古诗词

登扬州郡圃小金山遥碧亭

曾几

绝岛浸中零,飞来枣叶轻。jué dǎo jìn zhōng líng,fēi lái zǎo yè qīng。
碧天围斗野,红日下芜城。bì tiān wéi dòu yě,hóng rì xià wú chéng。
山作修眉翠,人添老眼明。shān zuò xiū méi cuì,rén tiān lǎo yǎn míng。
园林多胜地,独爱小峥嵘。yuán lín duō shèng dì,dú ài xiǎo zhēng róng。

曾几

曾几(1085--1166)中国南宋诗人。字吉甫,自号茶山居士。其先赣州(今江西赣县)人,徙居河南府(今河南洛阳)。历任江西、浙西提刑、秘书少监、礼部侍郎。曾几学识渊博,勤于政事。他的学生陆游替他作《墓志铭》,称他“治经学道之余,发于文章,雅正纯粹,而诗尤工。”后人将其列入江西诗派。其诗多属抒情遣兴、唱酬题赠之作,闲雅清淡。五、七言律诗讲究对仗自然,气韵疏畅。古体如《赠空上人》,近体诗如《南山除夜》等,均见功力。所著《易释象》及文集已佚。《四库全书》有《茶山集》8卷,辑自《永乐大典》。 曾几的作品>>

猜您喜欢

苦雨

曾几

尽道迎梅雨,能无一日晴。jǐn dào yíng méi yǔ,néng wú yī rì qíng。
窗昏愁细字,檐暗乱疏更。chuāng hūn chóu xì zì,yán àn luàn shū gèng。
未怪蛙争席,真忧水冒城。wèi guài wā zhēng xí,zhēn yōu shuǐ mào chéng。
何由收积潦,箫鼓赛西成。hé yóu shōu jī lǎo,xiāo gǔ sài xī chéng。

大暑

曾几

赤日几时过,清风无处寻。chì rì jǐ shí guò,qīng fēng wú chù xún。
经书聊枕籍,瓜李漫浮沉。jīng shū liáo zhěn jí,guā lǐ màn fú chén。
兰若静复静,茅茨深又深。lán ruò jìng fù jìng,máo cí shēn yòu shēn。
炎蒸乃如许,那更惜分阴。yán zhēng nǎi rú xǔ,nà gèng xī fēn yīn。

谢人送壑源绝品云九重所赐也

曾几

三伏汗如雨,终朝沾我裳。sān fú hàn rú yǔ,zhōng cháo zhān wǒ shang。
谁分金掌露,来作玉溪凉。shuí fēn jīn zhǎng lù,lái zuò yù xī liáng。
别甑软炊饭,小炉深炷香。bié zèng ruǎn chuī fàn,xiǎo lú shēn zhù xiāng。
曲生何等物,不与汝同乡。qū shēng hé děng wù,bù yǔ rǔ tóng xiāng。

大热欲过广寿寺谒韩子苍追凉先之以诗

曾几

执热今如此,追凉定若何。zhí rè jīn rú cǐ,zhuī liáng dìng ruò hé。
长廊受风远,广殿得阴多。zhǎng láng shòu fēng yuǎn,guǎng diàn dé yīn duō。
盛欲扶筇去,还能下榻么。shèng yù fú qióng qù,hái néng xià tà me。
近公如玉雪,未厌数经过。jìn gōng rú yù xuě,wèi yàn shù jīng guò。

病中闻莺啼

曾几

独园森古木,其下客幽栖。dú yuán sēn gǔ mù,qí xià kè yōu qī。
尽日绿阴合,有时黄鸟啼。jǐn rì lǜ yīn hé,yǒu shí huáng niǎo tí。
一声添昼寂,百啭使人迷。yī shēng tiān zhòu jì,bǎi zhuàn shǐ rén mí。
赖汝生佳听,身今气惨悽。lài rǔ shēng jiā tīng,shēn jīn qì cǎn qī。

病起赠曾宏甫

曾几

同病仍同起,无聊独至今。tóng bìng réng tóng qǐ,wú liáo dú zhì jīn。
酒杯君入手,药裹我关心。jiǔ bēi jūn rù shǒu,yào guǒ wǒ guān xīn。
极暑方无奈,新凉又不禁。jí shǔ fāng wú nài,xīn liáng yòu bù jìn。
呼儿锄径草,万一故人临。hū ér chú jìng cǎo,wàn yī gù rén lín。

