古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

游合江园戏题

陆游

朱朱白白池台间,好风妍日开未残。zhū zhū bái bái chí tái jiān,hǎo fēng yán rì kāi wèi cán。
我来觅醉苦草草,常恨不如花意闲。wǒ lái mì zuì kǔ cǎo cǎo,cháng hèn bù rú huā yì xián。
山鸡飞起乱花落,下上青林穿翠壑。shān jī fēi qǐ luàn huā luò,xià shàng qīng lín chuān cuì hè。
世间动步即有拘,常恨不如禽意乐。shì jiān dòng bù jí yǒu jū,cháng hèn bù rú qín yì lè。
人言功名恐不免,我愿徜徉娱岁晚。rén yán gōng míng kǒng bù miǎn,wǒ yuàn cháng yáng yú suì wǎn。
熟计淫书理白鱼,何如纵猎牵黄犬。shú jì yín shū lǐ bái yú,hé rú zòng liè qiān huáng quǎn。
成都四郊如砥平,安得双鞬驰出城。chéng dōu sì jiāo rú dǐ píng,ān dé shuāng jiān chí chū chéng。
鞚飞尘起望不见,从骑寻我鸣鹘声。kòng fēi chén qǐ wàng bù jiàn,cóng qí xún wǒ míng gǔ shēng。

题醉中所作草书卷后

陆游

胸中磊落藏五兵,欲试无路空峥嵘。xiōng zhōng lěi luò cáng wǔ bīng,yù shì wú lù kōng zhēng róng。
酒为旗鼓笔刀槊,势从天落银河倾。jiǔ wèi qí gǔ bǐ dāo shuò,shì cóng tiān luò yín hé qīng。
端溪石池浓作墨,烛光相射飞纵横。duān xī shí chí nóng zuò mò,zhú guāng xiāng shè fēi zòng héng。
须臾收卷复把酒,如见万里烟尘清。xū yú shōu juǎn fù bǎ jiǔ,rú jiàn wàn lǐ yān chén qīng。
丈夫身在要有立,逆虏运尽行当平。zhàng fū shēn zài yào yǒu lì,nì lǔ yùn jǐn xíng dāng píng。
何时夜出五原塞,不闻人语闻鞭声。hé shí yè chū wǔ yuán sāi,bù wén rén yǔ wén biān shēng。

闻孙岩老挂冠叹仰之馀辄赋长句

陆游

圣贤在世龙行天,出处何至为物牵。shèng xián zài shì lóng xíng tiān,chū chù hé zhì wèi wù qiān。
后人竞作驹伏辕,未死奄奄如九泉。hòu rén jìng zuò jū fú yuán,wèi sǐ yǎn yǎn rú jiǔ quán。
郫孙公者山泽仙,巉岩玉骨寒入肩。pí sūn gōng zhě shān zé xiān,chán yán yù gǔ hán rù jiān。
哦诗调苦乱嘒蝉,燥墨瘦字丑不妍。ó shī diào kǔ luàn huì chán,zào mò shòu zì chǒu bù yán。
诸公好之挽使前,六丁力尽山嶷然。zhū gōng hǎo zhī wǎn shǐ qián,liù dīng lì jǐn shān yí rán。
奏书告老不待年,脱手径上岷山巅。zòu shū gào lǎo bù dài nián,tuō shǒu jìng shàng mín shān diān。
吾侪一官自纠缠,俯首鞭棰不自怜。wú chái yī guān zì jiū chán,fǔ shǒu biān chuí bù zì lián。
强欲作诗诵公贤,事伟辞卑难并传。qiáng yù zuò shī sòng gōng xián,shì wěi cí bēi nán bìng chuán。

