古诗词

愚石歌

何梦桂

大块初分生怪石,曾与不周山作骨。dà kuài chū fēn shēng guài shí,céng yǔ bù zhōu shān zuò gǔ。
山崩地缺天柱摧,片石耆姿转奇崛。shān bēng dì quē tiān zhù cuī,piàn shí qí zī zhuǎn qí jué。
娲皇炼石补天工,化作五星成五色。wā huáng liàn shí bǔ tiān gōng,huà zuò wǔ xīng chéng wǔ sè。
地下为石天上星,顽质变化生神灵。dì xià wèi shí tiān shàng xīng,wán zhì biàn huà shēng shén líng。
一朝天狼啮蚀五星陨,陨石宋野犹有光晶荧。yī cháo tiān láng niè shí wǔ xīng yǔn,yǔn shí sòng yě yóu yǒu guāng jīng yíng。
何人夜负入海屿,错杂昆吾无觅处。hé rén yè fù rù hǎi yǔ,cuò zá kūn wú wú mì chù。
中间块石独?嵚,住在锦溪溪上浒。zhōng jiān kuài shí dú qīn,zhù zài jǐn xī xī shàng hǔ。
石润可以砚,石文可以屏。shí rùn kě yǐ yàn,shí wén kě yǐ píng。
赑屃或刳鼎,廉栗或劖铭。bì xì huò kū dǐng,lián lì huò chán míng。
不然云母与紫英,否则丹砂和空青。bù rán yún mǔ yǔ zǐ yīng,fǒu zé dān shā hé kōng qīng。
尔材于用百不适,空有千尺高棱层。ěr cái yú yòng bǎi bù shì,kōng yǒu qiān chǐ gāo léng céng。
暴流没马不加减,霜降石出不加增。bào liú méi mǎ bù jiā jiǎn,shuāng jiàng shí chū bù jiā zēng。
火不焦,水不凝。huǒ bù jiāo,shuǐ bù níng。
刻桐扣不鸣,饮羽射不惊。kè tóng kòu bù míng,yǐn yǔ shè bù jīng。
世间至智不能化,而我安敢逃愚名。shì jiān zhì zhì bù néng huà,ér wǒ ān gǎn táo yú míng。
人闻愚恶闻智喜,君谓我愚真知己。rén wén yú è wén zhì xǐ,jūn wèi wǒ yú zhēn zhī jǐ。
筑室招子愿结交,更请柳溪作愚记。zhù shì zhāo zi yuàn jié jiāo,gèng qǐng liǔ xī zuò yú jì。
我笑己愚君更愚,世有两愚适相值。wǒ xiào jǐ yú jūn gèng yú,shì yǒu liǎng yú shì xiāng zhí。
江流东去夕阳西,千古相看只如此。jiāng liú dōng qù xī yáng xī,qiān gǔ xiāng kàn zhǐ rú cǐ。
当年三品不点头,况被旁人鞭得起。dāng nián sān pǐn bù diǎn tóu,kuàng bèi páng rén biān dé qǐ。
何梦桂

何梦桂

淳安人,生卒年均不详,约宋度宗咸淳中前后在世。咸淳元年,(公元一二六五年)进士,为太常博士,历监察御史官,大理寺卿。引疾去,筑室小酉源。元至元中,屡召不起,终于家。梦桂精于易,著有易衍及中庸,致用。 何梦桂的作品>>

猜您喜欢

和何逢原南山八咏观颐堂

何梦桂

南山住对北山阳,十亩皋田种稻粱。nán shān zhù duì běi shān yáng,shí mǔ gāo tián zhǒng dào liáng。
粗饭浊醪随分足,焚香读易日偏长。cū fàn zhuó láo suí fēn zú,fén xiāng dú yì rì piān zhǎng。

和何逢原南山八咏观颐堂

何梦桂

闲倚阑干水竹间,浮云尽处见青山。xián yǐ lán gàn shuǐ zhú jiān,fú yún jǐn chù jiàn qīng shān。
山前万古行人老,日日林鸦入暮还。shān qián wàn gǔ xíng rén lǎo,rì rì lín yā rù mù hái。

和何逢原南山八咏观颐堂

何梦桂

一泓寒碧浸青天,夜静天虚月在泉。yī hóng hán bì jìn qīng tiān,yè jìng tiān xū yuè zài quán。
洗耳莫听人世事,自弹流水和潺湲。xǐ ěr mò tīng rén shì shì,zì dàn liú shuǐ hé chán yuán。

