古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

楼上醉歌

陆游

我游四方不得意,阳狂施药成都市。wǒ yóu sì fāng bù dé yì,yáng kuáng shī yào chéng dōu shì。
大瓢满贮随所求,聊为疲民起憔悴。dà piáo mǎn zhù suí suǒ qiú,liáo wèi pí mín qǐ qiáo cuì。
瓢空夜静上高楼,买酒卷帘邀月醉。piáo kōng yè jìng shàng gāo lóu,mǎi jiǔ juǎn lián yāo yuè zuì。
醉中拂剑光射月,往往悲歌独流涕。zuì zhōng fú jiàn guāng shè yuè,wǎng wǎng bēi gē dú liú tì。
刬却君山湘水平,斫却桂树月更明。chǎn què jūn shān xiāng shuǐ píng,zhuó què guì shù yuè gèng míng。
丈夫有志苦难成,修名未立华发生。zhàng fū yǒu zhì kǔ nán chéng,xiū míng wèi lì huá fā shēng。

夜登城楼

陆游

上天何苍苍,四序浩旋斡。shàng tiān hé cāng cāng,sì xù hào xuán wò。
异哉今年热,炊鬻不可活。yì zāi jīn nián rè,chuī yù bù kě huó。
夜分睡复起,摇箑腕欲脱。yè fēn shuì fù qǐ,yáo shà wàn yù tuō。
彊登城西楼,月露渺空阔。jiàng dēng chéng xī lóu,yuè lù miǎo kōng kuò。
凭栏弄清影,凉飔入蕉葛。píng lán nòng qīng yǐng,liáng sī rù jiāo gé。
湿萤沾草根,惊鹘起木末。shī yíng zhān cǎo gēn,jīng gǔ qǐ mù mò。
亦知难久留,襟抱资一豁。yì zhī nán jiǔ liú,jīn bào zī yī huō。
人事迭废兴,天理交予夺。rén shì dié fèi xīng,tiān lǐ jiāo yǔ duó。
羲和不停驭,去若弦上筈。xī hé bù tíng yù,qù ruò xián shàng kuò。
此热会当衰,岁晚备裘褐。cǐ rè huì dāng shuāi,suì wǎn bèi qiú hè。

游大智寺

陆游

脱发纷满梳,衰颜不堪照。tuō fā fēn mǎn shū,shuāi yán bù kān zhào。
百年忽已半,去日如过烧。bǎi nián hū yǐ bàn,qù rì rú guò shāo。
平生功名心,上马无燕赵。píng shēng gōng míng xīn,shàng mǎ wú yàn zhào。
尔来阅世故,万事惊错料。ěr lái yuè shì gù,wàn shì jīng cuò liào。
岂无旧朋俦,联翩半廊庙。qǐ wú jiù péng chóu,lián piān bàn láng miào。
谁能伴此老,溯峡听猿叫。shuí néng bàn cǐ lǎo,sù xiá tīng yuán jiào。
锦城得数公,意气如再少。jǐn chéng dé shù gōng,yì qì rú zài shǎo。
偷闲访野寺,系马追一笑。tōu xián fǎng yě sì,xì mǎ zhuī yī xiào。
新糟厌玉狸,畏酒亦复釂。xīn zāo yàn yù lí,wèi jiǔ yì fù jiào。
古殿鼪鼯豪,坏壁冠佩肖。gǔ diàn shēng wú háo,huài bì guān pèi xiào。
摩挲宋公诗,句法叹高妙。mó sā sòng gōng shī,jù fǎ tàn gāo miào。
正如霓裳曲,零落得遗调。zhèng rú ní shang qū,líng luò dé yí diào。
归途缭长堤,掠面霜气峭。guī tú liáo zhǎng dī,lüè miàn shuāng qì qiào。
佳游不可忘,落笔君勿诮。jiā yóu bù kě wàng,luò bǐ jūn wù qiào。

看月睡晚戏作

陆游

香火课夙兴,风月留晚睡。xiāng huǒ kè sù xīng,fēng yuè liú wǎn shuì。
直言散吏闲,亦未尽无事。zhí yán sàn lì xián,yì wèi jǐn wú shì。
旧闻云台翁,高枕阅尘世。jiù wén yún tái wēng,gāo zhěn yuè chén shì。
至今青嶂间,鼻息乱松吹。zhì jīn qīng zhàng jiān,bí xī luàn sōng chuī。
平生寡嗜好,所愿究此味。píng shēng guǎ shì hǎo,suǒ yuàn jiū cǐ wèi。
千年一欠伸,笑看岩花坠。qiān nián yī qiàn shēn,xiào kàn yán huā zhuì。

