古诗词

采珠歌

张伯端

贫儿衣中珠,本自圆明好。pín ér yī zhōng zhū,běn zì yuán míng hǎo。
不会自寻求,却数他人宝。bù huì zì xún qiú,què shù tā rén bǎo。
数他宝,终无益,只是教君空费力。shù tā bǎo,zhōng wú yì,zhǐ shì jiào jūn kōng fèi lì。
争如认取自家珍,价值黄金千万亿。zhēng rú rèn qǔ zì jiā zhēn,jià zhí huáng jīn qiān wàn yì。
此宝珠,光最大,遍照三千大千界。cǐ bǎo zhū,guāng zuì dà,biàn zhào sān qiān dà qiān jiè。
从来不解少分毫,刚被浮云为障碍。cóng lái bù jiě shǎo fēn háo,gāng bèi fú yún wèi zhàng ài。
自从认得此摩尼,泡体空花谁更爱。zì cóng rèn dé cǐ mó ní,pào tǐ kōng huā shuí gèng ài。
佛珠还与我珠同,我性即归佛性海。fú zhū hái yǔ wǒ zhū tóng,wǒ xìng jí guī fú xìng hǎi。
珠非珠,海非海,坦然心量包法界。zhū fēi zhū,hǎi fēi hǎi,tǎn rán xīn liàng bāo fǎ jiè。
任你尘嚣满眼前,定慧圆明常自在。rèn nǐ chén xiāo mǎn yǎn qián,dìng huì yuán míng cháng zì zài。
不是空,不是色,内外皎然无壅塞。bù shì kōng,bù shì sè,nèi wài jiǎo rán wú yōng sāi。
六通神慧妙无穷,自利利他宁解极。liù tōng shén huì miào wú qióng,zì lì lì tā níng jiě jí。
见即了,万事毕,绝学无为度终日。jiàn jí le,wàn shì bì,jué xué wú wèi dù zhōng rì。
怕兮如未兆婴儿,动止随缘无固必。pà xī rú wèi zhào yīng ér,dòng zhǐ suí yuán wú gù bì。
不断妄,不修真,真妄之心总属尘。bù duàn wàng,bù xiū zhēn,zhēn wàng zhī xīn zǒng shǔ chén。
从来万法皆无相,无相之中有法身。cóng lái wàn fǎ jiē wú xiāng,wú xiāng zhī zhōng yǒu fǎ shēn。
法身即是天真佛,亦非人兮亦非物。fǎ shēn jí shì tiān zhēn fú,yì fēi rén xī yì fēi wù。
浩然充塞天地间,只是希夷并恍惚。hào rán chōng sāi tiān dì jiān,zhǐ shì xī yí bìng huǎng hū。
垢不染,光自明,无法不从心里生。gòu bù rǎn,guāng zì míng,wú fǎ bù cóng xīn lǐ shēng。
心若不生法自灭,即知罪福本无形。xīn ruò bù shēng fǎ zì miè,jí zhī zuì fú běn wú xíng。
无佛修,无法说,丈夫智见自然别。wú fú xiū,wú fǎ shuō,zhàng fū zhì jiàn zì rán bié。
出言便作狮子鸣,不似野牛论生灭。chū yán biàn zuò shī zi míng,bù shì yě niú lùn shēng miè。

张伯端

宋台州天台人,一名用成,字平叔,号紫阳。相传神宗熙宁中游蜀,遇异人传授丹法。尝著《悟真篇》,授河东马处厚。元丰中卒,年九十九。 张伯端的作品>>

猜您喜欢

西江月·十二首

张伯端

妄想不须强灭,真如何必希求。wàng xiǎng bù xū qiáng miè,zhēn rú hé bì xī qiú。
本源自性佛齐修。běn yuán zì xìng fú qí xiū。
迷悟岂拘先后。mí wù qǐ jū xiān hòu。
悟则刹那成佛。wù zé shā nà chéng fú。
迷则万劫沦流。mí zé wàn jié lún liú。
若能一念契真修。ruò néng yī niàn qì zhēn xiū。
灭尽恒沙罪垢。miè jǐn héng shā zuì gòu。

