古诗词

诗一首

薛绍彭

东晋风流胜事多,一时人物尽消磨。dōng jìn fēng liú shèng shì duō,yī shí rén wù jǐn xiāo mó。
不因醉本兰亭在,后世谁知旧永和。bù yīn zuì běn lán tíng zài,hòu shì shuí zhī jiù yǒng hé。

薛绍彭

宋河中万泉人,字道祖,号翠微居士。薛向子。哲宗元祐元年官承事郎、监上清太平宫。历少府监丞,累官秘阁修撰、知梓潼路漕。工书,擅行、正、草诸体,取法晋唐,格度严谨,自成一家。与米芾为书画友,书法并称“米薛”。 薛绍彭的作品>>

猜您喜欢

奉寄鲁直学士

薛绍彭

瘴地经行促棹讴,周南太史几年留。zhàng dì jīng xíng cù zhào ōu,zhōu nán tài shǐ jǐ nián liú。
后来遥识犹青眼,别久悬知半白头。hòu lái yáo shí yóu qīng yǎn,bié jiǔ xuán zhī bàn bái tóu。
宋玉又经巫峡去,谪仙初罢夜郎游。sòng yù yòu jīng wū xiá qù,zhé xiān chū bà yè láng yóu。
长江风水追难及,怅望春波一叶舟。zhǎng jiāng fēng shuǐ zhuī nán jí,chàng wàng chūn bō yī yè zhōu。

左绵山中多青松风俗贱之止供樵爨之用郡斋僧刹不见一本余过而太息辄讽通守晋伯移植佳处使人知为可贵东川距绵百里馀入境遂不复有晋伯因以为惠沿流而来至此皆活作诗述谢并代简师道史君

薛绍彭

越王楼下种成行,濯濯分来一苇杭。yuè wáng lóu xià zhǒng chéng xíng,zhuó zhuó fēn lái yī wěi háng。
偃盖可须千岁干,封条已傲九秋霜。yǎn gài kě xū qiān suì gàn,fēng tiáo yǐ ào jiǔ qiū shuāng。
含风便有笙竽韵,带雨偏垂玉露光。hán fēng biàn yǒu shēng yú yùn,dài yǔ piān chuí yù lù guāng。
免作爨烟茅屋底,华轩自在拂云长。miǎn zuò cuàn yān máo wū dǐ,huá xuān zì zài fú yún zhǎng。

和巨济韵

薛绍彭

通泉字法出官奴,日日临池恨不如。tōng quán zì fǎ chū guān nú,rì rì lín chí hèn bù rú。
双鲤可无轻素练,数行惟作硬黄书。shuāng lǐ kě wú qīng sù liàn,shù xíng wéi zuò yìng huáng shū。
乡关何处三秦路,马足经年万里馀。xiāng guān hé chù sān qín lù,mǎ zú jīng nián wàn lǐ yú。
多谢玉华宫畔客,新诗未觉故人疏。duō xiè yù huá gōng pàn kè,xīn shī wèi jué gù rén shū。

白石潭

薛绍彭

轻舟系石依蒹葭,春后清江便是家。qīng zhōu xì shí yī jiān jiā,chūn hòu qīng jiāng biàn shì jiā。
蓬底爨烟将稚子,共携渔网晒晴沙。péng dǐ cuàn yān jiāng zhì zi,gòng xié yú wǎng shài qíng shā。

荼蘼

薛绍彭

野白荼蘼夹路长,迎风不断挹浓芳。yě bái tú mí jiā lù zhǎng,yíng fēng bù duàn yì nóng fāng。
凤池荀令曾来否,几许薰炉敌此香。fèng chí xún lìng céng lái fǒu,jǐ xǔ xūn lú dí cǐ xiāng。

经行三首

薛绍彭

辩士祠边半岭松,不容凡木乱江风。biàn shì cí biān bàn lǐng sōng,bù róng fán mù luàn jiāng fēng。
筇枝拄到峰头阁,天籁都归十八公。qióng zhī zhǔ dào fēng tóu gé,tiān lài dōu guī shí bā gōng。

经行三首

薛绍彭

水石相迎击目新,两峰秀色引朱轮。shuǐ shí xiāng yíng jī mù xīn,liǎng fēng xiù sè yǐn zhū lún。
使君自比兰亭后,金字磨崖更几人。shǐ jūn zì bǐ lán tíng hòu,jīn zì mó yá gèng jǐ rén。

