古诗词

神宗皇帝挽词二首

郭祥正

物物皆成化,熙熙十九春。wù wù jiē chéng huà,xī xī shí jiǔ chūn。
寿觞方奏乐,法座忽流尘。shòu shāng fāng zòu lè,fǎ zuò hū liú chén。
遗治前无古,称宗孰有神。yí zhì qián wú gǔ,chēng zōng shú yǒu shén。
烟霄歧路别,百辟共沾巾。yān xiāo qí lù bié,bǎi pì gòng zhān jīn。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

寄杭州天竺辨才大师

郭祥正

我闻辨才师,解空称第一。wǒ wén biàn cái shī,jiě kōng chēng dì yī。
病子得摩顶,其疾顿若失。bìng zi dé mó dǐng,qí jí dùn ruò shī。
救物运真悲,了心非幻术。jiù wù yùn zhēn bēi,le xīn fēi huàn shù。
声名动寰宇,退身性愈密。shēng míng dòng huán yǔ,tuì shēn xìng yù mì。
峨峨龙井峰,篁竹不透日。é é lóng jǐng fēng,huáng zhú bù tòu rì。
终朝无来宾,筇枝自横膝。zhōng cháo wú lái bīn,qióng zhī zì héng xī。
此道何寥寥,差肩佛摩诘。cǐ dào hé liáo liáo,chà jiān fú mó jí。
无生无不生,一以贯禅律。wú shēng wú bù shēng,yī yǐ guàn chán lǜ。
安得两羽翰,归飞参丈室。ān dé liǎng yǔ hàn,guī fēi cān zhàng shì。
稽首慕高风,天地相终毕。jī shǒu mù gāo fēng,tiān dì xiāng zhōng bì。

送外甥法真一师

郭祥正

仕禄不及养,勇往学金仙。shì lù bù jí yǎng,yǒng wǎng xué jīn xiān。
弃家如脱屣,坏衣披稻田。qì jiā rú tuō xǐ,huài yī pī dào tián。
见汝若见母,令我涕泗涟。jiàn rǔ ruò jiàn mǔ,lìng wǒ tì sì lián。
我方龀龆时,巨狱遭摧颠。wǒ fāng chèn tiáo shí,jù yù zāo cuī diān。
汝母挈我往,西江赴临川。rǔ mǔ qiè wǒ wǎng,xī jiāng fù lín chuān。
爱育比其儿,衣食无颇偏。ài yù bǐ qí ér,yī shí wú pǒ piān。
追随二三载,思亲我言还。zhuī suí èr sān zài,sī qīn wǒ yán hái。
是时汝未产,顾今三十年。shì shí rǔ wèi chǎn,gù jīn sān shí nián。
汝壮我已老,死者归重泉。rǔ zhuàng wǒ yǐ lǎo,sǐ zhě guī zhòng quán。
悠悠记昨梦,幻妄真可怜。yōu yōu jì zuó mèng,huàn wàng zhēn kě lián。
汝能逃世累,趣尚固已贤。rǔ néng táo shì lèi,qù shàng gù yǐ xián。
京华勿久栖,还当择深渊。jīng huá wù jiǔ qī,hái dāng zé shēn yuān。
返穷生死本,勿为言句缠。fǎn qióng shēng sǐ běn,wù wèi yán jù chán。
拭我衣上泪,赠汝金石篇。shì wǒ yī shàng lèi,zèng rǔ jīn shí piān。

送甥沈济秀才下第南归

郭祥正

炎风吹黄尘,去兴不可止。yán fēng chuī huáng chén,qù xīng bù kě zhǐ。
丈夫固有命,得失致悲喜。zhàng fū gù yǒu mìng,dé shī zhì bēi xǐ。
何当永相将,锡山酌泉水。hé dāng yǒng xiāng jiāng,xī shān zhuó quán shuǐ。

送胡子企大夫还台

郭祥正

联镳出梅山,倏然二十载。lián biāo chū méi shān,shū rán èr shí zài。
君尝佐天府,我遂泛云海。jūn cháng zuǒ tiān fǔ,wǒ suì fàn yún hǎi。
音书鱼雁绝,梦寐想风采。yīn shū yú yàn jué,mèng mèi xiǎng fēng cǎi。
营车忽来过,笑语珠璀璀。yíng chē hū lái guò,xiào yǔ zhū cuǐ cuǐ。
故交悉相忘,而君独不改。gù jiāo xī xiāng wàng,ér jūn dú bù gǎi。
天王尧舜资,化柄付良宰。tiān wáng yáo shùn zī,huà bǐng fù liáng zǎi。
网罗收鸿鹄,台阁茂兰茝。wǎng luó shōu hóng gǔ,tái gé mào lán chǎi。
君归必殊显,发策救民痗。jūn guī bì shū xiǎn,fā cè jiù mín mèi。
形容入凌烟,丹青永无浼。xíng róng rù líng yān,dān qīng yǒng wú měi。
使我观太平,白首甘冻馁。shǐ wǒ guān tài píng,bái shǒu gān dòng něi。