西江月·十二首

张伯端

本自无生无灭,强将生灭区分。běn zì wú shēng wú miè,qiáng jiāng shēng miè qū fēn。
只如罪福亦何根。zhǐ rú zuì fú yì hé gēn。
妙体何曾增损。miào tǐ hé céng zēng sǔn。
我有一轮明镜,从来只为蒙分。wǒ yǒu yī lún míng jìng,cóng lái zhǐ wèi méng fēn。
今朝磨莹照乾坤。jīn cháo mó yíng zhào qián kūn。
万象超然难隐。wàn xiàng chāo rán nán yǐn。

西江月·十二首

张伯端

我性入诸佛性,诸方佛性皆然。wǒ xìng rù zhū fú xìng,zhū fāng fú xìng jiē rán。
亭亭蟾影照寒泉。tíng tíng chán yǐng zhào hán quán。
一月千潭普现。yī yuè qiān tán pǔ xiàn。
小则毫分莫识,大时遍满三千。xiǎo zé háo fēn mò shí,dà shí biàn mǎn sān qiān。
高低不约信方圆。gāo dī bù yuē xìn fāng yuán。
说甚短长深浅。shuō shén duǎn zhǎng shēn qiǎn。

西江月·十二首

张伯端

法法法元无法,空空空亦非空。fǎ fǎ fǎ yuán wú fǎ,kōng kōng kōng yì fēi kōng。
静喧语默本来同。jìng xuān yǔ mò běn lái tóng。
梦里何曾说梦。mèng lǐ hé céng shuō mèng。
有用用中无用,无功功里施功。yǒu yòng yòng zhōng wú yòng,wú gōng gōng lǐ shī gōng。
还如果熟自然红。hái rú guǒ shú zì rán hóng。
莫问如何修种。mò wèn rú hé xiū zhǒng。

西江月·十二首

张伯端

善恶一时妄念,荣枯都不关心。shàn è yī shí wàng niàn,róng kū dōu bù guān xīn。
晦明隐显任浮沉。huì míng yǐn xiǎn rèn fú chén。
随分饥餐渴饮。suí fēn jī cān kě yǐn。
神静湛然常寂,不妨坐卧歌吟。shén jìng zhàn rán cháng jì,bù fáng zuò wò gē yín。
一池秋水碧仍深。yī chí qiū shuǐ bì réng shēn。
风动鱼惊尽任。fēng dòng yú jīng jǐn rèn。

西江月·十二首

张伯端

对镜不须强灭,假名权立菩提。duì jìng bù xū qiáng miè,jiǎ míng quán lì pú tí。
色空明暗本来齐。sè kōng míng àn běn lái qí。
真妄体分两种。zhēn wàng tǐ fēn liǎng zhǒng。
悟则便名静土,更无天竺曹溪。wù zé biàn míng jìng tǔ,gèng wú tiān zhú cáo xī。
谁言极乐在天西。shuí yán jí lè zài tiān xī。
了则弥陀出世。le zé mí tuó chū shì。

西江月·十二首

张伯端

人我众生寿者,宁分彼此高低。rén wǒ zhòng shēng shòu zhě,níng fēn bǐ cǐ gāo dī。
法身通照没吾伊。fǎ shēn tōng zhào méi wú yī。
念念体分同异。niàn niàn tǐ fēn tóng yì。
见是何曾是是,闻非未必非非。jiàn shì hé céng shì shì,wén fēi wèi bì fēi fēi。
往来诸用不相知。wǎng lái zhū yòng bù xiāng zhī。
生死谁能碍你。shēng sǐ shuí néng ài nǐ。

西江月·十二首

张伯端

住想修行布施,果报不离天人。zhù xiǎng xiū xíng bù shī,guǒ bào bù lí tiān rén。
恰如仰箭射浮云。qià rú yǎng jiàn shè fú yún。
坠落只缘力尽。zhuì luò zhǐ yuán lì jǐn。
争似无为实相,还须返朴归淳。zhēng shì wú wèi shí xiāng,hái xū fǎn pǔ guī chún。
境忘情性任天真。jìng wàng qíng xìng rèn tiān zhēn。
以证无生法忍。yǐ zhèng wú shēng fǎ rěn。

