古诗词

送高执中赴文州楒林

李新

两眼追霜鹰,铁石悬肺腑。liǎng yǎn zhuī shuāng yīng,tiě shí xuán fèi fǔ。
何为向北风,送子泪如雨。hé wèi xiàng běi fēng,sòng zi lèi rú yǔ。
平生珍古交,及今未多数。píng shēng zhēn gǔ jiāo,jí jīn wèi duō shù。
相逢汉江曲,聊作蘋鸥聚。xiāng féng hàn jiāng qū,liáo zuò píng ōu jù。
我疾子不憎,人弃子或取。wǒ jí zi bù zēng,rén qì zi huò qǔ。
庄舄尚资越,茅兰植当户。zhuāng xì shàng zī yuè,máo lán zhí dāng hù。
坐与斥鴳争,秋蓬塌云羽。zuò yǔ chì yàn zhēng,qiū péng tā yún yǔ。
尝笑祢正平,飞毫赋鹦鹉。cháng xiào mí zhèng píng,fēi háo fù yīng wǔ。
身为机上肉,手复乱挝鼓。shēn wèi jī shàng ròu,shǒu fù luàn wō gǔ。
老瞒畏口实,假手待黄祖。lǎo mán wèi kǒu shí,jiǎ shǒu dài huáng zǔ。
早知时不容,敛板就公府。zǎo zhī shí bù róng,liǎn bǎn jiù gōng fǔ。
社栎名散材,长年谢斤斧。shè lì míng sàn cái,zhǎng nián xiè jīn fǔ。
文豹皮为灾,安所逃缯罟。wén bào pí wèi zāi,ān suǒ táo zēng gǔ。
我亦惩祢生,严律绳步武。wǒ yì chéng mí shēng,yán lǜ shéng bù wǔ。
闭门收旧学,不管唇舌腐。bì mén shōu jiù xué,bù guǎn chún shé fǔ。
子今落穷边,武库泣降虏。zi jīn luò qióng biān,wǔ kù qì jiàng lǔ。
过客无只轮,捷布恐旁午。guò kè wú zhǐ lún,jié bù kǒng páng wǔ。
黑云压孤堞,残月走夜麈。hēi yún yā gū dié,cán yuè zǒu yè zhǔ。
四邻递阴风,隔壁啸乳虎。sì lín dì yīn fēng,gé bì xiào rǔ hǔ。
非但饮徒旷,愈觉诗思苦。fēi dàn yǐn tú kuàng,yù jué shī sī kǔ。
参军新妇贤,眉颊生媚妩。cān jūn xīn fù xián,méi jiá shēng mèi wǔ。
慰子远行役,举桉头自俯。wèi zi yuǎn xíng yì,jǔ ān tóu zì fǔ。
已闻富书囊,到即充栋宇。yǐ wén fù shū náng,dào jí chōng dòng yǔ。
异时宝弓剑,弃置贱如土。yì shí bǎo gōng jiàn,qì zhì jiàn rú tǔ。
承平诸将老,谁复师尚父。chéng píng zhū jiāng lǎo,shuí fù shī shàng fù。
可怜高閤生,落笔辄杕杜。kě lián gāo gé shēng,luò bǐ zhé dì dù。
宛然琼瑶姿,寒光照玄圃。wǎn rán qióng yáo zī,hán guāng zhào xuán pǔ。
再入乌衣曲,观者但如堵。zài rù wū yī qū,guān zhě dàn rú dǔ。
襄阳佳山水,檀栾结邻坞。xiāng yáng jiā shān shuǐ,tán luán jié lín wù。
蚤晚折简来,为子脱簪组。zǎo wǎn zhé jiǎn lái,wèi zi tuō zān zǔ。

李新

宋仙井人,字元应。哲宗元祐五年进士。刘泾尝荐于苏轼。累官承议郎、南郑丞。元符末上书夺官,谪遂州。徽宗大观三年赦还。有《跨鳌集》。 李新的作品>>

猜您喜欢

问田尉公俞丐菊栽

李新

曾泛黄花竹叶轻,更循篱下数繁英。céng fàn huáng huā zhú yè qīng,gèng xún lí xià shù fán yīng。
主人已后荒三径,狂客从前号四明。zhǔ rén yǐ hòu huāng sān jìng,kuáng kè cóng qián hào sì míng。

静邻寺

李新

垂天云影暗溪桥,寺野人稀自寂寥。chuí tiān yún yǐng àn xī qiáo,sì yě rén xī zì jì liáo。
游梦已随飞叶落,乱风吹雨竹萧萧。yóu mèng yǐ suí fēi yè luò,luàn fēng chuī yǔ zhú xiāo xiāo。

