古诗词

愚石歌

何梦桂

大块初分生怪石,曾与不周山作骨。dà kuài chū fēn shēng guài shí,céng yǔ bù zhōu shān zuò gǔ。
山崩地缺天柱摧,片石耆姿转奇崛。shān bēng dì quē tiān zhù cuī,piàn shí qí zī zhuǎn qí jué。
娲皇炼石补天工,化作五星成五色。wā huáng liàn shí bǔ tiān gōng,huà zuò wǔ xīng chéng wǔ sè。
地下为石天上星,顽质变化生神灵。dì xià wèi shí tiān shàng xīng,wán zhì biàn huà shēng shén líng。
一朝天狼啮蚀五星陨,陨石宋野犹有光晶荧。yī cháo tiān láng niè shí wǔ xīng yǔn,yǔn shí sòng yě yóu yǒu guāng jīng yíng。
何人夜负入海屿,错杂昆吾无觅处。hé rén yè fù rù hǎi yǔ,cuò zá kūn wú wú mì chù。
中间块石独?嵚,住在锦溪溪上浒。zhōng jiān kuài shí dú qīn,zhù zài jǐn xī xī shàng hǔ。
石润可以砚,石文可以屏。shí rùn kě yǐ yàn,shí wén kě yǐ píng。
赑屃或刳鼎,廉栗或劖铭。bì xì huò kū dǐng,lián lì huò chán míng。
不然云母与紫英,否则丹砂和空青。bù rán yún mǔ yǔ zǐ yīng,fǒu zé dān shā hé kōng qīng。
尔材于用百不适,空有千尺高棱层。ěr cái yú yòng bǎi bù shì,kōng yǒu qiān chǐ gāo léng céng。
暴流没马不加减,霜降石出不加增。bào liú méi mǎ bù jiā jiǎn,shuāng jiàng shí chū bù jiā zēng。
火不焦,水不凝。huǒ bù jiāo,shuǐ bù níng。
刻桐扣不鸣,饮羽射不惊。kè tóng kòu bù míng,yǐn yǔ shè bù jīng。
世间至智不能化,而我安敢逃愚名。shì jiān zhì zhì bù néng huà,ér wǒ ān gǎn táo yú míng。
人闻愚恶闻智喜,君谓我愚真知己。rén wén yú è wén zhì xǐ,jūn wèi wǒ yú zhēn zhī jǐ。
筑室招子愿结交,更请柳溪作愚记。zhù shì zhāo zi yuàn jié jiāo,gèng qǐng liǔ xī zuò yú jì。
我笑己愚君更愚,世有两愚适相值。wǒ xiào jǐ yú jūn gèng yú,shì yǒu liǎng yú shì xiāng zhí。
江流东去夕阳西,千古相看只如此。jiāng liú dōng qù xī yáng xī,qiān gǔ xiāng kàn zhǐ rú cǐ。
当年三品不点头,况被旁人鞭得起。dāng nián sān pǐn bù diǎn tóu,kuàng bèi páng rén biān dé qǐ。
何梦桂

何梦桂

淳安人,生卒年均不详,约宋度宗咸淳中前后在世。咸淳元年,(公元一二六五年)进士,为太常博士,历监察御史官,大理寺卿。引疾去,筑室小酉源。元至元中,屡召不起,终于家。梦桂精于易,著有易衍及中庸,致用。 何梦桂的作品>>

猜您喜欢

送高参政

何梦桂

声名盖世古人豪,天遣西来展六韬。shēng míng gài shì gǔ rén háo,tiān qiǎn xī lái zhǎn liù tāo。
狐鼠何能婴虎旅,鲸鲵犹合避龙刀。hú shǔ hé néng yīng hǔ lǚ,jīng ní yóu hé bì lóng dāo。
将坛七拜功增重,省府重登官转高。jiāng tán qī bài gōng zēng zhòng,shěng fǔ zhòng dēng guān zhuǎn gāo。
他日中书勋第一,汾阳应只是儿曹。tā rì zhōng shū xūn dì yī,fén yáng yīng zhǐ shì ér cáo。

