古诗词

九奋启愤

薛季宣

怨春风之不仁兮,既发我群芳与众葩。yuàn chūn fēng zhī bù rén xī,jì fā wǒ qún fāng yǔ zhòng pā。
羌无远而不届兮,烂锦绮之纷华。qiāng wú yuǎn ér bù jiè xī,làn jǐn qǐ zhī fēn huá。
柳青青兮花漫漫,黄鹂掷兮声度转。liǔ qīng qīng xī huā màn màn,huáng lí zhì xī shēng dù zhuǎn。
香袭衣兮馡馡满路,又吹残兮何故。xiāng xí yī xī fēi fēi mǎn lù,yòu chuī cán xī hé gù。
匪黔嬴之媢嫉兮,是残丑类。fěi qián yíng zhī mào jí xī,shì cán chǒu lèi。
摧伤物之通美兮,且以成其独异。cuī shāng wù zhī tōng měi xī,qiě yǐ chéng qí dú yì。
彼丹葩兮适荣树端,今飘零兮匝地漫漫。bǐ dān pā xī shì róng shù duān,jīn piāo líng xī zā dì màn màn。
昔芬馨兮袭人旖旎,今质存兮已魄然而少气。xī fēn xīn xī xí rén yǐ nǐ,jīn zhì cún xī yǐ pò rán ér shǎo qì。
野之草兮,昔芽萌其嫩绿。yě zhī cǎo xī,xī yá méng qí nèn lǜ。
今生砌兮,亦盘盘而错错。jīn shēng qì xī,yì pán pán ér cuò cuò。
余启卜于灵氛兮,问其何故。yú qǐ bo yú líng fēn xī,wèn qí hé gù。
灵氛视余以其繇兮,曰皇之常度。líng fēn shì yú yǐ qí yáo xī,yuē huáng zhī cháng dù。
在天地万物其尽然兮,夫子何疑。zài tiān dì wàn wù qí jǐn rán xī,fū zi hé yí。
畅其理而诚告兮,子其知之。chàng qí lǐ ér chéng gào xī,zi qí zhī zhī。
曰人生百年犹树花兮,三春发荣粲其葩兮。yuē rén shēng bǎi nián yóu shù huā xī,sān chūn fā róng càn qí pā xī。
光彩馨香能几何兮,壹昔飘风竟辞柯兮。guāng cǎi xīn xiāng néng jǐ hé xī,yī xī piāo fēng jìng cí kē xī。
彼随飙兮展转,或归根兮或远。bǐ suí biāo xī zhǎn zhuǎn,huò guī gēn xī huò yuǎn。
或一坠于庭闱兮,或遂沈于坑圊。huò yī zhuì yú tíng wéi xī,huò suì shěn yú kēng qīng。
风何知而花何有兮,子之心焉眷眷。fēng hé zhī ér huā hé yǒu xī,zi zhī xīn yān juàn juàn。
嗟世态之汩于是非兮,孰通其说。jiē shì tài zhī gǔ yú shì fēi xī,shú tōng qí shuō。
西施见斥兮嫫母为说,毁弃尺璧兮鼠璞见珍,明月沈埋兮鱼目为蠙。xī shī jiàn chì xī mó mǔ wèi shuō,huǐ qì chǐ bì xī shǔ pú jiàn zhēn,míng yuè shěn mái xī yú mù wèi pín。
美自美而恶自恶兮,赝与真其谁分。měi zì měi ér è zì è xī,yàn yǔ zhēn qí shuí fēn。
春与秋其代谢兮,子何与而伤春。chūn yǔ qiū qí dài xiè xī,zi hé yǔ ér shāng chūn。
馀不得此之高意兮,怀达人之至言。yú bù dé cǐ zhī gāo yì xī,huái dá rén zhī zhì yán。
斯从事于来今兮岂然。sī cóng shì yú lái jīn xī qǐ rán。
薛季宣

薛季宣

宋温州永嘉人,字士龙,号艮斋。薛徽言子。师程颐弟子袁溉。高宗绍兴末,为鄂州武昌令,保伍辑民,严备金兵。召为大理寺主簿,除大理正。后知湖州,改常州,未赴而卒。为学主著实,反对空谈义理,注重研究田赋、兵制、地形、水利等世务,开永嘉事功学派先声。有《浪语集》。 薛季宣的作品>>

猜您喜欢

秋意

薛季宣

月娥素魄溢婵娟,金吹凄凉冷淡天。yuè é sù pò yì chán juān,jīn chuī qī liáng lěng dàn tiān。
野水暝烟枫叶暮,黄花红蓼独嫣然。yě shuǐ míng yān fēng yè mù,huáng huā hóng liǎo dú yān rán。

