惟是蛩声与月明。yè zhǎng shuí zuò yōu rén bàn,wéi shì qióng shēng yǔ yuè míng。

夜闻邻家治稻

陆游

二顷春芜废不耕,半生名宦竟何成。èr qǐng chūn wú fèi bù gēng,bàn shēng míng huàn jìng hé chéng。
归来每羡农家乐,月下风传打稻声。guī lái měi xiàn nóng jiā lè,yuè xià fēng chuán dǎ dào shēng。

赠猫

陆游

裹盐迎得小狸奴,尽护山房万卷书。guǒ yán yíng dé xiǎo lí nú,jǐn hù shān fáng wàn juǎn shū。
惭愧家贫策勋薄,寒无毡坐食无鱼。cán kuì jiā pín cè xūn báo,hán wú zhān zuò shí wú yú。

小舟航湖夜归书触目三首

陆游

云黑风号不见星,古丘丛木聚精灵。yún hēi fēng hào bù jiàn xīng,gǔ qiū cóng mù jù jīng líng。
舟人已过微相语,两两三三鬼火青。zhōu rén yǐ guò wēi xiāng yǔ,liǎng liǎng sān sān guǐ huǒ qīng。

小舟航湖夜归书触目三首

陆游

电掣半空云黯黮,船浮积水浪凭陵。diàn chè bàn kōng yún àn dǎn,chuán fú jī shuǐ làng píng líng。
茫然不辩身何处,犹喜东南见塔灯。máng rán bù biàn shēn hé chù,yóu xǐ dōng nán jiàn tǎ dēng。

小舟航湖夜归书触目三首

陆游

遥望湖塘炬火迎,才归村舍雨如倾。yáo wàng hú táng jù huǒ yíng,cái guī cūn shě yǔ rú qīng。
畏途回首知安在,催唤儿童暖酒铛。wèi tú huí shǒu zhī ān zài,cuī huàn ér tóng nuǎn jiǔ dāng。

雨后散步后园二首

陆游

淡日轻云未快晴,涓涓沟水去无声。dàn rì qīng yún wèi kuài qíng,juān juān gōu shuǐ qù wú shēng。
为怜一径新苔绿,别就墙阴取路行。wèi lián yī jìng xīn tái lǜ,bié jiù qiáng yīn qǔ lù xíng。

雨后散步后园二首

陆游

泽国霜迟木未疏,秋来更觉爱吾庐。zé guó shuāng chí mù wèi shū,qiū lái gèng jué ài wú lú。
芭蕉绿润偏宜墨,戏就明窗学草书。bā jiāo lǜ rùn piān yí mò,xì jiù míng chuāng xué cǎo shū。

绍兴庚辰余游谢康乐石门与老洪道士痛饮赋诗既还山阴王仲信为予作石门瀑布图今二十有四年开图感叹作二首

陆游

二十馀年别石门,灯前感旧欲消魂。èr shí yú nián bié shí mén,dēng qián gǎn jiù yù xiāo hún。
人生万事皆如梦,自笑区区记剑痕。rén shēng wàn shì jiē rú mèng,zì xiào qū qū jì jiàn hén。

绍兴庚辰余游谢康乐石门与老洪道士痛饮赋诗既还山阴王仲信为予作石门瀑布图今二十有四年开图感叹作二首

陆游

爱酒黄冠鬓如雪,石门邂逅一樽同。ài jiǔ huáng guān bìn rú xuě,shí mén xiè hòu yī zūn tóng。
悬知久作此山土,愁对画图秋雨中。xuán zhī jiǔ zuò cǐ shān tǔ,chóu duì huà tú qiū yǔ zhōng。

悲秋四首

陆游

形骸枯槁病侵陵,少睡长饥一老僧。xíng hái kū gǎo bìng qīn líng,shǎo shuì zhǎng jī yī lǎo sēng。
霜夜羁愁更无赖,莫收书策且留灯。shuāng yè jī chóu gèng wú lài,mò shōu shū cè qiě liú dēng。

悲秋四首

陆游

萧萧衰鬓点新霜,人静房栊易断肠。xiāo xiāo shuāi bìn diǎn xīn shuāng,rén jìng fáng lóng yì duàn cháng。
等是闭门愁里过,任教风雨坏重阳。děng shì bì mén chóu lǐ guò,rèn jiào fēng yǔ huài zhòng yáng。

悲秋四首

陆游

残年孤寂不禁秋,醉自凄凉醒更愁。cán nián gū jì bù jìn qiū,zuì zì qī liáng xǐng gèng chóu。
富贵空成守钱虏,吾今何止百宜休。fù guì kōng chéng shǒu qián lǔ,wú jīn hé zhǐ bǎi yí xiū。