古诗词

从赵季仁游洞作

罗大经

瑰奇恣搜贝千趾,老仙遗祠邈谁始。guī qí zì sōu bèi qiān zhǐ,lǎo xiān yí cí miǎo shuí shǐ。
后继述之□□李,异枝同根隆复祉。hòu jì shù zhī lǐ,yì zhī tóng gēn lóng fù zhǐ。
巨画更镵埒前美,紫气临关西未止。jù huà gèng chán liè qián měi,zǐ qì lín guān xī wèi zhǐ。
张留著书繄尹喜,末孙铭焉适当尔,附名崖端永不毁。zhāng liú zhù shū yī yǐn xǐ,mò sūn míng yān shì dāng ěr,fù míng yá duān yǒng bù huǐ。

罗大经

宋吉州庐陵人,字景纶。理宗宝庆二年进士。历容州法曹掾、抚州军事推官,坐事被劾罢。有《鹤林玉露》。 罗大经的作品>>

猜您喜欢

彤庭分帛

罗大经

赤子须摩抚,红尘几送迎。chì zi xū mó fǔ,hóng chén jǐ sòng yíng。
幕张云匼匝,车列鉴鲜明。mù zhāng yún kē zā,chē liè jiàn xiān míng。
岂是朘民血,空教适宦情。qǐ shì zuī mín xuè,kōng jiào shì huàn qíng。
忍闻分竹者,竭泽自求盈。rěn wén fēn zhú zhě,jié zé zì qiú yíng。

王荆公

罗大经

错认苍姬六典书,中原从此变萧疏。cuò rèn cāng jī liù diǎn shū,zhōng yuán cóng cǐ biàn xiāo shū。
幅巾投老钟山日,辛苦区区活数鱼。fú jīn tóu lǎo zhōng shān rì,xīn kǔ qū qū huó shù yú。

韩范用兵

罗大经

奋髯要斩高邮守,攘臂甘驱好水军。fèn rán yào zhǎn gāo yóu shǒu,rǎng bì gān qū hǎo shuǐ jūn。
到得绕床停辔日,始知心服范希文。dào dé rào chuáng tíng pèi rì,shǐ zhī xīn fú fàn xī wén。

博浪沙

罗大经

不惜黄金募铁椎,祖龙身在魄先飞。bù xī huáng jīn mù tiě chuí,zǔ lóng shēn zài pò xiān fēi。
齐田楚项纷纷起,输与先生第一机。qí tián chǔ xiàng fēn fēn qǐ,shū yǔ xiān shēng dì yī jī。

猫捕鼠

罗大经

陋室偏遭黠鼠欺,狸奴虽小策勋奇。lòu shì piān zāo xiá shǔ qī,lí nú suī xiǎo cè xūn qí。
扼喉莫讶无遗力,应记当年骨醉时。è hóu mò yà wú yí lì,yīng jì dāng nián gǔ zuì shí。

和谢处厚

罗大经

杀胡快剑是清讴,牛渚依然一片秋。shā hú kuài jiàn shì qīng ōu,niú zhǔ yī rán yī piàn qiū。
却恨荷花留玉辇,竟忘烟柳汴宫愁。què hèn hé huā liú yù niǎn,jìng wàng yān liǔ biàn gōng chóu。

濮议

罗大经

濮园议起沸乌台,传语欧公莫怨猜。pú yuán yì qǐ fèi wū tái,chuán yǔ ōu gōng mò yuàn cāi。
须记上坡持橐日,也曾寻探好题来。xū jì shàng pō chí tuó rì,yě céng xún tàn hǎo tí lái。

茶声

罗大经

松风桧雨到来初,急引铜瓶离竹炉。sōng fēng guì yǔ dào lái chū,jí yǐn tóng píng lí zhú lú。
待得声闻俱寂后,一瓯春雪胜醍醐。dài dé shēng wén jù jì hòu,yī ōu chūn xuě shèng tí hú。

韩平原

罗大经

斋坛一钺底须悭,坐见诸贤散似烟。zhāi tán yī yuè dǐ xū qiān,zuò jiàn zhū xián sàn shì yān。
不使庆元为庆历,也由人事也由天。bù shǐ qìng yuán wèi qìng lì,yě yóu rén shì yě yóu tiān。

舟行野景

罗大经

数间茅屋带烟云,一片秋光惹翠蘋。shù jiān máo wū dài yān yún,yī piàn qiū guāng rě cuì píng。
鹤发渔翁犹结网,世间何处有闲人。hè fā yú wēng yóu jié wǎng,shì jiān hé chù yǒu xián rén。

