古诗词

愁坐忽思南郑小益之间二首

陆游

筹笔门前芳草,回龙道上青山。chóu bǐ mén qián fāng cǎo,huí lóng dào shàng qīng shān。
万里犹能梦到,再游未信天悭。wàn lǐ yóu néng mèng dào,zài yóu wèi xìn tiān qiān。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

夜闻落叶

陆游

我行出柴门,初喜春草生。wǒ xíng chū chái mén,chū xǐ chūn cǎo shēng。
俯仰几何时,落叶终夜声。fǔ yǎng jǐ hé shí,luò yè zhōng yè shēng。
嗟我日益老,抱疾况未平。jiē wǒ rì yì lǎo,bào jí kuàng wèi píng。
晨兴就盥栉,顾亦彊支撑。chén xīng jiù guàn zhì,gù yì jiàng zhī chēng。
斋中有两童,熟视不能名。zhāi zhōng yǒu liǎng tóng,shú shì bù néng míng。
定非张睢阳,大笑颓冠缨。dìng fēi zhāng suī yáng,dà xiào tuí guān yīng。
死至人所同,此理何待评。sǐ zhì rén suǒ tóng,cǐ lǐ hé dài píng。
但有一可恨,不见复两京。dàn yǒu yī kě hèn,bù jiàn fù liǎng jīng。

冬夜作短歌

陆游

饥鼠窥残灯,寒犬踏枯叶。jī shǔ kuī cán dēng,hán quǎn tà kū yè。
小室拥燎炉,清笳下危堞。xiǎo shì yōng liáo lú,qīng jiā xià wēi dié。
老人素多疾,举动常畏怯。lǎo rén sù duō jí,jǔ dòng cháng wèi qiè。
衣裘视寒燠,日夜自调燮。yī qiú shì hán yù,rì yè zì diào xiè。
食必按本草,下箸未尝辄。shí bì àn běn cǎo,xià zhù wèi cháng zhé。
体安疾自去,药石无此捷。tǐ ān jí zì qù,yào shí wú cǐ jié。
敢学李轻车,霸亭夜游猎。gǎn xué lǐ qīng chē,bà tíng yè yóu liè。
况如马新息,万里听鸢跕。kuàng rú mǎ xīn xī,wàn lǐ tīng yuān diǎn。
欲求神气住,先戒事物接。yù qiú shén qì zhù,xiān jiè shì wù jiē。
宁为子光喑,不效啬夫喋。níng wèi zi guāng yīn,bù xiào sè fū dié。
明晨一杯粥,趺坐横白氎。míng chén yī bēi zhōu,fū zuò héng bái dié。
无鱼何足道,为尔歌长铗。wú yú hé zú dào,wèi ěr gē zhǎng jiá。

感旧二首

陆游

君不见资中名士有李石,八月秋涛供笔力。jūn bù jiàn zī zhōng míng shì yǒu lǐ shí,bā yuè qiū tāo gōng bǐ lì。
初为博士不暖席,晚补台郎俄复斥。chū wèi bó shì bù nuǎn xí,wǎn bǔ tái láng é fù chì。
诸公熟睨亦太息,摧压至死终不惜。zhū gōng shú nì yì tài xī,cuī yā zhì sǐ zhōng bù xī。
生前何曾一钱直,没后遗文价金璧。shēng qián hé céng yī qián zhí,méi hòu yí wén jià jīn bì。
后之视今犹视昔,此事诚非一朝夕。hòu zhī shì jīn yóu shì xī,cǐ shì chéng fēi yī cháo xī。
山城旧庐暗荆棘,羸然诸孙守坟籍。shān chéng jiù lú àn jīng jí,léi rán zhū sūn shǒu fén jí。
抚孤我负朋友责,万里诗成泪空滴。fǔ gū wǒ fù péng yǒu zé,wàn lǐ shī chéng lèi kōng dī。