投宿繁昌徐氏水阁

郭祥正

东池种莲子,西池养肥鱼。dōng chí zhǒng lián zi,xī chí yǎng féi yú。
盈缸酿美酒,满盘具新蔬。yíng gāng niàng měi jiǔ,mǎn pán jù xīn shū。
客来径一醉,疑是桃源图。kè lái jìng yī zuì,yí shì táo yuán tú。
此事未足议,弟兄皆业儒。cǐ shì wèi zú yì,dì xiōng jiē yè rú。
大弟已登科,高名动乡闾。dà dì yǐ dēng kē,gāo míng dòng xiāng lǘ。
季弟复连荐,豹变应时须。jì dì fù lián jiàn,bào biàn yīng shí xū。
长兄恬自养,云卧随卷舒。zhǎng xiōng tián zì yǎng,yún wò suí juǎn shū。
物至我则应,隐德良有馀。wù zhì wǒ zé yīng,yǐn dé liáng yǒu yú。
客有醉吟叟,六月骑蹇驴。kè yǒu zuì yín sǒu,liù yuè qí jiǎn lǘ。
避暑寻名山,遂登君子居。bì shǔ xún míng shān,suì dēng jūn zi jū。
饮弄池上月,一宿能清虚。yǐn nòng chí shàng yuè,yī sù néng qīng xū。
相看不相厌,欲去且踟蹰。xiāng kàn bù xiāng yàn,yù qù qiě chí chú。

和姜伯辉见赠醉吟画诗

郭祥正

苍崖一万丈,中写白玉泉。cāng yá yī wàn zhàng,zhōng xiě bái yù quán。
飞鸟度不得,而我长攀缘。fēi niǎo dù bù dé,ér wǒ zhǎng pān yuán。
洗尽心地垢,吟成元化篇。xǐ jǐn xīn dì gòu,yín chéng yuán huà piān。
更复有何物,一樽当我前。gèng fù yǒu hé wù,yī zūn dāng wǒ qián。
忽逢姜伯辉,爽量涵水渊。hū féng jiāng bó huī,shuǎng liàng hán shuǐ yuān。
开谈了无迹,所得全于天。kāi tán le wú jì,suǒ dé quán yú tiān。
便欲脱青衫,泛我江东船。biàn yù tuō qīng shān,fàn wǒ jiāng dōng chuán。
结交要终始,相忘复颓然。jié jiāo yào zhōng shǐ,xiāng wàng fù tuí rán。
径呼妙手画,秋江霜景全。jìng hū miào shǒu huà,qiū jiāng shuāng jǐng quán。
冰轮正卓午,照影无颇偏。bīng lún zhèng zhuó wǔ,zhào yǐng wú pǒ piān。
谁能骑蹇驴,世路空流连。shuí néng qí jiǎn lǘ,shì lù kōng liú lián。
咄哉可以往,挥手从飞仙。duō zāi kě yǐ wǎng,huī shǒu cóng fēi xiān。

