古诗词

送赵漕称

徐积

人之古貌,心未必醇。rén zhī gǔ mào,xīn wèi bì chún。
心醇貌古,或非通人。xīn chún mào gǔ,huò fēi tōng rén。
我视赵公,其貌甚古。wǒ shì zhào gōng,qí mào shén gǔ。
心德俱醇,通达明悟。xīn dé jù chún,tōng dá míng wù。
我曹山野,岂足尽知。wǒ cáo shān yě,qǐ zú jǐn zhī。
但据所见,以类可推。dàn jù suǒ jiàn,yǐ lèi kě tuī。
大河之说,何其通达。dà hé zhī shuō,hé qí tōng dá。
精简平允,明辨昭皙。jīng jiǎn píng yǔn,míng biàn zhāo xī。
盖其心得,身至自阅。gài qí xīn dé,shēn zhì zì yuè。
坐而可言,起而可设。zuò ér kě yán,qǐ ér kě shè。
又云九河,勿守故迹。yòu yún jiǔ hé,wù shǒu gù jì。
但求禹意,然后为得。dàn qiú yǔ yì,rán hòu wèi dé。
此说尤奇,汉儒不及。cǐ shuō yóu qí,hàn rú bù jí。
我自黑头,尽心河渠。wǒ zì hēi tóu,jǐn xīn hé qú。
逢人辄问,三十年馀。féng rén zhé wèn,sān shí nián yú。
得公此说,庶几成书。dé gōng cǐ shuō,shù jǐ chéng shū。
既讲大河,遂及赈饥。jì jiǎng dà hé,suì jí zhèn jī。
如此方略,所系甚大。rú cǐ fāng lüè,suǒ xì shén dà。
乡官胥徒,实为巨害。xiāng guān xū tú,shí wèi jù hài。
使领虽贤,吏不可乏。shǐ lǐng suī xián,lì bù kě fá。
必得官吏,斯为善法。bì dé guān lì,sī wèi shàn fǎ。
可为利泽,可制奸猾。kě wèi lì zé,kě zhì jiān huá。
如其备预,莫若义仓。rú qí bèi yù,mò ruò yì cāng。
勿取军民,勿法隋唐。wù qǔ jūn mín,wù fǎ suí táng。
裒多益寡,斯谋乃臧。póu duō yì guǎ,sī móu nǎi zāng。
损上益下,民悦无疆。sǔn shàng yì xià,mín yuè wú jiāng。
可自王公,下至选人。kě zì wáng gōng,xià zhì xuǎn rén。
每月之俸,百取一分。měi yuè zhī fèng,bǎi qǔ yī fēn。
凡千钱者,其出钱十。fán qiān qián zhě,qí chū qián shí。
斛取一升,缣取一疋。hú qǔ yī shēng,jiān qǔ yī pǐ。
各从本所,贮其本色。gè cóng běn suǒ,zhù qí běn sè。
主者不劳,但视其籍。zhǔ zhě bù láo,dàn shì qí jí。
不移一符,不烦一力。bù yí yī fú,bù fán yī lì。
月知所增,岁知所积。yuè zhī suǒ zēng,suì zhī suǒ jī。
出者不劳,如无所出。chū zhě bù láo,rú wú suǒ chū。
其所损者,毫毛涓滴。qí suǒ sǔn zhě,háo máo juān dī。
一仓之内,诸所畜聚,尽是官俸。yī cāng zhī nèi,zhū suǒ chù jù,jǐn shì guān fèng。
凡皆为民,不得移用。fán jiē wèi mín,bù dé yí yòng。
即移用者,法不可纵。jí yí yòng zhě,fǎ bù kě zòng。
不以去官,不以赦原。bù yǐ qù guān,bù yǐ shè yuán。
设法如此,其谁敢干。shè fǎ rú cǐ,qí shuí gǎn gàn。
古人所贵,讲辨之学。gǔ rén suǒ guì,jiǎng biàn zhī xué。
应而弗精,询谋诹度。yīng ér fú jīng,xún móu zōu dù。
惟是陋生,不足待问。wéi shì lòu shēng,bù zú dài wèn。
问而不应,应而不精。wèn ér bù yīng,yīng ér bù jīng。
君子不为,非人之情。jūn zi bù wèi,fēi rén zhī qíng。
惟是弗精,面目腼然。wéi shì fú jīng,miàn mù miǎn rán。
在乎复教,庶无后愆。zài hū fù jiào,shù wú hòu qiān。
徐积