松骥行

陆游

骥行千里亦何得,垂首伏枥终自伤。jì xíng qiān lǐ yì hé dé,chuí shǒu fú lì zhōng zì shāng。
松阅千年弃涧壑,不如杀身扶明堂。sōng yuè qiān nián qì jiàn hè,bù rú shā shēn fú míng táng。
士生抱材愿少试,誓取燕赵归君王。shì shēng bào cái yuàn shǎo shì,shì qǔ yàn zhào guī jūn wáng。
闭门高卧身欲老,闻鸡相蹴涕数行。bì mén gāo wò shēn yù lǎo,wén jī xiāng cù tì shù xíng。
正令咿嘤死床箦,岂若横身当战场。zhèng lìng yī yīng sǐ chuáng zé,qǐ ruò héng shēn dāng zhàn chǎng。
半酣浩歌声激烈,车轮百转盘愁肠。bàn hān hào gē shēng jī liè,chē lún bǎi zhuǎn pán chóu cháng。

雨中登安福寺塔

陆游

平生喜登高,醉眼无疆界。píng shēng xǐ dēng gāo,zuì yǎn wú jiāng jiè。
北顾极幽并,东望夸海岱。běi gù jí yōu bìng,dōng wàng kuā hǎi dài。
喟然抚手叹,从古几成败。kuì rán fǔ shǒu tàn,cóng gǔ jǐ chéng bài。
英雄如过鸟,城郭但遗块。yīng xióng rú guò niǎo,chéng guō dàn yí kuài。
今朝上黑塔,千里旷无碍。jīn cháo shàng hēi tǎ,qiān lǐ kuàng wú ài。
忽惊风霆掣,坐觉天地晦。hū jīng fēng tíng chè,zuò jué tiān dì huì。
急雨挟龙腥,溽暑为摧坏。jí yǔ xié lóng xīng,rù shǔ wèi cuī huài。
皇天念蟠郁,令我寄一快。huáng tiān niàn pán yù,lìng wǒ jì yī kuài。
那知书生狂,自倚心眼大。nà zhī shū shēng kuáng,zì yǐ xīn yǎn dà。
更思驻潼关,黄河看如带。gèng sī zhù tóng guān,huáng hé kàn rú dài。

晚过五门

陆游

五门路,四月乳鸦啼绿树。wǔ mén lù,sì yuè rǔ yā tí lǜ shù。
闲游但喜日初长,薄暑始知春已去。xián yóu dàn xǐ rì chū zhǎng,báo shǔ shǐ zhī chūn yǐ qù。
楼头风高舞双旗,画角声中日还暮。lóu tóu fēng gāo wǔ shuāng qí,huà jiǎo shēng zhōng rì hái mù。
马蹄特特无断时,老尽行人路如故。mǎ tí tè tè wú duàn shí,lǎo jǐn xíng rén lù rú gù。

夏夜大醉醒后有感

陆游

少时酒隐东海滨,结交尽是英豪人。shǎo shí jiǔ yǐn dōng hǎi bīn,jié jiāo jǐn shì yīng háo rén。
龙泉三尺动牛斗,阴符一编役鬼神。lóng quán sān chǐ dòng niú dòu,yīn fú yī biān yì guǐ shén。
客游山南夜望气,颇谓王师当入秦。kè yóu shān nán yè wàng qì,pǒ wèi wáng shī dāng rù qín。
欲倾天上河汉水,尽洗关中胡虏尘。yù qīng tiān shàng hé hàn shuǐ,jǐn xǐ guān zhōng hú lǔ chén。
那知一旦事大缪,骑驴剑阁霜毛新。nà zhī yī dàn shì dà móu,qí lǘ jiàn gé shuāng máo xīn。
却将覆毡草檄手,小诗点缀西州春。què jiāng fù zhān cǎo xí shǒu,xiǎo shī diǎn zhuì xī zhōu chūn。
素心虽愿老岩壑,大义未敢忘君臣。sù xīn suī yuàn lǎo yán hè,dà yì wèi gǎn wàng jūn chén。
鸡鸣酒解不成寐,起坐肝胆空轮囷。jī míng jiǔ jiě bù chéng mèi,qǐ zuò gān dǎn kōng lún qūn。

