古诗词

招蒋颖叔游丁山彰教寺

郭祥正

闲心乐名山,景象恣吟剽。xián xīn lè míng shān,jǐng xiàng zì yín piāo。
昭亭西南隅,乱峰最青峭。zhāo tíng xī nán yú,luàn fēng zuì qīng qiào。
盘盘得修径,豁豁渐明眺。pán pán dé xiū jìng,huō huō jiàn míng tiào。
一读道旁碑,古兴恣雅要。yī dú dào páng bēi,gǔ xīng zì yǎ yào。
知有金仙家,即往不俟召。zhī yǒu jīn xiān jiā,jí wǎng bù qí zhào。
平田转回塘,飞瓦接危峤。píng tián zhuǎn huí táng,fēi wǎ jiē wēi jiào。
东边卧石虎,徐王旧坟兆。dōng biān wò shí hǔ,xú wáng jiù fén zhào。
但惊深藓晦,不见金碧耀。dàn jīng shēn xiǎn huì,bù jiàn jīn bì yào。
图形半残缺,冷榻孤灯照。tú xíng bàn cán quē,lěng tà gū dēng zhào。
深篁归鸟没,空岩雪风叫。shēn huáng guī niǎo méi,kōng yán xuě fēng jiào。
敕书刊翠琰,灵迹获猎烧。chì shū kān cuì yǎn,líng jì huò liè shāo。
寒潭多蛰鳞,佛子忌渔钓。hán tán duō zhé lín,fú zi jì yú diào。
动活各遂性,蕃衍理可校。dòng huó gè suì xìng,fān yǎn lǐ kě xiào。
馀晖初月散,幽籁发玄窍。yú huī chū yuè sàn,yōu lài fā xuán qiào。
中有无心人,禅禅自相绍。zhōng yǒu wú xīn rén,chán chán zì xiāng shào。
问年逾耳顺,肤色尚如少。wèn nián yú ěr shùn,fū sè shàng rú shǎo。
翻令念达人,鸿蒙首频掉。fān lìng niàn dá rén,hóng méng shǒu pín diào。
时平冠佩繁,往往属不肖。shí píng guān pèi fán,wǎng wǎng shǔ bù xiào。
岂如弃以归,林泉自投跳。qǐ rú qì yǐ guī,lín quán zì tóu tiào。
卓彼蒋夫子,诗辞极精妙。zhuó bǐ jiǎng fū zi,shī cí jí jīng miào。
能来同我游,险绝共长啸。néng lái tóng wǒ yóu,xiǎn jué gòng zhǎng xiào。
终当为君诵,古律变新调。zhōng dāng wèi jūn sòng,gǔ lǜ biàn xīn diào。
更评江南事,僣迹又足悼。gèng píng jiāng nán shì,tiě jì yòu zú dào。
不能降真人,卒用焚祖庙。bù néng jiàng zhēn rén,zú yòng fén zǔ miào。
训狐啼老木,愁烟起荒藋。xùn hú tí lǎo mù,chóu yān qǐ huāng diào。
复有贰卿碑,曾为参军吊。fù yǒu èr qīng bēi,céng wèi cān jūn diào。
勇为手势吟,一助玉瓶釂。yǒng wèi shǒu shì yín,yī zhù yù píng jiào。

郭祥正

郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。 郭祥正的作品>>

猜您喜欢

楚江行

郭祥正

吾生磊落无滞留,一生好作大江游,任尔龟鼍跋浪蛟龙愁。wú shēng lěi luò wú zhì liú,yī shēng hǎo zuò dà jiāng yóu,rèn ěr guī tuó bá làng jiāo lóng chóu。
昨夜天风下荆楚,我来此地重怀古。zuó yè tiān fēng xià jīng chǔ,wǒ lái cǐ dì zhòng huái gǔ。
洛妃湘女不足数,渺渺兮三闾在何所。luò fēi xiāng nǚ bù zú shù,miǎo miǎo xī sān lǘ zài hé suǒ。
浩荡烟波江水阔,冥寞神交两相许。hào dàng yān bō jiāng shuǐ kuò,míng mò shén jiāo liǎng xiāng xǔ。
倒提金斗倾浊醪,滴沥招魂寂无语。dào tí jīn dòu qīng zhuó láo,dī lì zhāo hún jì wú yǔ。
斜阳衔山暝潮退,两两渔舟迷向背。xié yáng xián shān míng cháo tuì,liǎng liǎng yú zhōu mí xiàng bèi。
便欲因之垂钓竿,六鳌一掷天门外。biàn yù yīn zhī chuí diào gān,liù áo yī zhì tiān mén wài。

