古诗词

采珠歌

张伯端

贫儿衣中珠,本自圆明好。pín ér yī zhōng zhū,běn zì yuán míng hǎo。
不会自寻求,却数他人宝。bù huì zì xún qiú,què shù tā rén bǎo。
数他宝,终无益,只是教君空费力。shù tā bǎo,zhōng wú yì,zhǐ shì jiào jūn kōng fèi lì。
争如认取自家珍,价值黄金千万亿。zhēng rú rèn qǔ zì jiā zhēn,jià zhí huáng jīn qiān wàn yì。
此宝珠,光最大,遍照三千大千界。cǐ bǎo zhū,guāng zuì dà,biàn zhào sān qiān dà qiān jiè。
从来不解少分毫,刚被浮云为障碍。cóng lái bù jiě shǎo fēn háo,gāng bèi fú yún wèi zhàng ài。
自从认得此摩尼,泡体空花谁更爱。zì cóng rèn dé cǐ mó ní,pào tǐ kōng huā shuí gèng ài。
佛珠还与我珠同,我性即归佛性海。fú zhū hái yǔ wǒ zhū tóng,wǒ xìng jí guī fú xìng hǎi。
珠非珠,海非海,坦然心量包法界。zhū fēi zhū,hǎi fēi hǎi,tǎn rán xīn liàng bāo fǎ jiè。
任你尘嚣满眼前,定慧圆明常自在。rèn nǐ chén xiāo mǎn yǎn qián,dìng huì yuán míng cháng zì zài。
不是空,不是色,内外皎然无壅塞。bù shì kōng,bù shì sè,nèi wài jiǎo rán wú yōng sāi。
六通神慧妙无穷,自利利他宁解极。liù tōng shén huì miào wú qióng,zì lì lì tā níng jiě jí。
见即了,万事毕,绝学无为度终日。jiàn jí le,wàn shì bì,jué xué wú wèi dù zhōng rì。
怕兮如未兆婴儿,动止随缘无固必。pà xī rú wèi zhào yīng ér,dòng zhǐ suí yuán wú gù bì。
不断妄,不修真,真妄之心总属尘。bù duàn wàng,bù xiū zhēn,zhēn wàng zhī xīn zǒng shǔ chén。
从来万法皆无相,无相之中有法身。cóng lái wàn fǎ jiē wú xiāng,wú xiāng zhī zhōng yǒu fǎ shēn。
法身即是天真佛,亦非人兮亦非物。fǎ shēn jí shì tiān zhēn fú,yì fēi rén xī yì fēi wù。
浩然充塞天地间,只是希夷并恍惚。hào rán chōng sāi tiān dì jiān,zhǐ shì xī yí bìng huǎng hū。
垢不染,光自明,无法不从心里生。gòu bù rǎn,guāng zì míng,wú fǎ bù cóng xīn lǐ shēng。
心若不生法自灭,即知罪福本无形。xīn ruò bù shēng fǎ zì miè,jí zhī zuì fú běn wú xíng。
无佛修,无法说,丈夫智见自然别。wú fú xiū,wú fǎ shuō,zhàng fū zhì jiàn zì rán bié。
出言便作狮子鸣,不似野牛论生灭。chū yán biàn zuò shī zi míng,bù shì yě niú lùn shēng miè。

张伯端

宋台州天台人,一名用成,字平叔,号紫阳。相传神宗熙宁中游蜀,遇异人传授丹法。尝著《悟真篇》,授河东马处厚。元丰中卒,年九十九。 张伯端的作品>>

猜您喜欢

绝句六十四首

张伯端

华池饮罢月凝辉,跨个金龙访紫微。huá chí yǐn bà yuè níng huī,kuà gè jīn lóng fǎng zǐ wēi。
从此众仙相识后,海潮陵谷任迁移。cóng cǐ zhòng xiān xiāng shí hòu,hǎi cháo líng gǔ rèn qiān yí。

绝句六十四首

张伯端

要知金液还丹法,须向家园下种栽。yào zhī jīn yè hái dān fǎ,xū xiàng jiā yuán xià zhǒng zāi。
不假吹嘘并着力,自然丹熟脱真胎。bù jiǎ chuī xū bìng zhe lì,zì rán dān shú tuō zhēn tāi。