感旧二首

陆游

君不见蜀师浑甫字伯浑,半生高卧蟆颐村。jūn bù jiàn shǔ shī hún fǔ zì bó hún,bàn shēng gāo wò má yí cūn。
才不得施道则尊,死已骨朽名犹存。cái bù dé shī dào zé zūn,sǐ yǐ gǔ xiǔ míng yóu cún。
文章落笔数千言,上友离骚下招魂。wén zhāng luò bǐ shù qiān yán,shàng yǒu lí sāo xià zhāo hún。
望之眉宇何轩轩,高谈浩若洪河翻。wàng zhī méi yǔ hé xuān xuān,gāo tán hào ruò hóng hé fān。
范尹敬如绮与园,方饰羔雁登衡门。fàn yǐn jìng rú qǐ yǔ yuán,fāng shì gāo yàn dēng héng mén。
小人谤伤实不根,妄指拱璧求瑕痕。xiǎo rén bàng shāng shí bù gēn,wàng zhǐ gǒng bì qiú xiá hén。
穷通在公岂足论,浮云终散朝阳暾。qióng tōng zài gōng qǐ zú lùn,fú yún zhōng sàn cháo yáng tūn。
安得此老起九原,入赞国论苏黎元。ān dé cǐ lǎo qǐ jiǔ yuán,rù zàn guó lùn sū lí yuán。

寿考如富贵

陆游

寿考如富贵,初亦不自知。shòu kǎo rú fù guì,chū yì bù zì zhī。
邂逅偶不死,亦或至期颐。xiè hòu ǒu bù sǐ,yì huò zhì qī yí。
予少多疾恙,五十已遽衰。yǔ shǎo duō jí yàng,wǔ shí yǐ jù shuāi。
齿摇颔须白,萧然蒲柳姿。chǐ yáo hàn xū bái,xiāo rán pú liǔ zī。
俯仰忽二纪,卧病实半之。fǔ yǎng hū èr jì,wò bìng shí bàn zhī。
富贵不可求,寿亦岂汝私。fù guì bù kě qiú,shòu yì qǐ rǔ sī。
万事付自然,孰为乐与悲。wàn shì fù zì rán,shú wèi lè yǔ bēi。
惟当老益学,易箦以为期。wéi dāng lǎo yì xué,yì zé yǐ wèi qī。

治圃

陆游

槁蔓残芜满幽圃,多具锄耰课僮竖。gǎo màn cán wú mǎn yōu pǔ,duō jù chú yōu kè tóng shù。
非惟吾圃要剪除,亦恐尔辈成惰窳。fēi wéi wú pǔ yào jiǎn chú,yì kǒng ěr bèi chéng duò yǔ。
老桂盘壑饱风霜,修篁当轩弄烟雨。lǎo guì pán hè bǎo fēng shuāng,xiū huáng dāng xuān nòng yān yǔ。
一松孤立信豪杰,两槐对植如宾主。yī sōng gū lì xìn háo jié,liǎng huái duì zhí rú bīn zhǔ。
珍禽拣枝春欲动,蠹穴扫空吾甚武。zhēn qín jiǎn zhī chūn yù dòng,dù xué sǎo kōng wú shén wǔ。
蘼芜芽蘖已暗长,甘菊根芽亦潜吐。mí wú yá niè yǐ àn zhǎng,gān jú gēn yá yì qián tǔ。
山姜涧蒲乃微草,露叶参差看仰俯。shān jiāng jiàn pú nǎi wēi cǎo,lù yè cān chà kàn yǎng fǔ。
世间安得有遗才,位置要须令得所。shì jiān ān dé yǒu yí cái,wèi zhì yào xū lìng dé suǒ。

三山杜门作歌五首

陆游

我生学步逢丧乱,家在中原厌奔窜。wǒ shēng xué bù féng sàng luàn,jiā zài zhōng yuán yàn bēn cuàn。
淮边夜闻贼马嘶,跳去不待鸡号旦。huái biān yè wén zéi mǎ sī,tiào qù bù dài jī hào dàn。
人怀一饼草间伏,往往经旬不炊爨。rén huái yī bǐng cǎo jiān fú,wǎng wǎng jīng xún bù chuī cuàn。
呜呼乱定百口俱得全,孰为此者宁非天。wū hū luàn dìng bǎi kǒu jù dé quán,shú wèi cǐ zhě níng fēi tiān。

