古诗词

神宗皇帝挽词二首

郭祥正

物物皆成化,熙熙十九春。wù wù jiē chéng huà,xī xī shí jiǔ chūn。
寿觞方奏乐,法座忽流尘。shòu shāng fāng zòu lè,fǎ zuò hū liú chén。
遗治前无古,称宗孰有神。yí zhì qián wú gǔ,chēng zōng shú yǒu shén。
烟霄歧路别,百辟共沾巾。yān xiāo qí lù bié,bǎi pì gòng zhān jīn。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

寄题留二君仪田园基

郭祥正

人世无百岁,尘劳枉营营。rén shì wú bǎi suì,chén láo wǎng yíng yíng。
岂如田园乐,歌啸送馀生。qǐ rú tián yuán lè,gē xiào sòng yú shēng。
况同盘石上,开亭石为屏。kuàng tóng pán shí shàng,kāi tíng shí wèi píng。
卷帘春雨足,洗耳松风鸣。juǎn lián chūn yǔ zú,xǐ ěr sōng fēng míng。
孤鸟望中没,淡烟山际横。gū niǎo wàng zhōng méi,dàn yān shān jì héng。
时复命儿息,讲道或传经。shí fù mìng ér xī,jiǎng dào huò chuán jīng。
经罢哦五言,珠玑沧海倾。jīng bà ó wǔ yán,zhū jī cāng hǎi qīng。
嗟我无羽翼,往适幽忧情。jiē wǒ wú yǔ yì,wǎng shì yōu yōu qíng。

同萧英伯登陈安止啸堂

郭祥正

食讫雨初霁,相将陟高台。shí qì yǔ chū jì,xiāng jiāng zhì gāo tái。
缥缈临诸峰,幔卷浓云开。piāo miǎo lín zhū fēng,màn juǎn nóng yún kāi。
秀特不可掩,擎天碧崔嵬。xiù tè bù kě yǎn,qíng tiān bì cuī wéi。
漳流欲赴海,澎湃西南来。zhāng liú yù fù hǎi,pēng pài xī nán lái。
阴阴荔子木,合抱何年栽。yīn yīn lì zi mù,hé bào hé nián zāi。
幽鸟转枝语,清风与春回。yōu niǎo zhuǎn zhī yǔ,qīng fēng yǔ chūn huí。
佛宫四面出,绀碧疑蓬莱。fú gōng sì miàn chū,gàn bì yí péng lái。
寓隐得斯地,足以摅君怀。yù yǐn dé sī dì,zú yǐ shū jūn huái。
方庭有兰芷,近郭无虎豺。fāng tíng yǒu lán zhǐ,jìn guō wú hǔ chái。
万事不挂虑,长年效僧斋。wàn shì bù guà lǜ,zhǎng nián xiào sēng zhāi。
一为孙登啸,而与数子谐。yī wèi sūn dēng xiào,ér yǔ shù zi xié。
顾我病且老,况复时运乖。gù wǒ bìng qiě lǎo,kuàng fù shí yùn guāi。
儿归半道死,旅棺未葬埋。ér guī bàn dào sǐ,lǚ guān wèi zàng mái。
破甑已弃物,乃非君子侪。pò zèng yǐ qì wù,nǎi fēi jūn zi chái。
从游得无玷,泯默甘摈排。cóng yóu dé wú diàn,mǐn mò gān bìn pái。

