古诗词

绝句

王雱

一双燕子语帘前,病客无憀尽日眠。yī shuāng yàn zi yǔ lián qián,bìng kè wú liáo jǐn rì mián。
开遍杏花人不见,满庭轻雨绿如烟。kāi biàn xìng huā rén bù jiàn,mǎn tíng qīng yǔ lǜ rú yān。

王雱

王雱(1044-1076年),字元泽,北宋临川人(今江西省东乡县上池村人),文学家,道学、佛学学者。北宋著名政治家、思想家、文学家王安石之子。世称王安礼、王安国、王雱为“临川三王”。 王雱的作品>>

猜您喜欢

倦寻芳慢·中吕宫

王雱

露晞向晚,帘幕风轻,小院闲昼。lù xī xiàng wǎn,lián mù fēng qīng,xiǎo yuàn xián zhòu。
翠径莺来,惊下乱红铺绣。cuì jìng yīng lái,jīng xià luàn hóng pù xiù。
倚危墙,登高榭,海棠经雨胭脂透。yǐ wēi qiáng,dēng gāo xiè,hǎi táng jīng yǔ yān zhī tòu。
算韶华,又因循过了,清明时候。suàn sháo huá,yòu yīn xún guò le,qīng míng shí hòu。
倦游燕、风光满目,好景良辰,谁共携手。juàn yóu yàn fēng guāng mǎn mù,hǎo jǐng liáng chén,shuí gòng xié shǒu。
恨被榆钱,买断两眉长斗。hèn bèi yú qián,mǎi duàn liǎng méi zhǎng dòu。
忆高阳,人散后。yì gāo yáng,rén sàn hòu。
落花流水仍依旧。luò huā liú shuǐ réng yī jiù。
这情怀,对东风、尽成消瘦。zhè qíng huái,duì dōng fēng jǐn chéng xiāo shòu。

眼儿媚·杨柳丝丝弄轻柔

王雱

杨柳丝丝弄轻柔,烟缕织成愁。yáng liǔ sī sī nòng qīng róu,yān lǚ zhī chéng chóu。
海棠未雨,梨花先雪,一半春休。hǎi táng wèi yǔ,lí huā xiān xuě,yī bàn chūn xiū。
而今往事难重省,归梦绕秦楼。ér jīn wǎng shì nán zhòng shěng,guī mèng rào qín lóu。
相思只在:丁香枝上,豆蔻梢头。xiāng sī zhǐ zài dīng xiāng zhī shàng,dòu kòu shāo tóu。

钟山

王雱

当年睥睨此山阿,欲著红楼贮绮罗。dāng nián pì nì cǐ shān ā,yù zhù hóng lóu zhù qǐ luó。
今日重来无一事,却骑羸马下坡陀。jīn rì zhòng lái wú yī shì,què qí léi mǎ xià pō tuó。

绝句

王雱

霏微细雨不成泥,料峭轻寒透夹衣。fēi wēi xì yǔ bù chéng ní,liào qiào qīng hán tòu jiā yī。
处处园林皆有主,欲寻何地看春归。chù chù yuán lín jiē yǒu zhǔ,yù xún hé dì kàn chūn guī。

诗一首

王雱

杜家园上好花时,尚有梅花三两枝。dù jiā yuán shàng hǎo huā shí,shàng yǒu méi huā sān liǎng zhī。
日暮欲归岩下宿,为贪香雪故来迟。rì mù yù guī yán xià sù,wèi tān xiāng xuě gù lái chí。

度关山

王雱

万马度关山,关山三尺雪。wàn mǎ dù guān shān,guān shān sān chǐ xuě。
马尽雪亦乾,沙飞石更裂。mǎ jǐn xuě yì qián,shā fēi shí gèng liè。
归来三五骑,旌旗映雪灭。guī lái sān wǔ qí,jīng qí yìng xuě miè。
不见去时人,空流碛中血。bù jiàn qù shí rén,kōng liú qì zhōng xuè。

春怀

王雱

朝日上屋角,百鸟鸣不休。cháo rì shàng wū jiǎo,bǎi niǎo míng bù xiū。
岂复辨名字,但闻闹钩辀。qǐ fù biàn míng zì,dàn wén nào gōu zhōu。
乱我读书语,惊我梦寐游。luàn wǒ dú shū yǔ,jīng wǒ mèng mèi yóu。
弯弓弹使去,暂去还啾啾。wān gōng dàn shǐ qù,zàn qù hái jiū jiū。
弹十不得一,穷时来愈稠。dàn shí bù dé yī,qióng shí lái yù chóu。
投弓坐榻上,咄咄空自尤。tóu gōng zuò tà shàng,duō duō kōng zì yóu。
时节使汝鸣,我何为汝雠。shí jié shǐ rǔ míng,wǒ hé wèi rǔ chóu。

翠云山

王雱

寺古无邻家,千山抱虚碧。sì gǔ wú lín jiā,qiān shān bào xū bì。
门开猿鸟路,殿锁烟霞积。mén kāi yuán niǎo lù,diàn suǒ yān xiá jī。
老木森回溪,飞湍自淙激。lǎo mù sēn huí xī,fēi tuān zì cóng jī。
曾无车马到,绝境闲今昔。céng wú chē mǎ dào,jué jìng xián jīn xī。
逍遥贤大夫,肯此携佳客。xiāo yáo xián dà fū,kěn cǐ xié jiā kè。
鸣驺清晓来,归时日常昃。míng zōu qīng xiǎo lái,guī shí rì cháng zè。
不使讼庭空,谁能傲泉石。bù shǐ sòng tíng kōng,shuí néng ào quán shí。