晚步

陆游

屏居无俗事,薄暮行溪园。píng jū wú sú shì,báo mù xíng xī yuán。
断续风蝉噪,俯仰露叶翻。duàn xù fēng chán zào,fǔ yǎng lù yè fān。
月出照西壁,参差见檐痕。yuè chū zhào xī bì,cān chà jiàn yán hén。
新沐懒不栉,清冷入发根。xīn mù lǎn bù zhì,qīng lěng rù fā gēn。
临流挥羽扇,对月倾芳尊。lín liú huī yǔ shàn,duì yuè qīng fāng zūn。
寄谢南昌尉,何必隐市门。jì xiè nán chāng wèi,hé bì yǐn shì mén。

姚将军靖康初以战败亡命建炎中下诏求之不可得后五十年乃从吕洞宾刘高尚往来名山有见之者予感其事作诗寄题青城山上清宫壁间将军傥见之乎

陆游

造物困豪杰,意将使有为。zào wù kùn háo jié,yì jiāng shǐ yǒu wèi。
功名未足言,或作出世资。gōng míng wèi zú yán,huò zuò chū shì zī。
姚公勇冠军,百战起西陲。yáo gōng yǒng guān jūn,bǎi zhàn qǐ xī chuí。
天方覆中原,殆非一木支。tiān fāng fù zhōng yuán,dài fēi yī mù zhī。
脱身五十年,世人识公谁。tuō shēn wǔ shí nián,shì rén shí gōng shuí。
但惊山泽间,有此熊豹姿。dàn jīng shān zé jiān,yǒu cǐ xióng bào zī。
我亦志方外,白头未逢师。wǒ yì zhì fāng wài,bái tóu wèi féng shī。
年来幸废放,傥遂与世辞。nián lái xìng fèi fàng,tǎng suì yǔ shì cí。
从公游五岳,稽首餐灵芝。cóng gōng yóu wǔ yuè,jī shǒu cān líng zhī。
金骨换绿髓,欻然松杪飞。jīn gǔ huàn lǜ suǐ,chuā rán sōng miǎo fēi。

避暑江上

陆游

苦热厌城市,初夜临江湍。kǔ rè yàn chéng shì,chū yè lín jiāng tuān。
风从西山来,颇带积雪寒。fēng cóng xī shān lái,pǒ dài jī xuě hán。
堰声静尤壮,喷薄如急滩。yàn shēng jìng yóu zhuàng,pēn báo rú jí tān。
顿远车马喧,更觉衣裳单。dùn yuǎn chē mǎ xuān,gèng jué yī shang dān。
断岸吐缺月,恨不三更看。duàn àn tǔ quē yuè,hèn bù sān gèng kàn。
且随萤火归,城扉欲横关。qiě suí yíng huǒ guī,chéng fēi yù héng guān。

夏白纻

陆游

云母屏薄望如空,水精帘疏不碍风。yún mǔ píng báo wàng rú kōng,shuǐ jīng lián shū bù ài fēng。
美人独立何所似,白玉芙蕖秋水中。měi rén dú lì hé suǒ shì,bái yù fú qú qiū shuǐ zhōng。
素绡细织冰蚕缕,清寒不受人间暑。sù xiāo xì zhī bīng cán lǚ,qīng hán bù shòu rén jiān shǔ。
晚来浴罢绿窗闲,自把新诗教鹦鹉。wǎn lái yù bà lǜ chuāng xián,zì bǎ xīn shī jiào yīng wǔ。

夏白纻

陆游

翔鸾矫矫离风尘,眼明见此绝代人。xiáng luán jiǎo jiǎo lí fēng chén,yǎn míng jiàn cǐ jué dài rén。
纱窗弄笔消永日,临得黄庭新逼真。shā chuāng nòng bǐ xiāo yǒng rì,lín dé huáng tíng xīn bī zhēn。
飞楼缥缈今何夕,月与玉人同一色。fēi lóu piāo miǎo jīn hé xī,yuè yǔ yù rén tóng yī sè。
下帘不为九霄寒,自要玲珑看团璧。xià lián bù wèi jiǔ xiāo hán,zì yào líng lóng kàn tuán bì。

