古诗词

病中自遣三首

陆游

少时揣无才,一意守贫贱。shǎo shí chuāi wú cái,yī yì shǒu pín jiàn。
穷阎依马磨,小石写驴券。qióng yán yī mǎ mó,xiǎo shí xiě lǘ quàn。
中年更可笑,憔悴客异县。zhōng nián gèng kě xiào,qiáo cuì kè yì xiàn。
何曾得一饱,尘土空满面。hé céng dé yī bǎo,chén tǔ kōng mǎn miàn。
即今况已病,百衰相俱见。jí jīn kuàng yǐ bìng,bǎi shuāi xiāng jù jiàn。
虽然亦自重,未忍悲秋扇。suī rán yì zì zhòng,wèi rěn bēi qiū shàn。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

寓怀四首

陆游

脱粟未为饥,短褐未为寒。tuō sù wèi wèi jī,duǎn hè wèi wèi hán。
众毁心自可,身困气愈完。zhòng huǐ xīn zì kě,shēn kùn qì yù wán。
茆屋虽三间,趺坐则已宽。máo wū suī sān jiān,fū zuò zé yǐ kuān。
浊酒不满瓢,浩歌有馀欢。zhuó jiǔ bù mǎn piáo,hào gē yǒu yú huān。
禄食妻子乐,功名后人看。lù shí qī zi lè,gōng míng hòu rén kàn。
成败两蜗角,贵贱一鼠肝。chéng bài liǎng wō jiǎo,guì jiàn yī shǔ gān。
芒芒百年梦,底物堪控抟。máng máng bǎi nián mèng,dǐ wù kān kòng tuán。
不如学餐霞,驻此双颊丹。bù rú xué cān xiá,zhù cǐ shuāng jiá dān。
行披终南云,飞渡黄河湍。xíng pī zhōng nán yún,fēi dù huáng hé tuān。
岿然过空城,人言古长安。kuī rán guò kōng chéng,rén yán gǔ zhǎng ān。
霜露蒙荆榛,喟然增永叹。shuāng lù méng jīng zhēn,kuì rán zēng yǒng tàn。

寓怀四首

陆游

苍璧与黄琮,初非俗所贵。cāng bì yǔ huáng cóng,chū fēi sú suǒ guì。
粲然荐缫藉,可对越天地。càn rán jiàn sāo jí,kě duì yuè tiān dì。
我岂卖饼儿,自炫三家市。wǒ qǐ mài bǐng ér,zì xuàn sān jiā shì。
持盘叫道边,虽售无乃愧。chí pán jiào dào biān,suī shòu wú nǎi kuì。
文章等卜祝,王公以儒戏。wén zhāng děng bo zhù,wáng gōng yǐ rú xì。
书成藏名山,此是千载事。shū chéng cáng míng shān,cǐ shì qiān zài shì。

寓怀四首

陆游

我昔浮沧溟,浩渺难具论。wǒ xī fú cāng míng,hào miǎo nán jù lùn。
华夷漭不辨,日月互吐吞。huá yí mǎng bù biàn,rì yuè hù tǔ tūn。
神龙忽上腾,尾鬣风霆奔。shén lóng hū shàng téng,wěi liè fēng tíng bēn。
积浪自生火,烈焰焚乾坤。jī làng zì shēng huǒ,liè yàn fén qián kūn。
笑谓同舟子,世岂无鹏鲲。xiào wèi tóng zhōu zi,shì qǐ wú péng kūn。
聊持豪逸气,压汝破碎魂。liáo chí háo yì qì,yā rǔ pò suì hún。

寓怀四首

陆游

鲍鱼载沙丘,鹿马献阿房。bào yú zài shā qiū,lù mǎ xiàn ā fáng。
泗上老亭长,仿佯起东方。sì shàng lǎo tíng zhǎng,fǎng yáng qǐ dōng fāng。
干戈暗宇县,黥徒化侯王。gàn gē àn yǔ xiàn,qíng tú huà hóu wáng。
富贵诚可慕,菹醢亦足当。fù guì chéng kě mù,jū hǎi yì zú dāng。
青门独无恙,种瓜亦何伤。qīng mén dú wú yàng,zhǒng guā yì hé shāng。
后有阮嗣宗,绝识未易量。hòu yǒu ruǎn sì zōng,jué shí wèi yì liàng。
楚汉真竖子,孰谓斯人狂。chǔ hàn zhēn shù zi,shú wèi sī rén kuáng。

