古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

晨起有感

陆游

痛饮可以豪,谢病可以高。tòng yǐn kě yǐ háo,xiè bìng kě yǐ gāo。
计之顾不审,老与世俗鏖。jì zhī gù bù shěn,lǎo yǔ shì sú áo。
丈夫本自许,四十拥旌旄。zhàng fū běn zì xǔ,sì shí yōng jīng máo。
上马不回顾,贼穴穷腥臊。shàng mǎ bù huí gù,zéi xué qióng xīng sāo。
渭桥耻未雪,孰谓弓可櫜。wèi qiáo chǐ wèi xuě,shú wèi gōng kě gāo。
此志竟悠悠,徂岁行滔滔。cǐ zhì jìng yōu yōu,cú suì xíng tāo tāo。
一官客长安,烛下束弊袍。yī guān kè zhǎng ān,zhú xià shù bì páo。
岂惟叹龙钟,行恐悲焄蒿。qǐ wéi tàn lóng zhōng,xíng kǒng bēi xūn hāo。
吾曹议古人,后亦观吾曹。wú cáo yì gǔ rén,hòu yì guān wú cáo。
浮云易变灭,公议终坚牢。fú yún yì biàn miè,gōng yì zhōng jiān láo。

夜归砖街巷书事

陆游

近坊灯火如昼明,十里东风吹市声。jìn fāng dēng huǒ rú zhòu míng,shí lǐ dōng fēng chuī shì shēng。
远坊寂寂门尽闭,只有烟月无人行。yuǎn fāng jì jì mén jǐn bì,zhǐ yǒu yān yuè wú rén xíng。
谁家小楼歌恼侬,馀响缥缈萦帘栊。shuí jiā xiǎo lóu gē nǎo nóng,yú xiǎng piāo miǎo yíng lián lóng。
苦心自古乏真赏,此恨略与吾曹同。kǔ xīn zì gǔ fá zhēn shǎng,cǐ hèn lüè yǔ wú cáo tóng。
归来空斋卧凄冷,灯前病骨巉巉影。guī lái kōng zhāi wò qī lěng,dēng qián bìng gǔ chán chán yǐng。
独吟古调遣谁听,聊与梅花分夜永。dú yín gǔ diào qiǎn shuí tīng,liáo yǔ méi huā fēn yè yǒng。

仪曹直庐

陆游

春晚气始和,微云淡朝阳。chūn wǎn qì shǐ hé,wēi yún dàn cháo yáng。
开轩面小庭,露渍蔷薇香。kāi xuān miàn xiǎo tíng,lù zì qiáng wēi xiāng。
游丝卷欲尽,忽复百尺长。yóu sī juǎn yù jǐn,hū fù bǎi chǐ zhǎng。
而我正遗事,枕藉书一床。ér wǒ zhèng yí shì,zhěn jí shū yī chuáng。
谗波虽稽天,未遽妨人狂。chán bō suī jī tiān,wèi jù fáng rén kuáng。
惟当倾绿酒,莫待熟黄粱。wéi dāng qīng lǜ jiǔ,mò dài shú huáng liáng。

晨入省中偶书

陆游

清风拂画帘,初日照素壁。qīng fēng fú huà lián,chū rì zhào sù bì。
花枝蝶小憩,草叶露时滴。huā zhī dié xiǎo qì,cǎo yè lù shí dī。
房栊阒无人,沟水声激激。fáng lóng qù wú rén,gōu shuǐ shēng jī jī。
摩挲语枯筇,伴我住幽寂。mó sā yǔ kū qióng,bàn wǒ zhù yōu jì。

春晚

陆游

今年病过春,得健春欲尽。jīn nián bìng guò chūn,dé jiàn chūn yù jǐn。
更堪风雨横,红湿栖绿润。gèng kān fēng yǔ héng,hóng shī qī lǜ rùn。
一笑本自难,造物复尔吝。yī xiào běn zì nán,zào wù fù ěr lìn。
榆荚堆平阶,柳絮飞作阵。yú jiá duī píng jiē,liǔ xù fēi zuò zhèn。
尘埃生破榼,霜雪满衰鬓。chén āi shēng pò kē,shuāng xuě mǎn shuāi bìn。
平生慕陶谢,著语终不近。píng shēng mù táo xiè,zhù yǔ zhōng bù jìn。