蛱蝶

曾几

不逐春风去,仍当夏日长。bù zhú chūn fēng qù,réng dāng xià rì zhǎng。
一双还一只,能白或能黄。yī shuāng hái yī zhǐ,néng bái huò néng huáng。
恋恋不能已,翩翩空自狂。liàn liàn bù néng yǐ,piān piān kōng zì kuáng。
计功归实用,终自愧蜂房。jì gōng guī shí yòng,zhōng zì kuì fēng fáng。

公廨莲池

曾几

浪说吾邦小,清池思有馀。làng shuō wú bāng xiǎo,qīng chí sī yǒu yú。
水风凉枕簟,荷气馥衣裾。shuǐ fēng liáng zhěn diàn,hé qì fù yī jū。
客位经过少,官曹簿领疏。kè wèi jīng guò shǎo,guān cáo bù lǐng shū。
良辰不行乐,秋水落芙蕖。liáng chén bù xíng lè,qiū shuǐ luò fú qú。

题方氏清芬阁用范文正公韵

曾几

胜绝登临地,桐江占十分。shèng jué dēng lín dì,tóng jiāng zhàn shí fēn。
省郎才不世,御史气如云。shěng láng cái bù shì,yù shǐ qì rú yún。
遂使芝兰秀,俱能锦绣文。suì shǐ zhī lán xiù,jù néng jǐn xiù wén。
诸孙又如许,百代有清芬。zhū sūn yòu rú xǔ,bǎi dài yǒu qīng fēn。

效诸生作雪中探梅

曾几

野梅消息近,踏冷访林端。yě méi xiāo xī jìn,tà lěng fǎng lín duān。
东阁尊空满,南枝雪半残。dōng gé zūn kōng mǎn,nán zhī xuě bàn cán。
疏条未禁笑,真态欲欺寒。shū tiáo wèi jìn xiào,zhēn tài yù qī hán。
后夜花应好,仍勤束火看。hòu yè huā yīng hǎo,réng qín shù huǒ kàn。

岭梅

曾几

蛮烟无处洗,梅蕊不胜清。mán yān wú chù xǐ,méi ruǐ bù shèng qīng。
顾我已头白,见渠犹眼明。gù wǒ yǐ tóu bái,jiàn qú yóu yǎn míng。
折来知韵胜,落去得愁生。zhé lái zhī yùn shèng,luò qù dé chóu shēng。
坐久江南梦,园林雪正晴。zuò jiǔ jiāng nán mèng,yuán lín xuě zhèng qíng。

岩桂二首

曾几

擢本千岩秀,开花八月凉。zhuó běn qiān yán xiù,kāi huā bā yuè liáng。
虽非倾国色,要是恼人香。suī fēi qīng guó sè,yào shì nǎo rén xiāng。
篱下菊清好,林间兰静芳。lí xià jú qīng hǎo,lín jiān lán jìng fāng。
可怜遭遇晚,妙语欠苏黄。kě lián zāo yù wǎn,miào yǔ qiàn sū huáng。

岩桂二首

曾几

栗玉黏枝细,青云剪叶齐。lì yù nián zhī xì,qīng yún jiǎn yè qí。
团团岩下桂,表表木中犀。tuán tuán yán xià guì,biǎo biǎo mù zhōng xī。
江树风萧瑟,园花气惨悽。jiāng shù fēng xiāo sè,yuán huā qì cǎn qī。
浓薰不如此,何以慰幽栖。nóng xūn bù rú cǐ,hé yǐ wèi yōu qī。

种竹

曾几

近郊蕃竹树,手种满庭隅。jìn jiāo fān zhú shù,shǒu zhǒng mǎn tíng yú。
馀子不足数,此君何可无。yú zi bù zú shù,cǐ jūn hé kě wú。
风来当一笑,雪压要相扶。fēng lái dāng yī xiào,xuě yā yào xiāng fú。
莫作封侯相,生来鄙木奴。mò zuò fēng hóu xiāng,shēng lái bǐ mù nú。

二儿次韵予亦复次韵二首

曾几

此君今日醉,不复记方隅。cǐ jūn jīn rì zuì,bù fù jì fāng yú。
窈窕因吾有,恢台到尔无。yǎo tiǎo yīn wú yǒu,huī tái dào ěr wú。
青犹须雨沐,直不要人扶。qīng yóu xū yǔ mù,zhí bù yào rén fú。
旁舍连高柳,何堪与作奴。páng shě lián gāo liǔ,hé kān yǔ zuò nú。
5261234567»