古诗词

双桧联句

李周

古宇列双桧,森郁攲檐角。gǔ yǔ liè shuāng guì,sēn yù qī yán jiǎo。
高干若偃盖,低枝罗翠幄。gāo gàn ruò yǎn gài,dī zhī luó cuì wò。
叶硬攒猬毛,子圆如雀壳。yè yìng zǎn wèi máo,zi yuán rú què ké。
盘根虽轮囷,呈才终卓荦。pán gēn suī lún qūn,chéng cái zhōng zhuó luò。
枯冬傲霜雪,炎夏宜雨雹。kū dōng ào shuāng xuě,yán xià yí yǔ báo。
苍皮绕龙蛇,危巅巢鸑鷟。cāng pí rào lóng shé,wēi diān cháo yuè zhuó。
岁寒知后凋,清风到先觉。suì hán zhī hòu diāo,qīng fēng dào xiān jué。
月涵烟影孤,雨溜苔藓驳。yuè hán yān yǐng gū,yǔ liū tái xiǎn bó。
愿逢繁辂用,勿使为榱桷。yuàn féng fán lù yòng,wù shǐ wèi cuī jué。
春姿笔工偷,风韵溪虎学。chūn zī bǐ gōng tōu,fēng yùn xī hǔ xué。
松筠比节操,虫鸟敢蠹啄。sōng yún bǐ jié cāo,chóng niǎo gǎn dù zhuó。
黛色晚山分,清香朝露濯。dài sè wǎn shān fēn,qīng xiāng cháo lù zhuó。
桃李耻妖饶,椅梧羞龌龊。táo lǐ chǐ yāo ráo,yǐ wú xiū wò chuò。
俗名强雌雄,奇胜重古朴。sú míng qiáng cí xióng,qí shèng zhòng gǔ pǔ。
气势已千寻,栽培从一握。qì shì yǐ qiān xún,zāi péi cóng yī wò。
五松惭忝位,秦封受殊渥。wǔ sōng cán tiǎn wèi,qín fēng shòu shū wò。

李周

宋同州冯翊人,字纯之。登进士第。调长安尉,任洪洞、云安令,施州通判,皆有惠政。司马光欲荐为御史,以不愿作“呈身御史”而拒不往见。哲宗立,召为职方郎中。朝廷与西夏议和,欲弃兰州,周论非秦、蜀之利,遂不弃。官至集贤殿修撰。卒年八十。 李周的作品>>

猜您喜欢

华清怀古

李周

胡雏铁骑正纵横,环上罗衣血染腥。hú chú tiě qí zhèng zòng héng,huán shàng luó yī xuè rǎn xīng。
蜀道归来应悔祸,香囊特地泣娉婷。shǔ dào guī lái yīng huǐ huò,xiāng náng tè dì qì pīng tíng。

华清怀古

李周

吾家居处本关西,旧记遗踪事不迷。wú jiā jū chù běn guān xī,jiù jì yí zōng shì bù mí。
屡过华清无一字,恐人笑我不留题。lǚ guò huá qīng wú yī zì,kǒng rén xiào wǒ bù liú tí。