观潮

陆游

江平无风面如镜,日午楼船帆影正。jiāng píng wú fēng miàn rú jìng,rì wǔ lóu chuán fān yǐng zhèng。
忽看千尺涌涛头,颇动老子乘桴兴。hū kàn qiān chǐ yǒng tāo tóu,pǒ dòng lǎo zi chéng fú xīng。
涛头汹汹雷山倾,江流却作镜面平。tāo tóu xiōng xiōng léi shān qīng,jiāng liú què zuò jìng miàn píng。
向来壮观虽一快,不如帆映青山行。xiàng lái zhuàng guān suī yī kuài,bù rú fān yìng qīng shān xíng。
嗟余往来不知数,惯见买符官发渡。jiē yú wǎng lái bù zhī shù,guàn jiàn mǎi fú guān fā dù。
云根小筑幸可归,勿为浮名老行路。yún gēn xiǎo zhù xìng kě guī,wù wèi fú míng lǎo xíng lù。

寄题徐载叔秀才东庄

陆游

次公醒狂何必酒,直谅多闻俱可友。cì gōng xǐng kuáng hé bì jiǔ,zhí liàng duō wén jù kě yǒu。
万签插架号东庄,多稼连云亦何有。wàn qiān chā jià hào dōng zhuāng,duō jià lián yún yì hé yǒu。
今年偶入长安城,不识贵人呼作卿。jīn nián ǒu rù zhǎng ān chéng,bù shí guì rén hū zuò qīng。
南台中丞扫榻见,北门学士倒屣迎。nán tái zhōng chéng sǎo tà jiàn,běi mén xué shì dào xǐ yíng。
郎官酸寒谁肯顾,君来下马谈至暮。láng guān suān hán shuí kěn gù,jūn lái xià mǎ tán zhì mù。
东庄虽富未可矜,更要纵横开武库。dōng zhuāng suī fù wèi kě jīn,gèng yào zòng héng kāi wǔ kù。

尤延之侍郎屡求作遂初堂诗诗未成延之去国因以奉送

陆游

印何累累绶若若,只堪人看公何乐。yìn hé lèi lèi shòu ruò ruò,zhǐ kān rén kàn gōng hé lè。
忽然捩柂开布帆,慰满平生一丘壑。hū rán liè yí kāi bù fān,wèi mǎn píng shēng yī qiū hè。
遂初筑堂今几时,年年说归真得归。suì chū zhù táng jīn jǐ shí,nián nián shuō guī zhēn dé guī。
异书名刻堆满屋,欠伸欲起遭书围。yì shū míng kè duī mǎn wū,qiàn shēn yù qǐ zāo shū wéi。
舍之出游公岂误,绿发朱颜已非故。shě zhī chū yóu gōng qǐ wù,lǜ fā zhū yán yǐ fēi gù。
请将勋业付诸郎,身践当年遂初赋。qǐng jiāng xūn yè fù zhū láng,shēn jiàn dāng nián suì chū fù。

送张野夫寺丞牧滁州

陆游

皇天方忧九州裂,建隆真人仗黄钺。huáng tiān fāng yōu jiǔ zhōu liè,jiàn lóng zhēn rén zhàng huáng yuè。
阵云冷压清流关,贼垒咿嘤气如发。zhèn yún lěng yā qīng liú guān,zéi lěi yī yīng qì rú fā。
逋诛猾虏入槛车,北风吹乾草头血。bū zhū huá lǔ rù kǎn chē,běi fēng chuī qián cǎo tóu xuè。
一龙上天三百年,旧事空闻遗老说。yī lóng shàng tiān sān bǎi nián,jiù shì kōng wén yí lǎo shuō。
金印斗大谁作州,公子玉面苍髯虬。jīn yìn dòu dà shuí zuò zhōu,gōng zi yù miàn cāng rán qiú。
赋诗健笔挟风雨,论兵辩舌森戈矛。fù shī jiàn bǐ xié fēng yǔ,lùn bīng biàn shé sēn gē máo。
别君帐饮灞桥头,长歌为君宽旅愁。bié jūn zhàng yǐn bà qiáo tóu,zhǎng gē wèi jūn kuān lǚ chóu。
战场遗迹傥可画,尺素寄我关河秋。zhàn chǎng yí jì tǎng kě huà,chǐ sù jì wǒ guān hé qiū。

