古诗词

送高执中赴文州楒林

李新

两眼追霜鹰,铁石悬肺腑。liǎng yǎn zhuī shuāng yīng,tiě shí xuán fèi fǔ。
何为向北风,送子泪如雨。hé wèi xiàng běi fēng,sòng zi lèi rú yǔ。
平生珍古交,及今未多数。píng shēng zhēn gǔ jiāo,jí jīn wèi duō shù。
相逢汉江曲,聊作蘋鸥聚。xiāng féng hàn jiāng qū,liáo zuò píng ōu jù。
我疾子不憎,人弃子或取。wǒ jí zi bù zēng,rén qì zi huò qǔ。
庄舄尚资越,茅兰植当户。zhuāng xì shàng zī yuè,máo lán zhí dāng hù。
坐与斥鴳争,秋蓬塌云羽。zuò yǔ chì yàn zhēng,qiū péng tā yún yǔ。
尝笑祢正平,飞毫赋鹦鹉。cháng xiào mí zhèng píng,fēi háo fù yīng wǔ。
身为机上肉,手复乱挝鼓。shēn wèi jī shàng ròu,shǒu fù luàn wō gǔ。
老瞒畏口实,假手待黄祖。lǎo mán wèi kǒu shí,jiǎ shǒu dài huáng zǔ。
早知时不容,敛板就公府。zǎo zhī shí bù róng,liǎn bǎn jiù gōng fǔ。
社栎名散材,长年谢斤斧。shè lì míng sàn cái,zhǎng nián xiè jīn fǔ。
文豹皮为灾,安所逃缯罟。wén bào pí wèi zāi,ān suǒ táo zēng gǔ。
我亦惩祢生,严律绳步武。wǒ yì chéng mí shēng,yán lǜ shéng bù wǔ。
闭门收旧学,不管唇舌腐。bì mén shōu jiù xué,bù guǎn chún shé fǔ。
子今落穷边,武库泣降虏。zi jīn luò qióng biān,wǔ kù qì jiàng lǔ。
过客无只轮,捷布恐旁午。guò kè wú zhǐ lún,jié bù kǒng páng wǔ。
黑云压孤堞,残月走夜麈。hēi yún yā gū dié,cán yuè zǒu yè zhǔ。
四邻递阴风,隔壁啸乳虎。sì lín dì yīn fēng,gé bì xiào rǔ hǔ。
非但饮徒旷,愈觉诗思苦。fēi dàn yǐn tú kuàng,yù jué shī sī kǔ。
参军新妇贤,眉颊生媚妩。cān jūn xīn fù xián,méi jiá shēng mèi wǔ。
慰子远行役,举桉头自俯。wèi zi yuǎn xíng yì,jǔ ān tóu zì fǔ。
已闻富书囊,到即充栋宇。yǐ wén fù shū náng,dào jí chōng dòng yǔ。
异时宝弓剑,弃置贱如土。yì shí bǎo gōng jiàn,qì zhì jiàn rú tǔ。
承平诸将老,谁复师尚父。chéng píng zhū jiāng lǎo,shuí fù shī shàng fù。
可怜高閤生,落笔辄杕杜。kě lián gāo gé shēng,luò bǐ zhé dì dù。
宛然琼瑶姿,寒光照玄圃。wǎn rán qióng yáo zī,hán guāng zhào xuán pǔ。
再入乌衣曲,观者但如堵。zài rù wū yī qū,guān zhě dàn rú dǔ。
襄阳佳山水,檀栾结邻坞。xiāng yáng jiā shān shuǐ,tán luán jié lín wù。
蚤晚折简来,为子脱簪组。zǎo wǎn zhé jiǎn lái,wèi zi tuō zān zǔ。

李新

宋仙井人,字元应。哲宗元祐五年进士。刘泾尝荐于苏轼。累官承议郎、南郑丞。元符末上书夺官,谪遂州。徽宗大观三年赦还。有《跨鳌集》。 李新的作品>>

猜您喜欢

题北岩定林院方丈戊戌正月二十四日携诸童稚来游藉草而饮既醉书方丈小垣以去

李新

东风桃李年年在,化国光阴日日长。dōng fēng táo lǐ nián nián zài,huà guó guāng yīn rì rì zhǎng。
试数开元到今夕,几经繁盛几凄凉。shì shù kāi yuán dào jīn xī,jǐ jīng fán shèng jǐ qī liáng。

桃花

李新

年少刘郎初见时,似笑东风三两枝。nián shǎo liú láng chū jiàn shí,shì xiào dōng fēng sān liǎng zhī。
刘郎白发欲再见,前溪落尽迷佳期。liú láng bái fā yù zài jiàn,qián xī luò jǐn mí jiā qī。