九华山行

郭祥正

群山秀色堆寒空,九华一簇青芙蓉。qún shān xiù sè duī hán kōng,jiǔ huá yī cù qīng fú róng。
谁云九子化为石,聚头论道扶天公。shuí yún jiǔ zi huà wèi shí,jù tóu lùn dào fú tiān gōng。
深岩自积太古雪,烛龙缩爪羞无功。shēn yán zì jī tài gǔ xuě,zhú lóng suō zhǎo xiū wú gōng。
湍流万丈射碧落,此源直与银河通。tuān liú wàn zhàng shè bì luò,cǐ yuán zhí yǔ yín hé tōng。
尘埃一点入不得,烟雾五色朝阳烘。chén āi yī diǎn rù bù dé,yān wù wǔ sè cháo yáng hōng。
有时昏昏雷电怒,崩崖裂壁挥长松。yǒu shí hūn hūn léi diàn nù,bēng yá liè bì huī zhǎng sōng。
龙作雨,虎啸风。lóng zuò yǔ,hǔ xiào fēng。
白日变明晦,九子亦惨容,褐冠释氏胡为笑傲于其中。bái rì biàn míng huì,jiǔ zi yì cǎn róng,hè guān shì shì hú wèi xiào ào yú qí zhōng。
我将学彼术,卷舌切愧求童蒙。wǒ jiāng xué bǐ shù,juǎn shé qiè kuì qiú tóng méng。
天公信玉女,号令不尔从。tiān gōng xìn yù nǚ,hào lìng bù ěr cóng。
嗟尔九子竟何补,非泰非华非衡嵩。jiē ěr jiǔ zi jìng hé bǔ,fēi tài fēi huá fēi héng sōng。

谷帘水行

郭祥正

崭崭青壑仙人居,水精帘挂光浮浮。zhǎn zhǎn qīng hè xiān rén jū,shuǐ jīng lián guà guāng fú fú。
中有天乐振天响,真珠琤淙碎珊瑚。zhōng yǒu tiān lè zhèn tiān xiǎng,zhēn zhū chēng cóng suì shān hú。
嫦娥拥月夜相照,天光地莹倒玉壶。cháng é yōng yuè yè xiāng zhào,tiān guāng dì yíng dào yù hú。
又云玉皇醉玉液,琼簟千尺从空铺。yòu yún yù huáng zuì yù yè,qióng diàn qiān chǐ cóng kōng pù。
卧来北斗谏以起,惊风吹落青山隅。wò lái běi dòu jiàn yǐ qǐ,jīng fēng chuī luò qīng shān yú。
溶溶万古万万古,竟谁能辨为真虚。róng róng wàn gǔ wàn wàn gǔ,jìng shuí néng biàn wèi zhēn xū。
我来吟哦不知晚,山云四暗山魈呼。wǒ lái yín ó bù zhī wǎn,shān yún sì àn shān xiāo hū。
安得长鲸驾天险,下视灵源知有无。ān dé zhǎng jīng jià tiān xiǎn,xià shì líng yuán zhī yǒu wú。