徐积

徐积(1028—1103)北宋聋人教官。字仲车,楚州山阳(今江苏淮安)人。因晚年居楚州南门外,故自号南郭翁。生于宋仁宗天圣六年,卒于徽宗崇宁二年,年七十六岁。政和六年(1116),赐谥节孝处士。家乡人为其建 “徐节孝祠”,明清两代均有修缮,毁于解放初期。《宋史》卷四五九有传。 徐积的作品>>

猜您喜欢

徐积

吹箫台上曾歌舞,留住秦云伴秦女。chuī xiāo tái shàng céng gē wǔ,liú zhù qín yún bàn qín nǚ。
近来长趁紫宸朝,麟凤肩随龙接武。jìn lái zhǎng chèn zǐ chén cháo,lín fèng jiān suí lóng jiē wǔ。

华州太守花园

徐积

南园花谢北园开,红拂栏干翠拂苔。nán yuán huā xiè běi yuán kāi,hóng fú lán gàn cuì fú tái。
却是梧桐且栽取,丹山相次凤凰来。què shì wú tóng qiě zāi qǔ,dān shān xiāng cì fèng huáng lái。

题东轩其二

徐积

我家东轩好凭栏,柳一林边水一湾。wǒ jiā dōng xuān hǎo píng lán,liǔ yī lín biān shuǐ yī wān。
城下人烟都似野,城头云树恰如山。chéng xià rén yān dōu shì yě,chéng tóu yún shù qià rú shān。

除夜其四

徐积

前日慈闱献寿觥,为亲歌咏祝长生。qián rì cí wéi xiàn shòu gōng,wèi qīn gē yǒng zhù zhǎng shēng。
被君翻作阳春曲,却使巴人和不成。bèi jūn fān zuò yáng chūn qū,què shǐ bā rén hé bù chéng。

答雪

徐积

一夜寒声梦不成,读书灯暗雪窗明。yī yè hán shēng mèng bù chéng,dú shū dēng àn xuě chuāng míng。
起来待唱巴人曲,闲得阳春第一声。qǐ lái dài chàng bā rén qū,xián dé yáng chūn dì yī shēng。

雪中书事

徐积

闻道西家高卷帘,昂头吟笑雪花天。wén dào xī jiā gāo juǎn lián,áng tóu yín xiào xuě huā tiān。
东家正泛一杯酒,北望孀亲夜不眠。dōng jiā zhèng fàn yī bēi jiǔ,běi wàng shuāng qīn yè bù mián。

渔者其一

徐积

枯笠摇风雪满衣,年年辛苦事渔矶。kū lì yáo fēng xuě mǎn yī,nián nián xīn kǔ shì yú jī。
有时钓得鳣鲸上,又被行人买得归。yǒu shí diào dé zhān jīng shàng,yòu bèi xíng rén mǎi dé guī。

织女

徐积

此身非不爱罗衣,月晓霜寒不下机。cǐ shēn fēi bù ài luó yī,yuè xiǎo shuāng hán bù xià jī。
织得罗成还不著,卖钱买得素丝归。zhī dé luó chéng hái bù zhù,mài qián mǎi dé sù sī guī。

催妆其二

徐积

行事从来号阔迂,酒闲诗兴便豪觕。xíng shì cóng lái hào kuò yū,jiǔ xián shī xīng biàn háo cū。
卢公误妾平生事,嫁得东皋卧草夫。lú gōng wù qiè píng shēng shì,jià dé dōng gāo wò cǎo fū。