题千秋观怀贺亭

陆游

河湟使典珥左貂,曲江相君谢不朝。hé huáng shǐ diǎn ěr zuǒ diāo,qū jiāng xiāng jūn xiè bù cháo。
宫中玉环狐作妖,黠虏旁窥心已骄。gōng zhōng yù huán hú zuò yāo,xiá lǔ páng kuī xīn yǐ jiāo。
天维欲绝地轴摇,有识凛凛忧宗祧。tiān wéi yù jué dì zhóu yáo,yǒu shí lǐn lǐn yōu zōng tiāo。
贺公托言师松乔,黄冠径归侣渔樵。hè gōng tuō yán shī sōng qiáo,huáng guān jìng guī lǚ yú qiáo。
老马立仗不自聊,去如鸾凤冲烟霄。lǎo mǎ lì zhàng bù zì liáo,qù rú luán fèng chōng yān xiāo。
倾都祖饯拥渭桥,贤哉大夫脱尘嚣。qīng dōu zǔ jiàn yōng wèi qiáo,xián zāi dà fū tuō chén xiāo。
扬州渡江木兰桡,入东夜听钱塘潮。yáng zhōu dù jiāng mù lán ráo,rù dōng yè tīng qián táng cháo。
我来故祠竹萧萧,黄冠野服传生绡。wǒ lái gù cí zhú xiāo xiāo,huáng guān yě fú chuán shēng xiāo。
词卑愧匪英琼瑶,空采蘋藻奠桂椒。cí bēi kuì fěi yīng qióng yáo,kōng cǎi píng zǎo diàn guì jiāo。
虚堂断香闭寂寥,遗魂零落何由招。xū táng duàn xiāng bì jì liáo,yí hún líng luò hé yóu zhāo。

禹祠

陆游

我昔下三峡,南宾系归舻。wǒ xī xià sān xiá,nán bīn xì guī lú。
渡江谒神禹,拜手荐俎壶。dù jiāng yè shén yǔ,bài shǒu jiàn zǔ hú。
寿藤枝如虬,巨柏腹若刳。shòu téng zhī rú qiú,jù bǎi fù ruò kū。
门庭虽日荒,殿寝犹枝梧。mén tíng suī rì huāng,diàn qǐn yóu zhī wú。
巴俗喜祷祠,解牛舞群巫。bā sú xǐ dǎo cí,jiě niú wǔ qún wū。
巍巍黻冕古,食与夷鬼俱。wēi wēi fú miǎn gǔ,shí yǔ yí guǐ jù。
圣度固兼容,臣愤独不摅。shèng dù gù jiān róng,chén fèn dú bù shū。
还乡瞻庙貌,嬴政久已除。hái xiāng zhān miào mào,yíng zhèng jiǔ yǐ chú。
岳牧俨如生,想像闻都俞。yuè mù yǎn rú shēng,xiǎng xiàng wén dōu yú。
廓清虽可喜,欲退复踌躇。kuò qīng suī kě xǐ,yù tuì fù chóu chú。
念昔平水土,棋布画九区。niàn xī píng shuǐ tǔ,qí bù huà jiǔ qū。
岂知千岁后,戎羯居中都。qǐ zhī qiān suì hòu,róng jié jū zhōng dōu。
老虏失大刑,今复传其雏。lǎo lǔ shī dà xíng,jīn fù chuán qí chú。
直令挽天河,未濯腥膻污。zhí lìng wǎn tiān hé,wèi zhuó xīng shān wū。
夷鬼细事耳,披攘直须臾。yí guǐ xì shì ěr,pī rǎng zhí xū yú。
天下雠不复,大耻何时祛。tiān xià chóu bù fù,dà chǐ hé shí qū。
蚩蚩谓固然,此责在吾徒。chī chī wèi gù rán,cǐ zé zài wú tú。
挥涕沾庭草,谁怜小臣愚。huī tì zhān tíng cǎo,shuí lián xiǎo chén yú。

夜过鲁墟

陆游

中夜过鲁墟,船底鸣细浪。zhōng yè guò lǔ xū,chuán dǐ míng xì làng。
月出菱歌长,林闇绩火壮。yuè chū líng gē zhǎng,lín àn jì huǒ zhuàng。
故居不可识,四顾但青嶂。gù jū bù kě shí,sì gù dàn qīng zhàng。
百年几废兴,抚事一悽怆。bǎi nián jǐ fèi xīng,fǔ shì yī qī chuàng。
士生本耕稼,时来偶卿相。shì shēng běn gēng jià,shí lái ǒu qīng xiāng。
功名亦馀事,所勉在素尚。gōng míng yì yú shì,suǒ miǎn zài sù shàng。
况吾多难者,久已冥得丧。kuàng wú duō nán zhě,jiǔ yǐ míng dé sàng。
微禄行当辞,没身事幽旷。wēi lù xíng dāng cí,méi shēn shì yōu kuàng。