送马高参政

何梦桂

瘦骨丰棱产渥洼,几年俯首服盐车。shòu gǔ fēng léng chǎn wò wā,jǐ nián fǔ shǒu fú yán chē。
穿花久失青丝辔,莝豆谁怜白鼻騧。chuān huā jiǔ shī qīng sī pèi,cuò dòu shuí lián bái bí guā。
汗血浪夸空北冀,风蹄犹惯步东华。hàn xuè làng kuā kōng běi jì,fēng tí yóu guàn bù dōng huá。
锦鄣不肯污泥水,好去侯门逐五花。jǐn zhāng bù kěn wū ní shuǐ,hǎo qù hóu mén zhú wǔ huā。

寄寿王直卿省郎二亲年八十诗二首

何梦桂

金盘玉箸脯麒麟,荣福堂前寿二亲。jīn pán yù zhù pú qí lín,róng fú táng qián shòu èr qīn。
白发宋州老司马,红颜晋国太夫人。bái fā sòng zhōu lǎo sī mǎ,hóng yán jìn guó tài fū rén。
生时曾结同年会,见世重来两佛身。shēng shí céng jié tóng nián huì,jiàn shì zhòng lái liǎng fú shēn。
庭下有儿归省掾,执鞭时自导双轮。tíng xià yǒu ér guī shěng yuàn,zhí biān shí zì dǎo shuāng lún。

寄寿王直卿省郎二亲年八十诗二首

何梦桂

二老婆娑出寿筵,绿衣人好舞蹁跹。èr lǎo pó suō chū shòu yán,lǜ yī rén hǎo wǔ pián xiān。
餐桃阿母脸犹玉,食杞仙翁头返玄。cān táo ā mǔ liǎn yóu yù,shí qǐ xiān wēng tóu fǎn xuán。
堂上相看新八秩,尊前重话旧同年。táng shàng xiāng kàn xīn bā zhì,zūn qián zhòng huà jiù tóng nián。
累茵列鼎人间有,安得亲庭此乐全。lèi yīn liè dǐng rén jiān yǒu,ān dé qīn tíng cǐ lè quán。

上留尚书

何梦桂

昆明池劫化灵缁,梦觉功名忝一炊。kūn míng chí jié huà líng zī,mèng jué gōng míng tiǎn yī chuī。
钟子未将南操变,庾公空抱北朝悲。zhōng zi wèi jiāng nán cāo biàn,yǔ gōng kōng bào běi cháo bēi。
归来眼底湖山在,去后心期浙水知。guī lái yǎn dǐ hú shān zài,qù hòu xīn qī zhè shuǐ zhī。
白发门生怜未死,青袍留得裹遗骴。bái fā mén shēng lián wèi sǐ,qīng páo liú dé guǒ yí cī。

挽何此园

何梦桂

南窗一枕梦槐安,咽鼓悲笳生暮寒。nán chuāng yī zhěn mèng huái ān,yàn gǔ bēi jiā shēng mù hán。
寿极星移堕芒角,诗仙身蜕失丸丹。shòu jí xīng yí duò máng jiǎo,shī xiān shēn tuì shī wán dān。
扶藜记与渔樵话,种菊留教孙子看。fú lí jì yǔ yú qiáo huà,zhǒng jú liú jiào sūn zi kàn。
归去休休言不尽,残阳木末乱鸦盘。guī qù xiū xiū yán bù jǐn,cán yáng mù mò luàn yā pán。

偶成

何梦桂

唤醒邯郸出梦关,悠悠身世隔尘寰。huàn xǐng hán dān chū mèng guān,yōu yōu shēn shì gé chén huán。
飞鸿落照琴三叠,流水寒花屋半间。fēi hóng luò zhào qín sān dié,liú shuǐ hán huā wū bàn jiān。
老不如人甘遁世,闲谁似我得看山。lǎo bù rú rén gān dùn shì,xián shuí shì wǒ dé kàn shān。
乾坤许大双蜗角,消得人间战触蛮。qián kūn xǔ dà shuāng wō jiǎo,xiāo dé rén jiān zhàn chù mán。