正月末再来渡石桥见桃花盛开有感而赋

李新

小桃弄色仍千本,流水飘香又一年。xiǎo táo nòng sè réng qiān běn,liú shuǐ piāo xiāng yòu yī nián。
何必人如花灼灼,但教情似水涓涓。hé bì rén rú huā zhuó zhuó,dàn jiào qíng shì shuǐ juān juān。

梨花

李新

太真欲泣君王羞,一枝带雨春梢头。tài zhēn yù qì jūn wáng xiū,yī zhī dài yǔ chūn shāo tóu。
年来乐府不栽种,淡月青烟无处求。nián lái lè fǔ bù zāi zhǒng,dàn yuè qīng yān wú chù qiú。

种莲

李新

分得清浔白玉芽,旋抽绿柄信攲斜。fēn dé qīng xún bái yù yá,xuán chōu lǜ bǐng xìn qī xié。
当时荡桨耶溪女,可是无情笑隔花。dāng shí dàng jiǎng yé xī nǚ,kě shì wú qíng xiào gé huā。

题纯益壁记

李新

斜雨逆风昏旧字,是中能有几人知。xié yǔ nì fēng hūn jiù zì,shì zhōng néng yǒu jǐ rén zhī。
未言温室栽何木,先向忠州教竹枝。wèi yán wēn shì zāi hé mù,xiān xiàng zhōng zhōu jiào zhú zhī。

晚饮冯秀才宅

李新

遥天孤雁泣离群,叠叠秋山更莫云。yáo tiān gū yàn qì lí qún,dié dié qiū shān gèng mò yún。
孤雁足添迁客恨,相逢赖有小冯君。gū yàn zú tiān qiān kè hèn,xiāng féng lài yǒu xiǎo féng jūn。

雪树

李新

巴山雪树惨黄云,剑甲参差百万军。bā shān xuě shù cǎn huáng yún,jiàn jiǎ cān chà bǎi wàn jūn。
不用寒光苦凌铄,若论官况冷于君。bù yòng hán guāng kǔ líng shuò,ruò lùn guān kuàng lěng yú jūn。

登天台

李新

江云不与山云接,土雨还因夜雨消。jiāng yún bù yǔ shān yún jiē,tǔ yǔ hái yīn yè yǔ xiāo。
独上天台肆遐瞩,故乡只隔一山遥。dú shàng tiān tái sì xiá zhǔ,gù xiāng zhǐ gé yī shān yáo。

中江道中

李新

江枫摇落市烟青,石壁方严水面平。jiāng fēng yáo luò shì yān qīng,shí bì fāng yán shuǐ miàn píng。
若问滩流何太咽,定随行客学吞声。ruò wèn tān liú hé tài yàn,dìng suí xíng kè xué tūn shēng。

龙洞

李新

三年两到只忙忙,谁道云山得久长。sān nián liǎng dào zhǐ máng máng,shuí dào yún shān dé jiǔ zhǎng。
松竹有孙龙蜕骨,人生头白是寻常。sōng zhú yǒu sūn lóng tuì gǔ,rén shēng tóu bái shì xún cháng。

甲辰正月二十三日夕壬申梦坐一江楼上见雪月辉映汀洲高下澄流金碧林野疏迥景物清华绝非人间世所有因赋数诗既觉止记一首

李新

风卷寒云雪压船,楼台隐约隔明烟。fēng juǎn hán yún xuě yā chuán,lóu tái yǐn yuē gé míng yān。
黄庭掩映桃红篆,静看双鹅一水天。huáng tíng yǎn yìng táo hóng zhuàn,jìng kàn shuāng é yī shuǐ tiān。

次赵继公得未开牡丹之什

李新

洛阳二月三月春,车轮马足飘香尘。luò yáng èr yuè sān yuè chūn,chē lún mǎ zú piāo xiāng chén。
金钱散尽花不见,买得桃李犹非真。jīn qián sàn jǐn huā bù jiàn,mǎi dé táo lǐ yóu fēi zhēn。

送牡丹与赵元思

李新

只许青松约岁寒,姚黄魏紫偶盈盘。zhǐ xǔ qīng sōng yuē suì hán,yáo huáng wèi zǐ ǒu yíng pán。
晨妆休插无盐鬓,送与文君卷帐看。chén zhuāng xiū chā wú yán bìn,sòng yǔ wén jūn juǎn zhàng kàn。

居中馈薏苡青头鸡小诗代简

李新

弹杀能言笑解颐,载归招谤问谁知。dàn shā néng yán xiào jiě yí,zài guī zhāo bàng wèn shuí zhī。
难随白鹤同时放,且伴黄粱一处炊。nán suí bái hè tóng shí fàng,qiě bàn huáng liáng yī chù chuī。