四月三日同子坦子聿游湖中诸山

陆游

我行无所诣,悠扬信舴艋。wǒ xíng wú suǒ yì,yōu yáng xìn zé měng。
爱此绿树村,舍棹度小岭。ài cǐ lǜ shù cūn,shě zhào dù xiǎo lǐng。
路穷忽披豁,恍然得异境。lù qióng hū pī huō,huǎng rán dé yì jìng。
苍玉立万峰,清镜渺千顷。cāng yù lì wàn fēng,qīng jìng miǎo qiān qǐng。
更为西南行,聊破春昼永。gèng wèi xī nán xíng,liáo pò chūn zhòu yǒng。
遥看秀邃处,疑足事幽屏。yáo kàn xiù suì chù,yí zú shì yōu píng。
一崦果可人,奇石插碧井。yī yān guǒ kě rén,qí shí chā bì jǐng。
锵鸣若环佩,其味复甘冷。qiāng míng ruò huán pèi,qí wèi fù gān lěng。
徘徊不忍去,照我须鬓影。pái huái bù rěn qù,zhào wǒ xū bìn yǐng。
须臾日穿林,井面光炯炯。xū yú rì chuān lín,jǐng miàn guāng jiǒng jiǒng。
古今胜绝意,正用一笑领。gǔ jīn shèng jué yì,zhèng yòng yī xiào lǐng。
安得绝世喧,于兹慕箕颍。ān dé jué shì xuān,yú zī mù jī yǐng。

盟云

陆游

谓云本无心,企望乃尔奇。wèi yún běn wú xīn,qǐ wàng nǎi ěr qí。
谓云果有心,百变端为谁。wèi yún guǒ yǒu xīn,bǎi biàn duān wèi shuí。
岂怜此翁愁,一出怡悦之。qǐ lián cǐ wēng chóu,yī chū yí yuè zhī。
横截千嶂平,高擎一峰危。héng jié qiān zhàng píng,gāo qíng yī fēng wēi。
银城突嵯峨,玉海浩渺弥。yín chéng tū cuó é,yù hǎi hào miǎo mí。
或为群龙矫,或作孤鹤飞。huò wèi qún lóng jiǎo,huò zuò gū hè fēi。
卷舒闲有态,去来倏无时。juǎn shū xián yǒu tài,qù lái shū wú shí。
滃滃覆松顶,霭霭映水湄。wēng wēng fù sōng dǐng,ǎi ǎi yìng shuǐ méi。
带雨过僧窗,和月傍钓矶。dài yǔ guò sēng chuāng,hé yuè bàng diào jī。
岂惟困画工,吾诗固难追。qǐ wéi kùn huà gōng,wú shī gù nán zhuī。
惟当与之盟,毕世相娱嬉。wéi dāng yǔ zhī méng,bì shì xiāng yú xī。
忍饥固易耳,此友不可欺。rěn jī gù yì ěr,cǐ yǒu bù kě qī。

示儿

陆游

舍东已种百本桑,舍西仍筑百步塘。shě dōng yǐ zhǒng bǎi běn sāng,shě xī réng zhù bǎi bù táng。
早茶采尽晚茶出,小麦方秀大麦黄。zǎo chá cǎi jǐn wǎn chá chū,xiǎo mài fāng xiù dà mài huáng。
老夫一饱手扪腹,不复举首号苍苍。lǎo fū yī bǎo shǒu mén fù,bù fù jǔ shǒu hào cāng cāng。
读书习气扫未尽,灯前简牍纷朱黄。dú shū xí qì sǎo wèi jǐn,dēng qián jiǎn dú fēn zhū huáng。
吾儿从旁论治乱,每使老子喜欲狂。wú ér cóng páng lùn zhì luàn,měi shǐ lǎo zi xǐ yù kuáng。
不须饮酒径自醉,取书相和声琅琅。bù xū yǐn jiǔ jìng zì zuì,qǔ shū xiāng hé shēng láng láng。
人生百病有已时,独有书癖不可医。rén shēng bǎi bìng yǒu yǐ shí,dú yǒu shū pǐ bù kě yī。
愿儿力耕足衣食,读书万卷真何益。yuàn ér lì gēng zú yī shí,dú shū wàn juǎn zhēn hé yì。