鹦鹉洲行

郭祥正

猛虎磨牙齿九州,祢生何事来揶。měng hǔ mó yá chǐ jiǔ zhōu,mí shēng hé shì lái yé。
黄云屯屯宴宾客,故衣脱去更岑牟。huáng yún tún tún yàn bīn kè,gù yī tuō qù gèng cén móu。
渔阳掺挝曲声苦,壮士衔悲寂无语。yú yáng càn wō qū shēng kǔ,zhuàng shì xián bēi jì wú yǔ。
汉朝社稷四百年,海泻涛淙一抔土。hàn cháo shè jì sì bǎi nián,hǎi xiè tāo cóng yī póu tǔ。
嗟哉鼓史狂而痴,天运往矣安能追。jiē zāi gǔ shǐ kuáng ér chī,tiān yùn wǎng yǐ ān néng zhuī。
四方血战殊未已,三尺棁杖真何为。sì fāng xuè zhàn shū wèi yǐ,sān chǐ zhuō zhàng zhēn hé wèi。
君不见武昌之国鹦鹉洲,至今芳草含春愁。jūn bù jiàn wǔ chāng zhī guó yīng wǔ zhōu,zhì jīn fāng cǎo hán chūn chóu。
可行则行止则止,死无所益令人羞。kě xíng zé xíng zhǐ zé zhǐ,sǐ wú suǒ yì lìng rén xiū。
死无所益令人羞,黄祖曹公均一丘。sǐ wú suǒ yì lìng rén xiū,huáng zǔ cáo gōng jūn yī qiū。

金山行

郭祥正

金山杳在沧溟中,雪崖冰柱浮仙宫。jīn shān yǎo zài cāng míng zhōng,xuě yá bīng zhù fú xiān gōng。
乾坤扶持自今古,日月仿佛躔西东。qián kūn fú chí zì jīn gǔ,rì yuè fǎng fú chán xī dōng。
我泛灵槎出尘世,搜索异境窥神功。wǒ fàn líng chá chū chén shì,sōu suǒ yì jìng kuī shén gōng。
一朝登临重叹息,四时想像何其雄。yī cháo dēng lín zhòng tàn xī,sì shí xiǎng xiàng hé qí xióng。
卷帘夜阁挂北斗,大鲸驾浪吹长空。juǎn lián yè gé guà běi dòu,dà jīng jià làng chuī zhǎng kōng。
舟摧岸断岂足数,往往霹雳捶蛟龙。zhōu cuī àn duàn qǐ zú shù,wǎng wǎng pī lì chuí jiāo lóng。
寒蟾八月荡瑶海,秋光上下磨青铜。hán chán bā yuè dàng yáo hǎi,qiū guāng shàng xià mó qīng tóng。
鸟飞不尽暮天碧,渔歌忽断芦花风。niǎo fēi bù jǐn mù tiān bì,yú gē hū duàn lú huā fēng。
蓬莱久闻未成往,壮观绝致遥应同。péng lái jiǔ wén wèi chéng wǎng,zhuàng guān jué zhì yáo yīng tóng。
潮生潮落夜还晓,物与数会谁能穷。cháo shēng cháo luò yè hái xiǎo,wù yǔ shù huì shuí néng qióng。
百年形影浪自苦,便欲此地安微躬。bǎi nián xíng yǐng làng zì kǔ,biàn yù cǐ dì ān wēi gōng。
白云南来入我望,又起归兴随征鸿。bái yún nán lái rù wǒ wàng,yòu qǐ guī xīng suí zhēng hóng。

潜山行

郭祥正

笑别姑熟州,来作潜山游。xiào bié gū shú zhōu,lái zuò qián shān yóu。
潜山闻名三十载,写望可以销吾忧。qián shān wén míng sān shí zài,xiě wàng kě yǐ xiāo wú yōu。
晴云如绵挂寒木,广溪镜静涵明秋。qíng yún rú mián guà hán mù,guǎng xī jìng jìng hán míng qiū。
山头石齿夜璨璨,疑是太古之雪吹不收。shān tóu shí chǐ yè càn càn,yí shì tài gǔ zhī xuě chuī bù shōu。
信哉帝祖驻銮跸,异景怪变谁能求。xìn zāi dì zǔ zhù luán bì,yì jǐng guài biàn shuí néng qiú。
若非青崖见白鹿,安得此地排珠楼。ruò fēi qīng yá jiàn bái lù,ān dé cǐ dì pái zhū lóu。
群仙长哦空洞绝,绿章封事乘虚辀。qún xiān zhǎng ó kōng dòng jué,lǜ zhāng fēng shì chéng xū zhōu。
灵鸟盘旋老鹤舞,华灯散采祥飙浮。líng niǎo pán xuán lǎo hè wǔ,huá dēng sàn cǎi xiáng biāo fú。
噫吁嚱,汉武登坛求不得,明皇夜梦推五百。yī xū xì,hàn wǔ dēng tán qiú bù dé,míng huáng yè mèng tuī wǔ bǎi。
宁知司命抱真符,为宋真人开社稷。níng zhī sī mìng bào zhēn fú,wèi sòng zhēn rén kāi shè jì。
诏书数下修琳宫,殿阁缥缈平诸峰。zhào shū shù xià xiū lín gōng,diàn gé piāo miǎo píng zhū fēng。
六朝德泽施愈远,九天福祐来无穷。liù cháo dé zé shī yù yuǎn,jiǔ tiān fú yòu lái wú qióng。
君不见潜山之下,潜水之涯。jūn bù jiàn qián shān zhī xià,qián shuǐ zhī yá。
菖蒲有九节,白术多紫花。chāng pú yǒu jiǔ jié,bái shù duō zǐ huā。
采之百拜献君寿,陛下盛德如重华。cǎi zhī bǎi bài xiàn jūn shòu,bì xià shèng dé rú zhòng huá。

