古诗词

愚石歌

何梦桂

大块初分生怪石,曾与不周山作骨。dà kuài chū fēn shēng guài shí,céng yǔ bù zhōu shān zuò gǔ。
山崩地缺天柱摧,片石耆姿转奇崛。shān bēng dì quē tiān zhù cuī,piàn shí qí zī zhuǎn qí jué。
娲皇炼石补天工,化作五星成五色。wā huáng liàn shí bǔ tiān gōng,huà zuò wǔ xīng chéng wǔ sè。
地下为石天上星,顽质变化生神灵。dì xià wèi shí tiān shàng xīng,wán zhì biàn huà shēng shén líng。
一朝天狼啮蚀五星陨,陨石宋野犹有光晶荧。yī cháo tiān láng niè shí wǔ xīng yǔn,yǔn shí sòng yě yóu yǒu guāng jīng yíng。
何人夜负入海屿,错杂昆吾无觅处。hé rén yè fù rù hǎi yǔ,cuò zá kūn wú wú mì chù。
中间块石独?嵚,住在锦溪溪上浒。zhōng jiān kuài shí dú qīn,zhù zài jǐn xī xī shàng hǔ。
石润可以砚,石文可以屏。shí rùn kě yǐ yàn,shí wén kě yǐ píng。
赑屃或刳鼎,廉栗或劖铭。bì xì huò kū dǐng,lián lì huò chán míng。
不然云母与紫英,否则丹砂和空青。bù rán yún mǔ yǔ zǐ yīng,fǒu zé dān shā hé kōng qīng。
尔材于用百不适,空有千尺高棱层。ěr cái yú yòng bǎi bù shì,kōng yǒu qiān chǐ gāo léng céng。
暴流没马不加减,霜降石出不加增。bào liú méi mǎ bù jiā jiǎn,shuāng jiàng shí chū bù jiā zēng。
火不焦,水不凝。huǒ bù jiāo,shuǐ bù níng。
刻桐扣不鸣,饮羽射不惊。kè tóng kòu bù míng,yǐn yǔ shè bù jīng。
世间至智不能化,而我安敢逃愚名。shì jiān zhì zhì bù néng huà,ér wǒ ān gǎn táo yú míng。
人闻愚恶闻智喜,君谓我愚真知己。rén wén yú è wén zhì xǐ,jūn wèi wǒ yú zhēn zhī jǐ。
筑室招子愿结交,更请柳溪作愚记。zhù shì zhāo zi yuàn jié jiāo,gèng qǐng liǔ xī zuò yú jì。
我笑己愚君更愚,世有两愚适相值。wǒ xiào jǐ yú jūn gèng yú,shì yǒu liǎng yú shì xiāng zhí。
江流东去夕阳西,千古相看只如此。jiāng liú dōng qù xī yáng xī,qiān gǔ xiāng kàn zhǐ rú cǐ。
当年三品不点头,况被旁人鞭得起。dāng nián sān pǐn bù diǎn tóu,kuàng bèi páng rén biān dé qǐ。
何梦桂

何梦桂

淳安人,生卒年均不详,约宋度宗咸淳中前后在世。咸淳元年,(公元一二六五年)进士,为太常博士,历监察御史官,大理寺卿。引疾去,筑室小酉源。元至元中,屡召不起,终于家。梦桂精于易,著有易衍及中庸,致用。 何梦桂的作品>>

猜您喜欢

和夹谷佥事题钓台十首

何梦桂

误出山来亟已还,绝尘逸驾竟难攀。wù chū shān lái jí yǐ hái,jué chén yì jià jìng nán pān。
狂奴不了宫中事,剩得闲身宇宙间。kuáng nú bù le gōng zhōng shì,shèng dé xián shēn yǔ zhòu jiān。

和夹谷佥事题钓台十首

何梦桂

咄咄相逢话故交,不嫌万乘友渔樵。duō duō xiāng féng huà gù jiāo,bù xián wàn chéng yǒu yú qiáo。
当初未有玄纁至,只好收纶学弃瓢。dāng chū wèi yǒu xuán xūn zhì,zhǐ hǎo shōu lún xué qì piáo。

和夹谷佥事题钓台十首

何梦桂

汉事如舟要着篙,诸公已共济风涛。hàn shì rú zhōu yào zhe gāo,zhū gōng yǐ gòng jì fēng tāo。
勋华终不臣巢许,莫道先生索价高。xūn huá zhōng bù chén cháo xǔ,mò dào xiān shēng suǒ jià gāo。

