古诗词

登扬州郡圃小金山遥碧亭

曾几

绝岛浸中零,飞来枣叶轻。jué dǎo jìn zhōng líng,fēi lái zǎo yè qīng。
碧天围斗野,红日下芜城。bì tiān wéi dòu yě,hóng rì xià wú chéng。
山作修眉翠,人添老眼明。shān zuò xiū méi cuì,rén tiān lǎo yǎn míng。
园林多胜地,独爱小峥嵘。yuán lín duō shèng dì,dú ài xiǎo zhēng róng。

曾几

曾几(1085--1166)中国南宋诗人。字吉甫,自号茶山居士。其先赣州(今江西赣县)人,徙居河南府(今河南洛阳)。历任江西、浙西提刑、秘书少监、礼部侍郎。曾几学识渊博,勤于政事。他的学生陆游替他作《墓志铭》,称他“治经学道之余,发于文章,雅正纯粹,而诗尤工。”后人将其列入江西诗派。其诗多属抒情遣兴、唱酬题赠之作,闲雅清淡。五、七言律诗讲究对仗自然,气韵疏畅。古体如《赠空上人》,近体诗如《南山除夜》等,均见功力。所著《易释象》及文集已佚。《四库全书》有《茶山集》8卷,辑自《永乐大典》。 曾几的作品>>

猜您喜欢

二儿次韵予亦复次韵二首

曾几

幽居有忙事,为竹绕墙隅。yōu jū yǒu máng shì,wèi zhú rào qiáng yú。
雨后青葱否,风前安稳无。yǔ hòu qīng cōng fǒu,fēng qián ān wěn wú。
井深时汲引,架倒复持扶。jǐng shēn shí jí yǐn,jià dào fù chí fú。
只欠江梅树,君应婿玉奴。zhǐ qiàn jiāng méi shù,jūn yīng xù yù nú。

新种竹有笋

曾几

此君非俗物,今岁有佳儿。cǐ jūn fēi sú wù,jīn suì yǒu jiā ér。
径密无人见,僧来报客知。jìng mì wú rén jiàn,sēng lái bào kè zhī。
西家应满地,上番欲横枝。xī jiā yīng mǎn dì,shàng fān yù héng zhī。
添得清声未,君听风雨时。tiān dé qīng shēng wèi,jūn tīng fēng yǔ shí。

竹轩出笋

曾几

问讯东轩竹,新萌颇不齐。wèn xùn dōng xuān zhú,xīn méng pǒ bù qí。
文章藏雾豹,头角触藩羝。wén zhāng cáng wù bào,tóu jiǎo chù fān dī。
逸气先腾上,长鞭半落西。yì qì xiān téng shàng,zhǎng biān bàn luò xī。
后来堪底用,采掇付山妻。hòu lái kān dǐ yòng,cǎi duō fù shān qī。

似贤斋竹

曾几

大暑不可度,小轩聊复开。dà shǔ bù kě dù,xiǎo xuān liáo fù kāi。
只消看竹坐,不必要风来。zhǐ xiāo kàn zhú zuò,bù bì yào fēng lái。
岂待迷时种,何妨腊月栽。qǐ dài mí shí zhǒng,hé fáng là yuè zāi。
叶端须雨打,有句索渠催。yè duān xū yǔ dǎ,yǒu jù suǒ qú cuī。

所种竹鞭盛行

曾几

独绕筼筜径,令人喜欲颠。dú rào yún dāng jìng,lìng rén xǐ yù diān。
已持苏老节,更着祖生鞭。yǐ chí sū lǎo jié,gèng zhe zǔ shēng biān。
傍舍应除地,新梢拟上天。bàng shě yīng chú dì,xīn shāo nǐ shàng tiān。
真成时夜卵,煨茁想明年。zhēn chéng shí yè luǎn,wēi zhuó xiǎng míng nián。

逮子作亭于官舍明清堂后种竹殆千竿余名其亭以留客取老杜竹深留客处之句因题二小诗云

曾几

行到竹穷处,有亭佳可游。xíng dào zhú qióng chù,yǒu tíng jiā kě yóu。
境因吾子胜,客为此君留。jìng yīn wú zi shèng,kè wèi cǐ jūn liú。
娟净经时雨,萧梢六月秋。juān jìng jīng shí yǔ,xiāo shāo liù yuè qiū。
岂无他草树,泾渭不同流。qǐ wú tā cǎo shù,jīng wèi bù tóng liú。