观唐植夫所藏古墨

郭祥正

黑龙蟠黑云,久蛰黄金阙。hēi lóng pán hēi yún,jiǔ zhé huáng jīn quē。
缘何落人间,数饼若古月。yuán hé luò rén jiān,shù bǐng ruò gǔ yuè。
虾蟆不敢蚀,利刀岂能截。xiā má bù gǎn shí,lì dāo qǐ néng jié。
温润比方玉,芬香麝脐裂。wēn rùn bǐ fāng yù,fēn xiāng shè qí liè。
乃知廷圭名,桓桓久不灭。nǎi zhī tíng guī míng,huán huán jiǔ bù miè。
植夫名世俊,所蓄号奇绝。zhí fū míng shì jùn,suǒ xù hào qí jué。
护以紫锦囊,箧之复扃鐍。hù yǐ zǐ jǐn náng,qiè zhī fù jiōng jué。
渺思五季乱,江南颇偷逸。miǎo sī wǔ jì luàn,jiāng nán pǒ tōu yì。
三主皆能书,拨镫耸瘦骨。sān zhǔ jiē néng shū,bō dèng sǒng shòu gǔ。
一朝归大明,流散馀故物。yī cháo guī dà míng,liú sàn yú gù wù。
金华座右铭,清凉自题佛。jīn huá zuò yòu míng,qīng liáng zì tí fú。
二宝藏予家,时时一披拂。èr bǎo cáng yǔ jiā,shí shí yī pī fú。
及观植夫墨,清风愈飘忽。jí guān zhí fū mò,qīng fēng yù piāo hū。
异国想尘劳,精灵岂沉没。yì guó xiǎng chén láo,jīng líng qǐ chén méi。
聊为识古篇,分手各萧瑟。liáo wèi shí gǔ piān,fēn shǒu gè xiāo sè。

酬富仲容朝散见赠因以送之

郭祥正

牧之吟齐天,太白咏秋浦。mù zhī yín qí tiān,tài bái yǒng qiū pǔ。
至今三百年,光焰不埋土。zhì jīn sān bǎi nián,guāng yàn bù mái tǔ。
我朝文愈盛,往往出前古。wǒ cháo wén yù shèng,wǎng wǎng chū qián gǔ。
仲容生相门,璨然凤凰羽。zhòng róng shēng xiāng mén,càn rán fèng huáng yǔ。
作镇薄书闲,盈编金玉吐。zuò zhèn báo shū xián,yíng biān jīn yù tǔ。
牧之何足论,白也真尔汝。mù zhī hé zú lùn,bái yě zhēn ěr rǔ。
一朝解符归,暂泊采江浒。yī cháo jiě fú guī,zàn pō cǎi jiāng hǔ。
肩舆过蓬荜,高谈辰及午。jiān yú guò péng bì,gāo tán chén jí wǔ。
洗我尘坌听,不觉欢欲舞。xǐ wǒ chén bèn tīng,bù jué huān yù wǔ。
又如熟黄粱,连餐释饥苦。yòu rú shú huáng liáng,lián cān shì jī kǔ。
昔闻郑国公,片言戢狂虏。xī wén zhèng guó gōng,piàn yán jí kuáng lǔ。
庙食配神宗,昭昭仲山甫。miào shí pèi shén zōng,zhāo zhāo zhòng shān fǔ。
今逢族弟贤,家法中规矩。jīn féng zú dì xián,jiā fǎ zhōng guī jǔ。
郎省宁淹回,往自结明主。láng shěng níng yān huí,wǎng zì jié míng zhǔ。
不惟唐萧家,继踵登相府。bù wéi táng xiāo jiā,jì zhǒng dēng xiāng fǔ。
请驱千里云,时作三日雨。qǐng qū qiān lǐ yún,shí zuò sān rì yǔ。

宿钟山赠泉禅师

郭祥正

夜半松柏响,绕岩鸾凤音。yè bàn sōng bǎi xiǎng,rào yán luán fèng yīn。
披衣送遐盼,明月方庭深。pī yī sòng xiá pàn,míng yuè fāng tíng shēn。
楼殿遍瑶层,宝塔楼中岑。lóu diàn biàn yáo céng,bǎo tǎ lóu zhōng cén。
定分付赤刀,世故仍痴淫。dìng fēn fù chì dāo,shì gù réng chī yín。
六朝遗破冢,四圣崇幽林。liù cháo yí pò zhǒng,sì shèng chóng yōu lín。
香厨饭玉粒,千岁闻于今。xiāng chú fàn yù lì,qiān suì wén yú jīn。
况逢大道师,妙传诸佛心。kuàng féng dà dào shī,miào chuán zhū fú xīn。
其徒五百人,坐忘静沈沈。qí tú wǔ bǎi rén,zuò wàng jìng shěn shěn。
宝光泳琉璃,永无尘垢侵。bǎo guāng yǒng liú lí,yǒng wú chén gòu qīn。
何以明归仰,顿首兴微吟。hé yǐ míng guī yǎng,dùn shǒu xīng wēi yín。