双树海棠

徐积

独树已难有,双株岂易培。dú shù yǐ nán yǒu,shuāng zhū qǐ yì péi。
东风三月后,浓艳一时开。dōng fēng sān yuè hòu,nóng yàn yī shí kāi。
种是鸳鸯骨,根非玳瑁胎。zhǒng shì yuān yāng gǔ,gēn fēi dài mào tāi。
英英万千数,滴滴四三枚。yīng yīng wàn qiān shù,dī dī sì sān méi。
恐淡添猩血,矜香弃麝煤。kǒng dàn tiān xīng xuè,jīn xiāng qì shè méi。
鲛绡翡翠眼,宝钿珊瑚杯。jiāo xiāo fěi cuì yǎn,bǎo diàn shān hú bēi。
绛节朝真去,丹砂驻貌回。jiàng jié cháo zhēn qù,dān shā zhù mào huí。
童妆两株色,花格一仙才。tóng zhuāng liǎng zhū sè,huā gé yī xiān cái。
自得骖鸾侣,何烦跨凤台。zì dé cān luán lǚ,hé fán kuà fèng tái。
明珠留汉水,碧洞寄天台。míng zhū liú hàn shuǐ,bì dòng jì tiān tái。
对举霓裳步,高铺绣被堆。duì jǔ ní shang bù,gāo pù xiù bèi duī。
超如御烟雾,势欲摆尘埃。chāo rú yù yān wù,shì yù bǎi chén āi。
冶艳皆泥滓,卑枝亦草莱。yě yàn jiē ní zǐ,bēi zhī yì cǎo lái。
好临湘水照,莫近宋家栽。hǎo lín xiāng shuǐ zhào,mò jìn sòng jiā zāi。
汉殿昭阳宠,唐家学士才。hàn diàn zhāo yáng chǒng,táng jiā xué shì cái。
浴终兰液溅,帖就茜罗裁。yù zhōng lán yè jiàn,tiē jiù qiàn luó cái。
惜粉轻匀面,偷霞试点腮。xī fěn qīng yún miàn,tōu xiá shì diǎn sāi。
急窥鸾鉴了,齐报玉人来。jí kuī luán jiàn le,qí bào yù rén lái。
不是沾红雪,仍非污落梅。bù shì zhān hóng xuě,réng fēi wū luò méi。
啼痕才仿佛,伫立各徘徊。tí hén cái fǎng fú,zhù lì gè pái huái。
真态有如此,深情安在哉。zhēn tài yǒu rú cǐ,shēn qíng ān zài zāi。
歌阑都不语,舞困可堪推。gē lán dōu bù yǔ,wǔ kùn kě kān tuī。
淡若疑相犯,烘然笑自媒。dàn ruò yí xiāng fàn,hōng rán xiào zì méi。
画眉郎忽误,挟弹客应猜。huà méi láng hū wù,xié dàn kè yīng cāi。
洒绛谁先戏,挥朱亦共陪。sǎ jiàng shuí xiān xì,huī zhū yì gòng péi。
差肩奉青帝,联袂踏苍苔。chà jiān fèng qīng dì,lián mèi tà cāng tái。
好被金钱掷,宜兼玉箸催。hǎo bèi jīn qián zhì,yí jiān yù zhù cuī。
罗巾如可试,瑶枕谩为灰。luó jīn rú kě shì,yáo zhěn mán wèi huī。
供帐朝还暮,买春琼与瑰。gōng zhàng cháo hái mù,mǎi chūn qióng yǔ guī。
一枝怀旧物,百醮费新醅。yī zhī huái jiù wù,bǎi jiào fèi xīn pēi。
目断秦山远,心分荆渚隈。mù duàn qín shān yuǎn,xīn fēn jīng zhǔ wēi。
柔姿谁是偶,温德汝为魁。róu zī shuí shì ǒu,wēn dé rǔ wèi kuí。
绰绰闺房秀,匆匆风雨摧。chuò chuò guī fáng xiù,cōng cōng fēng yǔ cuī。
离歌连理曲,送酒合欢杯。lí gē lián lǐ qū,sòng jiǔ hé huān bēi。
坠脸殷金谷,冤情怨马嵬。zhuì liǎn yīn jīn gǔ,yuān qíng yuàn mǎ wéi。
烟波水东去,歧路日西颓。yān bō shuǐ dōng qù,qí lù rì xī tuí。
遗恨传芳草,馀阴伴绿槐。yí hèn chuán fāng cǎo,yú yīn bàn lǜ huái。
香魂如未散,相吊复相哀。xiāng hún rú wèi sàn,xiāng diào fù xiāng āi。