逮子作亭于官舍明清堂后种竹殆千竿余名其亭以留客取老杜竹深留客处之句因题二小诗云

曾几

种竹无他事,林间与客游。zhǒng zhú wú tā shì,lín jiān yǔ kè yóu。
自应携手入,安用闭门留。zì yīng xié shǒu rù,ān yòng bì mén liú。
静可过僧夏,清宜对奕秋。jìng kě guò sēng xià,qīng yí duì yì qiū。
衰翁九节杖,来往亦风流。shuāi wēng jiǔ jié zhàng,lái wǎng yì fēng liú。

代书抵筠守谭嵩老求茶笋

曾几

问讯江南美,人推道院州。wèn xùn jiāng nán měi,rén tuī dào yuàn zhōu。
雨前收雀舌,雪底荐猫头。yǔ qián shōu què shé,xuě dǐ jiàn māo tóu。
有客同僧过,频年遣仆求。yǒu kè tóng sēng guò,pín nián qiǎn pū qiú。
故交今五马,解送老庞不。gù jiāo jīn wǔ mǎ,jiě sòng lǎo páng bù。

南归题扬州竹西亭

曾几

往岁出芜城,飘然一客星。wǎng suì chū wú chéng,piāo rán yī kè xīng。
又从江北路,重到竹西亭。yòu cóng jiāng běi lù,zhòng dào zhú xī tíng。
楚岸宽围碧,吴山远借青。chǔ àn kuān wéi bì,wú shān yuǎn jiè qīng。
圣时还旧观,歌吹月中听。shèng shí hái jiù guān,gē chuī yuè zhōng tīng。

高邮无梅花求之于扬帅邓直阁

曾几

送腊腊垂尽,迎春春欲回。sòng là là chuí jǐn,yíng chūn chūn yù huí。
如何万家县,不见一枝梅。rú hé wàn jiā xiàn,bù jiàn yī zhī méi。
有客幽寻去,无人远寄来。yǒu kè yōu xún qù,wú rén yuǎn jì lái。
扬州何逊在,政用小诗催。yáng zhōu hé xùn zài,zhèng yòng xiǎo shī cuī。

邓帅寄梅并山堂酒

曾几

甓社湖边路,诗筒得报回。pì shè hú biān lù,shī tǒng dé bào huí。
旧时云液酒,新岁雨肥梅。jiù shí yún yè jiǔ,xīn suì yǔ féi méi。
不是园官送,真成驿使来。bù shì yuán guān sòng,zhēn chéng yì shǐ lái。
鬓毛都白尽,更着此花催。bìn máo dōu bái jǐn,gèng zhe cǐ huā cuī。

谒径山佛日杲禅师于虎丘

曾几

此老云相似,何天不往还。cǐ lǎo yún xiāng shì,hé tiān bù wǎng hái。
打包龙井寺,持钵虎丘山。dǎ bāo lóng jǐng sì,chí bō hǔ qiū shān。
一别经年事,相逢半日间。yī bié jīng nián shì,xiāng féng bàn rì jiān。
向来参底语,不堕有无间。xiàng lái cān dǐ yǔ,bù duò yǒu wú jiān。

游虎丘寺

曾几

重游吴子国,又入虎丘山。zhòng yóu wú zi guó,yòu rù hǔ qiū shān。
长日挽人住,好风将我还。zhǎng rì wǎn rén zhù,hǎo fēng jiāng wǒ hái。
儿童陪胜践,长老记衰颜。ér tóng péi shèng jiàn,zhǎng lǎo jì shuāi yán。
无复尹和靖,西庵空掩关。wú fù yǐn hé jìng,xī ān kōng yǎn guān。

留别荣茂实侍郎

曾几

老为吴会客,耆旧不相忘。lǎo wèi wú huì kè,qí jiù bù xiāng wàng。
政以牛马走,曾陪鹓鹭行。zhèng yǐ niú mǎ zǒu,céng péi yuān lù xíng。
千年书穴在,六月镜湖凉。qiān nián shū xué zài,liù yuè jìng hú liáng。
从此登临地,回头忆侍郎。cóng cǐ dēng lín dì,huí tóu yì shì láng。

寓广教僧寺

曾几

似病元非病,求闲方得闲。shì bìng yuán fēi bìng,qiú xián fāng dé xián。
残僧六七辈,败屋两三间。cán sēng liù qī bèi,bài wū liǎng sān jiān。
野外无供给,城中断往还。yě wài wú gōng gěi,chéng zhōng duàn wǎng hái。
同参木上座,与汝住茶山。tóng cān mù shàng zuò,yǔ rǔ zhù chá shān。
5261234567»