西江月·十二首

张伯端

鱼兔若还入手,自然忘却筌蹄。yú tù ruò hái rù shǒu,zì rán wàng què quán tí。
渡河筏子上天梯。dù hé fá zi shàng tiān tī。
到彼悉皆遗弃。dào bǐ xī jiē yí qì。
未悟须凭言说,悟来言说皆非。wèi wù xū píng yán shuō,wù lái yán shuō jiē fēi。
虽然四句属无为。suī rán sì jù shǔ wú wèi。
此等何须脱离。cǐ děng hé xū tuō lí。

西江月·十二首

张伯端

悟了莫求寂灭,随缘只接群迷。wù le mò qiú jì miè,suí yuán zhǐ jiē qún mí。
寻常邪见及提携。xún cháng xié jiàn jí tí xié。
方便指归实际。fāng biàn zhǐ guī shí jì。
五眼三身四智,六度万行修齐。wǔ yǎn sān shēn sì zhì,liù dù wàn xíng xiū qí。
圆光一颗好摩尼。yuán guāng yī kē hǎo mó ní。
利物兼能自利。lì wù jiān néng zì lì。

西江月·十二首

张伯端

我见时人说性,只夸口急酬机。wǒ jiàn shí rén shuō xìng,zhǐ kuā kǒu jí chóu jī。
及逢境界转痴迷。jí féng jìng jiè zhuǎn chī mí。
又与愚人何异。yòu yǔ yú rén hé yì。
说得便须行得,方名言行无亏。shuō dé biàn xū xíng dé,fāng míng yán xíng wú kuī。
能将慧剑斩魔魑。néng jiāng huì jiàn zhǎn mó chī。
此号如来正智。cǐ hào rú lái zhèng zhì。

西江月·十二首

张伯端

欲了无生妙道,莫如自见真心。yù le wú shēng miào dào,mò rú zì jiàn zhēn xīn。
真心无相亦无音。zhēn xīn wú xiāng yì wú yīn。
清净法身只恁。qīng jìng fǎ shēn zhǐ nèn。
此道非无外有,非中亦莫求寻。cǐ dào fēi wú wài yǒu,fēi zhōng yì mò qiú xún。
二边俱遣弃中心。èr biān jù qiǎn qì zhōng xīn。
见了名为上品。jiàn le míng wèi shàng pǐn。

沐浴

张伯端

刑德同生杀,加临二八门。xíng dé tóng shēng shā,jiā lín èr bā mén。
丹砂宜沐浴,神水灌灵根。dān shā yí mù yù,shén shuǐ guàn líng gēn。
闭兑留金汞,禁关养魄魂。bì duì liú jīn gǒng,jìn guān yǎng pò hún。
不须行火候,炉里自温温。bù xū xíng huǒ hòu,lú lǐ zì wēn wēn。

抱一

张伯端

国富民安后,修成体属乾。guó fù mín ān hòu,xiū chéng tǐ shǔ qián。
凝神归妙道,抱一守丹田。níng shén guī miào dào,bào yī shǒu dān tián。
去住浑无碍,升腾任自然。qù zhù hún wú ài,shēng téng rèn zì rán。
九年功满日,独步大罗仙。jiǔ nián gōng mǎn rì,dú bù dà luó xiān。

性地颂其一

张伯端

佛性非同异,千灯共一光。fú xìng fēi tóng yì,qiān dēng gòng yī guāng。
增之宁解溢,减著且无伤。zēng zhī níng jiě yì,jiǎn zhù qiě wú shāng。
取舍皆为过,焚漂总不妨。qǔ shě jiē wèi guò,fén piāo zǒng bù fáng。
见闻知觉法,无一可猜量。jiàn wén zhī jué fǎ,wú yī kě cāi liàng。
1381234567»