喜杨廷秀秘监再入馆

陆游

公去蓬山轻,公归蓬山重。gōng qù péng shān qīng,gōng guī péng shān zhòng。
锦囊三千篇,字字律吕中。jǐn náng sān qiān piān,zì zì lǜ lǚ zhōng。
文章实公器,当与天下共。wén zhāng shí gōng qì,dāng yǔ tiān xià gòng。
吾尝评其妙,如龙马受鞚。wú cháng píng qí miào,rú lóng mǎ shòu kòng。
燕许亦有名,此事恐未梦。yàn xǔ yì yǒu míng,cǐ shì kǒng wèi mèng。
呜呼大厦倾,孰可任梁栋。wū hū dà shà qīng,shú kě rèn liáng dòng。
愿公力起之,千载传正统。yuàn gōng lì qǐ zhī,qiān zài chuán zhèng tǒng。
时时醉黄封,高咏追屈宋。shí shí zuì huáng fēng,gāo yǒng zhuī qū sòng。
我如老苍鹘,寂寞愁独弄。wǒ rú lǎo cāng gǔ,jì mò chóu dú nòng。
杖屦勤来游,雪霁梅欲动。zhàng jù qín lái yóu,xuě jì méi yù dòng。

次韵和杨伯子主簿见赠

陆游

斋戒叩头笺天公,幸矣使我为枯蓬。zhāi jiè kòu tóu jiān tiān gōng,xìng yǐ shǐ wǒ wèi kū péng。
枯蓬于世百无用,始得旷快乘秋风。kū péng yú shì bǎi wú yòng,shǐ dé kuàng kuài chéng qiū fēng。
此生安往失贫贱,白发萧萧对黄卷。cǐ shēng ān wǎng shī pín jiàn,bái fā xiāo xiāo duì huáng juǎn。
今人虽邻有不觌,古人却向书中见。jīn rén suī lín yǒu bù dí,gǔ rén què xiàng shū zhōng jiàn。
猿啼月落青山空,旧隐梦寂思东蒙。yuán tí yuè luò qīng shān kōng,jiù yǐn mèng jì sī dōng méng。
不愿峨冠赤墀下,且可短剑红尘中。bù yuàn é guān chì chí xià,qiě kě duǎn jiàn hóng chén zhōng。
终年无人问良苦,眼望青天惟自许。zhōng nián wú rén wèn liáng kǔ,yǎn wàng qīng tiān wéi zì xǔ。
可怜对酒不敢豪,它日空浇坟上土。kě lián duì jiǔ bù gǎn háo,tā rì kōng jiāo fén shàng tǔ。
文章最忌百家衣,火龙黼黻世不知。wén zhāng zuì jì bǎi jiā yī,huǒ lóng fǔ fú shì bù zhī。
谁能养气塞天地,吐出自足成虹蜺。shuí néng yǎng qì sāi tiān dì,tǔ chū zì zú chéng hóng ní。
渡江诸贤骨已朽,老夫亦将正邱首。dù jiāng zhū xián gǔ yǐ xiǔ,lǎo fū yì jiāng zhèng qiū shǒu。
杜郎苦瘦帽擪耳,程子久贫衣露肘。dù láng kǔ shòu mào yè ěr,chéng zi jiǔ pín yī lù zhǒu。
君复作意寻齐盟,岂知衰懦畏后生。jūn fù zuò yì xún qí méng,qǐ zhī shuāi nuò wèi hòu shēng。
大篇一读我起立,喜君得法从家庭。dà piān yī dú wǒ qǐ lì,xǐ jūn dé fǎ cóng jiā tíng。
鲲鹏自有天池著,谁谓太狂须束缚。kūn péng zì yǒu tiān chí zhù,shuí wèi tài kuáng xū shù fù。
大机大用君已传,那遣老夫安注脚。dà jī dà yòng jūn yǐ chuán,nà qiǎn lǎo fū ān zhù jiǎo。

