古诗词

神宗皇帝挽词二首

郭祥正

物物皆成化,熙熙十九春。wù wù jiē chéng huà,xī xī shí jiǔ chūn。
寿觞方奏乐,法座忽流尘。shòu shāng fāng zòu lè,fǎ zuò hū liú chén。
遗治前无古,称宗孰有神。yí zhì qián wú gǔ,chēng zōng shú yǒu shén。
烟霄歧路别,百辟共沾巾。yān xiāo qí lù bié,bǎi pì gòng zhān jīn。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

庐陵乐府十首

郭祥正

庭下幽花幂寒雾,金鸭冷烟无一缕。tíng xià yōu huā mì hán wù,jīn yā lěng yān wú yī lǚ。
从君别妾驾红鸾,望断三山无觅处。cóng jūn bié qiè jià hóng luán,wàng duàn sān shān wú mì chù。
平时曲调休重举,长袖空垂不成舞。píng shí qū diào xiū zhòng jǔ,zhǎng xiù kōng chuí bù chéng wǔ。
醒眼牵愁送春去,独立残阳与谁语。xǐng yǎn qiān chóu sòng chūn qù,dú lì cán yáng yǔ shuí yǔ。

庐陵乐府十首

郭祥正

英英玉山禾,乃是凤凰食。yīng yīng yù shān hé,nǎi shì fèng huáng shí。
凤凰殊未来,禾生亦何益。fèng huáng shū wèi lái,hé shēng yì hé yì。
幽香眷春尽,孤根含露寂。yōu xiāng juàn chūn jǐn,gū gēn hán lù jì。
委弃同蒿莱,咄嗟人莫识。wěi qì tóng hāo lái,duō jiē rén mò shí。

妾薄命

郭祥正

雌凤始营巢,妖桃半敷萼。cí fèng shǐ yíng cháo,yāo táo bàn fū è。
忆昔嫁君时,相逢一何乐。yì xī jià jūn shí,xiāng féng yī hé lè。
朱颜妾未变,白眼君先恶。zhū yán qiè wèi biàn,bái yǎn jūn xiān è。
君恩不下济,妾意正难托。jūn ēn bù xià jì,qiè yì zhèng nán tuō。
空床春寂寥,孤灯夜萧索。kōng chuáng chūn jì liáo,gū dēng yè xiāo suǒ。
哀弦时一弹,弹终泪还落。āi xián shí yī dàn,dàn zhōng lèi hái luò。

怨别二首

郭祥正

渡江君别妾,恨不如桃叶。dù jiāng jūn bié qiè,hèn bù rú táo yè。
桃叶解随君,渡江不用楫。táo yè jiě suí jūn,dù jiāng bù yòng jí。
妾既不得随,渡江楫如飞。qiè jì bù dé suí,dù jiāng jí rú fēi。
自怜妾命薄,江头还独归。zì lián qiè mìng báo,jiāng tóu hái dú guī。
一步一回首,碧云凝落晖。yī bù yī huí shǒu,bì yún níng luò huī。
空将盈掬泪,和粉洒罗衣。kōng jiāng yíng jū lèi,hé fěn sǎ luó yī。

怨别二首

郭祥正

团扇不遮面,欲君永相见。tuán shàn bù zhē miàn,yù jūn yǒng xiāng jiàn。
胡为忽别妾,船逐南风便。hú wèi hū bié qiè,chuán zhú nán fēng biàn。
君行妾独处,妾复谁为主。jūn xíng qiè dú chù,qiè fù shuí wèi zhǔ。
正似晚春花,零落随风雨。zhèng shì wǎn chūn huā,líng luò suí fēng yǔ。
有情频寄书,莫令书更疏。yǒu qíng pín jì shū,mò lìng shū gèng shū。
却羡路傍草,到处逢君车。què xiàn lù bàng cǎo,dào chù féng jūn chē。