白发

陆游

我生实多邅,九折行晚途。wǒ shēng shí duō zhān,jiǔ zhé xíng wǎn tú。
忧伤日熏心,惊见颊与颅。yōu shāng rì xūn xīn,jīng jiàn jiá yǔ lú。
稍生秋风时,竞出寒雨馀。shāo shēng qiū fēng shí,jìng chū hán yǔ yú。
星星初尚稀,??不可除。xīng xīng chū shàng xī,jí jí bù kě chú。
昔如春柳妍,今作霜蓬枯。xī rú chūn liǔ yán,jīn zuò shuāng péng kū。
蓬枯有再绿,念我岂得如。péng kū yǒu zài lǜ,niàn wǒ qǐ dé rú。
平昔乐方外,固与功名疏。píng xī lè fāng wài,gù yǔ gōng míng shū。
投镊三叹息,金丹岂无书。tóu niè sān tàn xī,jīn dān qǐ wú shū。

醉中长歌

陆游

阑干斗柄摇天东,人间一夜回春风。lán gàn dòu bǐng yáo tiān dōng,rén jiān yī yè huí chūn fēng。
注桃染柳岁相似,惟我衰颜非昔红。zhù táo rǎn liǔ suì xiāng shì,wéi wǒ shuāi yán fēi xī hóng。
可怜逢春不自感,更欲使气惊儿童。kě lián féng chūn bù zì gǎn,gèng yù shǐ qì jīng ér tóng。
烟郊射雉锦臆碎,水亭供鲙金盘空。yān jiāo shè zhì jǐn yì suì,shuǐ tíng gōng kuài jīn pán kōng。
归穿南市万人看,流星突过连钱骢。guī chuān nán shì wàn rén kàn,liú xīng tū guò lián qián cōng。
高楼作歌醉自写,墨光烛焰交长虹。gāo lóu zuò gē zuì zì xiě,mò guāng zhú yàn jiāo zhǎng hóng。
人生未死贵适意,万里作客元非穷。rén shēng wèi sǐ guì shì yì,wàn lǐ zuò kè yuán fēi qióng。
故人夜直金銮殿,僵卧独听宫门钟。gù rén yè zhí jīn luán diàn,jiāng wò dú tīng gōng mén zhōng。

喜谭德称归

陆游

少鄙章句学,所慕在经世。shǎo bǐ zhāng jù xué,suǒ mù zài jīng shì。
诸公荐文章,颇恨非素志。zhū gōng jiàn wén zhāng,pǒ hèn fēi sù zhì。
一朝落江湖,烂漫得自恣。yī cháo luò jiāng hú,làn màn dé zì zì。
讨论极王霸,事业窥莘渭。tǎo lùn jí wáng bà,shì yè kuī shēn wèi。
孔明景略间,却立颇眦睨。kǒng míng jǐng lüè jiān,què lì pǒ zì nì。
从人无一欣,对食有三喟。cóng rén wú yī xīn,duì shí yǒu sān kuì。
谭侯信豪隽,可共不朽事。tán hóu xìn háo juàn,kě gòng bù xiǔ shì。
天涯再相见,握手更抆泪。tiān yá zài xiāng jiàn,wò shǒu gèng wěn lèi。
欲寻西郊路,斗酒倾意气。yù xún xī jiāo lù,dòu jiǔ qīng yì qì。
浩歌君和我,勿作寻常醉。hào gē jūn hé wǒ,wù zuò xún cháng zuì。

春感

陆游

少时狂走西复东,银鞍骏马驰如风。shǎo shí kuáng zǒu xī fù dōng,yín ān jùn mǎ chí rú fēng。
眼看春去不复惜,只道岁月来无穷。yǎn kàn chūn qù bù fù xī,zhǐ dào suì yuè lái wú qióng。
初游汉中亦未觉,一饮尚可倾千钟。chū yóu hàn zhōng yì wèi jué,yī yǐn shàng kě qīng qiān zhōng。
叉鱼狼藉漾水浊,猎虎蹴蹋南山空。chā yú láng jí yàng shuǐ zhuó,liè hǔ cù tà nán shān kōng。
射堋命中万人看,毬门对植双旗红。shè péng mìng zhōng wàn rén kàn,qiú mén duì zhí shuāng qí hóng。
华堂却来弄笔砚,新诗醉草夸坐中。huá táng què lái nòng bǐ yàn,xīn shī zuì cǎo kuā zuò zhōng。
剑关南山才几日,壮气摧缩成衰翁。jiàn guān nán shān cái jǐ rì,zhuàng qì cuī suō chéng shuāi wēng。
雪霜萧飒已满鬓,蛟龙郁屈空蟠胸。xuě shuāng xiāo sà yǐ mǎn bìn,jiāo lóng yù qū kōng pán xiōng。
邻园杏花忽烂漫,推枕彊起随游蜂。lín yuán xìng huā hū làn màn,tuī zhěn jiàng qǐ suí yóu fēng。
绕看百匝几叹息,吹红洗绿行匆匆。rào kàn bǎi zā jǐ tàn xī,chuī hóng xǐ lǜ xíng cōng cōng。
莫年逢春尚有几,常恐春去寻无踪。mò nián féng chūn shàng yǒu jǐ,cháng kǒng chūn qù xún wú zōng。
青钱三百幸可办,且判烂醉酤郫筒。qīng qián sān bǎi xìng kě bàn,qiě pàn làn zuì gū pí tǒng。