送广东漕孙知损失官归汶上

郭祥正

平生爱东州,土厚人不罄。píng shēng ài dōng zhōu,tǔ hòu rén bù qìng。
见公惜已晚,达论耸予听。jiàn gōng xī yǐ wǎn,dá lùn sǒng yǔ tīng。
五驰使者车,中道罹陷阱。wǔ chí shǐ zhě chē,zhōng dào lí xiàn jǐng。
开怀无怨尤,得失两以正。kāi huái wú yuàn yóu,dé shī liǎng yǐ zhèng。
归程万馀里,翛然一烟艇。guī chéng wàn yú lǐ,xiāo rán yī yān tǐng。
乡关今非遥,踊跃理三径。xiāng guān jīn fēi yáo,yǒng yuè lǐ sān jìng。
进则仗忠义,退则乐温凊。jìn zé zhàng zhōng yì,tuì zé lè wēn qìng。
高卧固无必,求才尧舜圣。gāo wò gù wú bì,qiú cái yáo shùn shèng。
亭亭南涧松,愈老节愈劲。tíng tíng nán jiàn sōng,yù lǎo jié yù jìn。
柔柔水中蒲,涵春自严静。róu róu shuǐ zhōng pú,hán chūn zì yán jìng。
百年未阖棺,安之吾有命。bǎi nián wèi hé guān,ān zhī wú yǒu mìng。

读陶渊明传二首

郭祥正

陶潜真达道,何以避俗翁。táo qián zhēn dá dào,hé yǐ bì sú wēng。
萧然守环堵,褐穿瓢屡空。xiāo rán shǒu huán dǔ,hè chuān piáo lǚ kōng。
粱肉不妄受,菊杞欣所从。liáng ròu bù wàng shòu,jú qǐ xīn suǒ cóng。
一琴既无弦,妙音默相通。yī qín jì wú xián,miào yīn mò xiāng tōng。
造饮醉则返,赋诗乐何穷。zào yǐn zuì zé fǎn,fù shī lè hé qióng。
密网悬众鸟,孤云送冥鸿。mì wǎng xuán zhòng niǎo,gū yún sòng míng hóng。
寂寥千载事,抚卷思冲融。jì liáo qiān zài shì,fǔ juǎn sī chōng róng。
使遇宣尼圣,故应颜子同。shǐ yù xuān ní shèng,gù yīng yán zi tóng。

普利寺自周上人高明轩

郭祥正

世人孰无累,贵彼方外人。shì rén shú wú lèi,guì bǐ fāng wài rén。
超然云霞趣,迥脱生死轮。chāo rán yún xiá qù,jiǒng tuō shēng sǐ lún。
周也漳南释,开轩瞰漳滨。zhōu yě zhāng nán shì,kāi xuān kàn zhāng bīn。
山光并水影,二物长清新。shān guāng bìng shuǐ yǐng,èr wù zhǎng qīng xīn。
尤爱明月夕,苍林变金银。yóu ài míng yuè xī,cāng lín biàn jīn yín。
焚香坐轩上,时或要静宾。fén xiāng zuò xuān shàng,shí huò yào jìng bīn。
幸无歌吟喧,得与麋鹿驯。xìng wú gē yín xuān,dé yǔ mí lù xùn。
尝茶煮山药,长养菩提因。cháng chá zhǔ shān yào,zhǎng yǎng pú tí yīn。
岂慕富且贵,宁忧贱与贫。qǐ mù fù qiě guì,níng yōu jiàn yǔ pín。
我来勿厌数,从尔陶天真。wǒ lái wù yàn shù,cóng ěr táo tiān zhēn。

同留二君仪登高明轩

郭祥正

羁客厌卑湿,登轩喜高明。jī kè yàn bēi shī,dēng xuān xǐ gāo míng。
红日檐下度,白云窗半生。hóng rì yán xià dù,bái yún chuāng bàn shēng。
并吞山川秀,映带楼殿平。bìng tūn shān chuān xiù,yìng dài lóu diàn píng。
舟航济吴楚,笑语落蓬瀛。zhōu háng jì wú chǔ,xiào yǔ luò péng yíng。
春风时一来,百鸟相和鸣。chūn fēng shí yī lái,bǎi niǎo xiāng hé míng。
隔墙酒可沽,千金为君倾。gé qiáng jiǔ kě gū,qiān jīn wèi jūn qīng。
既绝世上趣,雅遂林中情。jì jué shì shàng qù,yǎ suì lín zhōng qíng。
勿云暮霭合,更望孤蟾升。wù yún mù ǎi hé,gèng wàng gū chán shēng。