三山杜门作歌五首

陆游

高宗下诏传神器,嗣皇御殿犹挥涕。gāo zōng xià zhào chuán shén qì,sì huáng yù diàn yóu huī tì。
当时获缀鹓鹭行,百寮拜舞皆歔欷。dāng shí huò zhuì yuān lù xíng,bǎi liáo bài wǔ jiē xū xī。
小臣疏贱亦何取,即日趋召登丹陛。xiǎo chén shū jiàn yì hé qǔ,jí rì qū zhào dēng dān bì。
呜呼桥山岁晚松柏寒,杀身从死岂所难。wū hū qiáo shān suì wǎn sōng bǎi hán,shā shēn cóng sǐ qǐ suǒ nán。

三山杜门作歌五首

陆游

中岁远游逾剑阁,青衫误入征西幕。zhōng suì yuǎn yóu yú jiàn gé,qīng shān wù rù zhēng xī mù。
南沮水边秋射虎,大散关头夜闻角。nán jǔ shuǐ biān qiū shè hǔ,dà sàn guān tóu yè wén jiǎo。
画策虽工不见用,悲咤那复从军乐。huà cè suī gōng bù jiàn yòng,bēi zhà nà fù cóng jūn lè。
呜呼人生难料老更穷,麦野桑村白发翁。wū hū rén shēng nán liào lǎo gèng qióng,mài yě sāng cūn bái fā wēng。

三山杜门作歌五首

陆游

晚入南宫典笺奏,滥陪太史牛马走。wǎn rù nán gōng diǎn jiān zòu,làn péi tài shǐ niú mǎ zǒu。
忽然名在白简中,一棹还家倾腊酒。hū rán míng zài bái jiǎn zhōng,yī zhào hái jiā qīng là jiǔ。
十年光阴如电雹,绿蓑黄犊从邻叟。shí nián guāng yīn rú diàn báo,lǜ suō huáng dú cóng lín sǒu。
呜呼古来肮脏例倚门,况我本自安丘园。wū hū gǔ lái āng zàng lì yǐ mén,kuàng wǒ běn zì ān qiū yuán。

三山杜门作歌五首

陆游

宽恩四赋仙祠禄,每忍惭颜救枵腹。kuān ēn sì fù xiān cí lù,měi rěn cán yán jiù xiāo fù。
五秉初辞官粟红,一瓢自酌岩泉绿。wǔ bǐng chū cí guān sù hóng,yī piáo zì zhuó yán quán lǜ。
天公乘除不负汝,宿疾微平岁中熟。tiān gōng chéng chú bù fù rǔ,sù jí wēi píng suì zhōng shú。
呜呼字字细读逍遥篇,此去八十有几年。wū hū zì zì xì dú xiāo yáo piān,cǐ qù bā shí yǒu jǐ nián。

记戊午十一月二十四夜梦

陆游

街南酒楼粲丹碧,万顷湖光照山色。jiē nán jiǔ lóu càn dān bì,wàn qǐng hú guāng zhào shān sè。
我来半醉蹑危梯,坐客惊顾闻飞屐。wǒ lái bàn zuì niè wēi tī,zuò kè jīng gù wén fēi jī。
长绦短帽黄絁裘,从一山童持药笈。zhǎng tāo duǎn mào huáng shī qiú,cóng yī shān tóng chí yào jí。
近传老仙尝过市,此翁或是那可识。jìn chuán lǎo xiān cháng guò shì,cǐ wēng huò shì nà kě shí。
逡巡相语或稽首,争献名樽冀馀沥。qūn xún xiāng yǔ huò jī shǒu,zhēng xiàn míng zūn jì yú lì。
我欲自言度不听,亦复轩然为专席。wǒ yù zì yán dù bù tīng,yì fù xuān rán wèi zhuān xí。
高谈方纵惊四座,不觉邻鸡呼梦破。gāo tán fāng zòng jīng sì zuò,bù jué lín jī hū mèng pò。
人生自欺多类此,抚枕长谣识吾过。rén shēng zì qī duō lèi cǐ,fǔ zhěn zhǎng yáo shí wú guò。