读书有感

何梦桂

短发凌霜强自搔,可能书剑更徒劳。duǎn fā líng shuāng qiáng zì sāo,kě néng shū jiàn gèng tú láo。
春秋已降功名薄,秦汉而来智术高。chūn qiū yǐ jiàng gōng míng báo,qín hàn ér lái zhì shù gāo。
天外寸心孤雁影,人间万事九牛毛。tiān wài cùn xīn gū yàn yǐng,rén jiān wàn shì jiǔ niú máo。
却怜刺股徒辛苦,狐貉何曾耻缊袍。què lián cì gǔ tú xīn kǔ,hú háo hé céng chǐ yūn páo。

挽山房先生

何梦桂

东壁无光夜陨星,为公痛哭泪沾襟。dōng bì wú guāng yè yǔn xīng,wèi gōng tòng kū lèi zhān jīn。
才高不竟平生志,身死空留万古心。cái gāo bù jìng píng shēng zhì,shēn sǐ kōng liú wàn gǔ xīn。
听曲谁能歌白雪,知音徒拟铸黄金。tīng qū shuí néng gē bái xuě,zhī yīn tú nǐ zhù huáng jīn。
伤嗟迟暮邅吾道,恨不相从九地深。shāng jiē chí mù zhān wú dào,hèn bù xiāng cóng jiǔ dì shēn。

挽山房先生

何梦桂

病入膏肓药砭难,绵绵相忆劝加餐。bìng rù gāo huāng yào biān nán,mián mián xiāng yì quàn jiā cān。
击奸曾藉青萍剑,报德惭无白玉盘。jī jiān céng jí qīng píng jiàn,bào dé cán wú bái yù pán。
树槚未成年岁暮,枯桑犹在海风寒。shù jiǎ wèi chéng nián suì mù,kū sāng yóu zài hǎi fēng hán。
平生书至将盈箧,泪洒长笺不忍看。píng shēng shū zhì jiāng yíng qiè,lèi sǎ zhǎng jiān bù rěn kàn。

到石宝岩下二绝

何梦桂

十里矗巉岩,移来指顾间。shí lǐ chù chán yán,yí lái zhǐ gù jiān。
相逢曾识面,元不隔重关。xiāng féng céng shí miàn,yuán bù gé zhòng guān。

到石宝岩下二绝

何梦桂

相望各天涯,相看又恐差。xiāng wàng gè tiān yá,xiāng kàn yòu kǒng chà。
朅来山下路,端的到君家。qiè lái shān xià lù,duān de dào jūn jiā。

和夹谷佥事题钓台十首

何梦桂

白水龙飞帝运开,先生梦不到云台。bái shuǐ lóng fēi dì yùn kāi,xiān shēng mèng bù dào yún tái。
当时已笑占星误,岂易虚名落后来。dāng shí yǐ xiào zhàn xīng wù,qǐ yì xū míng luò hòu lái。

和夹谷佥事题钓台十首

何梦桂

当年江上一竿青,老尽羊裘两鬓星。dāng nián jiāng shàng yī gān qīng,lǎo jǐn yáng qiú liǎng bìn xīng。
往事成尘遗迹在,石痕齿齿水泠泠。wǎng shì chéng chén yí jì zài,shí hén chǐ chǐ shuǐ líng líng。

和夹谷佥事题钓台十首

何梦桂

龙信蛇屈各升沉,白发朱颜亦故今。lóng xìn shé qū gè shēng chén,bái fā zhū yán yì gù jīn。
出处两难人不识,云山江水是知心。chū chù liǎng nán rén bù shí,yún shān jiāng shuǐ shì zhī xīn。