同陈安止登高明轩

郭祥正

有客学清净,喜为林下游。yǒu kè xué qīng jìng,xǐ wèi lín xià yóu。
兹轩高且明,驻策同其休。zī xuān gāo qiě míng,zhù cè tóng qí xiū。
目界既朗彻,心官欣自由。mù jiè jì lǎng chè,xīn guān xīn zì yóu。
弃禄慕居士,读经亲比丘。qì lù mù jū shì,dú jīng qīn bǐ qiū。
云树樵声远,石层春水流。yún shù qiáo shēng yuǎn,shí céng chūn shuǐ liú。
鸟羽莹可数,花光暖争浮。niǎo yǔ yíng kě shù,huā guāng nuǎn zhēng fú。
已知隔人寰,日落山更幽。yǐ zhī gé rén huán,rì luò shān gèng yōu。
适此悟无生,馀事安足求。shì cǐ wù wú shēng,yú shì ān zú qiú。

题净惠院

郭祥正

方塘水未涨,荷芰新展绿。fāng táng shuǐ wèi zhǎng,hé jì xīn zhǎn lǜ。
游子惬轻衣,步与孤云逐。yóu zi qiè qīng yī,bù yǔ gū yún zhú。
初临寺外桥,已听钟声肃。chū lín sì wài qiáo,yǐ tīng zhōng shēng sù。
徐登山后亭,葱苍翳松竹。xú dēng shān hòu tíng,cōng cāng yì sōng zhú。
诸峰却罗列,龙蛇互奔触。zhū fēng què luó liè,lóng shé hù bēn chù。
红绡卷晴霞,白云落孤鹜。hóng xiāo juǎn qíng xiá,bái yún luò gū wù。
了然身世忘,岂念冠带束。le rán shēn shì wàng,qǐ niàn guān dài shù。
平时谬持节,善地甘厚禄。píng shí miù chí jié,shàn dì gān hòu lù。
更穷泉石乐,曾未伸启沃。gèng qióng quán shí lè,céng wèi shēn qǐ wò。
何以报君恩,尧天漫凝目。hé yǐ bào jūn ēn,yáo tiān màn níng mù。

题净众院赠蒙禅伯

郭祥正

南州三百寺,此寺最辉焕。nán zhōu sān bǎi sì,cǐ sì zuì huī huàn。
石开千丈渠,泉飞日华乱。shí kāi qiān zhàng qú,quán fēi rì huá luàn。
供僧无定员,连床接云汉。gōng sēng wú dìng yuán,lián chuáng jiē yún hàn。
经营始十载,物物悉已换。jīng yíng shǐ shí zài,wù wù xī yǐ huàn。
上人固多才,不独悟禅观。shàng rén gù duō cái,bù dú wù chán guān。
其师老黄蘖,简肃众所惮。qí shī lǎo huáng niè,jiǎn sù zhòng suǒ dàn。
承音既亲切,妙顶醍醐灌。chéng yīn jì qīn qiè,miào dǐng tí hú guàn。
登门已清凉,定步济彼岸。dēng mén yǐ qīng liáng,dìng bù jì bǐ àn。
融融接软语,群疑自消泮。róng róng jiē ruǎn yǔ,qún yí zì xiāo pàn。
每游即忘还,微风洒尘汗。měi yóu jí wàng hái,wēi fēng sǎ chén hàn。

