古诗词

愁坐忽思南郑小益之间二首

陆游

筹笔门前芳草,回龙道上青山。chóu bǐ mén qián fāng cǎo,huí lóng dào shàng qīng shān。
万里犹能梦到,再游未信天悭。wàn lǐ yóu néng mèng dào,zài yóu wèi xìn tiān qiān。
陆游

陆游

陆游(1125—1210),字务观,号放翁。汉族,越州山阴(今浙江绍兴)人,南宋著名诗人。少时受家庭爱国思想熏陶,高宗时应礼部试,为秦桧所黜。孝宗时赐进士出身。中年入蜀,投身军旅生活,官至宝章阁待制。晚年退居家乡。创作诗歌今存九千多首,内容极为丰富。著有《剑南诗稿》、《渭南文集》、《南唐书》、《老学庵笔记》等。 陆游的作品>>

猜您喜欢

夜雨

陆游

浓云如泼墨,急雨如飞镞。nóng yún rú pō mò,jí yǔ rú fēi zú。
激电光入牖,奔雷势掀屋。jī diàn guāng rù yǒu,bēn léi shì xiān wū。
漏湿恐败书,起视自秉烛。lòu shī kǒng bài shū,qǐ shì zì bǐng zhú。
移床顾未暇,盆盎苦不足。yí chuáng gù wèi xiá,pén àng kǔ bù zú。
不如卷茵席,少忍待其复。bù rú juǎn yīn xí,shǎo rěn dài qí fù。
飞萤方得意,熠熠相追逐。fēi yíng fāng dé yì,yì yì xiāng zhuī zhú。
姑恶独何怨,菰丛声若哭。gū è dú hé yuàn,gū cóng shēng ruò kū。
吾歌亦已悲,老死终碌碌。wú gē yì yǐ bēi,lǎo sǐ zhōng lù lù。

昔人有画醉僧醉道士醉学究者皆见于传记及歌诗中予暇日为各赋一首醉僧

陆游

残雪覆枯颅,手扶短楖栗。cán xuě fù kū lú,shǒu fú duǎn zhì lì。
送酒无苏州,一醉未易得。sòng jiǔ wú sū zhōu,yī zuì wèi yì dé。
青旗猎猎秋风吹,长瓶一吸亦足奇。qīng qí liè liè qiū fēng chuī,zhǎng píng yī xī yì zú qí。
但办道傍常醉倒,不须解作藏真草。dàn bàn dào bàng cháng zuì dào,bù xū jiě zuò cáng zhēn cǎo。

昔人有画醉僧醉道士醉学究者皆见于传记及歌诗中予暇日为各赋一首醉僧

陆游

落托在人间,经旬不火食。luò tuō zài rén jiān,jīng xún bù huǒ shí。
醉后上江楼,横吹苍玉笛。zuì hòu shàng jiāng lóu,héng chuī cāng yù dí。
大口如盆眼如电,九十老人从小见。dà kǒu rú pén yǎn rú diàn,jiǔ shí lǎo rén cóng xiǎo jiàn。
曾携一鹤过岳阳,满城三日闻酒香。céng xié yī hè guò yuè yáng,mǎn chéng sān rì wén jiǔ xiāng。

昔人有画醉僧醉道士醉学究者皆见于传记及歌诗中予暇日为各赋一首醉僧

陆游

圣师饮百觚,俨然常斋庄。shèng shī yǐn bǎi gū,yǎn rán cháng zhāi zhuāng。
弟子习礼馀,兕觥跻公堂。dì zi xí lǐ yú,sì gōng jī gōng táng。
至今遗风被洙泗,诸生雅歌老儒醉。zhì jīn yí fēng bèi zhū sì,zhū shēng yǎ gē lǎo rú zuì。
衣冠简朴未可轻,安知中无鲁二生。yī guān jiǎn pǔ wèi kě qīng,ān zhī zhōng wú lǔ èr shēng。

溪上小酌

陆游

岸帻出篱门,投竿俯溪濑。àn zé chū lí mén,tóu gān fǔ xī lài。
鱼聚忽千百,鸟鸣时一再。yú jù hū qiān bǎi,niǎo míng shí yī zài。
新凉社瓮香,亦有雉兔卖。xīn liáng shè wèng xiāng,yì yǒu zhì tù mài。
欢言洗杯酌,又破止酒戒。huān yán xǐ bēi zhuó,yòu pò zhǐ jiǔ jiè。