过廉水渡二首

李新

茂林何事锁孤烟,开出澄光见碧天。mào lín hé shì suǒ gū yān,kāi chū chéng guāng jiàn bì tiān。
江水不流廉节去,清名长解胜贪泉。jiāng shuǐ bù liú lián jié qù,qīng míng zhǎng jiě shèng tān quán。

过廉水渡二首

李新

黄金六印岂关身,宝藏盈居亦诉贫。huáng jīn liù yìn qǐ guān shēn,bǎo cáng yíng jū yì sù pín。
不到盖棺终未定,可怜多少过桥人。bù dào gài guān zhōng wèi dìng,kě lián duō shǎo guò qiáo rén。

寂照院

李新

世路沉迷正厌醒,故山洗出缬龟屏。shì lù chén mí zhèng yàn xǐng,gù shān xǐ chū xié guī píng。
已因丽句迎门笑,更得疏篁作眼青。yǐ yīn lì jù yíng mén xiào,gèng dé shū huáng zuò yǎn qīng。

安居濒江小蓝留三小诗

李新

手举离筵第一杯,鼕鼕船鼓看忙催。shǒu jǔ lí yán dì yī bēi,dōng dōng chuán gǔ kàn máng cuī。
恰将幽梦归山谷,苦杀篷窗雨唤回。qià jiāng yōu mèng guī shān gǔ,kǔ shā péng chuāng yǔ huàn huí。

安居濒江小蓝留三小诗

李新

观水观澜见会同,人情难似水朝东。guān shuǐ guān lán jiàn huì tóng,rén qíng nán shì shuǐ cháo dōng。
寄声嘱付王家老,深锁堂前翡翠笼。jì shēng zhǔ fù wáng jiā lǎo,shēn suǒ táng qián fěi cuì lóng。

安居濒江小蓝留三小诗

李新

江干平日重回首,楼阁参差目饱秋。jiāng gàn píng rì zhòng huí shǒu,lóu gé cān chà mù bǎo qiū。
世事从来错经意,一生几误转船头。shì shì cóng lái cuò jīng yì,yī shēng jǐ wù zhuǎn chuán tóu。

月下口占戏子温

李新

桂华已出海边山,雨叶翻光作夜寒。guì huá yǐ chū hǎi biān shān,yǔ yè fān guāng zuò yè hán。
陶令骨清无鼻息,苦吟休倦倚阑干。táo lìng gǔ qīng wú bí xī,kǔ yín xiū juàn yǐ lán gàn。

月下口占戏子温

李新

万里层阴宿雾消,冰轮初上镜天遥。wàn lǐ céng yīn sù wù xiāo,bīng lún chū shàng jìng tiān yáo。
此时仙汉栏干曲,竹影梅风笑寂寥。cǐ shí xiān hàn lán gàn qū,zhú yǐng méi fēng xiào jì liáo。

贻高执中

李新

朝朝骑马走江城,晚弄轻烟暮带星。cháo cháo qí mǎ zǒu jiāng chéng,wǎn nòng qīng yān mù dài xīng。
应笑北堂穷处士,绕墙空觅聚书萤。yīng xiào běi táng qióng chù shì,rào qiáng kōng mì jù shū yíng。

项羽庙

李新

空使秦人笑沐猴,锦衣东去更何求。kōng shǐ qín rén xiào mù hóu,jǐn yī dōng qù gèng hé qiú。
可怜了了重瞳子,不见山河绕雍州。kě lián le le zhòng tóng zi,bù jiàn shān hé rào yōng zhōu。

永吉院阻雨

李新

美人怪我长为客,青雁传书不肯开。měi rén guài wǒ zhǎng wèi kè,qīng yàn chuán shū bù kěn kāi。
向道在家贫亦好,恶教风雨送归来。xiàng dào zài jiā pín yì hǎo,è jiào fēng yǔ sòng guī lái。

书懒抟寺壁

李新

曲崦藏云树老藤,碧山秧稻一层层。qū yān cáng yún shù lǎo téng,bì shān yāng dào yī céng céng。
回寻二十年前梦,犹是当时识面僧。huí xún èr shí nián qián mèng,yóu shì dāng shí shí miàn sēng。

书孔伯绍题壁后

李新

伯绍壁间遗迹在,雨昏炱蚀逆风吹。bó shào bì jiān yí jì zài,yǔ hūn tái shí nì fēng chuī。
何人借与云岩石,化作人间堕泪碑。hé rén jiè yǔ yún yán shí,huà zuò rén jiān duò lèi bēi。