古诗词

琴溪

李定

芳草茸茸衬马蹄,两陪宪节过琴溪。fāng cǎo rōng rōng chèn mǎ tí,liǎng péi xiàn jié guò qín xī。
东风又属梨花月,膏雨新调燕子泥。dōng fēng yòu shǔ lí huā yuè,gāo yǔ xīn diào yàn zi ní。
邮舍亭空苍藓合,钓台人去暮云栖。yóu shě tíng kōng cāng xiǎn hé,diào tái rén qù mù yún qī。
此行不惮驱驰远,千里江山入品题。cǐ xíng bù dàn qū chí yuǎn,qiān lǐ jiāng shān rù pǐn tí。

李定

宋扬州人,字资深。少受学于王安石。登进士第。为定远尉、秀州判官。对神宗问青苗,极言其便。熙宁八年,出知明州。元丰初,权御史中丞,论苏轼熙宁以来诗文攻击时政,怨谤君父,逮轼赴御史台狱穷治,为当时著名文字狱。后历至户部侍郎,出知青州,谪居滁州。 李定的作品>>

猜您喜欢

海棠

李定

青帝行春信自专,精心知向海棠偏。qīng dì xíng chūn xìn zì zhuān,jīng xīn zhī xiàng hǎi táng piān。
不沾工部风骚力,犹占句芒造化权。bù zhān gōng bù fēng sāo lì,yóu zhàn jù máng zào huà quán。
倚槛半开红朵密,绕池初应翠枝连。yǐ kǎn bàn kāi hóng duǒ mì,rào chí chū yīng cuì zhī lián。
谁人与拔栽琼苑,看与花王斗后先。shuí rén yǔ bá zāi qióng yuàn,kàn yǔ huā wáng dòu hòu xiān。

和石扬休海棠

李定

轻红如杏素遮梨,直似佳人照碧池。qīng hóng rú xìng sù zhē lí,zhí shì jiā rén zhào bì chí。
已是化工教艳绝,莫嫌青帝与开迟。yǐ shì huà gōng jiào yàn jué,mò xián qīng dì yǔ kāi chí。
烟滋绰约明双脸,雨借夭饶入四脂。yān zī chuò yuē míng shuāng liǎn,yǔ jiè yāo ráo rù sì zhī。
西蜀有名须得地,琼林高压百花奇。xī shǔ yǒu míng xū dé dì,qióng lín gāo yā bǎi huā qí。

垂虹亭

李定

一梦江湖三十年,青山隐隐水漫漫。yī mèng jiāng hú sān shí nián,qīng shān yǐn yǐn shuǐ màn màn。
当时把酒谁人在,回首重来独倚阑。dāng shí bǎ jiǔ shuí rén zài,huí shǒu zhòng lái dú yǐ lán。