古诗词

九奋启愤

薛季宣

怨春风之不仁兮,既发我群芳与众葩。yuàn chūn fēng zhī bù rén xī,jì fā wǒ qún fāng yǔ zhòng pā。
羌无远而不届兮,烂锦绮之纷华。qiāng wú yuǎn ér bù jiè xī,làn jǐn qǐ zhī fēn huá。
柳青青兮花漫漫,黄鹂掷兮声度转。liǔ qīng qīng xī huā màn màn,huáng lí zhì xī shēng dù zhuǎn。
香袭衣兮馡馡满路,又吹残兮何故。xiāng xí yī xī fēi fēi mǎn lù,yòu chuī cán xī hé gù。
匪黔嬴之媢嫉兮,是残丑类。fěi qián yíng zhī mào jí xī,shì cán chǒu lèi。
摧伤物之通美兮,且以成其独异。cuī shāng wù zhī tōng měi xī,qiě yǐ chéng qí dú yì。
彼丹葩兮适荣树端,今飘零兮匝地漫漫。bǐ dān pā xī shì róng shù duān,jīn piāo líng xī zā dì màn màn。
昔芬馨兮袭人旖旎,今质存兮已魄然而少气。xī fēn xīn xī xí rén yǐ nǐ,jīn zhì cún xī yǐ pò rán ér shǎo qì。
野之草兮,昔芽萌其嫩绿。yě zhī cǎo xī,xī yá méng qí nèn lǜ。
今生砌兮,亦盘盘而错错。jīn shēng qì xī,yì pán pán ér cuò cuò。
余启卜于灵氛兮,问其何故。yú qǐ bo yú líng fēn xī,wèn qí hé gù。
灵氛视余以其繇兮,曰皇之常度。líng fēn shì yú yǐ qí yáo xī,yuē huáng zhī cháng dù。
在天地万物其尽然兮,夫子何疑。zài tiān dì wàn wù qí jǐn rán xī,fū zi hé yí。
畅其理而诚告兮,子其知之。chàng qí lǐ ér chéng gào xī,zi qí zhī zhī。
曰人生百年犹树花兮,三春发荣粲其葩兮。yuē rén shēng bǎi nián yóu shù huā xī,sān chūn fā róng càn qí pā xī。
光彩馨香能几何兮,壹昔飘风竟辞柯兮。guāng cǎi xīn xiāng néng jǐ hé xī,yī xī piāo fēng jìng cí kē xī。
彼随飙兮展转,或归根兮或远。bǐ suí biāo xī zhǎn zhuǎn,huò guī gēn xī huò yuǎn。
或一坠于庭闱兮,或遂沈于坑圊。huò yī zhuì yú tíng wéi xī,huò suì shěn yú kēng qīng。
风何知而花何有兮,子之心焉眷眷。fēng hé zhī ér huā hé yǒu xī,zi zhī xīn yān juàn juàn。
嗟世态之汩于是非兮,孰通其说。jiē shì tài zhī gǔ yú shì fēi xī,shú tōng qí shuō。
西施见斥兮嫫母为说,毁弃尺璧兮鼠璞见珍,明月沈埋兮鱼目为蠙。xī shī jiàn chì xī mó mǔ wèi shuō,huǐ qì chǐ bì xī shǔ pú jiàn zhēn,míng yuè shěn mái xī yú mù wèi pín。
美自美而恶自恶兮,赝与真其谁分。měi zì měi ér è zì è xī,yàn yǔ zhēn qí shuí fēn。
春与秋其代谢兮,子何与而伤春。chūn yǔ qiū qí dài xiè xī,zi hé yǔ ér shāng chūn。
馀不得此之高意兮,怀达人之至言。yú bù dé cǐ zhī gāo yì xī,huái dá rén zhī zhì yán。
斯从事于来今兮岂然。sī cóng shì yú lái jīn xī qǐ rán。
薛季宣

薛季宣

宋温州永嘉人,字士龙,号艮斋。薛徽言子。师程颐弟子袁溉。高宗绍兴末,为鄂州武昌令,保伍辑民,严备金兵。召为大理寺主簿,除大理正。后知湖州,改常州,未赴而卒。为学主著实,反对空谈义理,注重研究田赋、兵制、地形、水利等世务,开永嘉事功学派先声。有《浪语集》。 薛季宣的作品>>

猜您喜欢

故使制置阁学萧公挽章

薛季宣

履赐西州事可寻,税轺无在不棠阴。lǚ cì xī zhōu shì kě xún,shuì yáo wú zài bù táng yīn。
忆参盛府开巴峡,忍送灵輀入凤林。yì cān shèng fǔ kāi bā xiá,rěn sòng líng ér rù fèng lín。
语上故藏应笔鉴,家传清尚只龟琴。yǔ shàng gù cáng yīng bǐ jiàn,jiā chuán qīng shàng zhǐ guī qín。
自伤下走青衫少,恸哭无人知此心。zì shāng xià zǒu qīng shān shǎo,tòng kū wú rén zhī cǐ xīn。

故使制置阁学萧公挽章

薛季宣

脱巾自责为儿非,叱驭辞舟识洞微。tuō jīn zì zé wèi ér fēi,chì yù cí zhōu shí dòng wēi。
不辨盗金缘重义,危言撩虎自知几。bù biàn dào jīn yuán zhòng yì,wēi yán liāo hǔ zì zhī jǐ。
惠沾神物能通梦,节感乡闾忆葬衣。huì zhān shén wù néng tōng mèng,jié gǎn xiāng lǘ yì zàng yī。
今见我公公又往,后生学古欲俦依。jīn jiàn wǒ gōng gōng yòu wǎng,hòu shēng xué gǔ yù chóu yī。