太华

徐积

怪怪不可状,谁云仞五千。guài guài bù kě zhuàng,shuí yún rèn wǔ qiān。
直侵黄道穿,高傍白榆篇。zhí qīn huáng dào chuān,gāo bàng bái yú piān。
秀气环秦甸,浓岚滴渭川。xiù qì huán qín diān,nóng lán dī wèi chuān。
掌高长托日,汉狭半含巅。zhǎng gāo zhǎng tuō rì,hàn xiá bàn hán diān。
夜响金丹杵,秋香玉井莲。yè xiǎng jīn dān chǔ,qiū xiāng yù jǐng lián。
排虚摧劲翮,横锐决浮烟。pái xū cuī jìn hé,héng ruì jué fú yān。
隐豹文章异,孤松节操坚。yǐn bào wén zhāng yì,gū sōng jié cāo jiān。
渴虹粗饮涧,饥虎瘦吞泉。kě hóng cū yǐn jiàn,jī hǔ shòu tūn quán。
磴道奇花合,杉株古蔓缠。dèng dào qí huā hé,shān zhū gǔ màn chán。
群材皆挺特,馀壤可陶甄。qún cái jiē tǐng tè,yú rǎng kě táo zhēn。
义兽期臻萃,妖狐困坠颠。yì shòu qī zhēn cuì,yāo hú kùn zhuì diān。
二关资控扼,万里却腥膻。èr guān zī kòng è,wàn lǐ què xīng shān。
真势南冲斗,雄姿北阚燕。zhēn shì nán chōng dòu,xióng zī běi hǎn yàn。
波涛清大海,风雨到穷边。bō tāo qīng dà hǎi,fēng yǔ dào qióng biān。
镇压地常静,磨砻天更圆。zhèn yā dì cháng jìng,mó lóng tiān gèng yuán。
他山皆俯视,何物可齐肩。tā shān jiē fǔ shì,hé wù kě qí jiān。

和吕秘校观梅

徐积

若论君颜色,琼瑶未足珍。ruò lùn jūn yán sè,qióng yáo wèi zú zhēn。
花中谁作偶,物外独先春。huā zhōng shuí zuò ǒu,wù wài dú xiān chūn。
有艳皆归朴,无妖可媚人。yǒu yàn jiē guī pǔ,wú yāo kě mèi rén。
江南看已厌,洛浦种还新。jiāng nán kàn yǐ yàn,luò pǔ zhǒng hái xīn。
日晚巫山雨,墙低宋玉邻。rì wǎn wū shān yǔ,qiáng dī sòng yù lín。
施朱其已伪,傅粉亦非真。shī zhū qí yǐ wěi,fù fěn yì fēi zhēn。
堪把歌诗赠,何辞唱和频。kān bǎ gē shī zèng,hé cí chàng hé pín。
君篇为第一,便可献枫宸。jūn piān wèi dì yī,biàn kě xiàn fēng chén。