醉中作行草数纸

陆游

还家痛饮洗尘土,醉帖淋漓寄豪举。hái jiā tòng yǐn xǐ chén tǔ,zuì tiē lín lí jì háo jǔ。
石池墨沈如海宽,玄云下垂黑蛟舞。shí chí mò shěn rú hǎi kuān,xuán yún xià chuí hēi jiāo wǔ。
太阴鬼神挟风雨,夜半马陵飞万弩。tài yīn guǐ shén xié fēng yǔ,yè bàn mǎ líng fēi wàn nǔ。
堂堂笔阵从天下,气压唐人折钗股。táng táng bǐ zhèn cóng tiān xià,qì yā táng rén zhé chāi gǔ。
丈夫本意陋千古,残虏何足膏砧斧。zhàng fū běn yì lòu qiān gǔ,cán lǔ hé zú gāo zhēn fǔ。
驿书驰报儿单于,直用毛锥惊杀汝。yì shū chí bào ér dān yú,zhí yòng máo zhuī jīng shā rǔ。

雨夜小酌

陆游

黄昏云齐雪意熟,二更雪急声簌簌。huáng hūn yún qí xuě yì shú,èr gèng xuě jí shēng sù sù。
地炉对火得奇温,兔醢鱼鱐穷旨蓄。dì lú duì huǒ dé qí wēn,tù hǎi yú sù qióng zhǐ xù。
引杯且作稿面红,脱帽不管衰鬓秃。yǐn bēi qiě zuò gǎo miàn hóng,tuō mào bù guǎn shuāi bìn tū。
浩歌三终徐自和,藏书万卷方尽读。hào gē sān zhōng xú zì hé,cáng shū wàn juǎn fāng jǐn dú。
从来本不择死生,况复区区论祸福。cóng lái běn bù zé sǐ shēng,kuàng fù qū qū lùn huò fú。
雪晴著屐可登山,与子一放千里目。xuě qíng zhù jī kě dēng shān,yǔ zi yī fàng qiān lǐ mù。

鲤鱼行

陆游

鲤鱼财三尺,浅水不覆脊。lǐ yú cái sān chǐ,qiǎn shuǐ bù fù jí。
虽怀江湖乐,已叹刀几赤。suī huái jiāng hú lè,yǐ tàn dāo jǐ chì。
长鲸之长几千丈,雪蹴山倾万重浪。zhǎng jīng zhī zhǎng jǐ qiān zhàng,xuě cù shān qīng wàn zhòng làng。
纵游不厌沧海宽,一跃已在青天上。zòng yóu bù yàn cāng hǎi kuān,yī yuè yǐ zài qīng tiān shàng。
身世局促古所哀,噞喁贪饵胡为哉。shēn shì jú cù gǔ suǒ āi,yǎn yóng tān ěr hú wèi zāi。
人间沟渎莫更顾,夜半变化乘风雷。rén jiān gōu dú mò gèng gù,yè bàn biàn huà chéng fēng léi。

雪夜作

陆游

雪重从压竹,竹折有奇声。xuě zhòng cóng yā zhú,zhú zhé yǒu qí shēng。
雪深亦莫扫,小窗终夜明。xuě shēn yì mò sǎo,xiǎo chuāng zhōng yè míng。
我老尚耐冷,开卷对短檠。wǒ lǎo shàng nài lěng,kāi juǎn duì duǎn qíng。
龙茶与羔酒,得失不足评。lóng chá yǔ gāo jiǔ,dé shī bù zú píng。
但思被重铠,夜入蔡州城。dàn sī bèi zhòng kǎi,yè rù cài zhōu chéng。
君勿轻癯儒,有志事竟成。jūn wù qīng qú rú,yǒu zhì shì jìng chéng。