代古相思

郭祥正

妾面如花开,妾心似兰死。qiè miàn rú huā kāi,qiè xīn shì lán sǐ。
花开色易衰,兰死香不已。huā kāi sè yì shuāi,lán sǐ xiāng bù yǐ。
愿持枯兰心,终焉托君子。yuàn chí kū lán xīn,zhōng yān tuō jūn zi。
君行胡不归,两见秋风起。jūn xíng hú bù guī,liǎng jiàn qiū fēng qǐ。
鸿雁只空来,音书无一纸。hóng yàn zhǐ kōng lái,yīn shū wú yī zhǐ。
夜夜梦见君,朝朝懒梳洗。yè yè mèng jiàn jūn,cháo cháo lǎn shū xǐ。
不忆霜月前,丝桐为君理。bù yì shuāng yuè qián,sī tóng wèi jūn lǐ。
千古万古悲,悠扬逐流水。qiān gǔ wàn gǔ bēi,yōu yáng zhú liú shuǐ。

拟桃花歌

郭祥正

酣酣桃始花,灼灼粉面笑。hān hān táo shǐ huā,zhuó zhuó fěn miàn xiào。
粉色射花光,夺尽丹青妙。fěn sè shè huā guāng,duó jǐn dān qīng miào。
蓝衫马上郎,风流亦年少。lán shān mǎ shàng láng,fēng liú yì nián shǎo。
语言虽未通,精诚默相照。yǔ yán suī wèi tōng,jīng chéng mò xiāng zhào。
敛容缓步复掩门,只见桃花不见人。liǎn róng huǎn bù fù yǎn mén,zhǐ jiàn táo huā bù jiàn rén。
轻红浅白正含露,欲落半开将送春。qīng hóng qiǎn bái zhèng hán lù,yù luò bàn kāi jiāng sòng chūn。
凝心驻马日渐晚,隐忍时时下前坂。níng xīn zhù mǎ rì jiàn wǎn,yǐn rěn shí shí xià qián bǎn。
回头又不见桃花,唯有青山遮醉眼。huí tóu yòu bù jiàn táo huā,wéi yǒu qīng shān zhē zuì yǎn。
扬鞭击镫歌团扇,相见不如不相见。yáng biān jī dèng gē tuán shàn,xiāng jiàn bù rú bù xiāng jiàn。
逢人寄语问桃花,春残吹洗落谁家。féng rén jì yǔ wèn táo huā,chūn cán chuī xǐ luò shuí jiā。

怡轩吟赠番阳张孝子

郭祥正

古云蜀道难,蜀道之难难于上青天。gǔ yún shǔ dào nán,shǔ dào zhī nán nán yú shàng qīng tiān。
孝子寻亲不辞远,草蹻负米离番川。xiào zi xún qīn bù cí yuǎn,cǎo juē fù mǐ lí fān chuān。
西从荆州望夔国,扪萝蹑石穿林巅。xī cóng jīng zhōu wàng kuí guó,mén luó niè shí chuān lín diān。
峡山愈深人迹绝,但闻悲风泠涧声潺湲。xiá shān yù shēn rén jì jué,dàn wén bēi fēng líng jiàn shēng chán yuán。
汲溪钻火行复餐,夜宿茅屋衣裳单。jí xī zuān huǒ xíng fù cān,yè sù máo wū yī shang dān。
回看江南路九千,一见归客吞悲酸。huí kàn jiāng nán lù jiǔ qiān,yī jiàn guī kè tūn bēi suān。
寄声吾母形骸安,慎勿为语皮皴乾。jì shēng wú mǔ xíng hái ān,shèn wù wèi yǔ pí cūn qián。
涪州城西遇征蛮,城门防盗白昼关。fú zhōu chéng xī yù zhēng mán,chéng mén fáng dào bái zhòu guān。
抚膺仰天涕汍澜,见亲之难难于蜀道难。fǔ yīng yǎng tiān tì wán lán,jiàn qīn zhī nán nán yú shǔ dào nán。
成都渐近心稍宽,踊跃可得瞻耆颜。chéng dōu jiàn jìn xīn shāo kuān,yǒng yuè kě dé zhān qí yán。
父昔离家子方孕,子得见父今壮年。fù xī lí jiā zi fāng yùn,zi dé jiàn fù jīn zhuàng nián。
胡弗归兮死敢请,慰我慈母心悬悬。hú fú guī xī sǐ gǎn qǐng,wèi wǒ cí mǔ xīn xuán xuán。
三往三返又十载,孝子执辔方言还。sān wǎng sān fǎn yòu shí zài,xiào zi zhí pèi fāng yán hái。
番人闻归竞嗟喜,夫妇白首重团圆。fān rén wén guī jìng jiē xǐ,fū fù bái shǒu zhòng tuán yuán。
诛茅立屋奉甘旨,陈侯篆榜名怡轩。zhū máo lì wū fèng gān zhǐ,chén hóu zhuàn bǎng míng yí xuān。
春禽提壶助春饮,彩衣自舞春风前。chūn qín tí hú zhù chūn yǐn,cǎi yī zì wǔ chūn fēng qián。
腰金馔玉非我欲,但愿眉寿双松坚。yāo jīn zhuàn yù fēi wǒ yù,dàn yuàn méi shòu shuāng sōng jiān。
朝熙熙,暮熙熙,谁将朱丝绳,奏我怡轩诗。cháo xī xī,mù xī xī,shuí jiāng zhū sī shéng,zòu wǒ yí xuān shī。