和夹谷佥事题钓台十首

何梦桂

逝水滔滔七里滩,高情聊寄一丝竿。shì shuǐ tāo tāo qī lǐ tān,gāo qíng liáo jì yī sī gān。
无鱼可钓浑闲事,脚底龙眠尽自安。wú yú kě diào hún xián shì,jiǎo dǐ lóng mián jǐn zì ān。

和夹谷佥事题钓台十首

何梦桂

苔藓碑漫字断章,休将汉事费评量。tái xiǎn bēi màn zì duàn zhāng,xiū jiāng hàn shì fèi píng liàng。
兴亡付与东流水,留得荒祠一瓣香。xīng wáng fù yǔ dōng liú shuǐ,liú dé huāng cí yī bàn xiāng。

和夹谷佥事题钓台十首

何梦桂

双台绝壁锁林霏,每恨跻攀足力微。shuāng tái jué bì suǒ lín fēi,měi hèn jī pān zú lì wēi。
今日重来问鸥鹭,绝无人迹上苔矶。jīn rì zhòng lái wèn ōu lù,jué wú rén jì shàng tái jī。

和夹谷佥事题钓台十首

何梦桂

观风祠下谒先生,隔世相知重感情。guān fēng cí xià yè xiān shēng,gé shì xiāng zhī zhòng gǎn qíng。
归向中州诸老说,且休拈出此山名。guī xiàng zhōng zhōu zhū lǎo shuō,qiě xiū niān chū cǐ shān míng。

桃源三首

何梦桂

误逐桃花去访春,当年犹有种桃人。wù zhú táo huā qù fǎng chūn,dāng nián yóu yǒu zhǒng táo rén。
相逢休问秦时事,世上兴亡又几春。xiāng féng xiū wèn qín shí shì,shì shàng xīng wáng yòu jǐ chūn。

桃源三首

何梦桂

洞里栽桃不记时,世间秦晋是邪非。dòng lǐ zāi táo bù jì shí,shì jiān qín jìn shì xié fēi。
落花落地青春老,千载渔郎去不归。luò huā luò dì qīng chūn lǎo,qiān zài yú láng qù bù guī。

桃源三首

何梦桂

牧歌樵唱自朝昏,白首何曾出洞门。mù gē qiáo chàng zì cháo hūn,bái shǒu hé céng chū dòng mén。
一度草青添一岁,如今世代长儿孙。yī dù cǎo qīng tiān yī suì,rú jīn shì dài zhǎng ér sūn。

梦中作

何梦桂

草浓阡陌眠黄犊,沙暖汀洲浴翠禽。cǎo nóng qiān mò mián huáng dú,shā nuǎn tīng zhōu yù cuì qín。
一径梧桐花落后,半江春水绿阴阴。yī jìng wú tóng huā luò hòu,bàn jiāng chūn shuǐ lǜ yīn yīn。

赠地理章月岩

何梦桂

世事兴亡千古意,山花开落几番春。shì shì xīng wáng qiān gǔ yì,shān huā kāi luò jǐ fān chūn。
年年惟有岩头月,照尽今人与古人。nián nián wéi yǒu yán tóu yuè,zhào jǐn jīn rén yǔ gǔ rén。

赠张月斋

何梦桂

斸尽青瑶补缺光,暂持玉斧下青苍。zhǔ jǐn qīng yáo bǔ quē guāng,zàn chí yù fǔ xià qīng cāng。
相逢一笑乘鸾去,颜色犹疑在屋梁。xiāng féng yī xiào chéng luán qù,yán sè yóu yí zài wū liáng。

挽林公坐化

何梦桂

一枕黄粱透梦关,独留蝉蜕在人间。yī zhěn huáng liáng tòu mèng guān,dú liú chán tuì zài rén jiān。
有时欲见公颜色,木落枝枯月万山。yǒu shí yù jiàn gōng yán sè,mù luò zhī kū yuè wàn shān。

题川无竭寄傲窗二首

何梦桂

远公招不到渊明,莲社千年迹已陈。yuǎn gōng zhāo bù dào yuān míng,lián shè qiān nián jì yǐ chén。
莫道先生曾傲己,如今更傲世间人。mò dào xiān shēng céng ào jǐ,rú jīn gèng ào shì jiān rén。