古诗词

小金山

胡朝颖

天光云影碧相涵,百顷玻璃一望间。tiān guāng yún yǐng bì xiāng hán,bǎi qǐng bō lí yī wàng jiān。
绿水绕门迷客渡,白云终日伴僧闲。lǜ shuǐ rào mén mí kè dù,bái yún zhōng rì bàn sēng xián。
疏钟破晓潜虬动,老木成阴倦鸟还。shū zhōng pò xiǎo qián qiú dòng,lǎo mù chéng yīn juàn niǎo hái。
唤取头陀磨石壁,为渠题作小金山。huàn qǔ tóu tuó mó shí bì,wèi qú tí zuò xiǎo jīn shān。

胡朝颖

宋严州淳安人,字达卿。孝宗乾道八年进士。历武昌令,通判嘉兴。宰相郑清之家奴暴横,朝颖置之以法。除守岳州兼湖北提刑。有《静轩集》。 胡朝颖的作品>>

猜您喜欢

春游

胡朝颖

风烟冉冉草萋萋,乍雨还晴不作泥。fēng yān rǎn rǎn cǎo qī qī,zhà yǔ hái qíng bù zuò ní。
粉蝶乱随花片妥,黄鹂双压柳枝低。fěn dié luàn suí huā piàn tuǒ,huáng lí shuāng yā liǔ zhī dī。
一湾渌水明凫影,数里青山送马蹄。yī wān lù shuǐ míng fú yǐng,shù lǐ qīng shān sòng mǎ tí。
无限春光吟不尽,浮红浪紫望中迷。wú xiàn chūn guāng yín bù jǐn,fú hóng làng zǐ wàng zhōng mí。

风铃

胡朝颖

风不能调碎玉声,宫商滥奏竟难名。fēng bù néng diào suì yù shēng,gōng shāng làn zòu jìng nán míng。
谁家稚女敲方响,一曲从头学不成。shuí jiā zhì nǚ qiāo fāng xiǎng,yī qū cóng tóu xué bù chéng。

旅夜书怀

胡朝颖

十日春光九日阴,故关千里未归心。shí rì chūn guāng jiǔ rì yīn,gù guān qiān lǐ wèi guī xīn。
遥怜儿女寒窗底,指点灯花语夜深。yáo lián ér nǚ hán chuāng dǐ,zhǐ diǎn dēng huā yǔ yè shēn。