题钓台二首

罗大经

平生谨敕刘文叔,却与狂奴意气投。píng shēng jǐn chì liú wén shū,què yǔ kuáng nú yì qì tóu。
激发潜龙云雨志,了知功跨邓元侯。jī fā qián lóng yún yǔ zhì,le zhī gōng kuà dèng yuán hóu。

题钓台二首

罗大经

讲磨潜佐汉中兴,岂是空标处士名。jiǎng mó qián zuǒ hàn zhōng xīng,qǐ shì kōng biāo chù shì míng。
堪笑史臣无卓识,却将周党与同称。kān xiào shǐ chén wú zhuó shí,què jiāng zhōu dǎng yǔ tóng chēng。

酒有和劲

罗大经

小槽真珠太森严,兵厨玉友专甘醇。xiǎo cáo zhēn zhū tài sēn yán,bīng chú yù yǒu zhuān gān chún。
两家风味欠商略,偏刚偏柔俱可怜。liǎng jiā fēng wèi qiàn shāng lüè,piān gāng piān róu jù kě lián。
使君袖有转物手,鸬鹚杓中平等分。shǐ jūn xiù yǒu zhuǎn wù shǒu,lú cí biāo zhōng píng děng fēn。
更凭石髓媒妁之,混融并作一家春。gèng píng shí suǐ méi shuò zhī,hùn róng bìng zuò yī jiā chūn。
季良不用笑伯高,张竦何必讥陈遵。jì liáng bù yòng xiào bó gāo,zhāng sǒng hé bì jī chén zūn。
时中便是尼父圣,孤竹柳下成一人。shí zhōng biàn shì ní fù shèng,gū zhú liǔ xià chéng yī rén。
平虽有智难独任,勃也未可嫌少文。píng suī yǒu zhì nán dú rèn,bó yě wèi kě xián shǎo wén。
黄龙丙魏要兼用,姚宋相济成开元。huáng lóng bǐng wèi yào jiān yòng,yáo sòng xiāng jì chéng kāi yuán。
试将此酒反观我,胸中问学当日新。shì jiāng cǐ jiǔ fǎn guān wǒ,xiōng zhōng wèn xué dāng rì xīn。
更将此酒达观国,宇宙皆可归经纶。gèng jiāng cǐ jiǔ dá guān guó,yǔ zhòu jiē kě guī jīng lún。
书生触处便饶舌,以一贯万如斫轮。shū shēng chù chù biàn ráo shé,yǐ yī guàn wàn rú zhuó lún。
使君闻此却绝倒,罚以太白眠金尊。shǐ jūn wén cǐ què jué dào,fá yǐ tài bái mián jīn zūn。

陪桂林伯赵季仁游桂林暗洞列炬数百随以鼓吹市人从之者以千计巳而入申而出入自曾公岩出于栖霞洞入若深夜出乃白昼恍如隔宿异世季仁索余赋诗纪之

罗大经

瑰奇恣搜讨,贝阙青瑶房。guī qí zì sōu tǎo,bèi quē qīng yáo fáng。
方隘疑永巷,俄敞如华堂。fāng ài yí yǒng xiàng,é chǎng rú huá táng。
玉桥巧横溪,琼户正当窗。yù qiáo qiǎo héng xī,qióng hù zhèng dāng chuāng。
仙佛肖仿佛,钟鼓铿击撞。xiān fú xiào fǎng fú,zhōng gǔ kēng jī zhuàng。
赑赑左顾龟,狺狺欲吠庬。bì bì zuǒ gù guī,yín yín yù fèi máng。
丹灶俨亡恙,芝田蔼生香。dān zào yǎn wáng yàng,zhī tián ǎi shēng xiāng。
搏噬千怪聚,绚烂五色光。bó shì qiān guài jù,xuàn làn wǔ sè guāng。
更无一尘涴,但觉六月凉。gèng wú yī chén wò,dàn jué liù yuè liáng。
玲珑穿数路,屈曲通三湘。líng lóng chuān shù lù,qū qū tōng sān xiāng。
神鬼工剜刻,乾坤真混茫。shén guǐ gōng wān kè,qián kūn zhēn hùn máng。
入如夜漆暗,出乃日珠光。rù rú yè qī àn,chū nǎi rì zhū guāng。
隔世疑恍惚,异境难揣量。gé shì yí huǎng hū,yì jìng nán chuāi liàng。