陈蕃仲侍郎挽诗

薛季宣

乡党名卿有几人,如公学术两离伦。xiāng dǎng míng qīng yǒu jǐ rén,rú gōng xué shù liǎng lí lún。
贡金政告忠嘉旧,春草诗传语句新。gòng jīn zhèng gào zhōng jiā jiù,chūn cǎo shī chuán yǔ jù xīn。
北虏使华中昨好,西岑野色近来亲。běi lǔ shǐ huá zhōng zuó hǎo,xī cén yě sè jìn lái qīn。
忍观封鬣珉冈地,蕴我东朝法从臣。rěn guān fēng liè mín gāng dì,yùn wǒ dōng cháo fǎ cóng chén。

走作复之哀辞将寄诸宾之旋闻宾之下世道中哀痛之剧

薛季宣

虚传流水绕壶公,兴化衣冠转盼空。xū chuán liú shuǐ rào hú gōng,xīng huà yī guān zhuǎn pàn kōng。
拟比三君扶汉室,肯同二陆起吴中。nǐ bǐ sān jūn fú hàn shì,kěn tóng èr lù qǐ wú zhōng。
泗川始讶沈神鼎,剑浦俄惊合化龙。sì chuān shǐ yà shěn shén dǐng,jiàn pǔ é jīng hé huà lóng。
龆龀满前垂白母,此情何处问苍穹。tiáo chèn mǎn qián chuí bái mǔ,cǐ qíng hé chù wèn cāng qióng。

挽薛艮斋

薛季宣

眼看嘉木斧斤摧,竹路凄凉孰不哀。yǎn kàn jiā mù fǔ jīn cuī,zhú lù qī liáng shú bù āi。
高论每闻前席听,谠言曾欲挽裾回。gāo lùn měi wén qián xí tīng,dǎng yán céng yù wǎn jū huí。
膏销果见龚生夭,刍奠空悲徐孺来。gāo xiāo guǒ jiàn gōng shēng yāo,chú diàn kōng bēi xú rú lái。
儒效俗传今若此,苍苍福善竟悠哉。rú xiào sú chuán jīn ruò cǐ,cāng cāng fú shàn jìng yōu zāi。

比年士风锐进求荐章者殆如辨狱挤排诋讦无所不至客有劝予干当路者二首

薛季宣

见疾多朝士,争名卒未休。jiàn jí duō cháo shì,zhēng míng zú wèi xiū。
急流须退勇,焉可又随流。jí liú xū tuì yǒng,yān kě yòu suí liú。

比年士风锐进求荐章者殆如辨狱挤排诋讦无所不至客有劝予干当路者二首

薛季宣

静退方真乐,趋时未遽非。jìng tuì fāng zhēn lè,qū shí wèi jù fēi。
不知全道者,进退两忘机。bù zhī quán dào zhě,jìn tuì liǎng wàng jī。

古意

薛季宣

荷芰藕生莲,每忆心中苦。hé jì ǒu shēng lián,měi yì xīn zhōng kǔ。
拟掇断根苗,丝结千千缕。nǐ duō duàn gēn miáo,sī jié qiān qiān lǚ。

侯妇叹三首

薛季宣

侯妇匡坐叹,荡子新赐册。hóu fù kuāng zuò tàn,dàng zi xīn cì cè。
先自薄恩私,嫔嫱几巾帼。xiān zì báo ēn sī,pín qiáng jǐ jīn guó。

侯妇叹三首

薛季宣

莫作侯家妇,鸤鸠理清瑟。mò zuò hóu jiā fù,shī jiū lǐ qīng sè。
几许白头人,同心绾同室。jǐ xǔ bái tóu rén,tóng xīn wǎn tóng shì。

侯妇叹三首

薛季宣

侯妇且勿叹,金玉多满堂。hóu fù qiě wù tàn,jīn yù duō mǎn táng。
蛾眉不让人,当奈薄情郎。é méi bù ràng rén,dāng nài báo qíng láng。

团扇歌三首

薛季宣

田田白团扇,轻绡写蝉雀。tián tián bái tuán shàn,qīng xiāo xiě chán què。
用之却炎暑,生风郎掌握。yòng zhī què yán shǔ,shēng fēng láng zhǎng wò。

团扇歌三首

薛季宣

团扇复团扇,羞郎引遮面。tuán shàn fù tuán shàn,xiū láng yǐn zhē miàn。
顾景强踌躇,隙月云端见。gù jǐng qiáng chóu chú,xì yuè yún duān jiàn。

团扇歌三首

薛季宣

团团白纨扇,奉君挥素手。tuán tuán bái wán shàn,fèng jūn huī sù shǒu。
馀凉入长夏,结交贵经久。yú liáng rù zhǎng xià,jié jiāo guì jīng jiǔ。

至樊口三首

薛季宣

一霎重为退谷游,扁舟一叶浪如舟。yī shà zhòng wèi tuì gǔ yóu,biǎn zhōu yī yè làng rú zhōu。
人生百岁浑如许,借问都来几白头。rén shēng bǎi suì hún rú xǔ,jiè wèn dōu lái jǐ bái tóu。