夜读东京记

陆游

海东小胡辜覆冒,敢据神州窃名号。hǎi dōng xiǎo hú gū fù mào,gǎn jù shén zhōu qiè míng hào。
幅员万里宋乾坤,五十一年雠未报。fú yuán wàn lǐ sòng qián kūn,wǔ shí yī nián chóu wèi bào。
煌煌艺祖中天业,东都实宅神明隩。huáng huáng yì zǔ zhōng tiān yè,dōng dōu shí zhái shén míng ào。
即今犬豕穴宫殿,安得旄头下除扫。jí jīn quǎn shǐ xué gōng diàn,ān dé máo tóu xià chú sǎo。
宝玉大弓久不获,臣子义敢忘巨盗。bǎo yù dà gōng jiǔ bù huò,chén zi yì gǎn wàng jù dào。
景灵太庙威神在,北乡恸哭犹可告。jǐng líng tài miào wēi shén zài,běi xiāng tòng kū yóu kě gào。
壮士方当弃躯命,书生讵忍开和好。zhuàng shì fāng dāng qì qū mìng,shū shēng jù rěn kāi hé hǎo。
孤臣白首困西南,有志不伸空自悼。gū chén bái shǒu kùn xī nán,yǒu zhì bù shēn kōng zì dào。

书叹

陆游

三代藏宝器,世守参河图。sān dài cáng bǎo qì,shì shǒu cān hé tú。
埋湮则已矣,可使列市区。mái yān zé yǐ yǐ,kě shǐ liè shì qū。
文章有废兴,盖与治乱符。wén zhāng yǒu fèi xīng,gài yǔ zhì luàn fú。
庆历嘉祐间,和气扇大炉。qìng lì jiā yòu jiān,hé qì shàn dà lú。
数公宾主盟,浑灏配典谟。shù gōng bīn zhǔ méng,hún hào pèi diǎn mó。
开辟始欧王,菑畬逮曾苏。kāi pì shǐ ōu wáng,zāi shē dǎi céng sū。
大驾初渡江,中原皆避胡。dà jià chū dù jiāng,zhōng yuán jiē bì hú。
吾犹及故老,清夜陪坐隅。wú yóu jí gù lǎo,qīng yè péi zuò yú。
论文有脉络,千古著不诬。lùn wén yǒu mài luò,qiān gǔ zhù bù wū。
俯仰四十年,绿发霜蓬枯。fǔ yǎng sì shí nián,lǜ fā shuāng péng kū。
孤生尊所闻,秉节不敢渝。gū shēng zūn suǒ wén,bǐng jié bù gǎn yú。
久幽士固有,速售理则无。jiǔ yōu shì gù yǒu,sù shòu lǐ zé wú。
世方乱珉玉,吾其老江湖。shì fāng luàn mín yù,wú qí lǎo jiāng hú。

梦游山水奇丽处有古宫观

陆游

神游忽到云台宫,太华彩翠明秋空。shén yóu hū dào yún tái gōng,tài huá cǎi cuì míng qiū kōng。
曲廊下阚白莲沼,小阁正对青萝峰。qū láng xià hǎn bái lián zhǎo,xiǎo gé zhèng duì qīng luó fēng。
林间突兀见古碣,云外缥缈闻疏钟。lín jiān tū wù jiàn gǔ jié,yún wài piāo miǎo wén shū zhōng。
褐衣纱帽瘦如削,遗像恐是希夷翁。hè yī shā mào shòu rú xuē,yí xiàng kǒng shì xī yí wēng。
穷搜未遍忽惊觉,半窗朝日初曈昽。qióng sōu wèi biàn hū jīng jué,bàn chuāng cháo rì chū tóng lóng。
却思巉然五千仞,可使常堕战尘中。què sī chán rán wǔ qiān rèn,kě shǐ cháng duò zhàn chén zhōng。
小臣昧死露肝鬲,愿扈銮驾临崤潼。xiǎo chén mèi sǐ lù gān gé,yuàn hù luán jià lín xiáo tóng。
何当真过此山下,百尺袅袅龙旗风。hé dāng zhēn guò cǐ shān xià,bǎi chǐ niǎo niǎo lóng qí fēng。