读旧稿有感

陆游

我少则嗜书,于道本无得。wǒ shǎo zé shì shū,yú dào běn wú dé。
譬如昌歜芰,乃自性一癖。pì rú chāng chù jì,nǎi zì xìng yī pǐ。
老来百事废,惟此尚自力。lǎo lái bǎi shì fèi,wéi cǐ shàng zì lì。
岂惟绝庆吊,乃至忘寝食。qǐ wéi jué qìng diào,nǎi zhì wàng qǐn shí。
吟哦杂诵咏,不觉日既夕。yín ó zá sòng yǒng,bù jué rì jì xī。
文辞顾浅懦,望古空太息。wén cí gù qiǎn nuò,wàng gǔ kōng tài xī。
世俗不可解,更为著金石。shì sú bù kě jiě,gèng wèi zhù jīn shí。
收敛固已迟,虽悔终何益。shōu liǎn gù yǐ chí,suī huǐ zhōng hé yì。
君看老农夫,法亦传后稷。jūn kàn lǎo nóng fū,fǎ yì chuán hòu jì。
持此少自宽,陶然送馀日。chí cǐ shǎo zì kuān,táo rán sòng yú rì。

急雨

陆游

云从西南兴,风自东北至。yún cóng xī nán xīng,fēng zì dōng běi zhì。
老农占雨候,速若屈伸臂。lǎo nóng zhàn yǔ hòu,sù ruò qū shēn bì。
乱点俄打窗,新凉已生袂。luàn diǎn é dǎ chuāng,xīn liáng yǐ shēng mèi。
经旬苦肺渴,得此亦少慰。jīng xún kǔ fèi kě,dé cǐ yì shǎo wèi。
呼儿持故襦,买酒具一醉。hū ér chí gù rú,mǎi jiǔ jù yī zuì。
薄言煮园蔬,雉兔未可议。báo yán zhǔ yuán shū,zhì tù wèi kě yì。

读书

陆游

平生爱客如爱书,力虽不逮意有馀。píng shēng ài kè rú ài shū,lì suī bù dǎi yì yǒu yú。
门前车马久扫迹,老病又与黄卷疏。mén qián chē mǎ jiǔ sǎo jì,lǎo bìng yòu yǔ huáng juǎn shū。
人情冷暖可无问,手不触书吾自恨。rén qíng lěng nuǎn kě wú wèn,shǒu bù chù shū wú zì hèn。
今年入秋风雨频,灯火得凉初可近。jīn nián rù qiū fēng yǔ pín,dēng huǒ dé liáng chū kě jìn。
年过七十眼尚明,天公成就老书生。nián guò qī shí yǎn shàng míng,tiān gōng chéng jiù lǎo shū shēng。
旧业虽衰犹不坠,夜窗父子读书声。jiù yè suī shuāi yóu bù zhuì,yè chuāng fù zi dú shū shēng。

薪米偶不继戏书

陆游

仕官不谐农失业,败屋萧萧书数箧。shì guān bù xié nóng shī yè,bài wū xiāo xiāo shū shù qiè。
藜羹不糁未足嗟,爨灶无薪扫枯叶。lí gēng bù sǎn wèi zú jiē,cuàn zào wú xīn sǎo kū yè。
丈夫穷空自其分,饿死吾肩未尝胁。zhàng fū qióng kōng zì qí fēn,è sǐ wú jiān wèi cháng xié。
世间大有乞墦人,放翁笑汝骄妻妾。shì jiān dà yǒu qǐ fán rén,fàng wēng xiào rǔ jiāo qī qiè。

牧牛儿

陆游

溪深不须忧,吴牛自能浮。xī shēn bù xū yōu,wú niú zì néng fú。
童儿踏牛背,安稳如乘舟。tóng ér tà niú bèi,ān wěn rú chéng zhōu。
寒雨山陂远,参差烟树晚。hán yǔ shān bēi yuǎn,cān chà yān shù wǎn。
闻笛翁出迎,儿归牛入圈。wén dí wēng chū yíng,ér guī niú rù quān。