闻蝉

薛季宣

自辟筠乡五亩阴,蝉声无处不相寻。zì pì yún xiāng wǔ mǔ yīn,chán shēng wú chù bù xiāng xún。
炎天唤起秋萧索,便拟乘风绕邓林。yán tiān huàn qǐ qiū xiāo suǒ,biàn nǐ chéng fēng rào dèng lín。

闻蝉

薛季宣

新蝉无数咽琅玕,引惹凉生六月寒。xīn chán wú shù yàn láng gān,yǐn rě liáng shēng liù yuè hán。
已自东山誉高洁,未须丹翅拟笙鸾。yǐ zì dōng shān yù gāo jié,wèi xū dān chì nǐ shēng luán。

村居秋暮

薛季宣

风回偃水縠纹平,林末它山笔架横。fēng huí yǎn shuǐ hú wén píng,lín mò tā shān bǐ jià héng。
场圃未闲黄叶下,鹁鸠啼雨忽啼晴。chǎng pǔ wèi xián huáng yè xià,bó jiū tí yǔ hū tí qíng。

摴蒱

薛季宣

一局闲寻五木经,橛枭卢白意冥冥。yī jú xián xún wǔ mù jīng,jué xiāo lú bái yì míng míng。
未能后掷如前掷,将奈长亭又短亭。wèi néng hòu zhì rú qián zhì,jiāng nài zhǎng tíng yòu duǎn tíng。

公叔次开窗诗漫答

薛季宣

不同夷甫坐谈空,烂醉凫鹥灭没中。bù tóng yí fǔ zuò tán kōng,làn zuì fú yī miè méi zhōng。
闻说诗豪君是否,好磨长剑倚崆峒。wén shuō shī háo jūn shì fǒu,hǎo mó zhǎng jiàn yǐ kōng dòng。

天闺

薛季宣

扁舟一叶转寒溪,返照西阳日下西。biǎn zhōu yī yè zhuǎn hán xī,fǎn zhào xī yáng rì xià xī。
旬浃不来江水涨,惊澜几欲上天闺。xún jiā bù lái jiāng shuǐ zhǎng,jīng lán jǐ yù shàng tiān guī。

武昌怀古

薛季宣

漠漠烟村一古城,郊坛离殿草茅生。mò mò yān cūn yī gǔ chéng,jiāo tán lí diàn cǎo máo shēng。
青山不解知兴替,销黯开颜为雨晴。qīng shān bù jiě zhī xīng tì,xiāo àn kāi yán wèi yǔ qíng。

筠乡入夏野花方拆

薛季宣

墙匝丛丛绣舞裀,一般颜面各精神。qiáng zā cóng cóng xiù wǔ yīn,yī bān yán miàn gè jīng shén。
筠乡不为东君去,野草闲花满路春。yún xiāng bù wèi dōng jūn qù,yě cǎo xián huā mǎn lù chūn。

艮止亭晚意

薛季宣

山影殊亭日转西,墙头历历片帆移。shān yǐng shū tíng rì zhuǎn xī,qiáng tóu lì lì piàn fān yí。
何人唤我频归去,侧耳疏篁怨子规。hé rén huàn wǒ pín guī qù,cè ěr shū huáng yuàn zi guī。

艮止亭阻雨旬日

薛季宣

山亭无路少徘徊,跬步狂澜涨九垓。shān tíng wú lù shǎo pái huái,kuǐ bù kuáng lán zhǎng jiǔ gāi。
不是蜃楼浮海外,也应弱水限蓬莱。bù shì shèn lóu fú hǎi wài,yě yīng ruò shuǐ xiàn péng lái。

艮止亭阻雨旬日

薛季宣

艮止休工未落成,做人限隔雨零零。gěn zhǐ xiū gōng wèi luò chéng,zuò rén xiàn gé yǔ líng líng。
眼前好景到不得,便是霄中望极星。yǎn qián hǎo jǐng dào bù dé,biàn shì xiāo zhōng wàng jí xīng。

晚渡东坡

薛季宣

赤鼻矶头横曙烟,吴王城下浪连天。chì bí jī tóu héng shǔ yān,wú wáng chéng xià làng lián tiān。
闻道东坡妙天下,尔来靡日不盘旋。wén dào dōng pō miào tiān xià,ěr lái mí rì bù pán xuán。

晚渡东坡

薛季宣

浮生万事尽尘埃,瑞庆堂今榜快哉。fú shēng wàn shì jǐn chén āi,ruì qìng táng jīn bǎng kuài zāi。
惟有东坡旧烟柳,道人犹解指莓苔。wéi yǒu dōng pō jiù yān liǔ,dào rén yóu jiě zhǐ méi tái。

行戍西山

薛季宣

帝驱貙虎旧江州,旅卜僧坊计少休。dì qū chū hǔ jiù jiāng zhōu,lǚ bo sēng fāng jì shǎo xiū。
避暑有宫留不暇,游山算却是山游。bì shǔ yǒu gōng liú bù xiá,yóu shān suàn què shì shān yóu。