古诗词

禁林宴会之什

钱若水

一夜春风满帝都,禁林清晓宴簪裾。yī yè chūn fēng mǎn dì dōu,jìn lín qīng xiǎo yàn zān jū。
玉堂乍到惊凡目,金锁徐开见御书。yù táng zhà dào jīng fán mù,jīn suǒ xú kāi jiàn yù shū。
四字骊龙争夭矫,两篇琼树斗扶疏。sì zì lí lóng zhēng yāo jiǎo,liǎng piān qióng shù dòu fú shū。
词臣此会人应羡,圣主多才古不如。cí chén cǐ huì rén yīng xiàn,shèng zhǔ duō cái gǔ bù rú。
日上花砖帘卷后,柳遮铃索雨晴初。rì shàng huā zhuān lián juǎn hòu,liǔ zhē líng suǒ yǔ qíng chū。
阁前吟罢先沉醉,忘却西垣有直庐。gé qián yín bà xiān chén zuì,wàng què xī yuán yǒu zhí lú。

钱若水

宋河南新安人,字澹成,一字长卿。太宗雍熙二年进士。淳化初,以文学高第召试,擢秘书丞、直史馆。历知制诰、翰林学士、知审官院。至道初以右谏议大夫同知枢密院事。真宗即位,加工部侍郎。奉诏修《太宗实录》,重修《太祖实录》。从幸大名,陈御敌安边之策。后拜并代经略使、知并州事。雅善谈论,尤轻财好施,所至称治。卒谥宣靖。有集。 钱若水的作品>>

猜您喜欢

送杨大年知处州二首

钱若水

夫子厌承明,还求领郡行。fū zi yàn chéng míng,hái qiú lǐng jùn xíng。
两章干负扆,数刻对延英。liǎng zhāng gàn fù yǐ,shù kè duì yán yīng。
岂独彩衣乐,兼为昼锦荣。qǐ dú cǎi yī lè,jiān wèi zhòu jǐn róng。
圣朝循吏传,首得见君名。shèng cháo xún lì chuán,shǒu dé jiàn jūn míng。

送杨大年知处州二首

钱若水

汗简成惇史,分符别近班。hàn jiǎn chéng dūn shǐ,fēn fú bié jìn bān。
仍闻栝苍郡,酷似武夷山。réng wén guā cāng jùn,kù shì wǔ yí shān。
卷箔烟霞丽,登楼水石闲。juǎn bó yān xiá lì,dēng lóu shuǐ shí xián。
二年弃官去,惟我独何颜。èr nián qì guān qù,wéi wǒ dú hé yán。

济源县裴公亭

钱若水

裴相亭成未退身,空烦舞袖与歌尘。péi xiāng tíng chéng wèi tuì shēn,kōng fán wǔ xiù yǔ gē chén。
至今亭下萧萧竹,似对秋风怨主人。zhì jīn tíng xià xiāo xiāo zhú,shì duì qiū fēng yuàn zhǔ rén。

咏华林书院

钱若水

居近华林对白云,义风深可羡人伦。jū jìn huá lín duì bái yún,yì fēng shēn kě xiàn rén lún。
儿孙尽得诗书力,门巷偏多车马尘。ér sūn jǐn dé shī shū lì,mén xiàng piān duō chē mǎ chén。
楼上落霞粘笔砚,池边怪石间松筠。lóu shàng luò xiá zhān bǐ yàn,chí biān guài shí jiān sōng yún。
乡闾岂独民迁善,阶砌无关鸟亦驯。xiāng lǘ qǐ dú mín qiān shàn,jiē qì wú guān niǎo yì xùn。
朱实垂庭红橘熟,清香袭坐药畦春。zhū shí chuí tíng hóng jú shú,qīng xiāng xí zuò yào qí chūn。
他年好卜为邻住,悔葺吾庐洛水滨。tā nián hǎo bo wèi lín zhù,huǐ qì wú lú luò shuǐ bīn。