送倪敦复往池州决狱

郭祥正

忽领外台檄,离家不辞艰。hū lǐng wài tái xí,lí jiā bù cí jiān。
破雪陟远道,侵星出重关。pò xuě zhì yuǎn dào,qīn xīng chū zhòng guān。
提刀聊四顾,决狱谈笑间。tí dāo liáo sì gù,jué yù tán xiào jiān。
旦经五峰寺,遂发九华山。dàn jīng wǔ fēng sì,suì fā jiǔ huá shān。
朗饮云泉秀,妙依松石闲。lǎng yǐn yún quán xiù,miào yī sōng shí xián。
琳琅如得句,先寄南风还。lín láng rú dé jù,xiān jì nán fēng hái。

送敦复至观音寺再用前韵祝别

郭祥正

太道既如砥,安舆宁险艰。tài dào jì rú dǐ,ān yú níng xiǎn jiān。
通沟水决决,出林鸟关关。tōng gōu shuǐ jué jué,chū lín niǎo guān guān。
紫诏下天外,黄气生眉间。zǐ zhào xià tiān wài,huáng qì shēng méi jiān。
归当趋玉陛,岂容眷名山。guī dāng qū yù bì,qǐ róng juàn míng shān。
接物齐彼分,存诚肃吾闲。jiē wù qí bǐ fēn,cún chéng sù wú xián。
我心如路草,愿君与春还。wǒ xīn rú lù cǎo,yuàn jūn yǔ chūn hái。

陶然轩呈孔掾

郭祥正

我醉不在酒,心常醉于天。wǒ zuì bù zài jiǔ,xīn cháng zuì yú tiān。
出处无固必,四时任陶然。chū chù wú gù bì,sì shí rèn táo rán。
世网谁拘拘,冥鸿自翩翩。shì wǎng shuí jū jū,míng hóng zì piān piān。
隐凡乐吾乐,陶然名此轩。yǐn fán lè wú lè,táo rán míng cǐ xuān。
采掇富菊杞,芬香籍兰荃。cǎi duō fù jú qǐ,fēn xiāng jí lán quán。
啼鸟助春喜,相呼语涓涓。tí niǎo zhù chūn xǐ,xiāng hū yǔ juān juān。
好风集清微,时写朱丝弦。hǎo fēng jí qīng wēi,shí xiě zhū sī xián。
秋月莹池上,腊雪堆檐前。qiū yuè yíng chí shàng,là xuě duī yán qián。
客来亦把酒,客去醉还眠。kè lái yì bǎ jiǔ,kè qù zuì hái mián。
为君发短调,意将千载传。wèi jūn fā duǎn diào,yì jiāng qiān zài chuán。

安中尚书见招同诸公登雨华台

郭祥正

城南五里近,驱车稍停休。chéng nán wǔ lǐ jìn,qū chē shāo tíng xiū。
层台临古刹,欣陪清净游。céng tái lín gǔ shā,xīn péi qīng jìng yóu。
凭高送远目,考古思名流。píng gāo sòng yuǎn mù,kǎo gǔ sī míng liú。
更读琳琅篇,叙事何其周。gèng dú lín láng piān,xù shì hé qí zhōu。
尸黎与法云,接迹居岩幽。shī lí yǔ fǎ yún,jiē jì jū yán yōu。
趣将金仙谐,行匪邪径由。qù jiāng jīn xiān xié,xíng fěi xié jìng yóu。
至今手植松,千丈腾龙虬。zhì jīn shǒu zhí sōng,qiān zhàng téng lóng qiú。
悟发特异众,妙龄已依刘。wù fā tè yì zhòng,miào líng yǐ yī liú。
天华无根蒂,应讲来飞浮。tiān huá wú gēn dì,yīng jiǎng lái fēi fú。
帝释昔举手,此理谁可侔。dì shì xī jǔ shǒu,cǐ lǐ shuí kě móu。
迩来表前踪,新亭压鳌头。ěr lái biǎo qián zōng,xīn tíng yā áo tóu。
空渚栖古月,大江浴清秋。kōng zhǔ qī gǔ yuè,dà jiāng yù qīng qiū。
旷怀出十地,壮气横九州。kuàng huái chū shí dì,zhuàng qì héng jiǔ zhōu。
三山连天门,水府卧金牛。sān shān lián tiān mén,shuǐ fǔ wò jīn niú。
故国罗绮灭,深宫榛莽留。gù guó luó qǐ miè,shēn gōng zhēn mǎng liú。
兴亡千岁间,愁绪如缫抽。xīng wáng qiān suì jiān,chóu xù rú sāo chōu。
惟馀北岭云,无心自悠悠。wéi yú běi lǐng yún,wú xīn zì yōu yōu。
高鸿正飞冥,网罗安得收。gāo hóng zhèng fēi míng,wǎng luó ān dé shōu。
公等真丈夫,问学皆渊丘。gōng děng zhēn zhàng fū,wèn xué jiē yuān qiū。
不应持使旄,归合登瀛洲。bù yīng chí shǐ máo,guī hé dēng yíng zhōu。
桓桓鼎鼐司,落落金马俦。huán huán dǐng nài sī,luò luò jīn mǎ chóu。
君臣若尧舜,明良互赓酬。jūn chén ruò yáo shùn,míng liáng hù gēng chóu。
胡为慕瞿聃,玄微解而优。hú wèi mù qú dān,xuán wēi jiě ér yōu。
愿舒三日霖,慰此旱岁求。yuàn shū sān rì lín,wèi cǐ hàn suì qiú。
乾坤涵润泽,使我醉两眸。qián kūn hán rùn zé,shǐ wǒ zuì liǎng móu。
咄嗟勿重陈,玉树后庭讴。duō jiē wù zhòng chén,yù shù hòu tíng ōu。