经行三首

薛绍彭

月分圆影委金波,峰面无尘莹不磨。yuè fēn yuán yǐng wěi jīn bō,fēng miàn wú chén yíng bù mó。
应是飞仙梳洗处,碧台青绶挂云萝。yīng shì fēi xiān shū xǐ chù,bì tái qīng shòu guà yún luó。

皇华

薛绍彭

橘树松林绿径长,竹篱萦绕当城隍。jú shù sōng lín lǜ jìng zhǎng,zhú lí yíng rào dāng chéng huáng。
皇华何异投荒客,已过山川是夜郎。huáng huá hé yì tóu huāng kè,yǐ guò shān chuān shì yè láng。

崇宁元年闰六月廿五日道祖再按盐亭经光禄坂留题顿轩

薛绍彭

光禄坂高盐亭东,潼江直下如弯弓。guāng lù bǎn gāo yán tíng dōng,tóng jiāng zhí xià rú wān gōng。
山长水远快望眼,少陵过后名不空。shān zhǎng shuǐ yuǎn kuài wàng yǎn,shǎo líng guò hòu míng bù kōng。
当时江山意不在,草动怕贼悲途穷。dāng shí jiāng shān yì bù zài,cǎo dòng pà zéi bēi tú qióng。
客行益远心益泰,即今何羡开元中。kè xíng yì yuǎn xīn yì tài,jí jīn hé xiàn kāi yuán zhōng。

和米芾李公照家二王以前帖宜倾囊购取寄诗

薛绍彭

圣草神踪手自持,心潜模范识前规。shèng cǎo shén zōng shǒu zì chí,xīn qián mó fàn shí qián guī。
惜哉法书垂世久,妙帖堂堂或见遗。xī zāi fǎ shū chuí shì jiǔ,miào tiē táng táng huò jiàn yí。
宝章大轴首尾俱,破古欺世完使离。bǎo zhāng dà zhóu shǒu wěi jù,pò gǔ qī shì wán shǐ lí。
当时鉴目独子著,有如痼病工难医。dāng shí jiàn mù dú zi zhù,yǒu rú gù bìng gōng nán yī。
至今所收上卷五,流传未免识者嗤。zhì jīn suǒ shōu shàng juǎn wǔ,liú chuán wèi miǎn shí zhě chī。
世间无论有晋魏,几人解得真唐隋。shì jiān wú lùn yǒu jìn wèi,jǐ rén jiě dé zhēn táng suí。
文皇鉴定号得士,河南精识能穷微。wén huáng jiàn dìng hào dé shì,hé nán jīng shí néng qióng wēi。
即今未必无褚獠,宁馨动俗千金赀。jí jīn wèi bì wú chǔ liáo,níng xīn dòng sú qiān jīn zī。
古囊织褾可复得,白玉为躞黄金题。gǔ náng zhī biǎo kě fù dé,bái yù wèi xiè huáng jīn tí。

和米芾为梁唐不收慰问帖寄诗

薛绍彭

圣贤尺牍间,吊问相酬答。shèng xián chǐ dú jiān,diào wèn xiāng chóu dá。
下笔或无意,兴合自妍捷。xià bǐ huò wú yì,xīng hé zì yán jié。
名迹后人贵,品第分真杂。míng jì hòu rén guì,pǐn dì fēn zhēn zá。
前世无大度,危乱相乘蹑。qián shì wú dà dù,wēi luàn xiāng chéng niè。
白发如莲帽,騧马似瓜贴。bái fā rú lián mào,guā mǎ shì guā tiē。
触事为不祥,凶语弃玉躞。chù shì wèi bù xiáng,xiōng yǔ qì yù xiè。
料简纯吉书,乃有十七帖。liào jiǎn chún jí shū,nǎi yǒu shí qī tiē。
当时博搜访,所得固已狭。dāng shí bó sōu fǎng,suǒ dé gù yǐ xiá。
于此半千岁,历世同灰劫。yú cǐ bàn qiān suì,lì shì tóng huī jié。
真圣扫忌讳,尽入淳化箧。zhēn shèng sǎo jì huì,jǐn rù chún huà qiè。
巍巍覆载量,细事见广业。wēi wēi fù zài liàng,xì shì jiàn guǎng yè。
唐人工临写,野马成百叠。táng rén gōng lín xiě,yě mǎ chéng bǎi dié。
硬黄脱真迹,勾填本摹榻。yìng huáng tuō zhēn jì,gōu tián běn mó tà。
今惟典刑在,后世皆可法。jīn wéi diǎn xíng zài,hòu shì jiē kě fǎ。