绝句六十四首

张伯端

徒施巧伪为功力,认取他家不死方。tú shī qiǎo wěi wèi gōng lì,rèn qǔ tā jiā bù sǐ fāng。
壶内旋添留命酒,鼎中收取返魂浆。hú nèi xuán tiān liú mìng jiǔ,dǐng zhōng shōu qǔ fǎn hún jiāng。

绝句六十四首

张伯端

雪山一味好醍醐,倾入东阳造化炉。xuě shān yī wèi hǎo tí hú,qīng rù dōng yáng zào huà lú。
若过昆仑西北去,张骞方得见麻姑。ruò guò kūn lún xī běi qù,zhāng qiān fāng dé jiàn má gū。

绝句六十四首

张伯端

不识阳精及主宾,知他那个是疏亲。bù shí yáng jīng jí zhǔ bīn,zhī tā nà gè shì shū qīn。
房中空闭尾闾穴,误杀阎浮多少人。fáng zhōng kōng bì wěi lǘ xué,wù shā yán fú duō shǎo rén。

绝句六十四首

张伯端

万物芸芸各返根,返根复命即长存。wàn wù yún yún gè fǎn gēn,fǎn gēn fù mìng jí zhǎng cún。
知常返本人难会,妄作招凶众所闻。zhī cháng fǎn běn rén nán huì,wàng zuò zhāo xiōng zhòng suǒ wén。

绝句六十四首

张伯端

欧冶亲传铸剑方,莫耶金水配柔刚。ōu yě qīn chuán zhù jiàn fāng,mò yé jīn shuǐ pèi róu gāng。
鍊成便会知人意,万里诛妖一电光。liàn chéng biàn huì zhī rén yì,wàn lǐ zhū yāo yī diàn guāng。

绝句六十四首

张伯端

敲竹唤龟吞玉芝,鼓琴招凤饮刀圭。qiāo zhú huàn guī tūn yù zhī,gǔ qín zhāo fèng yǐn dāo guī。
近来透体金光现,不与常人话此规。jìn lái tòu tǐ jīn guāng xiàn,bù yǔ cháng rén huà cǐ guī。

绝句六十四首

张伯端

药逢气类方成象,道合希夷即自然。yào féng qì lèi fāng chéng xiàng,dào hé xī yí jí zì rán。
一粒金丹吞入腹,始知我命不由天。yī lì jīn dān tūn rù fù,shǐ zhī wǒ mìng bù yóu tiān。

绝句六十四首

张伯端

赫赤金丹一日成,古仙垂语实堪听。hè chì jīn dān yī rì chéng,gǔ xiān chuí yǔ shí kān tīng。
若言九载三年者,尽是推延款日程。ruò yán jiǔ zài sān nián zhě,jǐn shì tuī yán kuǎn rì chéng。

绝句六十四首

张伯端

大药修之有易难,也知由我亦由天。dà yào xiū zhī yǒu yì nán,yě zhī yóu wǒ yì yóu tiān。
若非积行施功德,动有群魔作障缘。ruò fēi jī xíng shī gōng dé,dòng yǒu qún mó zuò zhàng yuán。

绝句六十四首

张伯端

三才相盗食其时,此是神仙道德机。sān cái xiāng dào shí qí shí,cǐ shì shén xiān dào dé jī。
万化既安诸虑息,百骸俱理证无为。wàn huà jì ān zhū lǜ xī,bǎi hái jù lǐ zhèng wú wèi。

绝句六十四首

张伯端

阴符宝字逾三百,道德灵文止五千。yīn fú bǎo zì yú sān bǎi,dào dé líng wén zhǐ wǔ qiān。
今古上仙无限数,尽于此处达真诠。jīn gǔ shàng xiān wú xiàn shù,jǐn yú cǐ chù dá zhēn quán。

绝句六十四首

张伯端

饶君聪慧过颜闵,不遇师传莫强猜。ráo jūn cōng huì guò yán mǐn,bù yù shī chuán mò qiáng cāi。
只为丹经无口诀,教君何处结灵胎。zhǐ wèi dān jīng wú kǒu jué,jiào jūn hé chù jié líng tāi。

绝句六十四首

张伯端

了了心猿方寸机,三千功行与天齐。le le xīn yuán fāng cùn jī,sān qiān gōng xíng yǔ tiān qí。
自然有鼎烹龙虎,何必担家恋子妻。zì rán yǒu dǐng pēng lóng hǔ,hé bì dān jiā liàn zi qī。
138«45678910