醉中书怀

陆游

既老心愈空,新凉体差健。jì lǎo xīn yù kōng,xīn liáng tǐ chà jiàn。
登山每嗔扶,对案亦强饭。dēng shān měi chēn fú,duì àn yì qiáng fàn。
平生百事懒,惟酒不待劝。píng shēng bǎi shì lǎn,wéi jiǔ bù dài quàn。
迨此桑落时,一醉适我愿。dài cǐ sāng luò shí,yī zuì shì wǒ yuàn。
羸然云水身,本非朱紫楦。léi rán yún shuǐ shēn,běn fēi zhū zǐ xuàn。
少犹耻枉尺,老敢欺方寸。shǎo yóu chǐ wǎng chǐ,lǎo gǎn qī fāng cùn。
但令死瞑目,馀事何足论。dàn lìng sǐ míng mù,yú shì hé zú lùn。
不见鹿门翁,全家事潜遁。bù jiàn lù mén wēng,quán jiā shì qián dùn。

村邻会饮

陆游

陆子白首安耕桑,乐事遽数乌能详。lù zi bái shǒu ān gēng sāng,lè shì jù shù wū néng xiáng。
长罗家家雪作面,画楫处处青分秧。zhǎng luó jiā jiā xuě zuò miàn,huà jí chù chù qīng fēn yāng。
迎荻船归潮入浦,祈蚕会散月满廊。yíng dí chuán guī cháo rù pǔ,qí cán huì sàn yuè mǎn láng。
有时邻曲苦招唤,茅檐扫地罗壶觞。yǒu shí lín qū kǔ zhāo huàn,máo yán sǎo dì luó hú shāng。
堆盘珍脍似河鲤,入鼎大脔胜胡羊。duī pán zhēn kuài shì hé lǐ,rù dǐng dà luán shèng hú yáng。
披绵黄雀曲糁美,斫雪紫蟹椒橙香。pī mián huáng què qū sǎn měi,zhuó xuě zǐ xiè jiāo chéng xiāng。
老人饱食可无患,摩挲酒瓮与饭囊。lǎo rén bǎo shí kě wú huàn,mó sā jiǔ wèng yǔ fàn náng。
儿孙扶侍递相送,笑语无间歌声长。ér sūn fú shì dì xiāng sòng,xiào yǔ wú jiān gē shēng zhǎng。
人间哀乐不可常,掠剩有鬼在汝傍。rén jiān āi lè bù kě cháng,lüè shèng yǒu guǐ zài rǔ bàng。
常忧水旱虞螟蝗,力行孝悌招丰穰。cháng yōu shuǐ hàn yú míng huáng,lì xíng xiào tì zhāo fēng ráng。

秋怀十首末章稍自振起亦古义也

陆游

皇天本无心,万物各有时。huáng tiān běn wú xīn,wàn wù gè yǒu shí。
飞鸿何预人,南翔每如期。fēi hóng hé yù rén,nán xiáng měi rú qī。
仰看霜露坠,俯观草木衰。yǎng kàn shuāng lù zhuì,fǔ guān cǎo mù shuāi。
英英篱下菊,秀色独满枝。yīng yīng lí xià jú,xiù sè dú mǎn zhī。
岂无一樽酒,相与斟酌之。qǐ wú yī zūn jiǔ,xiāng yǔ zhēn zhuó zhī。
耋老天所佚,行歌复何疑。dié lǎo tiān suǒ yì,xíng gē fù hé yí。

秋怀十首末章稍自振起亦古义也

陆游

暑退财几时,忽已迫霜露。shǔ tuì cái jǐ shí,hū yǐ pò shuāng lù。
西风一何厉,落叶纷满路。xī fēng yī hé lì,luò yè fēn mǎn lù。
老翁衰可笑,日夜念墐户。lǎo wēng shuāi kě xiào,rì yè niàn jìn hù。
衣裘先关怀,膏火亦当具。yī qiú xiān guān huái,gāo huǒ yì dāng jù。
酒尤不可缓,倾听糟床注。jiǔ yóu bù kě huǎn,qīng tīng zāo chuáng zhù。
供盘柿栗耳,何敢议雉兔。gōng pán shì lì ěr,hé gǎn yì zhì tù。

秋怀十首末章稍自振起亦古义也

陆游

雨滴大梧叶,风转孤蓬窠。yǔ dī dà wú yè,fēng zhuǎn gū péng kē。
秋色固凄怆,二物感人多。qiū sè gù qī chuàng,èr wù gǎn rén duō。
日月行黄道,倏过如飞梭。rì yuè xíng huáng dào,shū guò rú fēi suō。
大计百年间,贵贱俱销磨。dà jì bǎi nián jiān,guì jiàn jù xiāo mó。
东家及西舍,更代哭与歌。dōng jiā jí xī shě,gèng dài kū yǔ gē。
若无杯中物,如此摇落何。ruò wú bēi zhōng wù,rú cǐ yáo luò hé。