和米芾越竹纸诗

薛绍彭

书便莹滑如碑版,古来精纸惟闻茧。shū biàn yíng huá rú bēi bǎn,gǔ lái jīng zhǐ wéi wén jiǎn。
杵成剡竹光凌乱,何用区区书素练。chǔ chéng shàn zhú guāng líng luàn,hé yòng qū qū shū sù liàn。
细分浓淡可评墨,副以溪岩难乏砚。xì fēn nóng dàn kě píng mò,fù yǐ xī yán nán fá yàn。
世间此语谁复知,千里同风未相见。shì jiān cǐ yǔ shuí fù zhī,qiān lǐ tóng fēng wèi xiāng jiàn。

论笔砚间物

薛绍彭

研滴须琉璃,镇纸须金虎。yán dī xū liú lí,zhèn zhǐ xū jīn hǔ。
格笔须白玉,研磨须墨古。gé bǐ xū bái yù,yán mó xū mò gǔ。
越竹滑如苔,更须加万杵。yuè zhú huá rú tái,gèng xū jiā wàn chǔ。
自封翰墨卿,一书当千户。zì fēng hàn mò qīng,yī shū dāng qiān hù。

秘阁观书

薛绍彭

访古求书二十年,二王真迹几人传。fǎng gǔ qiú shū èr shí nián,èr wáng zhēn jì jǐ rén chuán。
每寻同好得消息,闻韶忘味心拳拳。měi xún tóng hǎo dé xiāo xī,wén sháo wàng wèi xīn quán quán。
诸家真赝可屈指,缇巾入手分媸妍。zhū jiā zhēn yàn kě qū zhǐ,tí jīn rù shǒu fēn chī yán。
道山东观富奇古,世人想望如云天。dào shān dōng guān fù qí gǔ,shì rén xiǎng wàng rú yún tiān。
此生尘俗分不到,九重有路来无缘。cǐ shēng chén sú fēn bù dào,jiǔ zhòng yǒu lù lái wú yuán。
岂知司存预符玺,芸台高议开宾筵。qǐ zhī sī cún yù fú xǐ,yún tái gāo yì kāi bīn yán。
翰林入坐中执法,未容凡吏陪诸仙。hàn lín rù zuò zhōng zhí fǎ,wèi róng fán lì péi zhū xiān。
酒阑接武上秘阁,皇居紫禁凌非烟。jiǔ lán jiē wǔ shàng mì gé,huáng jū zǐ jìn líng fēi yān。
晋康法书在宝椟,傍架牙签一一穿。jìn kāng fǎ shū zài bǎo dú,bàng jià yá qiān yī yī chuān。
紫衣黄门许一见,忽开复闭严关键。zǐ yī huáng mén xǔ yī jiàn,hū kāi fù bì yán guān jiàn。
右军尽善历代宝,八法独高东晋贤。yòu jūn jǐn shàn lì dài bǎo,bā fǎ dú gāo dōng jìn xián。
宏文旧物印章在,开元小篆朱犹鲜。hóng wén jiù wù yìn zhāng zài,kāi yuán xiǎo zhuàn zhū yóu xiān。
草行无穷少真楷,硬黄色净昏麻笺。cǎo xíng wú qióng shǎo zhēn kǎi,yìng huáng sè jìng hūn má jiān。
凤翥龙翔斜复直,烟霏雾结断还连。fèng zhù lóng xiáng xié fù zhí,yān fēi wù jié duàn hái lián。
溟涨笔力老转剧,临池尚叹张学专。míng zhǎng bǐ lì lǎo zhuǎn jù,lín chí shàng tàn zhāng xué zhuān。
言奴得法号神俊,逼人体势殊翩翩。yán nú dé fǎ hào shén jùn,bī rén tǐ shì shū piān piān。
自方家尊聘豪翰,骎骎欲过骅骝前。zì fāng jiā zūn pìn háo hàn,qīn qīn yù guò huá liú qián。
崇虚鹅群最真迹,万里古色星日悬。chóng xū é qún zuì zhēn jì,wàn lǐ gǔ sè xīng rì xuán。
笔乾墨淡不可拓,拙手添晕难磨湔。bǐ qián mò dàn bù kě tuò,zhuō shǒu tiān yūn nán mó jiān。
小玺肥书两贞观,每角一字居四边。xiǎo xǐ féi shū liǎng zhēn guān,měi jiǎo yī zì jū sì biān。
南朝妙鉴各题检,怀充在后前僧权。nán cháo miào jiàn gè tí jiǎn,huái chōng zài hòu qián sēng quán。
争妍取势押缝尾,磐石卧虎推满骞。zhēng yán qǔ shì yā fèng wěi,pán shí wò hǔ tuī mǎn qiān。