江村初夏

陆游

紫葚狼籍桑林下,石榴一枝红可把。zǐ rèn láng jí sāng lín xià,shí liú yī zhī hóng kě bǎ。
江村夏浅暑犹薄,农事方兴人满野。jiāng cūn xià qiǎn shǔ yóu báo,nóng shì fāng xīng rén mǎn yě。
连云麦熟新食麨,小裹荷香初卖鲊。lián yún mài shú xīn shí chǎo,xiǎo guǒ hé xiāng chū mài zhǎ。
蘋洲蓬艇疾如鸟,沙路芒鞋健如马。píng zhōu péng tǐng jí rú niǎo,shā lù máng xié jiàn rú mǎ。
君看早朝尘扑面,岂胜春耕泥没踝。jūn kàn zǎo cháo chén pū miàn,qǐ shèng chūn gēng ní méi huái。
为农世世乐有馀,寄语儿曹勿轻舍。wèi nóng shì shì lè yǒu yú,jì yǔ ér cáo wù qīng shě。

观苏沧浪草书绢图歌

陆游

天孙独处河之湄,龙梭夜织冰蚕丝。tiān sūn dú chù hé zhī méi,lóng suō yè zhī bīng cán sī。
机头剪落光陆离,骑鲸仙人醉题诗。jī tóu jiǎn luò guāng lù lí,qí jīng xiān rén zuì tí shī。
字大如斗健欲飞,利刀猛斫生蛟螭。zì dà rú dòu jiàn yù fēi,lì dāo měng zhuó shēng jiāo chī。
墨渴字燥尤怪奇,百魅潜影神灵悲。mò kě zì zào yóu guài qí,bǎi mèi qián yǐng shén líng bēi。
呜呼束云作笔兮海为砚,激水上腾龙野战。wū hū shù yún zuò bǐ xī hǎi wèi yàn,jī shuǐ shàng téng lóng yě zhàn。
乾坤震荡人始惊,笔未落时谁得见。qián kūn zhèn dàng rén shǐ jīng,bǐ wèi luò shí shuí dé jiàn。

登鹅鼻山至绝顶访秦刻石且北望大海山路危甚人迹所罕至也

陆游

街头旋买双芒屩,作意登山殊不恶。jiē tóu xuán mǎi shuāng máng juē,zuò yì dēng shān shū bù è。
苍崖无罅竹鞭逸,崩石欲坠松根络。cāng yá wú xià zhú biān yì,bēng shí yù zhuì sōng gēn luò。
凭高开豁快送目,历险崎岖危著脚。píng gāo kāi huō kuài sòng mù,lì xiǎn qí qū wēi zhù jiǎo。
川云忽起两蛟舞,瀑水高吹万珠落。chuān yún hū qǐ liǎng jiāo wǔ,pù shuǐ gāo chuī wàn zhū luò。
大岩空腔谁所刳,绝壁峭立端疑削。dà yán kōng qiāng shuí suǒ kū,jué bì qiào lì duān yí xuē。
坡平或可坐百人,峡束仅容飞一鹤。pō píng huò kě zuò bǎi rén,xiá shù jǐn róng fēi yī hè。
蛇蹊岌岌头自眩,鬼谷惨惨神先愕。shé qī jí jí tóu zì xuàn,guǐ gǔ cǎn cǎn shén xiān è。
秦皇马迹散莓苔,如镌非镌凿非凿。qín huáng mǎ jì sàn méi tái,rú juān fēi juān záo fēi záo。
残碑不禁野火燎,造物似报焚书虐。cán bēi bù jìn yě huǒ liáo,zào wù shì bào fén shū nüè。
人民城郭俱已非,烟海浮天独如昨。rén mín chéng guō jù yǐ fēi,yān hǎi fú tiān dú rú zuó。

园中杂咏二首

陆游

艺花本无多,过眼那复遗。yì huā běn wú duō,guò yǎn nà fù yí。
阴阴一园绿,佳处乃在兹。yīn yīn yī yuán lǜ,jiā chù nǎi zài zī。
悠然东窗下,顾与枕簟宜。yōu rán dōng chuāng xià,gù yǔ zhěn diàn yí。
风轻竹解箨,雨足果压枝。fēng qīng zhú jiě tuò,yǔ zú guǒ yā zhī。

园中杂咏二首

陆游

珍禽下上鸣,迨及清润时。zhēn qín xià shàng míng,dài jí qīng rùn shí。
岂惟侑我觞,亦以起我诗。qǐ wéi yòu wǒ shāng,yì yǐ qǐ wǒ shī。
白练一团雪,来与红练俱。bái liàn yī tuán xuě,lái yǔ hóng liàn jù。
鱼虎飞照水,意若爱翠裾。yú hǔ fēi zhào shuǐ,yì ruò ài cuì jū。