题明皇幸蜀图

陆游

天宝政事何披猖,使典相国胡奴王。tiān bǎo zhèng shì hé pī chāng,shǐ diǎn xiāng guó hú nú wáng。
弄权杨李不足怪,阿瞒手自裂纪纲。nòng quán yáng lǐ bù zú guài,ā mán shǒu zì liè jì gāng。
八姨富贵尚有理,何至诏书褒五郎。bā yí fù guì shàng yǒu lǐ,hé zhì zhào shū bāo wǔ láng。
卢龙贼骑已汹汹,丹凤神语犹琅琅。lú lóng zéi qí yǐ xiōng xiōng,dān fèng shén yǔ yóu láng láng。
人知大势危累卵,天稔奇祸如崩墙。rén zhī dà shì wēi lèi luǎn,tiān rěn qí huò rú bēng qiáng。
台省诸公独耐事,歌咏功德卑虞唐。tái shěng zhū gōng dú nài shì,gē yǒng gōng dé bēi yú táng。
一朝杀气横天末,疋马西奔几不脱。yī cháo shā qì héng tiān mò,pǐ mǎ xī bēn jǐ bù tuō。
向来谄子知几人,贼前称臣草间活。xiàng lái chǎn zi zhī jǐ rén,zéi qián chēng chén cǎo jiān huó。
剑南万里望秦天,行殿春寒闻杜鹃。jiàn nán wàn lǐ wàng qín tiān,xíng diàn chūn hán wén dù juān。
老臣九龄不可作,鱼蠹蛛丝金鉴篇。lǎo chén jiǔ líng bù kě zuò,yú dù zhū sī jīn jiàn piān。

锦亭

陆游

天公为我齿颊计,遣饫黄甘与丹荔。tiān gōng wèi wǒ chǐ jiá jì,qiǎn yù huáng gān yǔ dān lì。
又怜狂眼老更狂,令看广陵芍药蜀海棠。yòu lián kuáng yǎn lǎo gèng kuáng,lìng kàn guǎng líng sháo yào shǔ hǎi táng。
周行万里逐所乐,天公于我元不薄。zhōu xíng wàn lǐ zhú suǒ lè,tiān gōng yú wǒ yuán bù báo。
贵人不出长安城,宝带华缨真汝缚。guì rén bù chū zhǎng ān chéng,bǎo dài huá yīng zhēn rǔ fù。
乐哉今从石湖公,大度不计聋承聋。lè zāi jīn cóng shí hú gōng,dà dù bù jì lóng chéng lóng。
夜宴新亭海棠底,红云倒吸玻璃钟。yè yàn xīn tíng hǎi táng dǐ,hóng yún dào xī bō lí zhōng。
琵琶弦繁腰鼓急,盘凤舞衫香雾湿。pí pá xián fán yāo gǔ jí,pán fèng wǔ shān xiāng wù shī。
春醪凸盏烛光摇,素月中天花影立。chūn láo tū zhǎn zhú guāng yáo,sù yuè zhōng tiān huā yǐng lì。
游人如云环玉帐,诗未落纸先传唱。yóu rén rú yún huán yù zhàng,shī wèi luò zhǐ xiān chuán chàng。
此邦句律方一新,凤阁舍人今有样。cǐ bāng jù lǜ fāng yī xīn,fèng gé shě rén jīn yǒu yàng。

中夜闻大雷雨

陆游

雷车驾雨龙尽起,电行半空如狂矢。léi chē jià yǔ lóng jǐn qǐ,diàn xíng bàn kōng rú kuáng shǐ。
中原腥膻五十年,上帝震怒初一洗。zhōng yuán xīng shān wǔ shí nián,shàng dì zhèn nù chū yī xǐ。
黄头女真褫魂魄,面缚军门争请死。huáng tóu nǚ zhēn chǐ hún pò,miàn fù jūn mén zhēng qǐng sǐ。
已闻三箭定天山,何啻积甲齐熊耳。yǐ wén sān jiàn dìng tiān shān,hé chì jī jiǎ qí xióng ěr。
捷书驰骑奏行宫,近臣上寿天颜喜。jié shū chí qí zòu xíng gōng,jìn chén shàng shòu tiān yán xǐ。
閤门明日催贺班,云集千官摩剑履。gé mén míng rì cuī hè bān,yún jí qiān guān mó jiàn lǚ。
长安父老请移跸,愿见六龙临渭水。zhǎng ān fù lǎo qǐng yí bì,yuàn jiàn liù lóng lín wèi shuǐ。
从今身是太平人,敢惮安西九千里。cóng jīn shēn shì tài píng rén,gǎn dàn ān xī jiǔ qiān lǐ。