忆敬亭山作

郭祥正

忽忆敬亭山,翠碧千万寻。hū yì jìng tíng shān,cuì bì qiān wàn xún。
白云拂地弄晴影,黄猿啸晚清人心。bái yún fú dì nòng qíng yǐng,huáng yuán xiào wǎn qīng rén xīn。
桃花流水三月深,柳絮披烟辞故林。táo huā liú shuǐ sān yuè shēn,liǔ xù pī yān cí gù lín。
重楼复殿据山脚,像塑制度祠非淫。zhòng lóu fù diàn jù shān jiǎo,xiàng sù zhì dù cí fēi yín。
晋时谢守曾赛雨,至今石上镌遗吟。jìn shí xiè shǒu céng sài yǔ,zhì jīn shí shàng juān yí yín。
五言雅重参二典,琅琅一诵铿璆琳。wǔ yán yǎ zhòng cān èr diǎn,láng láng yī sòng kēng qiú lín。
绿潭无底白玉沈,千载何人知此音。lǜ tán wú dǐ bái yù shěn,qiān zài hé rén zhī cǐ yīn。
李白骑鲸出沧海,回鞭曾宿岧峣岑。lǐ bái qí jīng chū cāng hǎi,huí biān céng sù tiáo yáo cén。
却泛虚舟弄溪月,紫霞之杯倾不歇。què fàn xū zhōu nòng xī yuè,zǐ xiá zhī bēi qīng bù xiē。
醉来更约崔宗之,秋水玄谈清兴发。zuì lái gèng yuē cuī zōng zhī,qiū shuǐ xuán tán qīng xīng fā。
数公逸驾何当还,怅望英风不可攀。shù gōng yì jià hé dāng hái,chàng wàng yīng fēng bù kě pān。
信道相看两不厌,古来只有敬亭山。xìn dào xiāng kàn liǎng bù yàn,gǔ lái zhǐ yǒu jìng tíng shān。

