古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

悲秋四首

陆游

小雨帘栊惨淡天,醉中偏藉乱书眠。xiǎo yǔ lián lóng cǎn dàn tiān,zuì zhōng piān jí luàn shū mián。
梦回有恨无人会,枕畔橙香似昔年。mèng huí yǒu hèn wú rén huì,zhěn pàn chéng xiāng shì xī nián。

月下

陆游

月白庭空树影稀,鹊栖不稳绕枝飞。yuè bái tíng kōng shù yǐng xī,què qī bù wěn rào zhī fēi。
老翁也学痴儿女,扑得流萤露湿衣。lǎo wēng yě xué chī ér nǚ,pū dé liú yíng lù shī yī。

予秋夜观月得疟疾枕上赋小诗自戏

陆游

贪看霜月步亭皋,不觉寒侵范叔袍。tān kàn shuāng yuè bù tíng gāo,bù jué hán qīn fàn shū páo。
且倚诵诗驱疟鬼,断无人寄碧腴膏。qiě yǐ sòng shī qū nüè guǐ,duàn wú rén jì bì yú gāo。

寄题朱元晦武夷精舍五首

陆游

先生结屋绿岩边,读易悬知屡绝编。xiān shēng jié wū lǜ yán biān,dú yì xuán zhī lǚ jué biān。
不用采芝惊世俗,恐人谤道是神仙。bù yòng cǎi zhī jīng shì sú,kǒng rén bàng dào shì shén xiān。

寄题朱元晦武夷精舍五首

陆游

蝉蜕岩间果是无,世人妄想可怜渠。chán tuì yán jiān guǒ shì wú,shì rén wàng xiǎng kě lián qú。
有方为子换凡骨,来读晦庵新著书。yǒu fāng wèi zi huàn fán gǔ,lái dú huì ān xīn zhù shū。

寄题朱元晦武夷精舍五首

陆游

身闲剩觉溪山好,心静尤知日月长。shēn xián shèng jué xī shān hǎo,xīn jìng yóu zhī rì yuè zhǎng。
天下苍生未苏息,忧公遂与世相忘。tiān xià cāng shēng wèi sū xī,yōu gōng suì yǔ shì xiāng wàng。

寄题朱元晦武夷精舍五首

陆游

齐民本自乐衡门,水旱那知不自存。qí mín běn zì lè héng mén,shuǐ hàn nà zhī bù zì cún。
圣主忧勤常旰食,烦公一一报曾孙。shèng zhǔ yōu qín cháng gàn shí,fán gōng yī yī bào céng sūn。

寄题朱元晦武夷精舍五首

陆游

山如嵩少三十六,水似邛郲九折途。shān rú sōng shǎo sān shí liù,shuǐ shì qióng lái jiǔ zhé tú。
我老正须闲处著,白云一半肯分无。wǒ lǎo zhèng xū xián chù zhù,bái yún yī bàn kěn fēn wú。

病中忽有眉山士人史君见过欣然接之口占绝句

陆游

蜀语初闻喜复惊,依然如有故乡情。shǔ yǔ chū wén xǐ fù jīng,yī rán rú yǒu gù xiāng qíng。
绛罗饼餤玻璃酒,何日蟆颐伴我行。jiàng luó bǐng tán bō lí jiǔ,hé rì má yí bàn wǒ xíng。

无题

陆游

碧玉当年未破瓜,学成歌舞入侯家。bì yù dāng nián wèi pò guā,xué chéng gē wǔ rù hóu jiā。
如今憔悴蓬窗里,飞上青天妒落花。rú jīn qiáo cuì péng chuāng lǐ,fēi shàng qīng tiān dù luò huā。

游仙五首

陆游

飘飘鸾鹤杳难攀,万里东游海上山。piāo piāo luán hè yǎo nán pān,wàn lǐ dōng yóu hǎi shàng shān。
应有世人遥稽首,紫箫馀调落云间。yīng yǒu shì rén yáo jī shǒu,zǐ xiāo yú diào luò yún jiān。

游仙五首

陆游

凤舞鸾歌宴蕊宫,碧桃花下醉千钟。fèng wǔ luán gē yàn ruǐ gōng,bì táo huā xià zuì qiān zhōng。
红尘谪满重归去,花未开残宴未终。hóng chén zhé mǎn zhòng guī qù,huā wèi kāi cán yàn wèi zhōng。

游仙五首

陆游

玄圃春风赐宴时,双成独奏玉参差。xuán pǔ chūn fēng cì yàn shí,shuāng chéng dú zòu yù cān chà。
侍晨饮釂虚皇喜,一段龙绡索进诗。shì chén yǐn jiào xū huáng xǐ,yī duàn lóng xiāo suǒ jìn shī。

游仙五首

陆游

初珥金貂谒紫皇,仙班最近玉炉香。chū ěr jīn diāo yè zǐ huáng,xiān bān zuì jìn yù lú xiāng。
为怜未惯丛霄冷,独赐流霞九酝觞。wèi lián wèi guàn cóng xiāo lěng,dú cì liú xiá jiǔ yùn shāng。

游仙五首

陆游

玉殿吹笙第一仙,花前奏罢色悽然。yù diàn chuī shēng dì yī xiān,huā qián zòu bà sè qī rán。
忆曾偷学春愁曲,谪在人间五百年。yì céng tōu xué chūn chóu qū,zhé zài rén jiān wǔ bǎi nián。