山中吟

郭祥正

山中吟,白日长,碧霄泉暖菖蒲香。shān zhōng yín,bái rì zhǎng,bì xiāo quán nuǎn chāng pú xiāng。
仙翁劝我采为食,登高遂觉足力强。xiān wēng quàn wǒ cǎi wèi shí,dēng gāo suì jué zú lì qiáng。
登高望远远思发,春风浩浩天茫茫。dēng gāo wàng yuǎn yuǎn sī fā,chūn fēng hào hào tiān máng máng。
美人一别隔沧海,青鸟寄与双明珰。měi rén yī bié gé cāng hǎi,qīng niǎo jì yǔ shuāng míng dāng。
青鸟东飞亦不返,草色绿缛云徜徉。qīng niǎo dōng fēi yì bù fǎn,cǎo sè lǜ rù yún cháng yáng。
草色几回绿,云飞无故乡。cǎo sè jǐ huí lǜ,yún fēi wú gù xiāng。
魂迷梦断意何在,山中吟,白日长。hún mí mèng duàn yì hé zài,shān zhōng yín,bái rì zhǎng。

山中乐

郭祥正

寻山佳兴发,一夜渡江月。xún shān jiā xīng fā,yī yè dù jiāng yuè。
首到庐江元放家,水洞清光数毫发。shǒu dào lú jiāng yuán fàng jiā,shuǐ dòng qīng guāng shù háo fā。
爱之便欲久栖息,又闻灵仙之境敞金阙。ài zhī biàn yù jiǔ qī xī,yòu wén líng xiān zhī jìng chǎng jīn quē。
清风吹我衣,不觉过皖溪。qīng fēng chuī wǒ yī,bù jué guò wǎn xī。
危梁千步玉虹卧,松行十里青龙归。wēi liáng qiān bù yù hóng wò,sōng xíng shí lǐ qīng lóng guī。
烟霞绕脚变明晦,忽见殿阁铺琉璃。yān xiá rào jiǎo biàn míng huì,hū jiàn diàn gé pù liú lí。
重檐却在迥汉上,倚栏俯视白日低。zhòng yán què zài jiǒng hàn shàng,yǐ lán fǔ shì bái rì dī。
虚庭自作箫籁响,屋角更无飞鸟飞。xū tíng zì zuò xiāo lài xiǎng,wū jiǎo gèng wú fēi niǎo fēi。
霓幡重重蔽真御,仿佛遥见星文垂。ní fān zhòng zhòng bì zhēn yù,fǎng fú yáo jiàn xīng wén chuí。
长廊纱笼绝笔画,老龟稳载青瑶碑。zhǎng láng shā lóng jué bǐ huà,lǎo guī wěn zài qīng yáo bēi。
更逢逍遥不死客,齿清发翠桃花肌。gèng féng xiāo yáo bù sǐ kè,chǐ qīng fā cuì táo huā jī。
箫台可到亦非远,云间况有白鹿骑。xiāo tái kě dào yì fēi yuǎn,yún jiān kuàng yǒu bái lù qí。
细窥绝景辄大笑,吾曹何事尘中为。xì kuī jué jǐng zhé dà xiào,wú cáo hé shì chén zhōng wèi。
安得良田三百亩,可以饱我妻与儿。ān dé liáng tián sān bǎi mǔ,kě yǐ bǎo wǒ qī yǔ ér。
长年只在名山里,万事纷纷都不知。zhǎng nián zhǐ zài míng shān lǐ,wàn shì fēn fēn dōu bù zhī。