哭梅直讲圣俞

郭祥正

生事念死隔,歘如过鸟飞。shēng shì niàn sǐ gé,chuā rú guò niǎo fēi。
长空不留迹,清叫竟何之。zhǎng kōng bù liú jì,qīng jiào jìng hé zhī。
死者固已矣,生者谩相思。sǐ zhě gù yǐ yǐ,shēng zhě mán xiāng sī。
昭亭雪塞山,相遇忘寒饥。zhāo tíng xuě sāi shān,xiāng yù wàng hán jī。
解剑贳浊酒,果肴躬自携。jiě jiàn shì zhuó jiǔ,guǒ yáo gōng zì xié。
扫除长少分,旷荡文章期。sǎo chú zhǎng shǎo fēn,kuàng dàng wén zhāng qī。
赠蒙以大白,自谓无复疑。zèng méng yǐ dà bái,zì wèi wú fù yí。
及将起草茅,谨札还先驰。jí jiāng qǐ cǎo máo,jǐn zhá hái xiān chí。
邀我采石渡,烂醉霜蟹肥。yāo wǒ cǎi shí dù,làn zuì shuāng xiè féi。
沉吟望夫曲,朗诵天门诗。chén yín wàng fū qū,lǎng sòng tiān mén shī。
险绝必使和,凡鱼岂龙追。xiǎn jué bì shǐ hé,fán yú qǐ lóng zhuī。
篇篇被许可,当友不当师。piān piān bèi xǔ kě,dāng yǒu bù dāng shī。
凌晨挂高帆,公行我言归。líng chén guà gāo fān,gōng xíng wǒ yán guī。
一别三四秋,音问山中稀。yī bié sān sì qiū,yīn wèn shān zhōng xī。
去年集选曹,僮瘦马力羸。qù nián jí xuǎn cáo,tóng shòu mǎ lì léi。
访公国东门,问我来何时。fǎng gōng guó dōng mén,wèn wǒ lái hé shí。
青刍与白饭,诸子争赍持。qīng chú yǔ bái fàn,zhū zi zhēng jī chí。
论新复谈故,谓我今逾奇。lùn xīn fù tán gù,wèi wǒ jīn yú qí。
南还得长篇,万里衔光辉。nán hái dé zhǎng piān,wàn lǐ xián guāng huī。
此德未云报,讣音裂肝脾。cǐ dé wèi yún bào,fù yīn liè gān pí。
桓桓万人英,不遇终愁羁。huán huán wàn rén yīng,bù yù zhōng chóu jī。
一官止太学,薄命吁可悲。yī guān zhǐ tài xué,báo mìng xū kě bēi。
所嗟吾道丧,斯文竟何为。suǒ jiē wú dào sàng,sī wén jìng hé wèi。
譬彼卞子玉,弃置污浊泥。pì bǐ biàn zi yù,qì zhì wū zhuó ní。
凤来无嘉禾,啄肉纷群鸱。fèng lái wú jiā hé,zhuó ròu fēn qún chī。
彼苍厥有主,此理安无欺。bǐ cāng jué yǒu zhǔ,cǐ lǐ ān wú qī。
呜呼如之何,酸嘶复酸嘶。wū hū rú zhī hé,suān sī fù suān sī。

哭夏寺丞公酉

郭祥正

齐山郁愁烟,镜潭坠孤月。qí shān yù chóu yān,jìng tán zhuì gū yuè。
佳人去不还,生别成死别。jiā rén qù bù hái,shēng bié chéng sǐ bié。
有才曾未施,负冤终莫雪。yǒu cái céng wèi shī,fù yuān zhōng mò xuě。
世情多反覆,美玉不如铁。shì qíng duō fǎn fù,měi yù bù rú tiě。
无路攀魂车,隔江寄清血。wú lù pān hún chē,gé jiāng jì qīng xuè。

哭子点

郭祥正

五岁养育恩,一朝随埃尘。wǔ suì yǎng yù ēn,yī cháo suí āi chén。
琅琅读书声,在耳犹如新。láng láng dú shū shēng,zài ěr yóu rú xīn。
哽哽临绝言,唤爷眉屡颦。gěng gěng lín jué yán,huàn yé méi lǚ pín。
永痛卑栖邑,医脉非良真。yǒng tòng bēi qī yì,yī mài fēi liáng zhēn。
微疾遽夭殇,吾家失麒麟。wēi jí jù yāo shāng,wú jiā shī qí lín。
嗥天天莫知,拊地地不闻。háo tiān tiān mò zhī,fǔ dì dì bù wén。
泪迸睛欲枯,肠断鼻愈辛。lèi bèng jīng yù kū,cháng duàn bí yù xīn。
汝卧长夜台,我孤大梦身。rǔ wò zhǎng yè tái,wǒ gū dà mèng shēn。
后嗣复谁望,有车已摧轮。hòu sì fù shuí wàng,yǒu chē yǐ cuī lún。
佳雏堕危巢,异芳零短春。jiā chú duò wēi cháo,yì fāng líng duǎn chūn。
黄泉无白日,青冢多愁云。huáng quán wú bái rì,qīng zhǒng duō chóu yún。
哀弦写悲歌,吊汝冥漠魂。āi xián xiě bēi gē,diào rǔ míng mò hún。

