古诗词

柴门

盛世忠

石砌苔初合,柴门手自开。shí qì tái chū hé,chái mén shǒu zì kāi。
日催花影转,风递竹声来。rì cuī huā yǐng zhuǎn,fēng dì zhú shēng lái。
蟹眼翻茶鼎,鹅儿滟酒杯。xiè yǎn fān chá dǐng,é ér yàn jiǔ bēi。
不须忧岁计,魁芋已新栽。bù xū yōu suì jì,kuí yù yǐ xīn zāi。

盛世忠

盛世忠,字景韩,清源(今山西清徐)人。今录诗十五首。 盛世忠的作品>>

猜您喜欢

刘常簿席上

盛世忠

近授长生券,从天下绮筵。jìn shòu zhǎng shēng quàn,cóng tiān xià qǐ yán。
潞公专洛日,吕望佐姬年。lù gōng zhuān luò rì,lǚ wàng zuǒ jī nián。
坐语风生舌,梳头雪满肩。zuò yǔ fēng shēng shé,shū tóu xuě mǎn jiān。
上思耆旧用,飞诏到林泉。shàng sī qí jiù yòng,fēi zhào dào lín quán。

观棋

盛世忠

争先刘与项,得势楚侵秦。zhēng xiān liú yǔ xiàng,dé shì chǔ qīn qín。
本是知心友,翻成敌国人。běn shì zhī xīn yǒu,fān chéng dí guó rén。
运筹争劫杀,败局在逡巡。yùn chóu zhēng jié shā,bài jú zài qūn xún。
袖手旁观者,机深亦损神。xiù shǒu páng guān zhě,jī shēn yì sǔn shén。

送吕东山之清漳

盛世忠

君是纯阳派,神清性亦真。jūn shì chún yáng pài,shén qīng xìng yì zhēn。
有诗聊遣兴,无术可医贫。yǒu shī liáo qiǎn xīng,wú shù kě yī pín。
富贵皆尤物,江湖易老人。fù guì jiē yóu wù,jiāng hú yì lǎo rén。
置山钱足矣,客路莫因循。zhì shān qián zú yǐ,kè lù mò yīn xún。

寄藏叟僧善珍

盛世忠

访友南山路,桥横古木阴。fǎng yǒu nán shān lù,qiáo héng gǔ mù yīn。
砌苔无俗迹,庭柏是禅心。qì tái wú sú jì,tíng bǎi shì chán xīn。
旧衲连云补,新诗带月吟。jiù nà lián yún bǔ,xīn shī dài yuè yín。
同袍严戒行,别是一丛林。tóng páo yán jiè xíng,bié shì yī cóng lín。

生涯诗

盛世忠

壮岁欲飞腾,生涯亦可矜。zhuàng suì yù fēi téng,shēng yá yì kě jīn。
一千馀日战,三十九年僧。yī qiān yú rì zhàn,sān shí jiǔ nián sēng。
砚枕秋风梦,书灯夜雨澄。yàn zhěn qiū fēng mèng,shū dēng yè yǔ chéng。
儒生贵知命,饮水曲吾肱。rú shēng guì zhī mìng,yǐn shuǐ qū wú gōng。

简贾户部

盛世忠

十五年前别,相逢各老成。shí wǔ nián qián bié,xiāng féng gè lǎo chéng。
旧游如一梦,忽见似重生。jiù yóu rú yī mèng,hū jiàn shì zhòng shēng。
剧饮无人敌,高谈坐客惊。jù yǐn wú rén dí,gāo tán zuò kè jīng。
诸郎尤可喜,事业短灯檠。zhū láng yóu kě xǐ,shì yè duǎn dēng qíng。

病起书院偶成

盛世忠

蓄水滋兰畹,开窗近竹林。xù shuǐ zī lán wǎn,kāi chuāng jìn zhú lín。
败糊黄蚁鬨,断简老虫侵。bài hú huáng yǐ hòng,duàn jiǎn lǎo chóng qīn。
酒尚欺人病,诗能对客吟。jiǔ shàng qī rén bìng,shī néng duì kè yín。
晨昏一饱足,此外不关心。chén hūn yī bǎo zú,cǐ wài bù guān xīn。