将归行

郭祥正

男儿四十无所成,可怜鬓发霜华生。nán ér sì shí wú suǒ chéng,kě lián bìn fā shuāng huá shēng。
长书朝奏夕命相,此事故非言不行。zhǎng shū cháo zòu xī mìng xiāng,cǐ shì gù fēi yán bù xíng。
低徊却入邵陵幕,梅岭招降建城郭。dī huái què rù shào líng mù,méi lǐng zhāo jiàng jiàn chéng guō。
论功第一遭众谗,断木浮沉委沟壑。lùn gōng dì yī zāo zhòng chán,duàn mù fú chén wěi gōu hè。
噫吁嚱,数奇不独李将军,株坐桐乡三见春。yī xū xì,shù qí bù dú lǐ jiāng jūn,zhū zuò tóng xiāng sān jiàn chūn。
桐乡虽好大儿死,风物满眼唯悲辛。tóng xiāng suī hǎo dà ér sǐ,fēng wù mǎn yǎn wéi bēi xīn。
迩来又赴肥上辟,碌碌随人亦何益。ěr lái yòu fù féi shàng pì,lù lù suí rén yì hé yì。
法网深悬无纵鳞,敛翼饥禽忧弹射。fǎ wǎng shēn xuán wú zòng lín,liǎn yì jī qín yōu dàn shè。
噫吁嚱,一寸丹心不堪折,扁舟却忆姑溪月。yī xū xì,yī cùn dān xīn bù kān zhé,biǎn zhōu què yì gū xī yuè。
溪如凝冰月如雪,天地清光迥交澈。xī rú níng bīng yuè rú xuě,tiān dì qīng guāng jiǒng jiāo chè。
钓丝千丈入琉璃,六鳌一举三山随。diào sī qiān zhàng rù liú lí,liù áo yī jǔ sān shān suí。
人生快意莫如此,腰束黄金多横死。rén shēng kuài yì mò rú cǐ,yāo shù huáng jīn duō héng sǐ。
君不见日暮途穷逆行客,一饷荣华速诛殛。jūn bù jiàn rì mù tú qióng nì xíng kè,yī xiǎng róng huá sù zhū jí。
又不见都市朝衣就剑人,谁道忠言能杀身。yòu bù jiàn dōu shì cháo yī jiù jiàn rén,shuí dào zhōng yán néng shā shēn。
休休休,归去来。xiū xiū xiū,guī qù lái。
芝田石室云长在,瑶草琪花春不回。zhī tián shí shì yún zhǎng zài,yáo cǎo qí huā chūn bù huí。
收帆银涛即平陆,跨青牛兮驱白鹿。shōu fān yín tāo jí píng lù,kuà qīng niú xī qū bái lù。
莫向人间歧路行,岂有悲欢与荣辱。mò xiàng rén jiān qí lù xíng,qǐ yǒu bēi huān yǔ róng rǔ。
休休休,归去来,计已决。xiū xiū xiū,guī qù lái,jì yǐ jué。
肯学腐儒空有言,辜负春鹃口流血。kěn xué fǔ rú kōng yǒu yán,gū fù chūn juān kǒu liú xuè。

东林行

郭祥正

龙蟠大地藏山腹,瑞气蒙笼紫金屋。lóng pán dà dì cáng shān fù,ruì qì méng lóng zǐ jīn wū。
香炉万丈擎碧霄,二涧斜飞落寒玉。xiāng lú wàn zhàng qíng bì xiāo,èr jiàn xié fēi luò hán yù。
晋朝遗事唐人辞,皴斮龟螭尚堪读。jìn cháo yí shì táng rén cí,cūn cuò guī chī shàng kān dú。
楼烦真人应梦来,夜斧丁丁神伐木。lóu fán zhēn rén yīng mèng lái,yè fǔ dīng dīng shén fá mù。
安帝亲留步辇迎,灵运开池素华馥。ān dì qīn liú bù niǎn yíng,líng yùn kāi chí sù huá fù。
会随流转不成尘,灯焰明明自相续。huì suí liú zhuǎn bù chéng chén,dēng yàn míng míng zì xiāng xù。
游人未达此理元,安得清凉灭贪欲。yóu rén wèi dá cǐ lǐ yuán,ān dé qīng liáng miè tān yù。
我今弃官脱尘网,僧宝瞻依无不足。wǒ jīn qì guān tuō chén wǎng,sēng bǎo zhān yī wú bù zú。
跨黄牛,骑白鹿,时时自唱无生曲。kuà huáng niú,qí bái lù,shí shí zì chàng wú shēng qū。
无生曲,君试听,五音六律和不得,为君写作东林行。wú shēng qū,jūn shì tīng,wǔ yīn liù lǜ hé bù dé,wèi jūn xiě zuò dōng lín xíng。