三亡诗

郭祥正

荣翁苦于学,腹实五车书。róng wēng kǔ yú xué,fù shí wǔ chē shū。
尤明礼乐事,画就百幅图。yóu míng lǐ lè shì,huà jiù bǎi fú tú。
献之神宗朝,不报还旧庐。xiàn zhī shén zōng cháo,bù bào hái jiù lú。
白头著青衫,老愤犹欲舒。bái tóu zhù qīng shān,lǎo fèn yóu yù shū。
佐邑曾未赴,瞑目忽已殂。zuǒ yì céng wèi fù,míng mù hū yǐ cú。
何子稍家富,恬不为利拘。hé zi shāo jiā fù,tián bù wèi lì jū。
执笔工词章,科第学有馀。zhí bǐ gōng cí zhāng,kē dì xué yǒu yú。
终遭有司黜,才命诚难俱。zhōng zāo yǒu sī chù,cái mìng chéng nán jù。
今闻亦长往,令我勤悲吁。jīn wén yì zhǎng wǎng,lìng wǒ qín bēi xū。
二家各有子,素业传门闾。èr jiā gè yǒu zi,sù yè chuán mén lǘ。
登科既同籍,奔丧又同途。dēng kē jì tóng jí,bēn sàng yòu tóng tú。
李君出世胄,轩轩佩琼琚。lǐ jūn chū shì zhòu,xuān xuān pèi qióng jū。
计偕冠多士,场屋喧名誉。jì xié guān duō shì,chǎng wū xuān míng yù。
晚乃乐高隐,卖药荒村墟。wǎn nǎi lè gāo yǐn,mài yào huāng cūn xū。
愈贫愈自信,纯洁不可污。yù pín yù zì xìn,chún jié bù kě wū。
天胡夺其龄,否极泰则无。tiān hú duó qí líng,fǒu jí tài zé wú。
斯人皆旧游,想望空踟蹰。sī rén jiē jiù yóu,xiǎng wàng kōng chí chú。
顾我虽未死,目眊霜盈须。gù wǒ suī wèi sǐ,mù mào shuāng yíng xū。
近酒已先恶,趋时迹尤疏。jìn jiǔ yǐ xiān è,qū shí jì yóu shū。
飞章乞残骸,轻舟下重湖。fēi zhāng qǐ cán hái,qīng zhōu xià zhòng hú。
将投永安泊,访旧相欢娱。jiāng tóu yǒng ān pō,fǎng jiù xiāng huān yú。
那知死生隔,三秀同时枯。nà zhī sǐ shēng gé,sān xiù tóng shí kū。
欲为招魂篇,悲风涕沾濡。yù wèi zhāo hún piān,bēi fēng tì zhān rú。

拟挽歌五首

郭祥正

百年苦役役,一死已休休。bǎi nián kǔ yì yì,yī sǐ yǐ xiū xiū。
惟我方自适,妻子空悲愁。wéi wǒ fāng zì shì,qī zi kōng bēi chóu。
满樽奠美酒,满盘荐珍羞。mǎn zūn diàn měi jiǔ,mǎn pán jiàn zhēn xiū。
我终不可起,汝情谩悠悠。wǒ zhōng bù kě qǐ,rǔ qíng mán yōu yōu。
送我入蒿里,寂寞无春秋。sòng wǒ rù hāo lǐ,jì mò wú chūn qiū。

拟挽歌五首

郭祥正

形坏影亦灭,有神竟何依。xíng huài yǐng yì miè,yǒu shén jìng hé yī。
漠漠空木中,岂知经四时。mò mò kōng mù zhōng,qǐ zhī jīng sì shí。
以此为长年,谁人不同归。yǐ cǐ wèi zhǎng nián,shuí rén bù tóng guī。
儿孙汝勿泣,朋旧汝勿悲。ér sūn rǔ wù qì,péng jiù rǔ wù bēi。
岁月易经过,冥默终相期。suì yuè yì jīng guò,míng mò zhōng xiāng qī。