题月渊亭

郭祥正

仰攀明月轮,俯瞰沧海渊。yǎng pān míng yuè lún,fǔ kàn cāng hǎi yuān。
乾坤惜形胜,此池何其偏。qián kūn xī xíng shèng,cǐ chí hé qí piān。
灵溪九龙跃,仙山一峰圆。líng xī jiǔ lóng yuè,xiān shān yī fēng yuán。
微红散晴绮,远碧衬瑶烟。wēi hóng sàn qíng qǐ,yuǎn bì chèn yáo yān。
幽香发野秀,接语皆老禅。yōu xiāng fā yě xiù,jiē yǔ jiē lǎo chán。
缘何近城郭,了无人世諠。yuán hé jìn chéng guō,le wú rén shì xuān。
邂逅摄邦守,所乐多林泉。xiè hòu shè bāng shǒu,suǒ lè duō lín quán。
唯忧代者至,不得经残年。wéi yōu dài zhě zhì,bù dé jīng cán nián。
老矣宁复来,吟哦强留连。lǎo yǐ níng fù lái,yín ó qiáng liú lián。
他时考陈迹,不灭斯亭篇。tā shí kǎo chén jì,bù miè sī tíng piān。

送范端仲推官

郭祥正

范君建阳客,读书过万卷。fàn jūn jiàn yáng kè,dú shū guò wàn juǎn。
下笔又神速,数预贤能荐。xià bǐ yòu shén sù,shù yù xián néng jiàn。
省闼复擅场,声名动海县。shěng tà fù shàn chǎng,shēng míng dòng hǎi xiàn。
一投红莲幕,阻上金銮殿。yī tóu hóng lián mù,zǔ shàng jīn luán diàn。
志气老不衰,苦柏冒霜霰。zhì qì lǎo bù shuāi,kǔ bǎi mào shuāng xiàn。
当涂少知已,薄禄势所恋。dāng tú shǎo zhī yǐ,báo lù shì suǒ liàn。
君子困下僚,佞士即华选。jūn zi kùn xià liáo,nìng shì jí huá xuǎn。
顾我驽散才,摄守颇优便。gù wǒ nú sàn cái,shè shǒu pǒ yōu biàn。
公庭可罗雀,云山复对面。gōng tíng kě luó què,yún shān fù duì miàn。
坐卧临清风,吟哦挥羽扇。zuò wò lín qīng fēng,yín ó huī yǔ shàn。
相逢始相乐,瞥去若惊电。xiāng féng shǐ xiāng lè,piē qù ruò jīng diàn。
君行我幽独,送君聊自谚。jūn xíng wǒ yōu dú,sòng jūn liáo zì yàn。

池上晚景分得上字

郭祥正

秋风何处来,萧然洗炎瘴。qiū fēng hé chù lái,xiāo rán xǐ yán zhàng。
时要二三子,临池倒嘉酿。shí yào èr sān zi,lín chí dào jiā niàng。
逢辰既升平,览景又清旷。féng chén jì shēng píng,lǎn jǐng yòu qīng kuàng。
寂无人世喧,颇觉神魄王。jì wú rén shì xuān,pǒ jué shén pò wáng。
雪鹭集沧洲,金乌没青嶂。xuě lù jí cāng zhōu,jīn wū méi qīng zhàng。
悠悠渔笛还,漫漫潮痕涨。yōu yōu yú dí hái,màn màn cháo hén zhǎng。
黄蜂立莲叶,赪鲤吹萍浪。huáng fēng lì lián yè,chēng lǐ chuī píng làng。
始信庄生言,观鱼乐濠上。shǐ xìn zhuāng shēng yán,guān yú lè háo shàng。