游东郭赵氏园

陆游

清晨呼马出,驭吏请所之。qīng chén hū mǎ chū,yù lì qǐng suǒ zhī。
锦城浩如海,我亦无与期。jǐn chéng hào rú hǎi,wǒ yì wú yǔ qī。
有花即入门,莫问主人谁。yǒu huā jí rù mén,mò wèn zhǔ rén shuí。
下马据胡床,傲睨忘诃讥。xià mǎ jù hú chuáng,ào nì wàng hē jī。
人言白头翁,胡为尚儿痴。rén yán bái tóu wēng,hú wèi shàng ér chī。
老翁故不痴,借花发吾诗。lǎo wēng gù bù chī,jiè huā fā wú shī。
诗句带花香,东风不敢吹。shī jù dài huā xiāng,dōng fēng bù gǎn chuī。
徘徊双蛱蝶,许汝鼻端知。pái huái shuāng jiá dié,xǔ rǔ bí duān zhī。

夜登江楼

陆游

平生胸中无滞留,旷然独与造物游。píng shēng xiōng zhōng wú zhì liú,kuàng rán dú yǔ zào wù yóu。
天风驾我周宇县,夜半忽过江边楼。tiān fēng jià wǒ zhōu yǔ xiàn,yè bàn hū guò jiāng biān lóu。
楼前茫茫天地阔,万顷月浸空江秋。lóu qián máng máng tiān dì kuò,wàn qǐng yuè jìn kōng jiāng qiū。
云阶无尘鸾鹤舞,玉笛裂石鱼龙愁。yún jiē wú chén luán hè wǔ,yù dí liè shí yú lóng chóu。
肺肝澄澈纳灏气,毛发惨慄临寒流。fèi gān chéng chè nà hào qì,máo fā cǎn lì lín hán liú。
世间回首真一梦,谁能更念酬恩雠。shì jiān huí shǒu zhēn yī mèng,shuí néng gèng niàn chóu ēn chóu。

对酒

陆游

闲愁如飞雪,入酒即消融。xián chóu rú fēi xuě,rù jiǔ jí xiāo róng。
好花如故人,一笑杯自空。hǎo huā rú gù rén,yī xiào bēi zì kōng。
流莺有情亦念我,柳边尽日啼春风。liú yīng yǒu qíng yì niàn wǒ,liǔ biān jǐn rì tí chūn fēng。
长安不到十四载,酒徒往往成衰翁。zhǎng ān bù dào shí sì zài,jiǔ tú wǎng wǎng chéng shuāi wēng。
九环宝带光照地,不如留君双颊红。jiǔ huán bǎo dài guāng zhào dì,bù rú liú jūn shuāng jiá hóng。

游圜觉乾明祥符三院至暮

陆游

成都再见春事残,虽名闲官实不闲。chéng dōu zài jiàn chūn shì cán,suī míng xián guān shí bù xián。
门前车马闹如市,案上文檄高于山。mén qián chē mǎ nào rú shì,àn shàng wén xí gāo yú shān。
有时投罅辄径出,略似齐客偷秦关。yǒu shí tóu xià zhé jìng chū,lüè shì qí kè tōu qín guān。
日斜仆夫已整驾,顾景欲驻愁嘲讪。rì xié pū fū yǐ zhěng jià,gù jǐng yù zhù chóu cháo shàn。
岂知今朝有此乐,放浪一笑开衰颜。qǐ zhī jīn cháo yǒu cǐ lè,fàng làng yī xiào kāi shuāi yán。
抽身黄尘乌帽底,得意翠木清泉间。chōu shēn huáng chén wū mào dǐ,dé yì cuì mù qīng quán jiān。
褰裳危磴穷荦确,洗耳古涧听淙潺。qiān shang wēi dèng qióng luò què,xǐ ěr gǔ jiàn tīng cóng chán。
岂惟顿觉宇宙广,政尔一散腰脚顽。qǐ wéi dùn jué yǔ zhòu guǎng,zhèng ěr yī sàn yāo jiǎo wán。
似闻青城缥缈处,待我归缀仙官班。shì wén qīng chéng piāo miǎo chù,dài wǒ guī zhuì xiān guān bān。
俊鹰解绦即万里,岂比倦翼方知还。jùn yīng jiě tāo jí wàn lǐ,qǐ bǐ juàn yì fāng zhī hái。