秦竹溪校书清漳未回

盛世忠

茅斋雅称竹方床,风过疏篱有暗香。máo zhāi yǎ chēng zhú fāng chuáng,fēng guò shū lí yǒu àn xiāng。
剧饮一冬成酒病,得闲终日为诗忙。jù yǐn yī dōng chéng jiǔ bìng,dé xián zhōng rì wèi shī máng。
新移橘本便霜信,贪看梅花倚夕阳。xīn yí jú běn biàn shuāng xìn,tān kàn méi huā yǐ xī yáng。
相望故人三百里,十宵九梦到清漳。xiāng wàng gù rén sān bǎi lǐ,shí xiāo jiǔ mèng dào qīng zhāng。

今是行呈刘以道

盛世忠

少年湖海误加鞭,久戍归欤暂息肩。shǎo nián hú hǎi wù jiā biān,jiǔ shù guī yú zàn xī jiān。
时有故山来梦里,更无愁绪到吟边。shí yǒu gù shān lái mèng lǐ,gèng wú chóu xù dào yín biān。
晨餐全仰数畦菜,岁计尤逋二顷田。chén cān quán yǎng shù qí cài,suì jì yóu bū èr qǐng tián。
闲倚瘦筇长啸处,此身疑是结绳前。xián yǐ shòu qióng zhǎng xiào chù,cǐ shēn yí shì jié shéng qián。

塞上闻角

盛世忠

刁斗城头夜月寒,一声呜咽到江干。diāo dòu chéng tóu yè yuè hán,yī shēng wū yàn dào jiāng gàn。
梅花吹落浑闲事,白首征人泪暗弹。méi huā chuī luò hún xián shì,bái shǒu zhēng rén lèi àn dàn。

倦妆图

盛世忠

睡觉春山懒更添,起来馀恨锁眉尖。shuì jué chūn shān lǎn gèng tiān,qǐ lái yú hèn suǒ méi jiān。
料应春事关心曲,怕见杨花不卷帘。liào yīng chūn shì guān xīn qū,pà jiàn yáng huā bù juǎn lián。

懒读书

盛世忠

不弄丝桐不作诗,盘池叠石学儿嬉。bù nòng sī tóng bù zuò shī,pán chí dié shí xué ér xī。
少年读易都忘却,身似羲皇未画时。shǎo nián dú yì dōu wàng què,shēn shì xī huáng wèi huà shí。

王昭君

盛世忠

汉使南归绝信音,毡庭青草始知春。hàn shǐ nán guī jué xìn yīn,zhān tíng qīng cǎo shǐ zhī chūn。
蛾眉却解安邦国,羞杀麒麟阁上人。é méi què jiě ān bāng guó,xiū shā qí lín gé shàng rén。

胡苇航寄古剑

盛世忠

有人尺锦长安来,远寄宝匣手自开。yǒu rén chǐ jǐn zhǎng ān lái,yuǎn jì bǎo xiá shǒu zì kāi。
红云紫气灿虚室,铗中青蛇鳞生苔。hóng yún zǐ qì càn xū shì,jiá zhōng qīng shé lín shēng tái。
诚携掌握一挥动,瞬息天地兴风雷。chéng xié zhǎng wò yī huī dòng,shùn xī tiān dì xīng fēng léi。
少年志气老益壮,惟愿圣诏下九垓。shǎo nián zhì qì lǎo yì zhuàng,wéi yuàn shèng zhào xià jiǔ gāi。
厩中我有汗血马,与汝直北清氛埃。jiù zhōng wǒ yǒu hàn xuè mǎ,yǔ rǔ zhí běi qīng fēn āi。
丈夫当为国雪耻,笑指经生真不才。zhàng fū dāng wèi guó xuě chǐ,xiào zhǐ jīng shēng zhēn bù cái。