韶石行

郭祥正

扁舟未下连虞滩,韶石罗列谁雕刓。biǎn zhōu wèi xià lián yú tān,sháo shí luó liè shuí diāo wán。
化工有意露怪变,待彼虞舜来观玩。huà gōng yǒu yì lù guài biàn,dài bǐ yú shùn lái guān wán。
泊舟登岸始远览,两峰直裂诸峰巑。pō zhōu dēng àn shǐ yuǎn lǎn,liǎng fēng zhí liè zhū fēng cuán。
青鸾低徊欲下饮,翠凤却舞抟修翰。qīng luán dī huái yù xià yǐn,cuì fèng què wǔ tuán xiū hàn。
蛰龙钁雷怒奋角,帝子出震初峨冠。zhé lóng jué léi nù fèn jiǎo,dì zi chū zhèn chū é guān。
日光扑扑散金蕊,莲花透澈琉璃盘。rì guāng pū pū sàn jīn ruǐ,lián huā tòu chè liú lí pán。
行衣十里仙雾湿,暝色一抹轻绡寒。xíng yī shí lǐ xiān wù shī,míng sè yī mǒ qīng xiāo hán。
我将仙崖想韶乐,北风忽变阴漫漫。wǒ jiāng xiān yá xiǎng sháo lè,běi fēng hū biàn yīn màn màn。
松摇长空吼万壑,溪走石脚淙惊湍。sōng yáo zhǎng kōng hǒu wàn hè,xī zǒu shí jiǎo cóng jīng tuān。
遗音自与天地响,听不以耳精神完。yí yīn zì yǔ tiān dì xiǎng,tīng bù yǐ ěr jīng shén wán。
重曈一去无复还,随风波兮陟云间。zhòng tóng yī qù wú fù hái,suí fēng bō xī zhì yún jiān。
潇湘洞庭亦何有,竹上血泪千年斑。xiāo xiāng dòng tíng yì hé yǒu,zhú shàng xuè lèi qiān nián bān。
九成不作至道息,纷纷后世畴能攀。jiǔ chéng bù zuò zhì dào xī,fēn fēn hòu shì chóu néng pān。
登韶石兮情飘飘而未尽,饬彼柴车兮且将造乎苍梧九疑之深山。dēng sháo shí xī qíng piāo piāo ér wèi jǐn,chì bǐ chái chē xī qiě jiāng zào hū cāng wú jiǔ yí zhī shēn shān。

松门阻风望庐山有怀李白

郭祥正

北风阻船泊湖漘,北望庐阜青无痕。běi fēng zǔ chuán pō hú chún,běi wàng lú fù qīng wú hén。
晴云自舒仍自卷,白龙欲眠犹宛转。qíng yún zì shū réng zì juǎn,bái lóng yù mián yóu wǎn zhuǎn。
秋空漠漠秋气浅,碧天蘸水如刀剪。qiū kōng mò mò qiū qì qiǎn,bì tiān zhàn shuǐ rú dāo jiǎn。
篙师畏浪不敢行,却忆李白骑长鲸。gāo shī wèi làng bù gǎn xíng,què yì lǐ bái qí zhǎng jīng。
倒回玉鞭击鲸尾,锦袍溅雪洪涛里。dào huí yù biān jī jīng wěi,jǐn páo jiàn xuě hóng tāo lǐ。
霓光溢目精神闲,终日高歌去复还。ní guāng yì mù jīng shén xián,zhōng rì gāo gē qù fù hái。
飞流直下三千尺,风吹银汉落人间。fēi liú zhí xià sān qiān chǐ,fēng chuī yín hàn luò rén jiān。
天送醇醪倾北斗,群仙吹箫龙凤吼。tiān sòng chún láo qīng běi dòu,qún xiān chuī xiāo lóng fèng hǒu。
李白一饮还一醉,醉来岂知生死累。lǐ bái yī yǐn hái yī zuì,zuì lái qǐ zhī shēng sǐ lèi。
倏然却返玉皇家,不骑鲸鱼驾鸾车。shū rán què fǎn yù huáng jiā,bù qí jīng yú jià luán chē。
留连自摘蟠桃花,嚼花吐津染朝霞。liú lián zì zhāi pán táo huā,jué huā tǔ jīn rǎn cháo xiá。
不信如今三百载,顽鲸骇浪空相待。bù xìn rú jīn sān bǎi zài,wán jīng hài làng kōng xiāng dài。