和吕秘校观梅

徐积

寒梅虽淡薄,乃是物之珍。hán méi suī dàn báo,nǎi shì wù zhī zhēn。
天与离群性,花前独步春。tiān yǔ lí qún xìng,huā qián dú bù chūn。
江皋多冒雪,山路不逢人。jiāng gāo duō mào xuě,shān lù bù féng rén。
根本蟠虽久,花趺长自新。gēn běn pán suī jiǔ,huā fū zhǎng zì xīn。
妖姿虽共处,正色愿相邻。yāo zī suī gòng chù,zhèng sè yuàn xiāng lín。
纵使红为饰,何如素是真。zòng shǐ hóng wèi shì,hé rú sù shì zhēn。
北人殊未识,南国见何频。běi rén shū wèi shí,nán guó jiàn hé pín。
须假东风力,春香到紫宸。xū jiǎ dōng fēng lì,chūn xiāng dào zǐ chén。

复明经

徐积

上欲求稽古,天书下四溟。shàng yù qiú jī gǔ,tiān shū xià sì míng。
儒风久湮郁,诏意乃丁宁。rú fēng jiǔ yān yù,zhào yì nǎi dīng níng。
削剥因唐氏,源流自汉庭。xuē bō yīn táng shì,yuán liú zì hàn tíng。
春秋披日月,易象炳丹青。chūn qiū pī rì yuè,yì xiàng bǐng dān qīng。
礼乐搜潜奥,诗书抉杳冥。lǐ lè sōu qián ào,shī shū jué yǎo míng。
今焉拘注疏,何谓复明经。jīn yān jū zhù shū,hé wèi fù míng jīng。

和路朝奉退居

徐积

彼美东南隽,尧时作外臣。bǐ měi dōng nán juàn,yáo shí zuò wài chén。
有何归去物,全得老来身。yǒu hé guī qù wù,quán dé lǎo lái shēn。
一节都无变,平生总是真。yī jié dōu wú biàn,píng shēng zǒng shì zhēn。
勇于罗守退,甘似庾郎贫。yǒng yú luó shǒu tuì,gān shì yǔ láng pín。
士望今谁耦,儒林旧绝伦。shì wàng jīn shuí ǒu,rú lín jiù jué lún。
其心醇是本,以德厚为珍。qí xīn chún shì běn,yǐ dé hòu wèi zhēn。
避盗抽园笋,容奴取库银。bì dào chōu yuán sǔn,róng nú qǔ kù yín。
时情付流水,外物尽浮云。shí qíng fù liú shuǐ,wài wù jǐn fú yún。
久矣谋闲坐,谁乎愿要津。jiǔ yǐ móu xián zuò,shuí hū yuàn yào jīn。
书藏万卷好,诗换一筒新。shū cáng wàn juǎn hǎo,shī huàn yī tǒng xīn。
聚道为家法,分粮恤外姻。jù dào wèi jiā fǎ,fēn liáng xù wài yīn。
清风还楚部,馀惠在江民。qīng fēng hái chǔ bù,yú huì zài jiāng mín。
藉草宜兰佩,穿松称鹿巾。jí cǎo yí lán pèi,chuān sōng chēng lù jīn。
鲙材须活鲤,羹剂要香莼。kuài cái xū huó lǐ,gēng jì yào xiāng chún。
日暖花村路,风温荇浦春。rì nuǎn huā cūn lù,fēng wēn xìng pǔ chūn。
耽吟白居士,沉醉李仙人。dān yín bái jū shì,chén zuì lǐ xiān rén。
骥凤鸣来久,驹雏教已驯。jì fèng míng lái jiǔ,jū chú jiào yǐ xùn。
义终光国史,名自压朝绅。yì zhōng guāng guó shǐ,míng zì yā cháo shēn。
顾我愚而陋,烦公爱以仁。gù wǒ yú ér lòu,fán gōng ài yǐ rén。
深恩无报处,北望正劳神。shēn ēn wú bào chù,běi wàng zhèng láo shén。