琅琊世谱今乃识,宝章十代何蝉联。láng yá shì pǔ jīn nǎi shí,bǎo zhāng shí dài hé chán lián。
忠良贼孽无去取,茂宏处仲同一编。zhōng liáng zéi niè wú qù qǔ,mào hóng chù zhòng tóng yī biān。
其间楷真特萧散,南平秘法传僧虔。qí jiān kǎi zhēn tè xiāo sàn,nán píng mì fǎ chuán sēng qián。
卷杪题官记年月,方庆疏封在石泉。juǎn miǎo tí guān jì nián yuè,fāng qìng shū fēng zài shí quán。
当时盛事今不泯,曾看崔序传遗篇。dāng shí shèng shì jīn bù mǐn,céng kàn cuī xù chuán yí piān。
想见举朝推好尚,小钟发论头风痊。xiǎng jiàn jǔ cháo tuī hǎo shàng,xiǎo zhōng fā lùn tóu fēng quán。
髹奁别贮古杂迹,历代作者堪比肩。xiū lián bié zhù gǔ zá jì,lì dài zuò zhě kān bǐ jiān。
叔怀陈人有晋法,伯英汉帖疑吴颠。shū huái chén rén yǒu jìn fǎ,bó yīng hàn tiē yí wú diān。
诚悬送瓜特枯硬,欧取方险虞劲圆。chéng xuán sòng guā tè kū yìng,ōu qǔ fāng xiǎn yú jìn yuán。
虞文发愿乃合作,壮古遒丽功力全。yú wén fā yuàn nǎi hé zuò,zhuàng gǔ qiú lì gōng lì quán。
世间此帖岂有二,孔庙破石人犹怜。shì jiān cǐ tiē qǐ yǒu èr,kǒng miào pò shí rén yóu lián。
阿武章草五字句,画松分行如直弦。ā wǔ zhāng cǎo wǔ zì jù,huà sōng fēn xíng rú zhí xián。
牝鸡司晨足才致,蛾眉文墨争蝉娟。pìn jī sī chén zú cái zhì,é méi wén mò zhēng chán juān。
青绫高标卷二十,淳化刻在诸帖先。qīng líng gāo biāo juǎn èr shí,chún huà kè zài zhū tiē xiān。
仲尼夏禹谢太傅,山涛汉章东晋宣。zhòng ní xià yǔ xiè tài fù,shān tāo hàn zhāng dōng jìn xuān。
体凡格陋漫收掇,一手临写烦雕镌。tǐ fán gé lòu màn shōu duō,yī shǒu lín xiě fán diāo juān。
二王妙迹半遗落,宝章虞柳俱见捐。èr wáng miào jì bàn yí luò,bǎo zhāng yú liǔ jù jiàn juān。
无盐刻画废西子,骐骥不御蹇著鞭。wú yán kè huà fèi xī zi,qí jì bù yù jiǎn zhù biān。
永熙圣学贵斯事,讨论王著何备员。yǒng xī shèng xué guì sī shì,tǎo lùn wáng zhù hé bèi yuán。
百年文物盛于昔,继文真主方御乾。bǎi nián wén wù shèng yú xī,jì wén zhēn zhǔ fāng yù qián。
岩廊道业仰夔禹,太平黼藻宗云渊。yán láng dào yè yǎng kuí yǔ,tài píng fǔ zǎo zōng yún yuān。
宝书传世久未辑,明时盛事犹缺然。bǎo shū chuán shì jiǔ wèi jí,míng shí shèng shì yóu quē rán。
谁能借辨达聪听,愿求精识重评诠。shuí néng jiè biàn dá cōng tīng,yuàn qiú jīng shí zhòng píng quán。
收遗去陋再刊勒,鸠工不费数万钱。shōu yí qù lòu zài kān lēi,jiū gōng bù fèi shù wàn qián。
嗟哉百卷顷刻过,安得放意徐穷研。jiē zāi bǎi juǎn qǐng kè guò,ān dé fàng yì xú qióng yán。
归来欲说急记取,瀛洲回首情悁悁。guī lái yù shuō jí jì qǔ,yíng zhōu huí shǒu qíng yuān yuān。
心存默想尚可记,以指画被夜不眠。xīn cún mò xiǎng shàng kě jì,yǐ zhǐ huà bèi yè bù mián。
休论顽仙与才鬼,但得典掌甘终焉。xiū lùn wán xiān yǔ cái guǐ,dàn dé diǎn zhǎng gān zhōng yān。
2112