和何逢原南山八咏观颐堂

何梦桂

清泉白石此丘隅,谁解尘缨漱玉壶。qīng quán bái shí cǐ qiū yú,shuí jiě chén yīng shù yù hú。
歌罢沧浪千古意,只今曾见似人无。gē bà cāng làng qiān gǔ yì,zhǐ jīn céng jiàn shì rén wú。

和何逢原南山八咏观颐堂

何梦桂

一镜天公妒不容,妖蟆食堕此山中。yī jìng tiān gōng dù bù róng,yāo má shí duò cǐ shān zhōng。
琼楼玉宇知何在,空忆明皇到月宫。qióng lóu yù yǔ zhī hé zài,kōng yì míng huáng dào yuè gōng。

和何逢原南山八咏观颐堂

何梦桂

宰松千尺四时青,松下丰碑马鬣平。zǎi sōng qiān chǐ sì shí qīng,sōng xià fēng bēi mǎ liè píng。
满地松花人不扫,东风吹老杜鹃声。mǎn dì sōng huā rén bù sǎo,dōng fēng chuī lǎo dù juān shēng。

和何逢原南山八咏观颐堂

何梦桂

白藕花飞上玉栏,菰漂黑黍浸云寒。bái ǒu huā fēi shàng yù lán,gū piāo hēi shǔ jìn yún hán。
鯈鱼自乐鸥忘我,背立西风尽日看。tiáo yú zì lè ōu wàng wǒ,bèi lì xī fēng jǐn rì kàn。

和何逢原南山八咏观颐堂

何梦桂

住入山深涧水穷,白头梦不到侯封。zhù rù shān shēn jiàn shuǐ qióng,bái tóu mèng bù dào hóu fēng。
巴邛橘老人应换,二老如今不再逢。bā qióng jú lǎo rén yīng huàn,èr lǎo rú jīn bù zài féng。

赠松坡

何梦桂

千丈苍龙雪峤孤,翠髯森戟紫鳞枯。qiān zhàng cāng lóng xuě jiào gū,cuì rán sēn jǐ zǐ lín kū。
有心不愿明堂柱,消得人间号大夫。yǒu xīn bù yuàn míng táng zhù,xiāo dé rén jiān hào dà fū。

梅友竹山居图诗

何梦桂

伐木诗亡冷友盟,交情是处薄秋云。fá mù shī wáng lěng yǒu méng,jiāo qíng shì chù báo qiū yún。
寡谐自笑冰霜操,独向天寒见此君。guǎ xié zì xiào bīng shuāng cāo,dú xiàng tiān hán jiàn cǐ jūn。

梅友竹山居图诗

何梦桂

自是君家旧托根,君行谁与护重门。zì shì jūn jiā jiù tuō gēn,jūn xíng shuí yǔ hù zhòng mén。
画图空记筼筜谷,不道如今长子孙。huà tú kōng jì yún dāng gǔ,bù dào rú jīn zhǎng zi sūn。

赠鹰猎提领刘主簿

何梦桂

平生壮志执金吾,俯首鸾栖岂丈夫。píng shēng zhuàng zhì zhí jīn wú,fǔ shǒu luán qī qǐ zhàng fū。
鞲上有鹰韬有犬,上林政要打於菟。gōu shàng yǒu yīng tāo yǒu quǎn,shàng lín zhèng yào dǎ yú tú。

送沙溪寓居何翔仲四首

何梦桂

夜半舟移世事非,回头沧海劫尘微。yè bàn zhōu yí shì shì fēi,huí tóu cāng hǎi jié chén wēi。
千年辽鹤归来晚,畜眼何人识令威。qiān nián liáo hè guī lái wǎn,chù yǎn hé rén shí lìng wēi。

送沙溪寓居何翔仲四首

何梦桂

千里关山望白云,归来聊寄倚闾心。qiān lǐ guān shān wàng bái yún,guī lái liáo jì yǐ lǘ xīn。
人生谁解空桑出,感此汍澜泪满襟。rén shēng shuí jiě kōng sāng chū,gǎn cǐ wán lán lèi mǎn jīn。

送沙溪寓居何翔仲四首

何梦桂

一枕黄粱梦里身,东陵合是种瓜人。yī zhěn huáng liáng mèng lǐ shēn,dōng líng hé shì zhǒng guā rén。
相逢不用歌招隐,恐被山林唤孔宾。xiāng féng bù yòng gē zhāo yǐn,kǒng bèi shān lín huàn kǒng bīn。