三山卜居今三十有三年矣屋陋甚而地有馀数世之后当自成一村今日病少间作诗以示后人二首

陆游

印累累,绶若若,换君朱颜君不觉。yìn lèi lèi,shòu ruò ruò,huàn jūn zhū yán jūn bù jué。
冠如箕,剑拄颐,苍头庐儿笑君痴。guān rú jī,jiàn zhǔ yí,cāng tóu lú ér xiào jūn chī。
不如短褐归乡舍,上毕租庸下婚嫁。bù rú duǎn hè guī xiāng shě,shàng bì zū yōng xià hūn jià。
横陂引水莳禾黍,高陆犁荒种桑柘。héng bēi yǐn shuǐ shí hé shǔ,gāo lù lí huāng zhǒng sāng zhè。
比邻毕出观夜场,老稚相呼作春社。bǐ lín bì chū guān yè chǎng,lǎo zhì xiāng hū zuò chūn shè。
鸡争舂米茅檐底,犬吠行人槿篱罅。jī zhēng chōng mǐ máo yán dǐ,quǎn fèi xíng rén jǐn lí xià。
数椽幸可传子孙,此地它年名陆村。shù chuán xìng kě chuán zi sūn,cǐ dì tā nián míng lù cūn。
藜羹一饱能世守,殊胜养牛并上尊。lí gēng yī bǎo néng shì shǒu,shū shèng yǎng niú bìng shàng zūn。

三山卜居今三十有三年矣屋陋甚而地有馀数世之后当自成一村今日病少间作诗以示后人二首

陆游

再见封侯未为快,一掷成卢安用再。zài jiàn fēng hóu wèi wèi kuài,yī zhì chéng lú ān yòng zài。
世间得意固多矣,堪笑穷人事常败。shì jiān dé yì gù duō yǐ,kān xiào qióng rén shì cháng bài。
我生出仕四十年,寸进恰如船上埭。wǒ shēng chū shì sì shí nián,cùn jìn qià rú chuán shàng dài。
即今卧病茅檐里,回首穷通竟何在。jí jīn wò bìng máo yán lǐ,huí shǒu qióng tōng jìng hé zài。
荆山之下玉抵鹊,两京春荠论斤卖。jīng shān zhī xià yù dǐ què,liǎng jīng chūn jì lùn jīn mài。
苏秦煌煌佩六印,尼父栖栖厄陈蔡。sū qín huáng huáng pèi liù yìn,ní fù qī qī è chén cài。
玄保美官辄见思,东野出门常有碍。xuán bǎo měi guān zhé jiàn sī,dōng yě chū mén cháng yǒu ài。
躬耕至老岂不佳,子孙当以吾为戒。gōng gēng zhì lǎo qǐ bù jiā,zi sūn dāng yǐ wú wèi jiè。

赠燕

陆游

燕来我何喜,感此中春时。yàn lái wǒ hé xǐ,gǎn cǐ zhōng chūn shí。
燕去亦何有,无奈凋年悲。yàn qù yì hé yǒu,wú nài diāo nián bēi。
四序如循环,万物更盛衰。sì xù rú xún huán,wàn wù gèng shèng shuāi。
我亦寓斯世,如客会当归。wǒ yì yù sī shì,rú kè huì dāng guī。
骊车已在门,恋恋终何为。lí chē yǐ zài mén,liàn liàn zhōng hé wèi。
达人付无心,欣厌两俱非。dá rén fù wú xīn,xīn yàn liǎng jù fēi。
岂有天壤间,会合无别离。qǐ yǒu tiān rǎng jiān,huì hé wú bié lí。
对花不烂醉,燕子笑汝痴。duì huā bù làn zuì,yàn zi xiào rǔ chī。