漳南书事

郭祥正

元丰五年秋,七月十九日。yuán fēng wǔ nián qiū,qī yuè shí jiǔ rì。
猛风终夜发,拔木坏庐室。měng fēng zhōng yè fā,bá mù huài lú shì。
须臾海涛翻,倒注九溪溢。xū yú hǎi tāo fān,dào zhù jiǔ xī yì。
湍流崩重城,万户竞仓卒。tuān liú bēng zhòng chéng,wàn hù jìng cāng zú。
万牛岂复辨,涯渚恍已失。wàn niú qǐ fù biàn,yá zhǔ huǎng yǐ shī。
婴老相携扶,回首但悽慄。yīng lǎo xiāng xié fú,huí shǒu dàn qī lì。
忧心漫如焚,救疹竟无术。yōu xīn màn rú fén,jiù zhěn jìng wú shù。
忆昨摄印初,岁望颇云吉。yì zuó shè yìn chū,suì wàng pǒ yún jí。
田畴时雨足,粳糯各秀实。tián chóu shí yǔ zú,jīng nuò gè xiù shí。
胡为兆阴怪,平地遭潏汨。hú wèi zhào yīn guài,píng dì zāo yù mì。
尤嗟梁栋材,中道摧折毕。yóu jiē liáng dòng cái,zhōng dào cuī zhé bì。
日月有常度,金行正萧瑟。rì yuè yǒu cháng dù,jīn xíng zhèng xiāo sè。
畴咨风雨师,残害皆天物。chóu zī fēng yǔ shī,cán hài jiē tiān wù。
天心本好仁,忍视久不恤。tiān xīn běn hǎo rén,rěn shì jiǔ bù xù。
况今大上圣,治具严且密。kuàng jīn dà shàng shèng,zhì jù yán qiě mì。
骑马藏民间,教兵授神笔。qí mǎ cáng mín jiān,jiào bīng shòu shén bǐ。
四夷还旧疆,百辟奉新律。sì yí hái jiù jiāng,bǎi pì fèng xīn lǜ。
固宜集和气,祥瑞为时出。gù yí jí hé qì,xiáng ruì wèi shí chū。
缘何漳南民,憔悴抱愁疾。yuán hé zhāng nán mín,qiáo cuì bào chóu jí。
终当呼长鲸,一吸见蓬荜。zhōng dāng hū zhǎng jīng,yī xī jiàn péng bì。

临漳亭观水分得大字

郭祥正

忧民登危亭,注视万里外。yōu mín dēng wēi tíng,zhù shì wàn lǐ wài。
溟蒙云气浮,势与江海汇。míng méng yún qì fú,shì yǔ jiāng hǎi huì。
苍山恐低沉,况复问畎浍。cāng shān kǒng dī chén,kuàng fù wèn quǎn huì。
禾麻安更论,老稚念颠狈。hé má ān gèng lùn,lǎo zhì niàn diān bèi。
蛟鼍自出没,牛马失向背。jiāo tuó zì chū méi,niú mǎ shī xiàng bèi。
雨师恣侵凌,人理亦可罪。yǔ shī zì qīn líng,rén lǐ yì kě zuì。
殷殷非雷声,远近屋庐坏。yīn yīn fēi léi shēng,yuǎn jìn wū lú huài。
君臣正逢时,上下宜交泰。jūn chén zhèng féng shí,shàng xià yí jiāo tài。
驱云清白日,朗彻照幽怪。qū yún qīng bái rì,lǎng chè zhào yōu guài。
一雨即弥漫,孰谓乾坤大。yī yǔ jí mí màn,shú wèi qián kūn dà。

送孙公素朝奉还台

郭祥正

暑雨正郁陶,流汗坐深甑。shǔ yǔ zhèng yù táo,liú hàn zuò shēn zèng。
忽闻公素来,清风先满径。hū wén gōng sù lái,qīng fēng xiān mǎn jìng。
高谈别后事,琳琅发吾听。gāo tán bié hòu shì,lín láng fā wú tīng。
听之复何如,五月冰雪莹。tīng zhī fù hé rú,wǔ yuè bīng xuě yíng。
况逢至治朝,日月开二圣。kuàng féng zhì zhì cháo,rì yuè kāi èr shèng。
大臣用老成,群辟要方正。dà chén yòng lǎo chéng,qún pì yào fāng zhèng。
如公亦几人,尚未擢谏诤。rú gōng yì jǐ rén,shàng wèi zhuó jiàn zhèng。
浮舟每经年,山川寓幽兴。fú zhōu měi jīng nián,shān chuān yù yōu xīng。
皇皇岁华晚,曳屣漫吟咏。huáng huáng suì huá wǎn,yè xǐ màn yín yǒng。
行矣勿徘徊,金门待新命。xíng yǐ wù pái huái,jīn mén dài xīn mìng。