苦寒行二首

郭祥正

江南饶暖衣絺绤,今岁春寒人未识。jiāng nán ráo nuǎn yī chī xì,jīn suì chūn hán rén wèi shí。
溪流冰合地成拆,一月三旬雪三尺。xī liú bīng hé dì chéng chāi,yī yuè sān xún xuě sān chǐ。
去年大潦民无食,子母生离空叹息。qù nián dà lǎo mín wú shí,zi mǔ shēng lí kōng tàn xī。
只今道路多横尸,安忍催科更诛殛。zhǐ jīn dào lù duō héng shī,ān rěn cuī kē gèng zhū jí。

苦寒行二首

郭祥正

下溪捕鱼一丈冰,上山采樵三尺雪。xià xī bǔ yú yī zhàng bīng,shàng shān cǎi qiáo sān chǐ xuě。
人人饥饿衣裳单,骨月相看眼流血。rén rén jī è yī shang dān,gǔ yuè xiāng kàn yǎn liú xuè。
乾坤失色云未收,雕鹗无声翅将折。qián kūn shī sè yún wèi shōu,diāo è wú shēng chì jiāng zhé。
官仓斗米馀百金,愿见春回二三月。guān cāng dòu mǐ yú bǎi jīn,yuàn jiàn chūn huí èr sān yuè。

武夷行寄刘侍郎

郭祥正

平生爱仙山,最闻武夷好。píng shēng ài xiān shān,zuì wén wǔ yí hǎo。
千峰巑岏月倒挂,万木阴森春不老。qiān fēng cuán wán yuè dào guà,wàn mù yīn sēn chūn bù lǎo。
群仙浮舟出寥廓,未济明河半空泊。qún xiān fú zhōu chū liáo kuò,wèi jì míng hé bàn kōng pō。
世人可见不可攀,静夜天风吹宝乐。shì rén kě jiàn bù kě pān,jìng yè tiān fēng chuī bǎo lè。
须信仙家日月长,尘埃下土空茫茫。xū xìn xiān jiā rì yuè zhǎng,chén āi xià tǔ kōng máng máng。
贤愚得失竟何益,坐十绿发催秋霜。xián yú dé shī jìng hé yì,zuò shí lǜ fā cuī qiū shuāng。
人感感悟有谁早,丈人寻真归故乡。rén gǎn gǎn wù yǒu shuí zǎo,zhàng rén xún zhēn guī gù xiāng。
故乡宅在武夷址,山势回环碧城起。gù xiāng zhái zài wǔ yí zhǐ,shān shì huí huán bì chéng qǐ。
仙棋一局一番春,几见桃花满流水。xiān qí yī jú yī fān chūn,jǐ jiàn táo huā mǎn liú shuǐ。
他年功成趋帝阙,醉唤常娥拥明月。tā nián gōng chéng qū dì quē,zuì huàn cháng é yōng míng yuè。
照开三十六洞天,玉树瑶花恣攀折。zhào kāi sān shí liù dòng tiān,yù shù yáo huā zì pān zhé。
丈人之乐其无央,我今欲往亲在堂。zhàng rén zhī lè qí wú yāng,wǒ jīn yù wǎng qīn zài táng。
侧身南望未能到,耿耿寸心思梦长。cè shēn nán wàng wèi néng dào,gěng gěng cùn xīn sī mèng zhǎng。