送李嘉甫朝散还台

郭祥正

春风连作恶,吹雪深尺五。chūn fēng lián zuò è,chuī xuě shēn chǐ wǔ。
元宵无灯火,闭关与谁语。yuán xiāo wú dēng huǒ,bì guān yǔ shuí yǔ。
忽闻营从过,倾盖挹眉宇。hū wén yíng cóng guò,qīng gài yì méi yǔ。
相亲如故人,坐久加循抚。xiāng qīn rú gù rén,zuò jiǔ jiā xún fǔ。
蓬茅只数间,馀无一丘土。péng máo zhǐ shù jiān,yú wú yī qiū tǔ。
半俸足以饱,未尝诣州府。bàn fèng zú yǐ bǎo,wèi cháng yì zhōu fǔ。
白云寓远目,清溪照灵腑。bái yún yù yuǎn mù,qīng xī zhào líng fǔ。
趋闲已忘忧,浩歌唯汲古。qū xián yǐ wàng yōu,hào gē wéi jí gǔ。
明公志方壮,富贵何可取。míng gōng zhì fāng zhuàng,fù guì hé kě qǔ。
高才孰能当,如罴亦如虎。gāo cái shú néng dāng,rú pí yì rú hǔ。
致君为唐虞,泽民作霖雨。zhì jūn wèi táng yú,zé mín zuò lín yǔ。
功名垂乾坤,儿孙列簪组。gōng míng chuí qián kūn,ér sūn liè zān zǔ。
于予一何辽,而能强相与。yú yǔ yī hé liáo,ér néng qiáng xiāng yǔ。
聊书送行章,欲以明出处。liáo shū sòng xíng zhāng,yù yǐ míng chū chù。

前春雪

郭祥正

玄冥夺春令,连旬雪塞屋。xuán míng duó chūn lìng,lián xún xuě sāi wū。
嗷嗷何物声,云是饥民哭。áo áo hé wù shēng,yún shì jī mín kū。
来请义仓米,奈何久空腹。lái qǐng yì cāng mǐ,nài hé jiǔ kōng fù。
寒威如戈矛,命尽须臾速。hán wēi rú gē máo,mìng jǐn xū yú sù。
忆昨去年水,云涛卷平陆。yì zuó qù nián shuǐ,yún tāo juǎn píng lù。
高村既无麦,低田又无谷。gāo cūn jì wú mài,dī tián yòu wú gǔ。
民间已乏食,租税仍未足。mín jiān yǐ fá shí,zū shuì réng wèi zú。
县令欲逃责,催科峻鞭朴。xiàn lìng yù táo zé,cuī kē jùn biān pǔ。
嗟哉吾邦民,何以保骨肉。jiē zāi wú bāng mín,hé yǐ bǎo gǔ ròu。
昂头诉苍苍,和气待春育。áng tóu sù cāng cāng,hé qì dài chūn yù。
春工本好生,此雪无乃酷。chūn gōng běn hǎo shēng,cǐ xuě wú nǎi kù。
谁家敞园馆,草树变琼玉。shuí jiā chǎng yuán guǎn,cǎo shù biàn qióng yù。
美人学回风,欢笑列灯烛。měi rén xué huí fēng,huān xiào liè dēng zhú。
不如万户寒,唯忧五更促。bù rú wàn hù hán,wéi yōu wǔ gèng cù。
世无采诗官,悲歌寄鸿鹄。shì wú cǎi shī guān,bēi gē jì hóng gǔ。